Mùa thu lá bay anh đã đi rồi
Lời cuối cho anh Em làm thơ cho anh đêm nay Những vần thơ đong đầy nước mắt. Cuối cùng cho một tình yêu đã chết Là những vần thơ đau buốt trái tim. Từ ngày mai em sẽ chẳng kiếm tìm, Một tình yêu từ trong cõi mộng. Em sẽ trở lại với em - trần tục Chỉ ngủ - ăn- và thức dậy đi làm. Để trái tim nhỏ bé bớt đa mang Để vần thơ không còn lời nhức nhối...
Cho một lần yêu Tôi yêu em từ bao giờ chẳng biết Và cũng thật bất ngờ giây phút chia li Nhìn em quay đi tôi âm thầm nuốt lệ Tình yêu không có thật trên đời... Tôi và em chỉ tham dự trò chơi Phút đùa vui trong bàn tay tạo hóa Tàn cuộc rồi hai người chia hai ngả Có lúc nào lòng tôi nguôi nỗi đau. Tôi và em, ta chẳng phải của nhau Chỉ là sự "tình cờ" trên đường đời tấp nập Ta ghé vào đời nhau cho nhau hơi ấm Một phút nồng nàn rồi tê tái suốt trăm năm. Số phận phũ phàng biến tình thành nỗi đau Cho tôi gặp em sao còn bày ngang trái? Vẫn biết rằng trách đời là không phải Nhưng tôi có còn gì sau một lần yêu .
...!!!...
Thế là em nói lời chia xa
Sao em thổn thức mắt lệ nhòa
Chiếc lá cuối cùng bay chới với
Để mùa Thu xao xuyến đi qua !?
Thế là em đi đến cuối đọan đường
Khi cái bến đời mình neo đậu lại
Trong con tim nhận cho còn đọng mãi
Ký ức thời gian mùa lá chẵng thể bay !
19/8/2007!
Từ khi quen anh "Từ khi quen anh Em đã biết bối rối..." Dù chỉ từ ánh nhìn thoáng vội Em đã thấy xốn xang.. Từ khi quen anh Tâm hồn hoá lang thang Phút trên mây, phút theo về nắng gió Giọt sương rơi lung linh nỗi nhớ Nhớ chơi vơi... Từ khi quen anh Em hay buồn vô cớ Chỉ vài giọt nắng cuối chiều vàng úa Hay vài giọt mưa lác đác bên sông Cũng cháy trong em khoảnh khắc nao lòng Buồn xao xác... Từ khi quen anh, em như người khát Khát trận mưa rào, khát cả những cơn giông Khát khao cả những phút yếu lòng Chẳng kìm mình, ào đến anh vội vã Khát yêu thương... Từ khi quen anh Em chẳng còn là mình nữa. Chỉ còn là mảnh tình Ngơ ngẩn giữa hư không...
Thế Là Yêu
Thế là yêu không biết! tại sao yêu?
Cứ thấy mơ cứ thấy mộng nhiều nhiều
Chút nắng, chút mưa... lưa thưa hạt bụi
Là Anh ơi! thổn thức nhớ yêu kiều
Hobac Lại thêm một con chiên của thần tinh ái...hihihi
ước gì !
Ước gì con gió lại mang đi
Những chiếc lá rơi nhỏ nhẹ thầm thì
Nhắn nhủ Đông về cho kịp gió
Kẻo Mùa Thu để lại cành khô...
Rồi một mùa Xuân nóng với đợi chờ
Thời gian đến nép mình sau kẽ lá
Sợ bơ vơ con gió chuyển qua cành
Giọt nắng đầu mùa khẽ gõ lanh canh
Trầm tích đời thừơng chông chênh gió
Vườn mùa Xuân còn đang bỏ ngõ
Nụ tầm Xuân cong cớn gió mùa Đông !
Em Ứớc gì?...Em ước một mùa Xuân !
29.8/2007 !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2007 13:43:47 bởi BichPhuong >
Phiêu bồng Nhộn nhạo Nôn nao Cồn cào Nhức nhối Những nỗi đau không rõ hình thù Nhào lộn tâm hồn tội lỗi... Chơi vơi Phiêu du Diệu vợi Chốn thiên đường mong manh Ảo mơ Những ảnh hình nhạt mờ thấp thoáng... Xót xa Đắng cay Những niềm yêu Lệ úa cả hồn tình Mặn chát... Khát khao Chờ mong Để giọt nhớ bỗng hóa đắng cõi lòng Tê tái... Hôm qua
Hôm nay Rồi lại đến ngày mai Thời gian lạnh lùng trôi có bao giờ trở lại Chỉ còn ảnh hình Nhạt nhòa Chỉ còn nỗi đau Xót xa Chỉ còn niềm yêu Héo úa... Chỉ còn lại mình Trống rỗng Đơn côi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2007 22:35:06 bởi NganGiang >
Em ơi đừng nhé chia xa
Vào Thu như thể món quà cho nhau
Muôn đời một kiếp trầu cau
Đừng làm đau với cả nhàu... hòang hôn !
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/995259692B054051994734E3A3C750DD.jpg[/image]
Vì sao? Sao phải đợi nụ cười Mới trở nên xinh tươi? Sao phải đợi cô đơn Mới nhận ra ai bạn? Sao phải đợi hoạn nạn Mới biết ai thật lòng? Sao phải đợi chờ mong Rồi mới đem chia sẻ? Sao phải đợi thất bại Mới nhớ đến lời khuyên? Sao phải đợi nỗi đau Mới nhớ lời ước nguyện? V ì sao ta phải đợi? Cứ đợi hoài, bạn ơi?
Đợi một chút đi anh !
Anh đợi em một chút...
Để rạo rực này nhen nhóm lửa lòng em
Để cái mơn man bùng cháy khát thèm...
Hà Nội vào Thu ruộm nắng
Muội vàng ngọn đuốc âm thầm
Bàng xanh bỗng nhiên đứng lặng...
Chờ anh ngày tháng qua cành !
Anh ơi ! Mùa Thu của ai?
Mắt ai mỏi mòn trông ngóng
Hà thành vào thu trong nắng
Còn em vào Thu trong Anh !!!...
04/9/2007!
Mộng tình si
Em mơ thấy anh đêm qua
Một giấc mơ nhạt nhoà nước mắt.
Anh trong mơ như một người nào khác
Lạnh lùng
Xa xôi
Chẳng nói một lời
Ánh nhìn vô hồn trống vắng....
Đứng trước anh
Em nghe lòng trĩu nặng
Khối si tình
Bóp nghẹn con tim...
Em thấy mình như bị nhấn chìm
Ngột ngạt trong vực sâu tăm tối
Trái tim thét gào
Tâm hồn nhức nhối
Nỗi buồn xót xa...
Em bỗng ước mình sẽ được tan ra
Được vỡ oà
Được thấm vào anh bằng nỗi niềm khao khát
Được tan chảy trong anh bằng tình yêu dào dạt
Để thắp lên nồng nàn
Xua tan giá băng....
Anh yêu ơi, anh có hay chăng
Lời thổn thức từ trái tim em đó
Mộng tình si chập chờn trong giấc ngủ
Cay đắng...
Nồng nàn...
Thiết tha...
Đêm từng đêm chỉ nước mắt nhạt nhoà
Hoen canh dài lệ úa...
Nhưng anh ơi, tình yêu em muôn thuở
Chẳng bao giờ nhạt nhoà
Chẳng bao giờ phôi pha
Chẳng bao giờ héo úa...
Để đêm đêm
Mộng hình anh nức nở
Tình si...
Còn Ở Bờ Xa
Khi tình yêu còn ở bến bờ xa
Nhức nhối tim anh hạt nhớ nhung nẩy nở
Vò tóc rối đan riêng tư góc tối
Hỏi từ đâu hồn bỗng xẻ chia đôi
Nửa cồn cào nửa tủi vắng đơn côi
Nửa than khóc nửa diễu cười vô tội
Nửa tần ngần hoàng hôn rơi nóc phố
Nửa nhởn nhơ hoa lá sắc mầu tô
Nửa biếng ăn nửa rượu nồng ngất ngưởng
Nửa hoang lầu nửa lạnh lẽo dại sương
Nửa đuổi bắt bóng mình theo nắng vỡ
Nửa ngả nghiêng duyên dáng cũng thờ ơ
Nửa nhớ em sầu u tình vò võ
Nửa mong quên lại ra ngõ đợi chờ
Ôi! hai nửa hồn anh chồng chéo
Khi tình yêu còn ở bến bờ xa
Này em ơi có khi nào ráp được
Hay mãi đời ta là khách...mơ ta
Hobac
Trích đoạn: NganGiang
Mộng tình si
Em mơ thấy anh đêm qua
Một giấc mơ nhạt nhoà nước mắt.
Anh trong mơ như một người nào khác
Lạnh lùng
Xa xôi
Chẳng nói một lời
Ánh nhìn vô hồn trống vắng....
Đứng trước anh
Em nghe lòng trĩu nặng
Khối si tình
Bóp nghẹn con tim...
Em thấy mình như bị nhấn chìm
Ngột ngạt trong vực sâu tăm tối
Trái tim thét gào
Tâm hồn nhức nhối
Nỗi buồn xót xa...
Em bỗng ước mình sẽ được tan ra
Được vỡ oà
Được thấm vào anh bằng nỗi niềm khao khát
Được tan chảy trong anh bằng tình yêu dào dạt
Để thắp lên nồng nàn
Xua tan giá băng....
Anh yêu ơi, anh có hay chăng
Lời thổn thức từ trái tim em đó
Mộng tình si chập chờn trong giấc ngủ
Cay đắng...
Nồng nàn...
Thiết tha...
Đêm từng đêm chỉ nước mắt nhạt nhoà
Hoen canh dài lệ úa...
Nhưng anh ơi, tình yêu em muôn thuở
Chẳng bao giờ nhạt nhoà
Chẳng bao giờ phôi pha
Chẳng bao giờ héo úa...
Để đêm đêm
Mộng hình anh nức nở
Tình si...
Gởi lại...
Anh gởi lại cho em
Miền băng giá
Giữa bao la có đủ mây mưa
Bão bùng nắng đổ
Cho cuộc đời
Thêm đắng cay ư!
Cho đến bao giờ
Tình tan chảy hỡi em?
Khi đêm về thành thế đã quen…
Mơ mãi về anh
Đã gần như hơi thỏ
Trong con tim đập dồn theo nỗi nhớ
Và ánh mắt này đắm đuối với yêu thương
Trên mọi nẻo đường
Anh còn đi đếm bước
Cho kịp thời gian em đã ngóng trông nhau
Sao đến qua cầu bất hạnh
Thảm rêu bên câu vẫn vậy
Xuôi chảy về sao không dứt
Khỏi tảng đá ngầm trong dòng chảy hỡi em!
Chỉ biết rằng đêm đêm
Anh vẫn thường thảng thốt
Đừng đừng nhé con tim hãy đập
Cho mỗi phút giây
Của nỗi nhớ với mong chờ
Đừng tan chảy nhưng hòa vào em nhé!
Đợi một chút đi em !
Anh đợi em một chút...
Để rạo rực này nhen nhóm lửa lòng anh
Để cái mơn man bùng cháy khát thèm...
07/9/2007!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/771BBB02D6514039AE0A249AC56088D5.jpg[/image]
Lệ thu
Mưa thu hay lệ rớt ngoài sân
Tê tái lòng em nỗi âm thầm
Ngày đi người đã trao câu hẹn
Nay người bội ước vội sang sông.
Vần vũ mưa nguồn theo gió trông
Hay tiếng sầu thương tan tác lòng
Đắng cay ôm bóng trăng trong mộng
Còn đâu khung trời tím nhớ mong.
Theo mưa xa vời một giấc mơ
Kỉ niệm còn đây ướt trang thơ
Một mình cười khóc trong hoài niệm
Đếm giọt lệ sầu trách mưa thu.
Xa vời
Ngày mai xa tận nơi đâu?
Để em nay vẫn âu sầu ngóng trông.
Nhớ ai tê tái cõi lòng
Thu qua đông tới, buồn trong gió lùa.
Sầu đong bán chẳng ai mua
Một mình hờn giận người xưa hững hờ.
Thuyền trôi quên bến quên bờ
Nghìn trùng xa cách còn chờ đợi chi?
Hoàng hôn đến, bình minh đi
Ngày qua tháng lại tình si mỏi mòn.
Vầng dương ngự ở trên non
Hỏi soi có thấu lòng son của người?
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: