CẢM THƠ NGƯỜI ĐI TRƯỚC
Thi hào Cao Bá Quát nổi danh về tài ứng khẩu thơ Đường luật, nhưng lại còn rất giỏi và rất mê thơ Ca Trù như Nguyễn Công Trứ vậy:
TÀI HOA LÀ NỢ
HÁT NÓI
Thương những kẻ giai nhân tài tử
Trót đa mang vì một chữ tình
Nghĩ nguồn cơn thẹn với trời xanh
Tưởng nông nỗi giận cùng trăng bạc
Tương tiếu nhất thanh song lệ lạc
Khả liên bán điểm thấp châu huyền
Trách vì phận lại giận vì duyên
Duyên phận những vì tình nên nông nỗi
Dẫu dạ sắt gan vàng cũng rối
Vẩn ruột tằm lắm mối càng đau
Tương tư ai để cho nhau!
CAO BÁ QUÁT
Xin kính cẩn họa bài thơ Ca Trù của ông, chỉ nhằm cảm trọn cái phóng khoáng và mới mẻ của ông:
Bài hoạ nguyên vận của HUY DUNG:
NIỀM TIN LÀ GỐC
Hương tự tại trui rèn cốt tử:
Tài đức mà thi tứ trữ tình
Biết dung thông trọn vẹn trong xanh
Hiểu trao-nhận, nhục-vinh, đen-bạc.
Tránh khỏi chơi bời nơi trụy lạc
Quy về gìn giữ chốn cơ huyền
Gặp thời lại đạt mối ‘ân duyên’
Thời vận xóa oan gây nên lắm nỗi
Mất tin tưởng là thua, bối rối
Còn tự tin: gỡ mối thương đau
Niềm tin chia sẻ cùng nhau!
huy dung
Chùa Hương (Hương Tích, Hương Sơn) đã được rất nhiều thi nhân nổi danh ngâm vịnh, trong đó có thi sĩ CHU MẠNH TRINH:
HƯƠNG SƠN PHONG CẢNH
Bầu trời cảnh bụt
Thú Hương sơn ao ước bấy lâu nay
Kìa non non nước nước mây mây
Đệ nhất động hỏi là đây có phải
Thỏ thẻ rừng mai chim cúng trái
Lững lờ khe yến cá nghe kinh
Thoáng bên tai một tiếng chày kình
Khách tang hải giật mình trong giấc mộng
Này suối Giải Oan này chùa Cửa Võng
Này hang Phật tích này động Tuyết Kinh
Nhác trông lên ai khéo họa hình
Đá ngũ sắc long lanh như gấm dệt
Thăm thẳm một hang lồng bóng nguyệt
Gập ghềnh mây khúc uốn thang mây
Hẳn giang san còn đợi ai đây
Mà tạo hóa đã ra tay xếp đặt
Lần trường hạt niệm Nam mô Phật
Cửa từ bi công đức xiết bao
Càng trông phong cảnh càng yêu
CHU MẠNH TRINH
Cảm bài thơ của cụ, xin được họa, cùng chiều cảm xúc lạc quan, song muốn nói về một vùng đất khác là Côn Đảo cũng thiêng liêng mà tiếc rằng số người biết rõ chưa nhiều như đối với Hương Sơn:
Bài hoạ nguyên vận của HUY DUNG
CÔN ĐẢO ƠI
Thiêng liêng huyền ảo
Chuyến hành hương Côn Đảo ngọc hôm nay
Trời vắt trong, xanh biển, trắng mây
Mười bốn đảo hướng về đây? chắc phải
Bến cảng Đầm Trầu - chim rỡn trái
nghĩa trang Hàng Dương gió ngâm kinh
Tiếng biển xa gợi chí nghê kình
vọng tâm khảm nhắc mình cơn ác mộng
Hai chục vạn tù đày lay địa võng
hơn hai vạn bỏ mình động thánh kinh
Máu - mồ hôi, tàn bạo - nhục hình
lại ‘chuồng cọp’, ‘chuồng bò’ cùng kết dệt
Côn Đảo kim cương lòa nhật nguyệt
trần gian địa ngục ngút trời mây…
Đảo hồi sinh gió mới về đây
xây du lịch, không ngưng tay xếp đặt.
Trong tiềm thức Việt Nam - tâm Phật
sừng sững hồn Côn Đảo thanh cao
thương yêu Tổ quốc nhường bao.
huy dung
Bậc chí sĩ yêu nước lớn, nhà cách mạng tiền bối Phan Bội Châu làm rất nhiều thơ, trong đó có những bài dí dỏm như bài:
TỰ TRÀO
Tóc đà cạo trớt tự ngàn đi
Còn chút mày râu có thú chi!
Nhà trắng ba gian chùa vắng ngắt
Kinh vàng mấy cuốn án dăng đầy
Thịt hiềm thuế nặng không vào miệng
Rượu sợ cồn xông chẳng bén tay
Hát xướng quanh đêm cười với bóng
Chưa tu thì cũng tục gì gì
Phan Bội Châu
Xin kính cẩn họa bài thơ của Phan Sào Nam tiên sinh:
Bài hoạ nguyên vận của HUY DUNG
THÔI TỰ TRÀO MÀ NĂNG GẶP BẠN
Bạn ơi thử ngẫm tháng ngày đi
Đông đủ gặp nhau chẳng dễ chi!
Cùng bước lặng chia niềm sướng khổ
Chung ngồi thầm sẻ nỗi vơi đầy
Thảnh thơi khách đến - khi thăm cảnh
Bịn rịn người đi lúc bắt tay
“Trông thấy nhau là điều rất quý”
Cứ đâu tiệc rõ lớn làm gì!
huy dung
CẢM THƠ NGƯỜI XƯA
T rong vườn thơ NỔI TIẾNG người xưa
Công lớn thiên tài đổi mới thơ
Ôi đẹp ngất - chùm hoa MỚI, LẠ!
Sao thơ mình SÁO, MÒN, NHẠT không ngờ!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: