Mùa thu lá bay anh đã đi rồi
XUÂN ĐỢI
Ngày buồn sao mãi lê thê Đông heo hút gió mưa về giăng giăng Bước chân lối vắng âm thầm Biết ai còn nhớ mùa xuân năm nào? Gió qua vườn cũ lao xao Lá rơi tiếc mộng xanh xao thu tàn Về đâu nỗi nhớ lang thang Để con tim nhỏ sầu mang trĩu lòng. Ân tình có đủ đếm đong Để ta đau đáu đợi mong xuân về Bình yên dẫu chỉ cơn mê Níu tay với lại sơn khê xa vời… Vần thơ da diết trao lời Dẫu còn xa lắm, xuân đời vẫn xanh…
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Mừng Ngày Valenine14/02/2010
VALENTINE VẮNG EM
Valentine vắng em
Ngày đầu xuân vô nghĩa
Trông hoa nở bên thềm
Nỗi buồn càng thấm thía
ngng
Hi NN - TG.. Chào mừng hai bạn ghé chân.
Mến tặng 2 bạn nhân ngày Valentine: [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33171/411409C088704E1FB630B856E6DEC5BB.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2010 22:45:23 bởi NganGiang >
Điệu valse thành Vienne (viết dựa theo nhạc phẩm cùng tên)
Từ trong sâu thẳm tâm hồn Khổ đau trú ngụ, nỗi buồn hóa thân Ẩn trên khuôn mặt phong trần Một màu hờ hững lặng câm kiếp đời Những đắng cay, những ngậm ngùi Đôi khi thoảng vội nụ cười héo hon. Thẳm trong ánh mắt vô hồn Lối mòn định mệnh có còn thênh thang? Thả hồn một cõi đi hoang Ảo mơ khói thuốc, đèn vàng vọt chao Nhân gian bỗng đẹp tựa sao Lung linh trong giấc chiêm bao xa vời. Điệu valse đưa bước chơi vơi Em là nỗi nhớ theo thời gian trôi Tình mình đâu chỉ đầu môi Liệu em còn nhớ một lời: Yêu anh? Điêu valse còn đó trong lành? Hay tình như gió qua mành thoảng mau. Thành Rome cổ kính thâm sâu Nơi đâu che giấu những câu chuyện đời? Góc rèm than thở đầy vơi Lâu đài hay chốn lệ rơi âm thầm? Điệu valse bay bổng bước chân Nào hay ham muốn bụi trần dễ sa. Lối mòn đâu dễ vượt qua Để valse lỗi nhịp diết da tình trần… Tận cùng trong cõi thế nhân Nỗi niềm khốn khổ lại dâng trĩu lòng…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2010 21:39:46 bởi NganGiang >
ĐÊM MỜ SAY
Mắt mờ say
trôi qua ô cửa hẹp
Gác lạnh buồn
tím rịm trời xa
Giam kín hồn tẻ ngắt
hờ hững hương hoa
Xe sợi nhớ
dệt dày đêm mộng mị
Ánh trăng rọi
bóng mời hình
nào uống nhỉ
Nhắp hơi sương
nghe mằn mặn
lạnh bờ môi
Rót nữa đi
hình với bóng
mình ơi !
Nâng chén cạn
uống gió mây
uống cho đầy khoảng vắng
Uống nữa đi
cho máu tim hòa cùng sương-tuyết trắng
Uống hồn ai thấp
thoáng giữa ngàn sao
Uống cạn trời hoa
ưống tàn trần gian áo não
Nhấm nháp bụi hồng
nhắp mỹ tửu chuốc đời say.
Nguyên Hải
RƯỢU TRẦN
Gác lạnh
Trăng buông
Cạn ly cùng gío mây
Lãng du trần gian
Mộng đường tơ vương vấn
Kiếp làm người
Những đắng cay
Lận đận
Rót ly này
mong cạn một niềm đau…
Giá một lần thôi
Đừng luyến tiếc cho nhau
Chén đắng đầy vơi
Ta ngậm ngùi
uống cạn
Giọt lệ lăn
Lăn cuối ngõ hồn hoang
Mặn chát
Trăng rọi đáy lòng
Lòng hóa sóng mênh mang…
Chén nợ ân tình
Đắm đuối chốn nhân gian
Nhấm nháp đầy vơi
Có vợi đi bao nỗi niềm ngang trái
Nợ hồng trần
Cạn cho nhau
Mong lòng khép lại
Cho hồn say
Kiếp sương giá cõi người…
"Rót nữa đi
Hình với bóng
mình ơi..."
NỖI BUỒN CÂM
Ly rượu trần giữa hai bờ gió bụi
Ta mời nhau trong huyễn hoặc hương hoa
Bóng với hình nghiêng bóng trăng tà
Hồn cốc chạm bầu đầy vơi lệ ứa
Người ở đâu, nào cùng ta rót nửa
Nhắp hư vô, nhắp cạn chén tiêu sầu
Bên đó cũng bóng hình tâm sự
Ta xẽ lòng đón nhận nỗi buồn câm
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2010 23:43:46 bởi NGUYÊN HẢI >
Tặng chị nhân ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3/2010
Chúc chị 365 ngày trong năm đều là ngày hội!
.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33171/3AF39D7F19CD4D47BB32D3D48B598738.jpg[/image]
Trích đoạn: NganGiang
.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33171/3AF39D7F19CD4D47BB32D3D48B598738.jpg[/image]
Thơ Ngân Giang dạo này đẹp và hay quá! RU EM TÌNH NHỎ Ru em ru giấc mơ dài Ru em tình nhỏ trăng cài ngoài song Ru em thương nhớ mênh mông Ru em tha thiết tình trông ngày về Ru em theo với cơn mê Ru em ngàn tiếng hương quê nhớ nhiều Ru em giấc mộng yêu kiều Ru em trắng xóa mây chiều nhớ mong Ru em khoảnh khắc long đong Ru em tìm lại giấc nồng thời gian Ru em một kiếp đa mang Ru em hoài nhé nghìn trang sử tình Ru em ánh nắng bình minh Ru em chiều xuống ân tình hoàng hôn Ru em năm tháng vùi chôn Ru em ru mãi tâm hồn của anh
CON ĐƯỜNG KHÔNG ANH Sẽ có ngày tình cờ ta ngoái lại Chẳng thấy anh đứng đợi cuối con đường. Chơi vơi lắm lối về heo hút nắng Từng chiều buồn hoang hoải bước cô đơn… Chẳng giận nhau, cũng chẳng dỗi hờn Sao tình anh cứ xa tầm tay với Hay con tim sợ nhịp rung nông nổi Nên gặp hoài lòng vẫn cứ xa xăm… Mùa hoa nào cũng tàn theo tháng năm Hàng cây xanh sẽ chỉ cành trơ trụi Lối rất dốc, co ro trong gió bụi Ta bơ vơ như sỏi đá bên đường… Chẳng trách người dang dở tiếng yêu thương Mùa thu nào chẳng vương đầy lá rụng Ta nhặt lá ép vào trong hoài mộng Thầm chúc anh thanh thản một con đường…
CON ĐƯỜNG KHÔNG ANH
Sẽ có ngày tình cờ ta ngoái lại
Chẳng thấy anh đứng đợi cuối con đường.
