Những chuyện đáng suy ngẫm
Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 51 trên tổng số 51 bài trong đề mục
Ngọc Trân 31.07.2007 16:40:28 (permalink)
Bạn là người như thế nào?


Đứng vững trên những gì mà bạn tin tưởng, bất chấp mọi sự chống đối và mọi sức ép đang cố xé tan sức chịu đựng của bạn…điều đó chứng tỏ: bạn là người CAN ĐẢM.

Nụ cười luôn tươi nở trên gương mặt bạn vì bạn luôn muốn làm cho người khác được vui trong khi chính bạn đang có nỗi buồn riêng trong tâm hồn…điều đó chứng tỏ: bạn là người MẠNH MẼ

Biết đơn giản hoá vấn đề, làm theo những điều trái tim mình mách bảo và bạn biết rõ là đúng… điều đó chứng tỏ: bạn là người QUYẾT ĐOÁN.

Biết làm nhiều hơn những gì mình đang mong ước để cuộc sống người khác được trở nên dễ chịu hơn mà bản thân không thốt ra một lời kêu ca, phàn nàn hay kể công lao… điều đó chứng tỏ: bạn là người biết YÊU THƯƠNG.

Biết giúp đỡ một người bạn với tất cả khả năng của mình khi cần thiết, không hề tính toán thời gian và sức lực phải bỏ ra… điều đó chứng tỏ: bạn là người TRUNG THÀNH.

Biết trao đi nhiều hơn những gì bạn có và không trông đợi được nhận lại… điều đó chứng tỏ bạn là người KHÔNG VỊ KỶ.

Biết ngẩng cao đầu và khát khao vươn đến những điều tốt nhất trong khả năng mình có thể, khi bạn luôn biết đối mặt với mỗi khó khăn của cuộc sống bằng niềm tin rằng thời gian sẽ mang đến điều tốt đẹp hơn cho bạn vào ngày mai và không bao giờ từ bỏ mục đích sống của mình, điều đó chứng tỏ: bạn là người TỰ TIN.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2007 16:43:06 bởi Ngọc Trân >
#46
    Ngọc Trân 31.07.2007 16:44:58 (permalink)
     
    Sức mạnh và dũng khí




    Con người cần có sức mạnh để tin tưởng
    Nhưng cần có dũng khí để hoài nghi.

    Con người cần có sức mạnh để hòa hợp ,
    Và cần dũng khí để dám đi một mình.

    Con người cần sức mạnh để biết chia sẻ với nỗi đau của mọi người ,
    Và cần dũng khí để làm lành vết thương của riêng mình.

    Con người cần sức mạnh để giấu đi tổn thương,
    Và cần dũng khí để bộc lộ và vượt qua điều đó.

    Con người cần sức mạnh để bảo vệ mình,
    Và cần dũng khí để biết quên đi bản thân đúng lúc.

    Con người cần sức mạnh để chinh phục,
    Và cần dũng khí để chấp nhận.

    Con người cần sức mạnh để tìm ra sự bất công,
    Và cần có dũng khí để phá vỡ nó.

    Con người cần sức mạnh để có thể đối đầu với sóng gió,
    Nhưng đôi khi cần dũng khí để tựa vào người tin yêu.

    Con người cần sức mạnh để yêu.
    Và cần cả dũng khí để được yêu

    Con người cần sức mạnh để tồn tại và để sống,
    Và cần cả dũng khí để có lúc phải dám hy sinh.



    Mỗi chúng ta cần có sức mạnh và dũng khí trên từng chặng đường của cuộc sống.

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2007 16:46:14 bởi Ngọc Trân >
    #47
      quynhtrangdt 30.01.2008 10:43:38 (permalink)
      Món quà tình yêu


       Hành khách trên xe buýt nhìn đầy cảm thông khi người phụ nữ trẻ xinh đẹp với cây gậy trắng thận trọng bước lên bậc xe buýt. Cô trả tiền người tài xế và đi xuống giữa hai hàng ghế, lần mò tìm chỗ ngồi.
      Đã một năm kể từ khi Susan bị mù. Do một chẩn đoán nhầm về y học mà cô gái tội nghiệp bất ngờ bị ném vào thế giới tối tăm, giận dữ, tuyệt vọng và tội nghiệp. Tất cả chỗ dựa của cô bây giờ là người chồng, Mark.

