Trích đoạn: Nam Phuong Nhan
Khổ thay cho phận đàn bà.
Đi đâu cũng gọi người ta bằng chồng.
Chồng tui có tánh chơi rong.
Công việc trong phòng...nhà cửa không lo.
Ăn rùi cứ việc nằm co.
Heo la con khóc cứ lo nhậu hoài 
Lại còn mê cả bạc bài.
Bỏ con bỏ dợ...sáng mai mới dìa...
Để tui dzò dzỏ canh phia
Sợ ma muốn chết...trời kia ngó giùm..huhuhu
HS
Mình ơi anh đã về rồi 
Anh đâu có nhậu, mình ơi, mình à 
Ông trời ổng bắt con gà
Ổng đem nấu cháo kia kà mình ơi
Sẳn dịp ai ghé qua chơi
Ổng nói gặp bữa ngồi xơi luôn mầy 
Anh thấy tình thế hơi...gay
Cháo gà hông có rượu cay đưa cùng
Vậy thì làm sao mà...dùng
Cho nên anh mới..nổi khùng anh...la
Ông Trời ổng mới đem ra
Một bình rụ đế chẳn ba lít ròng
Anh thấy ổng cũng có lòng
Cho nên mới nể xoay dòng cho...vui 
Xoay tới rồi lại xoay lui
Xoay qua, xoay lại hết trui (trụi) cái bình 
Vậy là anh thấy...lình xình
Anh mới đứng dậy kêu mình, mình ơi
Cáo từ ông cứ ở chơi
Anh về với vợ một hơi mình à
Giờ nầy anh có ở nhà
Anh thương mình muốn thấy...bà anh luôn 
Mình ơi mình chớ có buồn
Hết mồi, hết rượu anh luôn đi về...mà 
NPN
Ông Trời lớn gan dữ a.
Dám rủ mình nhậu thịt gà thật sao ?
Khôn hồn...mình hảy khai mau.
Hay mình đi dứ con nào...bỏ tui ?
Để tui trông đứng trông ngồi.
Cái thân lép xẹp mình phơi ba sườn.
Tui thấy mình ốm...tui thương.
Thuốc Nam - thuốc Bắc...tui lường mỗi thang.
Sắc thuốc ngồi nấu chờ chàng.
Con thơ khát sửa...khóc khan tiếng rồi...
Thân tui sao khổ dzậy trời.
Chồng ròm...con nhỏ...một đời gian nan.
Ngày mai tui lại bắt thang.
Lên Trời...hỏi ổng...Hồng Sang số gì ?
Mà sao cực khổ quá đi.
Kêu ổng cưới phức...làm Ái Phi cho rồi...
HS