THƯƠNG KIỀU
TraiMauLanh 22.06.2007 21:11:01 (permalink)
THƯƠNG KIỀU


Đầu lòng hai ả tố nga
Thúy Kiều là chị em là Thúy Vân
Đời Kiều nhuốm bụi phong trần
Còn Vân thì chẳng một lần khổ đau
Phận Kiều đúc kết một câu
Xót thương tủy nhục hận sầu đắng cay
Xét theo tướng số thời nay
Thì Kiều sinh đúng vào ngày gặp xui
Thế nên đành phải ngậm ngùi
Trao thân bán phận mua vui cho người
Kiều đi Vân nở nụ cười
Trong lòng vui sướng rạng tươi muôn phần
Nói sang số phận Thúy Vân
Khổ đau ko gặp một lần là sao
Người tình chị gái gửi trao
Cưới xong Vân cũng em chào chị luôn
Kiều nhìn thấy vậy mà buồn
Thì ra Vân đúng dân buôn chợ trời
Ngẫm ra mọi việc trên đời
Kể sao cho hết bằng lời thi ca
Cảm thương thân phận đàn bà
Hồng nhan bạc mệnh đúng là ko sai
Dẫu cho đa sắc toàn tài
Nhưng làm sao được họa tai do trời
Thương Kiều lệ ướt tuôn rơi
Trách than số kiếp dòng đời mênh mang
Sao Kiều ko gặp một trang
Anh hùng hảo hán để nàng yên thân
Tiếc thay thời ấy cõi trần
Người hiền thì ít tiểu nhân thì nhiều
Sắc hương hoa liễu tiêu điều
Tên Kiều đẹp vậy mà nhiều thương đau
Thanh Tâm tiền bối thiệt ngầu
Họa lên sắc cảnh bể dâu một thời
Nguyễn Du thi sĩ đáp lời
Nói rằng lục bát trên đời có ta
Hai người đối ẩm song ca
Kể nên cuộc sống đàn bà thời xưa
Cam thân chịu cảnh gió mưa
Ông trời thật đúng biết đùa thế gian
Bao đời thiên sử luận bàn
Nhưng ai giải nổi nỗi oan cho Kiều
Trăm năm Kiều vẫn là Kiều
Ngàn năm chẳng đổi sớm chiều chẳng thay
Dù Kiều sinh ở kiếp này
Thì nàng vẫn chịu đắng cay như thường
Bao nhiêu cát bụi đau thương
Ai nào hiểu hiểu đường trường nàng qua
Khóc thương thân phận đàn bà
Tôi đây may mắn được là đàn ông





__________________

#1
    sweet 23.06.2007 17:52:05 (permalink)
    #2
      livepage 23.06.2007 22:14:32 (permalink)
      Tớ đọc mà cười quá đi
      Đúng là buồn cho thân phận nữ nhi
      Nét xuân xanh ấy mất đi bao phần
      Kẻ chà đạp, người chi ân
      Nỗi buồn, nỗi tủi thấm nhuần ngày qua
      Sao nàng không giết quách Mụ Tú Bà
      Rồi phi thân tới nơi xa,
      Bỏ phận đời đen đủi đã qua bao lần
      Thương thì thương thế là ngần
      Biết nàng khổ, mà trách phần đàn ông
      Mở lầu kỹ nữ Tú Bà
      Bạc Hà, Bạc Hạnh cũng là đàn em
      Dựng lên, ối kẻ trai thèm
      Nếu không, lầu sập, kéo rèm từ lâu
      Làm gì có cảnh Kiều đau
      Khóc thương suốt kiếp xanh màu tuổi xuân
      Dấn thân vào cõi hồng trần
      Để bao kẻ đẩy, xô thân, nát người
      Mà cũng phải trách ông trời
      Hỏi ông có phải phận đời nam nhi?
      Nhà Kiều chịu họa ương tai
      Cũng vì có kẻ ghen tài-phận nam
      Trách đi trách lại một đàn
      Thương Kiều mà trách (lũ) người đàn ông

      (lũ) : livepage không có ý gì, chỉ là thấy câu nó khớp khớp đưa vào thôi nhé. lũ ở đây không mang nghĩa xấu đâu, chỉ là nói vui thôi, mục thơ vui mà, nhưng dù sao cũng nên đôi lời chêm vào, không có ai nghĩ nhầm thì chết, hihi.
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2007 22:19:32 bởi livepage >
      #3
        thonv 25.06.2007 20:14:34 (permalink)
        Đầu lòng hai ả tố nga
        "Thuý Kiều"là chị, em là "Thuý Vân"
        Ma cũng tránh, quỷ ngại gần
        Dáng người nét mặt mười phần đười ươi

        Vân xem đanh đá khác người
        Mặt mày rầu rĩ như người có tang
        Miệng cười tựa rắn hổ mang
        Củi khô thua tóc, cóc nhường làn da

        Kiều càng xấu xí, gian tà
        So bề ngu dốt lại là phần hơn.
        Người xanh bủng, mặt nhờn nhờn
        Dưa ghen thua khắm, cá hờn kém tanh
        Một hai xấu nhất kinh thành
        Dốt đành đòi một, đần đành hoạ hai
            ST
        #4
          Nam Phuong Nhan 26.06.2007 11:35:49 (permalink)
          Thương Kiều, thương cả Thúy Vân
          Thúy Vân còn bé, có phần thương hơn
          Thúy Kiều đổi giọng giận hờn
          Thương Vân em sẽ không...đờn anh nghe
          Tới đây thì anh...nín khe
          Mía đánh cả cụm thì te tua (phải) rồi
          Bắt thang lên hỏi ông trời
          Trai tơ hai vợ ông thời tính sao?
          Ông trời ổng nói: "tào lao"
          Trai tơ hai vợ ăn...dao đáng đời
          Nghe xong Trọng mới rụng rời
          Cám ơn chỉ giáo những lời vàng son
          Con về thề với núi non
          Con không có vợ, có con là rồi
           
          #5
            livepage 28.06.2007 05:55:46 (permalink)
            khiếp nhỉ cái bạn thon-v
            thơ gì mà khiếp thấy ghê cả người
            Làm thơ vui vẻ thương đời
            Chia vui với Kiều hỡi ôi đi mà
            Cũng là to-pic thơ thôi
            Nhưng thương Kiều chút bạn ơi
            làm gì giọng cứ bôi chê
            Tôi nghe rùng rợn hãi hê cả người
             
             
             
            Đôi dòng có bạn thon-v
            thì cũng có bạn Nam Phương Nhan vè
            Vài lời an ủi thủ thê
            Thương Kiều, thương cả em Kiều-Thúy Vân 
            Bạn chơi được, lấy ân cần
            Còn hỏi ông lão có phần già nua
            Trên cao ông thấu rõ chưa
            Kiều đau mà có dám thưa với trời
            Thon-v kêu khổ đời người
            Đàn ông đau đớn vì đời lắm thê
            Phương Nhan kêu gánh cả hai về
            Chỉ xin giữ lại con kê cho mình (con kê, con chống gậy lúc tuổi già)
            Còn thì chẳng biết phận mình
            Đem quăng vứt bỏ làm thinh hai nàng
             
            #6
              TraiMauLanh 04.07.2007 22:25:57 (permalink)
              Râu hùm hàm én mày ngài
              Vai năm thước rộng thân mười thước cao
              Đường đường một đấng anh hào
              Nhưng mà sống chẳng được bao với đời
              Mỹ nhân vừa tiếp đôi lời
              Nghe chưa đứt đoạn dã rơi mất đầu
              Xem ra cũng chẳng vào đâu
              anh hùng như vậy ko ngầu bằng ta kakkka
              #7
                TraiMauLanh 04.07.2007 22:33:45 (permalink)
                Khách nào lạc bước ghé qua
                Xin mời ở lại uống trà với tôi
                Chúng ta tâm sự mấy lời
                Kể cho thay thấy sự đời đa đoan