      Mark là một sĩ quan không quân yêu vợ bằng cả trái tim mình. Khi Susan bắt đầu bệnh, nhìn cô chìm đắm trong tuyệt vọng, anh đã quyết tâm giúp vợ lấy lại sức mạnh và sự tự tin để trở thành người độc lập trở lại.

      Cuối cùng, Susan đã cảm thấy sẵn sàng đi làm trở lại, nhưng cô sẽ đi đến cơ quan bằng cách nào? Trước đó cô thường đi xe buýt, nhưng giờ cô vô cùng sợ hãi không thể tự mình đi quanh thành phố nữa.

      Mark tình nguyện lái xe đưa cô đi làm mỗi ngày, mặc dù họ làm việc ở hai đầu khác nhau của thành phố.

      Đầu tiên, điều này phần nào an ủi được Susan, và thoả mãn mong muốn muốn bảo vệ người vợ khiếm thị của Mark. Nhưng chẳng bao lâu sau, Mark nhận ra rằng cách này không hiệu quả. Susan sẽ phải bắt đầu đi xe buýt trở lại.

      Nhưng cô vẫn quá yếu ớt, quá giận dữ. Cô ấy sẽ phản ứng thể nào? Đúng như anh dự đoán, Susan vô cùng sợ hãi trước ý nghĩ phải đi xe buýt trở lại.

      “Em bị mù mà!” - Cô trả lời cay đắng. “Làm sao em biết được em đang đi đâu? Em cảm thấy như anh đang bỏ rơi em”.

      Trái tim Mark tan nát khi nghe những lời đó, nhưng anh biết phải làm gì. Anh hứa với Susan rằng mỗi buổi sáng và tối anh sẽ đi xe buýt cùng cô, bao nhiêu lâu cũng được, cho đến khi cô quen và có thể tự đi được. Và họ bắt đầu thực hiện. Hai tuần liên tiếp, Mark trong bộ quân phục và tất cả tình thương yêu dành cho vợ đã đưa Susan đi về mỗi ngày bằng xe buýt.

      Anh dạy cô cách dựa vào các giác quan khác của mình, cụ thể như thính giác, để xác định mình đang ở đâu và làm thế nào để quen với môi trường mới. Anh giúp cô làm quen với các tài xế xe buýt để họ để ý đến cô và dành cho cô một chỗ ngồi.

      Cuối cùng, Susan quyết định sẽ tự mình đi xe buýt đi làm. Sáng ngày thứ hai đã đến, và trước khi cô rời nhà, cô vòng tay ôm Mark, người bạn đồng hành đi xe buýt tạm thời của cô, chồng cô, và người bạn thân nhất của cô.

      Mắt cô tràn lệ của lòng biết ơn về sự chung thuỷ, kiên nhẫn, và tình yêu của anh dành cho cô. Cô tạm biệt anh, và lần đầu tiên, họ không đi cùng nhau nữa.

      Thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm… Mỗi ngày cô vẫn hoàn toàn tự đi, và Susan chưa bao giờ cảm thấy thoải mái như thế. Cô đang làm điều đó! Cô đang tự mình đi làm.

      Sáng thứ Sáu, Susan bắt xe đi làm như thường lệ. Khi cô trả vé để xuống xe, người tài xế nói: “Cô gái, tôi thực sự ghen tỵ với cô đấy”. Rút cuộc, ai trên trái đất này lại ghen tị với một người phụ nữ mù, người đã đấu tranh để tìm thấy lòng dũng cảm, sự can đảm để sống như cô? Tò mò, cô hỏi người tài xế: “Tại sao?”

      Người tài xế trả lời: “Cô biết không, suốt tuần qua, sáng nào cũng vậy, một quý ông lịch lãm trong bộ quân phục đứng bên góc đường bên kia dõi theo cô khi cô xuống xe buýt. Anh ấy đảm bảo cho cô đi qua đường an toàn và dõi theo cô cho đến khi cô vào hẳn nơi làm việc mới thôi. Sau đó anh tặng cô một nụ hôn gió, tặng cô lời chào nhẹ nhàng và bước đi. Cô thực sự là một người phụ nữ may mắn”.

      Những giọt nước mắt hạnh phúc chảy dài xuống má Susan. Mặc dù không thể nhìn thấy anh ấy bằng mắt, nhưng cô vẫn cảm thấy sự hiện diện của Mark bên mình. Cô may mắn, quá may mắn, vì anh đã tặng cô một món quà còn quý giá hơn một đôi mắt, một món quà cô không cần nhìn thấy để tin tưởng - món quà tình yêu có thể mang ánh sáng đến một thế giới đầy bóng tối

      #48
        gauom 11.06.2010 13:22:36 (permalink)
        Cho mình tham gia vào trang này với! Mình sưu tầm được một số truyện hay trên trang hoathuytinh.com, xitrum.net và một vài nơi khác. Mình gởi để các bạn suy ngẫm nhé! ;-).
        CHO VÀ NHẬN – YẾU TỐ QUYẾT ĐỊNH THÀNH BẠI CUỘC ĐỜI


        Thế giới chúng ta đang sống thật muôn màu muôn vẻ và luôn chuyển biến xoay vần – trong đó, chúng ta ví như một hạt bụi, luôn trăn trở, băn khoăn về số phận của mình. Chúng ta có thể cho đi nhiều, làm việc nhiều, mơ ước nhiều, gom góp nhiều để có được cuộc sống ấm êm. Nhưng rồi, khi tất cả lắng xuống, có bao giờ bạn tự hỏi “ta cần gì từ cuộc sống?” …
        Sẽ có nhiều ý kiến đưa ra. Chúng ta có thể cần cha, cần mẹ, cần bạn bè, cần vật chất, cần tình yêu thương… tuy nhiên, chúng ta thực sự cần gì từ cuộc sống này? Câu trả lời rất đơn giản, đơn giản đến mức bạn sẽ bàng hoàng khi nhận ra nó. Đó là: cuộc sống của bất cứ ai đều chỉ cần “cho” và “nhận”.

        Chúng ta thường nhìn nhận vấn đề bằng hai cách.

        Đối với cách nhìn bằng trực cảm, ta sẽ thấy cuộc sống có hai giai đoạn: thu nhận và cống hiến. Hai giai đoạn này chuyển biến giao thoa lẫn nhau. Như là, khi tiếp nhận đến một lúc nào đó sẽ thể hiện sự cống hiến; khi cống hiến đến lúc nào đó sẽ thể hiện sự tiếp nhận trở lại.
        Đối với cách nhìn bằng biện chứng, chúng ta lại thấy hai cung cách “cho” và “nhận” này diễn ra song song với nhau. Nhưng cái này có thể nổi trội hơn cái kia, điều đó tuỳ thuộc vào bản thân mỗi người có dám đối diện và nhìn nhận hay không.

        Quả thật, từ những giây phút chào đời đầu tiên, chúng ta đã cần sự quan tâm, chăm sóc từ gia đình, người thân, cần một nền giáo dục sơ sinh để rồi những gì chúng ta cho đi là niềm tin yêu, hy vọng lớn lao từ mọi người xung quanh.

        Lớn thêm nữa, bạn bắt đầu cần thêm trang phục, cần giáo dục học đường, giáo dục giới tính, nói cách khác, bạn cần tri thức. Bạn vẫn cần tình yêu, nó bao gồm tình cảm gia đình, tình cảm cộng đồng, tình bạn, tình yêu đôi lứa.

        Bạn sẽ cho đi những gì? Bạn biết lo toan nhà cửa, biết tham gia hoạt động xã hội, biết thể hiện tình cảm của mình với mọi người. Tính chất đó nếu được giáo dục tốt sẽ có thể được phát huy theo chiều hướng tích cực. Con người đó có đủ khả năng tư lực, tự cường, tự chủ. Họ luôn mong muốn được cống hiến cho đến tận giây phút cuối đời và coi đó là lý tưởng, lẽ sống của mình. Và quan trọng hơn, họ cảm thấy nhận được nhiều hơn những gì họ mong đợi. Dân gian thường bảo:

        “Con tằm đến thác vẫn còn nhả tơ”