Chơi vơi lắm lối về heo hút nắng
Từng chiều buồn hoang hoải bước cô đơn…
Chẳng giận nhau, cũng chẳng dỗi hờn
Sao tình anh cứ xa tầm tay với
Hay con tim sợ nhịp rung nông nổi
Nên gặp hoài lòng vẫn cứ xa xăm…
Mùa hoa nào cũng tàn theo tháng năm
Hàng cây xanh sẽ chỉ cành trơ trụi
Lối rất dốc, co ro trong gió bụi
Ta bơ vơ như sỏi đá bên đường…
Chẳng trách người dang dở tiếng yêu thương
Mùa thu nào chẳng vương đầy lá rụng
Ta nhặt lá ép vào trong hoài mộng
Thầm chúc anh thanh thản một con đường…
ĐƯỜNG TRẦN KHÔNG EM Con đường trần từ nay anh đếm bước Đã mất em rồi vượt vạn dặm mình anh Chỉ mình anh qua hết những ngày xanh Thầm nhớ em anh âm thầm hiu quạnh Còn đường buồn đắm chìm trong sương lạnh Bước chân anh dẫm tuyết đạp mưa rào Không còn em đôi lúc nhớ lắm sao Bên cạnh anh giờ chỉ còn gió bão Trong đêm tối bóng hình anh cao ngạo Nhưng vẫn không che diện mạo kẻ dại khờ Vì mất em anh mất cả tình thơ Mất tất cả linh hồn anh trơ trọi Con đường vắng bốn bề anh kêu gọi Nước mắt đêm trôi nổi chốn bụi đời Để từng đêm còn nghe mưa vẫn rơi Hay nước mắt thay cho lời tiếc nuối
ĐƯỜNG TRẦN KHÔNG EM Con đường trần từ nay anh đếm bước Đã mất em rồi vượt vạn dặm mình anh Chỉ mình anh qua hết những ngày xanh Thầm nhớ em anh âm thầm hiu quạnh Còn đường buồn đắm chìm trong sương lạnh Bước chân anh dẫm tuyết đạp mưa rào Không còn em đôi lúc nhớ lắm sao Bên cạnh anh giờ chỉ còn gió bão Trong đêm tối bóng hình anh cao ngạo Nhưng vẫn không che diện mạo kẻ dại khờ Vì mất em anh mất cả tình thơ Mất tất cả linh hồn anh trơ trọi Con đường vắng bốn bề anh kêu gọi Nước mắt đêm trôi nổi chốn bụi đời Để từng đêm còn nghe mưa vẫn rơi Hay nước mắt thay cho lời tiếc nuối JJ ĐƯỜNG TÌNH DANG DỞ
Đã xa rồi những tháng ngày chung đôi
Để đường trần còn mình anh đếm bước
Em ra đi mang ảnh hình quen thuộc
Kí ức tình nồng vẫn cháy bỏng trong tim…
Tình đến rồi xa, chấp chới cánh chim
Nụ hôn đầu trên môi em còn ấm
Nước mắt rơi trong tiếng lòng câm lặng
Từng canh dài chỉ còn em đếm sao..
Vầng trăng khuya thui thủi giữa trời cao
Lấp lánh trong em dạt dào dòng dư lệ
Nỗi nhớ anh vẫn trong em như thể
Ân tình mình chưa một ngày lìa xa ..
Nay đường tình dang dở mình anh qua
Có hay chăng lòng em bao tiếc nuối
Nước mắt rơi ướt một thời nông nổi
Dấu yêu nhiều vẫn cay đắng mà thôi...
VÔ THỨC
Đã bao nhiêu ngày rồi
Chắc người cũng đã xa ta lắm
Ta chẳng muốn mình là một kẻ hững hờ
Nhưng cũng chẳng thể trách sao người cứ mãi im lặng…
Ta biết
Người đang khổ đau
Nỗi khổ đau vò xé từ tận trong gan ruột
Đang giết dần người trong sự gặm nhấm của hờn ghen…
Trong những mắt xích của sợi dây trói buộc tâm hồn,
Con tim người đang vùng vẫy
Và từng vạt máu ứa ra đen sẫm
Loang lổ cả tiếng gào thét âm vang trong câm lặng
Cồn cào dọc dải sa mạc hoang vu….
Phải chăng ta đã quá thờ ơ
Khi cứ cố chôn giấu thật sâu một đôi điều thầm kín?
Và người
Như đứa bé hoài nghi trước hộp quà bí ẩn
Mà chẳng thể mở được ra
Cũng chẳng thế đoán có gì trong đó
Nên luôn lo sợ người ta sẽ mang chúng đi mãi mãi …
Nhưng loài xương rồng trên cát có bao giờ thấy rễ đâu
Sao chúng vẫn đẹp diệu kì
Vẫn vươn ngọn, nở hoa trên cát khô bỏng cháy
Như biểu tượng tự do của số phận
Vượt lên trên những vụn vặt tầm thường…
Người có được ta không?
