THƯƠNG HOÀI TÌNH CÔI
Người ơi...còn chút bâng khuâng
Em về ghép lại những vần thơ yêu
Còn thương còn nhớ bao nhiêu
Cho ngày trống trải,cho chiều chơi vơi.
Hai phương một tấm tình côi
Canh khuya vò võ lệ rơi đêm tàn
Cung sầu ngân khúc chứa chan
Bao nhiêu nhung nhớ thơ đan tháng ngày...
Giọt sầu lăn khoé mắt cay
Biết bao giờ vẹn phút giây tương phùng.
Ngân Giang.)
Bài thơ của bạn thật tâm trạng quá.cho phép mình đựoc hoạ cùng bạn đôi dòng mộc mạc nhé.
TIM CÔI-GHÉP CÙNG...
Giọt châu người đã khôn cầm
Đêm ngày vò võ nhớ thầm người dưng
Xuân tàn trong nỗi bâng khuâng
Tình côi sao cứ trào dâng trong lòng.
Ai mơ giây phút tương phùng?
Lệ vương khoé mắt,sầu trùng biển mây!
Tình xưa...ai đã mê say?
Chia ly để nỗi lòng này đớn đau!
Còn duyên...đừng đợi kiếp sau
Đã qua năm tháng bể dâu cuộc đời.
Bình minh hé rạng chân trời
Đợi ai...Ai đợi tim côi ghép cùng!
Ta về xây đắp tình chung
Mùa xuân mãi đẹp,ta cùng sánh đôi.
không còn lẻ bóng tim côi
Xây nên hạnh phúc-cuộc đời vinh hoa.
Q/L.
Ngày 09/06/2010.
Chúc bạn tuần mới luôn an lành may mắn và hạnh phúc.