        Thử nghĩ xem, “cho” và “nhận” có phải là điều cần thiết nhất trong cuộc sống hay không, khi một người suốt đời chỉ muốn thu nhận thật nhiều, thật nhiều để vun đắp cho riêng mình. Có thể người ấy sẽ được như ý muốn đấy, nhưng dần dần, sự ích kỷ không chịu cống hiến sẽ đẩy họ đến chỗ cô đơn và nhàm chán. Vì sao? Quá đơn giản, không gieo nhân không thể gặt quả, không “cho đi” sẽ không thể “thu nhận”. Đến một lúc nào đó, nhận ra, họ sẽ xiết bao sợ hãi và chới với trong khoảng trống mà mình đã tự chọn.

        “Cho” và “nhận” trong cuộc sống này bao hàm rất nhiều. Chúng ta nhận về chúng ta những phần vật chất, tinh thần mà chúng ta cần, hoặc chính chúng ta sẽ cho người khác điều ấy không biết chừng!

        Ví dụ như, những đoàn cứu trợ, tình nguyện đến vùng sâu vùng xa. Họ cho đi gạo, tiền, quần áo, sách vở, đồng nghĩa với cho đi tình thương, nụ cười, lòng nhân ái. Họ nhận lại những đoá hoa, những cái bắt tay, ôm hôn nồng nàn cũng là nhận sự cảm kích, lòng tin yêu, sự ủng hộ, và chúc phúc cho tương lai họ từ bà con đồng bào.

        Hoặc, kinh Phật có dẫn: đức Ca-diếp trong một lần đi hành khất đã dừng chân tại một túp lền rách của bà lão ăn xin. Bà bệnh nặng sắp chết. Không có gì để bố thí trong khi đức Ca-diếp nhất định không đi chỗ khác, bà đành đổ phần nước cháo đã thiu cho ngài. Lập tức bà được siêu sinh về cõi cực lạc, cụ thể bà đã trở thành giai thoai. Đức Ca-diếp, ông nhận bát nước cháo, và cho đi sự từ tâm và sự hồi hướng phước đức đối với bà lão nghèo. Ý nghĩa thay!
        Như vậy, sự “cho” và “nhận” trong cuộc sống này luôn là sự tồn tại tất yếu của con người.Do đó, khi chúng ta tháo gỡ được vấn đề này có nghĩa là chúng ta đã có ý thức tự nhìn lại mình và đã có thể tự trang bị cho mình tư thế sẵn sàng cho một cuộc sống đầy màu sắc “thu nhận” và “cống hiến”.

        Suy cho cùng, “cho” và “nhận” là những yếu tố quan trọng và đặc biệt cần thiết để xây dựng cuộc sống tốt đẹp, đặt nền tảng cho tất cả mọi nhu cầu và quyết định sự thành bại cho tài năng, danh tiếng, gia tộc và nhân bản.

        "Sưu tầm"

        #49
          gauom 12.06.2010 12:45:36 (permalink)
          NGÀY HÔM QUA...  

          T
          ôi viết bài này để dành cho tôi ... cho tất cả những ai đã từng vấp ngã!

          "Hôm qua vấp ngã để hôm nay đứng dậy và vững bước cho ngày mai"

          Mỗi chúng ta sinh ra và lớn lên đều có những buồn - vui, những vấp ngã của cuộc đời và cả những thành công nữa. Tất cả những điều đó đều để lại cho chúng ta những bài học kinh nghiệm quý báu trong cuộc đời, thậm chí, để có được nó ta phải trả giá bằng cả tình yêu và hạnh phúc của bản thân. Những gì đã qua thì khó có thể nào lấy lại được. Bởi vì đó là “ngày hôm qua”!

          "Ngày hôm qua" bạn là ai? Bạn làm được những gì? Những gì còn đọng lại trong bạn? Và trong suy nghĩ của mọi người xung quanh? Với tôi, ngày hôm qua có rất nhiều điều để nói, để nhớ, để luyến tiếc mà ngày hôm nay và cũng có thể là mãi tận sau này cũng không bao giờ lấy lại được nữa.