Ta có được mình không?
Ai có thể biết trước những trò đùa của tạo hoá?…
Ngày nối ngày chỉ là quầng lửa
Đốt mãi chẳng tàn cả những điều đã hoá thành tro…
ĐƯỜNG TÌNH DANG DỞ
Đã xa rồi những tháng ngày chung đôi
Để đường trần còn mình anh đếm bước
Em ra đi mang ảnh hình quen thuộc
Kí ức tình nồng vẫn cháy bỏng trong tim…
Tình đến rồi xa, chấp chới cánh chim
Nụ hôn đầu trên môi em còn ấm
Nước mắt rơi trong tiếng lòng câm lặng
Từng canh dài chỉ còn em đếm sao..
Vầng trăng khuya thui thủi giữa trời cao
Lấp lánh trong em dạt dào dòng dư lệ
Nỗi nhớ anh vẫn trong em như thể
Ân tình mình chưa một ngày lìa xa ..
Nay đường tình dang dở mình anh qua
Có hay chăng lòng em bao tiếc nuối
Nước mắt rơi ướt một thời nông nổi
Dấu yêu nhiều vẫn cay đắng mà thôi...
GỌI GIẤC MƠ VỀ Đành quên sao những năm tháng nổi trôi Dù chật vật vẫn đôi ta còn đó Nhưng giờ đây trong căn phòng vò võ Sống huy hoàng nhưng chẳng có được nhau Nhìn chiều về mà nghe nhói tim đau Em ở nơi nào sao nghìn trùng xa cách Hai chúng ta đã qua bao thử thách Ấy thế mà nay đã tách rời ra Em đi xa và em đã đi xa Xa thật xa nơi mái nhà yêu dấu Để còn anh một mình anh đang giấu Giấu nỗi buồn vì anh đã mất em Những ngày xưa anh khao khát anh thèm Nhưng còn đâu bóng hình em năm tháng Dù vẫn biết đường trần không lãng mạn Xin gọi giấc mơ về mang bóng dáng em
GỌI GIẤC MƠ VỀ Đành quên sao những năm tháng nổi trôi Dù chật vật vẫn đôi ta còn đó Nhưng giờ đây trong căn phòng vò võ Sống huy hoàng nhưng chẳng có được nhau Nhìn chiều về mà nghe nhói tim đau Em ở nơi nào sao nghìn trùng xa cách Hai chúng ta đã qua bao thử thách Ấy thế mà nay đã tách rời ra Em đi xa và em đã đi xa Xa thật xa nơi mái nhà yêu dấu Để còn anh một mình anh đang giấu Giấu nỗi buồn vì anh đã mất em Những ngày xưa anh khao khát anh thèm Nhưng còn đâu bóng hình em năm tháng Dù vẫn biết đường trần không lãng mạn Xin gọi giấc mơ về mang bóng dáng em..
James Jee
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33171/669928CCE7F34C9F8FE155C16DB6D327.jpg[/image]
XIN GỌI TÊN ANH
Anh biết chăng vò võ đã bao đêm
Em chong mình nghe nỗi buồn quá khứ
Mất anh rồi, con tim còn một nửa
Nửa thẫn thờ, nửa dau đáu xót xa…
Heo hút đêm_ bên hiên lạnh gió qua
Cánh cửa lòng _anh đi chưa kịp khép
Để trong em bao kỉ niệm êm đẹp
Bỗng hóa cuồng phong xoáy buốt tim côi...
Nay dở dang, đường trần chẳng chung đôi
Ngã ba kia chia con đường hai lối
Hai con tim chung nỗi đau trần trụi
Mất nhau rồi, ta mãi mãi mất nhau…
Thức bao đêm mới thấy hết đêm sâu?
Xa bao lâu mới tận cùng nỗi nhớ?
Xin gọi tên anh_ ơi dấu yêu một thưở
Để giấc mơ về trong vòng tay yêu thương…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2010 14:23:11 bởi NganGiang >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: