Lời tự tình II Lạnh lẽo cô phòng với gió thu
Người đang kề cận bỗng xa mù
Đêm thâu trăn trở lòng trĩu nặng
Hạnh phúc hôm nào thoáng phiêu du
Thăm thẳm lòng người khó hiểu thông
Chỉ mong ai đó thật trong lòng
Chỉ mong anh mãi là tùng bách
Suốt kiếp chở che một cánh hồng
Hạnh phúc khi là ở bên nhau
Kề vai tựa má như hôm nào
Trách sao người ấy vô tình quá
Để cánh hoa rơi giữa ba đào.