Nỗi niềm cố nhân
Canh dài sương phủ mờ đêm
Dõi theo vầng nguyệt lòng thêm u hoài.
Nặng lòng lời nguyện trúc mai
Người đi xa lắm có phai ân tình?
Sao mờ dẫn lối bình minh
Nhạt nhoà bóng đổ chỉ mình với ta.
Ngõ hồn trải giữa bao la
Biết đâu bến đục, đâu là bến trong.
Cố nhân xa mặt cách lòng
Mây theo gió cuốn còn trông còn chờ?
Lệ đào rớt buốt trang thơ
Vấn vương theo gió, bơ vơ tủi hờn.
Xót thương sỏi đá bên đường
Ngàn năm lặng lẽ bụi sương ngóng người.
Không vay sao phải nợ đời?
Nợ tình, nợ nghĩa, nợ lời tri ân
Nào đâu lòng nỡ trách thầm
Chim trời sải cánh vẫy vùng chí trai....
Mong tàn đêm, rạng ban mai
Chút tình tri kỉ ấm hoài trong nhau...
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33171/A9AEF23EEA6C49F7BDB5B1168E6F2D63.jpg[/image]