                __________________
                #8
                  livepage 05.07.2007 01:56:50 (permalink)
                  Sự đời nào lắm đa đoan
                  Chẳng qua vì nỗi oan của kiều
                  Làm ta đau nhói ít nhiều đấy thôi
                  Hết thương Kiều lại chuyển ngôi
                  Sang chuyện phiếm khác so đôi tay gày
                  Trai nam tử biết ai đây
                  Mà so sánh vậy phận đây bùn cười
                  Nói chơi thì nói bớt lời
                  Kẻo người ta đánh tả tơi áo quần
                  Uống trà buôn chuyện trăng ngần
                  Giờ bạn thích chuyển điệu ngân nga nào?
                   
                  Hì, tớ cứ hay đùa thôi nhé .
                  #9
                    TraiMauLanh 10.07.2007 08:47:45 (permalink)
                    chuyện xưa còn nhó một đêm
                    Kiều dang ôm mộng êm đềm trong chăn
                    Ngoài trời ướt lạnh buốt căm
                    Bóng mây vờn nguyệt Kiều nằm tương tư
                    Gió đưa ngọn nến dập dừ
                    Từ đầu thấy bóng Hoạn Thư đi vào
                    Kiều liền bật dậy cúi chào
                    Hoạn thư hỏi nhỏ : biết tao hả mày ?
                    Kiều vừa mở miệng chưa hay
                    Hoạn Thư trợn mắt con này liều ghê
                    Bực mình Kiều mới chửi thề
                    Chuyện gì vậy hả mà ghê thế mày
                    Hoạn Thư thấy mũi cai cay
                    Chân liến hạ tấn còn tay vung quyền
                    Nhưng Kiều đâu phải dạng hiền
                    Né mình tung cước tiếp liền ba chiêu
                    Hoạn thư trúng thế liêu xiêu
                    Định thần chưa kịp thì KIỀU tiếp vô
                    Quyền tung ra thế hổ vồ
                    Thư ko kịp né bị xô sát tường
                    Kiều liền lừ mắt dương dương
                    Quát lên một tiếng còn ương ko mày?
                    Hoạn thư hoảng quá chắp tay
                    Lưu tình thủ hả thân này xin tha
                    Kiều nghe thấy vậy nói là
                    Từ sau chớ động vào bà nhớ chưa
                    Bà đây công lực thượng thừa
                    Chớ nên liều mạng mà đàu nghe con
                    Tuổi bà giờ vẫn còn son
                    Mày thì đã lúa sòn sòn sáu mươi
                    Mặt mày thì chẳng giống người
                    Nhìn trông như loại đười ươi trên rừng
                    Bà đây cay đắng đã từng
                    Gió sương cát bụi rửng rưng như thường
                    Nếu mày ngoan ngoãn bà thương
                    Còn ko láo lếu bà tương vô đầu
                    Từ sau mày chớ có ngầu
                    Gặp bà thì phải cúi đầu chào nha
                    Còn giờ bà sẽ bỏ qua
                    Mau mau đừng dậy về nhà cho nhanh
                    Chớ nên giở thói lành chanh
                    Kẻo ko gặp chiện chẳng lành nghe chưa
                    Hoan Thư đứng dậy liền thưa
                    Nãy giờ em chỉ tính đùa chị thôi
                    Ai ngờ chị quá tuyệt vời
                    Võ công tái thế trên dời ít ai
                    Biết em là phận kém tài
                    Thôi thì ghi khắc một mai tương phùng
                    Cam thân chịu cảnh chồng chung
                    Từ giờ chẳng dám nổi khùng nữa đâu
                    Nói xong THƯ mới quay đầu
                    Lao mình bỏ chảy khuất mầu bóng đêm


                    __________________

                    #10
                      Chuyển nhanh đến:

                      Thống kê hiện tại

                      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                      Kiểu:
                      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9