:.Vô Đề.:
HoaTuyetBang 01.09.2004 18:20:18 (permalink)
0
Xa cách nhau rồi độ mấy Thu
Trăng tròn trăng khuyết ôm sương mù
Tê tái lòng dâng đầy khắc khỏai
Thương nhớ tình xưa .. kiếp phù du

Thuyền tình lẽo đẽo lẽ mình trôi
Phiêu bạt sóng gió của cuộc đời
Chìm đắm thân mình vào quên lãng
Ngỡ rằng quên được bóng xa xôi

Mười sáu trăng sáng soi đất trời
Thuyền buồn lặng lẽ ngắm trăng rơi
Thấy hình ai đó dưới bóng nước
Trong tâm dạ buồn nghẹn cả lời

Tình xưa nghĩa cũ chưa phai phôi
Làm sao trăng hỡi chỉ hộ tôi
Hay rằng đưa tôi lên cao thẳm
Để quên đi hết nợ tình đời

HTB
#1
    tulipdenus 28.09.2004 04:46:13 (permalink)
    0
    "Nắng có hồng bằng đôi môi em,
    Mưa có buồn bằng đôi mắt em,
    Tóc em từng sợi nhỏ
    Rớt xuống đòi làm sóng lênh đênh.."
    Tất cả rồi cũng lãng quên
    Nhưng màu môi đôi mắt buồn vẫn đọng
    Như ngàn năm biển vẫn dào dạt sóng
    Như chuyện chúng mình không nóng bỏng để vội quên...
    Trời cao xin gió nổi lên
    Nổi lên ngọn gió...nổi lên ngọn sóng..
    Để môi em hồng...thêm hồng
    Má thắm ,dáng nhỏ, mắt nồng
    Trăm năm có kẻ phải lòng chờ em
    Tình anh như gã cà rem
    Lang thang xa lộ tìm em không thành...
    #2
      TieuSonNu 01.10.2004 18:39:25 (permalink)
      0
      Ôm ấp làm chi mối duyên trơn?!
      Đánh đổ cho xong kẻo lòng hờn
      Ta trói ân tình vào tâm khảm
      Buộc với lời thơ đơn điệu vần

      rằng......

      Trăng nước vô tình để luyến thương
      Phơi trong sương gió cuộc đời thường
      Mặn nồng bạc thếch theo màu mắt
      Nên tình rũ mục chết thê lương

      Ngày tình hấp hối kề vực sâu
      Nhắm mắt ta gieo nốt hồn sầu
      Có ngờ trong lúc lâm chung ấy
      Lòng còn dai dẳng với cơn đau

      Ta buộc trăng vàng phải rớt theo
      Vào đáy vực đen bóng cheo leo
      Soi thấu mối duyên thừa phơi xác
      Cạnh bờ thương tưởng úa rong rêu

      Trăng chẳng vì ta nên trăng tan
      Vực sâu hoa cỏ một đêm tàn
      Tình nằm lạnh lẻo trên ghềnh đá
      Lệ chảy vào tim khóc lỡ làng

      Nhói ngực vì tim chợt trở cơn
      Bệnh tình bộc phát đau, đau hơn !
      Ta chết thật rồi, ta đã chết
      Còn hồn sống mãi với duyên trơn.


      TSN
      #3
        tulipdenus 09.10.2004 20:07:41 (permalink)
        0
        Ta đã bảo ta không cần nữa
        Chuyện ân tình chỉ khiến ướt mi
        Đường còn dài ai mặc sức đi
        Đừng lưu luyến kẻo vương tình nhân thế

        Ta đã bảo cuộc đời dâu bể
        Thì trách chi những khốn khó hàng ngày
        Hãy quên buồn, hãy quen với đắng cay...
        Để ngày mai là một ngày mới
        Ngày mới là ngày không bối rối
        Không bơ vơ vì cũng chẳng chung đôi...
        Không có em đời ta cũng khác rồi
        Và riêng em cũng là như thế
        Em không Hằng Nga - Ta không chàng Nghệ
        Thì có gì luyến nhớ nhau đâu
        Dẫu đôi khi cũng ngẩn ngơ sầu
        Vì cuộc sống hãy vững vàng ta nhé !
        #4
          BĂNG NGUYỆT 10.10.2004 19:54:08 (permalink)
          0
          Ta muốn gửi về em
          Bài thơ tình thắm thiết
          Có vầng trăng bất diệt
          Ngàn đời luôn chứng minh

          Hoa nào trên tuyết trắng
          Muộn màng nở ngày đông
          Tình nào luôn trĩu nặng
          Canh cánh mãi bên lòng

          Hai phương trời xa thẳm
          Mong hội ngộ một ngày
          Cùng nhau wa vực thẳm
          Hạnh phúc chân trời say......!!!


          Tặng cho hai em nè HTB nhé......chúc 2 em đừng ai phải gặp sóng gió đời thường nữa nhé ...
          #5
            pqvinh 23.10.2004 03:20:06 (permalink)
            0
            anh gánh ước mơ rong rủi đường dài
            như cánh chim mãi bay về phía trước
            dừng lại để yêu em... xin lỗi...anh không làm được !
            nên nhắn lại chân mây một ... nữa tiếng thở dài.
            #6
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9