Giữa đêm khuya , ta ngồi nghe tiếng khóc
Tiếng côn trùng ray rức giữa đêm thâu
Tiếng hàng cây rên rỉ ngóng mưa ngâu
Tiếng đàn sâu chia buồn theo đất lạnh
Giữa đêm nay, sao thấy lòng cô quạnh
Trăng chửa tàn mà sao đã vội tan
Những vì sao vội vã bước lang thang
Như tìm dấu mây bay trên xứ lạ
Ngắm đất trởi …, ôi ! thấy lòng băng giá
Con chó buồn, gục mõm, đợi ngày qua
Ly rượu này, ta lại cụng cùng ta
Để đánh dấu thời gian trong khoảng khắc
Không gian ơi, buồn tênh bên lạnh ngắt
Đất với trời đang đánh cuộc đùa chơi
Ta bên lề, ngắm một cõi chơi vơi
Nghe lạc lõng âm vang trong tiềm thức.
Quang Lãng
09/26/2013 lúc 2:23 am