          “Ngày hôm qua” - tôi được sinh ra để ngày hôm nay có được tình yêu thương của Cha, Mẹ, của người thân và bạn bè.

          “Ngày hôm qua” - tôi là một đứa trẻ, được sự chăm sóc âu yếm của mọi người, để ngày hôm nay tôi có trách nhiệm cũng như vai trò chăm sóc người thân của mình như vậy.

          “Ngày hôm qua” - bước chân đầu tiên vào lớp 1 còn e dè để giờ đây có được những kiến thức cho bản thân mình và làm những việc có ích cho xã hội.

          “Ngày hôm qua” - bước những bước đầu tiên chưa vững để ngày hôm nay là chỗ dựa vững chắc cho người thân và bè bạn.

          “Ngày hôm qua” - tôi chỉ đường cho một đứa trẻ để sau đó tôi nhận được một nụ cười và một cái nháy mắt thân thương.

          “Ngày hôm qua” tôi dắt tay một cụ già sang đường và rồi được nhìn thấy hạnh phúc khi cụ ôm cô cháu nhỏ của mình đang đứng đợi ở cổng.

          "Ngày hôm qua" gặp được một người bạn tuyệt vời để hôm nay mong mỏi ngày gặp lại, để nắm tay nhau chuyện trò.

          “Ngày hôm qua” tôi đã khóc vì những lỗi lầm mắc phải, để ngày hôm nay tôi lại khóc trong niềm vui và hạnh phúc.

          “Ngày hôm qua” biết làm một điều tốt để cảm thấy hạnh phúc và vui sướng khi thấy niềm vui ánh lên trong mắt người khác .

          “Ngày hôm qua” biết viết cho mình câu “hãy luôn cố gắng” để ngày hôm nay thấy mình thành công hơn ngày hôm qua.

          “Ngày hôm qua” biết bỏ qua chuyện buồn để ngày hôm nay mình sống trong niềm vui, niềm tin và hy vọng.

          “Ngày hôm qua” biết đọc một cuốn sách hay để ngày hôm nay vận dụng nó vào trong cuộc sống, hàng ngày.

          “Ngày hôm qua” biết vượt lên chính mình,

          “Ngày hôm qua” biết thu lượm những kinh nghiệm của cuộc sống này để hoàn thiện mình hơn nữa,

          “Ngày hôm qua” đã vấp ngã một vài lần để hôm nay mình vững bước hơn,

          “Ngày hôm qua” không chịu chăm chỉ luyện rèn học tập để ngày hôm nay mới biết mình kém cỏi,

          “Ngày hôm qua” đánh mất mình để ngày hôm nay mới thấy được giá trị của cuộc sống, của tình yêu quan trọng đến nhường nào!

          “Ngày hôm qua” không biết nghe một người muốn nói với mình để ngày hôm nay mới thấy được giá trị của sự lắng nghe và chia sẻ

          “Ngày hôm qua” bước chân ra đi để hôm nay thấy được sự khó khăn khi muốn quay trở lại,

          “Ngày hôm qua” có một quyết định đúng đắn để ngày hôm nay mình cảm thấy tự tin hơn,

          “Ngày hôm qua” nhận được một lời nhắn chúc mừng để thấy được giá trị của sự quan tâm, động viên,

          “Ngày hôm qua” gặp được một người tốt để thấy mình cần phải làm nhiều việc tốt hơn nữa.

          Xin cảm ơn "ngày hôm qua" đã cho tôi sinh ra để ngày hôm nay tôi được yêu thương và nhận lấy những thương yêu!

          “Ngày hôm qua”, “ngày hôm qua”, “ngày hôm qua” ... bạn làm được những gì để ngày hôm nay nhìn lại không có điều gì hối tiếc? Đừng để tháng ngày trôi qua trong tẻ nhạt, muộn phiền, bạn hãy làm dù chỉ một điều tốt mỗi ngày, từng ngày... Để ngày hôm nay lại thấy mình đã có những cố găng hơn nhiều ngày hôm qua!

          hoathuytinh.com
          #50
            gauom 27.06.2010 02:44:32 (permalink)
            NHỮNG ĐIỀU KHÔNG THỂ QUÊN TRONG CUỘC SỐNG
             
            1. Cho mọi người nhiều hơn là họ mong chờ và hãy làm điều đó thật nhiệt tình.
            2. Ghi nhớ những bài thơ bạn yêu thích.
            3. Đừng vội tin những gì bạn nghe.
            4. Khi bạn nói yêu ai đó, hãy hiểu hết nghĩa của những từ ngữ ấy.
            5. Khi bạn nói xin lỗi, hãy nhìn vào mắt người bạn đang xin lỗi.
            6. Hãy đính hôn ít nhất là 6 tháng trước khi bạn kết hôn.
            7. Tin vào tình yêu từ cái nhìn đầu tiên.
            8. Đừng bao giờ cười vào những ước mơ của người khác.
            9. Hãy yêu một cách sâu sắc và đam mê. Có thể bạn sẽ bị tổn thương, nhưng đó là cách duy nhất bạn học sống một cách hoàn hảo.
            10. Khi không đồng ý điều gì, hãy đấu tranh một cách công bằng.
            11. Đừng phán xét ai qua nhân thân hay hoàn cảnh xuất thân của họ.
            12. Hãy bắt chính mình nói chậm nhưng suy nghĩ nhanh.
            13. Khi ai đó hỏi bạn những câu hỏi mà bạn không muốn trả lời, hãy mỉm cười và hỏi lại "Tại sao bạn lại muốn biết điều đó?"
            14. Một tình yêu lớn và những khám phá vĩ đại cũng bao gồm những rủi ro to lớn.
            15. Hãy liên lạc với mẹ bạn thường xuyên nếu bạn sống xa nhà.
            16. Theo đuổi 3 điều: tôn trọng bản thân, tôn trọng người khác và có trách nhiệm với những việc mình làm.
            17. Đừng để 1 cuộc đấu khẩu nhỏ làm tổn thương 1 tình bạn lớn.
            18. Khi bạn nhận ra bạn vừa gây ra lỗi lầm, hãy nhanh chóng sửa sai.
            19. Mỉm cười khi nhấc điện thoại lên, người gọi sẽ nghe được điều đó trong giọng nói của bạn.
            20. Tranh thủ thời gian ở một mình.
            21. Hãy mở rộng đôi cánh tay bạn để thay đổi, nhưng đừng để mất đi giá trị của chính mình.
            22. Hãy nhớ sự im lặng thỉnh thoảng là câu trả lời tốt nhất.
            23. Đọc nhiều sách. Tivi không thay thế được điều này.
            24. Sống 1 cuộc sống tốt và đức hạnh, để sau này về già nghĩ lại, bạn sẽ muốn sống 1 cuộc đời như thế lần thứ hai.
            25. Mức độ tình yêu trong gia đình bạn luôn là nền tảng cuộc sống của bạn. Tất cả những gì bạn làm là tạo một mái nhà thanh bình và hoà thuận.
            26. Khi bạn bất đồng với người yêu, hãy chỉ đề cập đến vấn đề hiện tại, đừng đụng chạm đến quá khứ.
            27. Đừng chỉ nghe những gì người ta nói, hãy nghe tại sao họ nói như vậy.
            28. Chia sẻ kiến thức của bạn. Đó là cách để khám phá ra sự bất tử.
            29. Hãy đối xử tử tế với thiên nhiên.
            30. Đừng bao giờ làm gián đoạn khi bạn đang được khen ngợi.
            31. Ý thức được công việc của mình.
            32. Đừng tin ai đó khi người ấy không nhắm mắt trong lúc bạn hôn người ấy!
            33. Mỗi năm 1 lần, hãy đi đến nơi nào mà bạn chưa từng đến.
            34. Nếu bạn làm ra nhiều tiền, hãy giúp đỡ mọi người. Đó là tài sản giá trị nhất.
            35. Hãy nhớ, 1 mối quan hệ tốt nhất là khi tình cảm của bạn dành cho người đó vượt lên trên những gì bạn cần ở họ.
            36. Hãy chiêm nghiệm thành công của bạn dựa trên những gì bạn phải từ bỏ để có được nó.
            37. Sống với sự hiểu biết và kiến thức

            Hoathuytinh.com
            #51
              Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 51 trên tổng số 51 bài trong đề mục
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9