Mùa thu lá bay anh đã đi rồi
Trích đoạn: nguyenngoat
CÙNG TA
Cùng ta giã biệt tháng ngày
Với bao kỉ niệm đắng cay trong lòng
Về miền tiên cảnh thong dong
Sự đời gửi lại hư không kiếp người.
Đắng cay gối mộng một đời Nay xin trả lại trả cuối trời lối thu. Em về hái nhánh mù u Thầm câu ước nguyện: thiên thu bên người...
Tiếng xưa
Đêm lặng nghe
Khúc nhạc xưa vọng về theo gió
Miên man ngõ nhỏ
Kí ức tìm về
Khơi lại những xót xa…
Sân trường xưa
Bao mùa rồi màu phượng chẳng phôi pha
Gieo nốt nhạc nhớ nhung da diết.
Ánh mắt nào tha thiết
Nhận – trao những mơ mộng bâng khuâng.
Gửi lời yêu theo gió bao lần
Sao trước em một lời không dám ngỏ…
Em ơi,
Màu phượng xưa còn đó
Giấc mơ xưa về đâu?
Gió tháng năm vẫn thăm thẳm không màu
Nắng vẫn rực một niềm khao khát.
Phải chăng
Tiếng yêu xưa lỗi nhịp
Để nuối tiếc muộn màng
Hoá vết sẹo tim anh…
Đêm lặng nghe
Dòng kí ức mong manh.
Vết thương ngỡ liền da mà vẫn đây - đau nhói.
Giọt buồn nào lăn vội
Hoá nốt trầm
trên cung nhạc chơi vơi… r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2009 19:48:27 bởi Huyền Băng >
Nếu chẳng còn duyên Nếu chẳng còn duyên người cứ đi
Hoa tàn, ngọc vỡ tiếc mà chi
Trăm năm gối mộng đà dang dở
Níu lại có tròn một tình thi.
Nếu chẳng còn duyên, đừng luyến lưu
Nắng vỡ rưng rưng cuối nẻo chiều
Bàn tay ấp bàn tay kí ức
Môi còn nghẹn đắng một lời yêu.
Nếu chẳng còn duyên, đừng nhớ nhung
Trăng suông bóng chiếc những lạnh lùng
Đàn khuya cung sầu ngân day dứt
Dĩ vãng vơi đầy hoá rêu phong…
Trọn một cuộc tình những lệ rơi
Bạc trắng phận mình chỉ thế thôi?
Những ân ái cũ như gió thoảng
Nào dám trách đời bạc như vôi...
Không trách gì đời,chẳng trách duyên Chỉ thương số phận gái thuyền quyên Mười hai bến nước bao trong đục Biết bến nào trong để đỗ thuyền?
.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33171/45C69675DFE94E558A64BB3C0FB054AC.JPG[/image]
Trích đoạn: nguyenngoat
Không trách gì đời,chẳng trách duyên
Chỉ thương số phận gái thuyền quyên
Mười hai bến nước bao trong đục
Biết bến nào trong để đỗ thuyền?
Viết hay lắm. Mười hai bến nước phận thuyền quyên
Dở - hay, trong - đục đắng lòng thuyền.
Có chăng chân tình nơi bến mộng
Để ta xin đời một chút duyên?
Một chút Một chút duyên xưa cũng bẽ bàng Từ khi em cất bước sang ngang Người đi để lại khung trời cũ Phím thương cung điệu khóc phũ phàng.
Trích đoạn: nguyenngoat
Một chút
Một chút duyên xưa cũng bẽ bàng
Từ khi em cất bước sang ngang
Người đi để lại khung trời cũ
Phím thương cung điệu khóc phũ phàng.
Xin đừng trách than hỡi người ơi
Duyên tình xưa ấy dở dang rồi.
Em đi mang trọn niềm nhung nhớ
Gửi lại bên người mảnh tim côi...
ĐỦ RỒI Một mảnh tim côi cũng đủ rồi Nợ tình còn một chút vậy thôi Em đừng nuối tiếc về quá khứ Dòng đời phía trước vẫn buông trôi
Trôi mãi về đâu một giấc mơ
Để mình em tháng đợi năm chờ
Quạnh hiu vầng trăng treo bến vắng
Biết có bao giờ vẹn giấc mơ?
Ngàn năm em vẫn chỉ là mơ
Để trong kí ức chẳng phai mờ
Anh sợ một ngày về cõi thực
Không còn thi tứ để cho thơ.
DÒNG SÔNG NGÂN ĐÂU RỒI?
Dòng sông Ngân đâu rồi
Cầu Ô Thước đơn côi
Để Ngưu Lang Chức Nữ
Suốt nghìn đời lẻ loi.
Ngàn năm em vẫn chỉ là mơ
Để trong kí ức chẳng phai mờ
Anh sợ một ngày về cõi thực
Không còn thi tứ để cho thơ.
-nguyenngoat-
Tình dẫu trong mơ vẫn chẳng phai
Nồng ấm yêu thương tháng năm dài
Hồn thi vẽ niềm mơ cõi thực
Ngàn đời xa cách chẳng phôi phai...
- ngangiang -
Tình thu da diết Chút nắng hạ chợt bừng lên lần cuối Thắp trong em một nỗi nhớ khôn cùng Thu về rồi anh có biết không Vời vợi không gian một nỗi niềm xao xác… Gió miên man ru hoài niềm khao khát Đẫm đường chiều chỉ em đếm lá rơi Bao nhớ nhung có tàn lụi bên người Lối hẹn xưa cúc vẫn vàng đau đáu… Thu về đây, chỉ còn anh lỗi hẹn Mảnh trăng chiều treo lạc lõng bơ vơ. Em vẫn tìm anh trong những câu thơ Bao nhiêu vần cho thơ thôi khắc khoải… Như cơn mưa cuối đường chiều xa mãi Nụ hôn ngày nào còn sưởi ấm lòng nhau? Thu mãi mênh mang gieo nhung nhớ tình đầu Em nhặt lá ghép tình thu da diết…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2009 21:31:50 bởi NganGiang >
Tình mãi còn vương Chợt chiều nay gió trở mình hanh hao.
Chút thu vàng chợt bừng lên sắc nắng
Tiếng dương cầm sâu lắng
Ùa vào lòng em nỗi nhớ mênh mang...
Con đường thu nay chỉ ngập lá vàng
Cô đơn mình em đếm bước..
Em chẳng khóc đâu anh
Chỉ bâng khuâng với những bước chân quen thuộc
Nơi cuối đoạn đường tình
Hai ngã rẽ chia phôi...
Em không muốn tin tình mình chỉ thế thôi
Sau bao đắm say
Sau bao nhiêu yêu dấu
Nụ hôn còn vương trên môi em nồng ấm
Có lẽ nào chỉ ảo ảnh không nhau?
Trời vẫn xanh
Xanh thăm thẳm một màu
Vẹn nguyên trong em một nồng nàn kí ức
Thu bên em rất thực
Đợi anh về trong mắt lá yêu thương....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2009 21:36:37 bởi NganGiang >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: