Trang thơ Hà Văn Kỳ

Tác giả Bài
kvh
  • Số bài : 13
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.12.2006
Trang thơ Hà Văn Kỳ - 03.07.2007 18:39:23
0
Hành Nhân Ca

1
Bước chân khua mỏi đường tà
Say say khúc hát cánh là khói bay
Mênh mang trời ngửa bàn tay
Kìa con nhạn trắng nhả đầy khói mơ
Gánh củi bó
Thắt đường tơ
Lạc hoa phi nhứ (Hoa rơi tơ rụng)
Bên bờ bóng sen
Chân dẫy nẩy
Nhịp hờn ghen
Đường đời tơ rụng hương đèn toả bay

2
Thay cành lá
Đổi câu ca,
Tàn sơn thặng thuỷ (Non hoang nước thải)
Hương ngà đá rơi
Chân thoăn thoắt đường đời rong ruổi
Miệng kêu ca thổi những làn mây.
Mây say nằm ngủ đêm ngày
Bên trời cỏ úa hương đầy nẻo mơ
Gió rơi ngã
Mảnh hồng hoa
Mưa bay cửa động nhạt nhoà nắng phơi

3
Gõ một tiếng nghe tim thổn thức
Bức dây tơ cột mảnh chiều trôi
Yên lung hàn thuỷ (Khói trùm nước lạnh)
Nước đổ đầu voi
Bên đàng đá cuội gởi người vó câu
Tiếng rộn ràng thùng khua lúc lắc
Đổ rượu đầy đầy giữa trời mây
Có con vịt nhỏ nằm say
Tay cầm gối mộng khạc đầy máu tươi
Chân đá nhẹ ba sinh hương lửa
Bọc giấy hồng thắt ngọn tơ xanh
Chiều say cắn nửa bàn tay
Bên đồng lăn lộn một bầy quỷ tươi

4
Chim chíp gọi
Tiếng đồng rơi
Quách tửu kỳ phong (gió lay cờ rượu)
Sơn nam địa bắc (núi nam đất bắc)
Vòng tay nghiêng ngả bóng đời
Cây khô lụa héo gió cười lẳng lơ.
Tiếng thuỳ đưa
Ân ái cũ
Dòng sông ngủ bóng chiều rơi
Ai say mà để chân trời héo khô.

5
Đi đi đi ai bước chân đi
Lá khô đạp bể xuân thì,
Tay treo đá nhọn, chân ghì má rơi
Cười khúc khích
Lạc làn hơi
Núi mờ nước chảy
Bên bờ cát trôi
Chăn chít lại lòng sao ôm chặt
Chặt làm sao nửa mảnh tơ bay
Tơ bay một dải mây đào
Vàng cơn chín mộng giả đào hạt rơi

6
Tiếng chân bước
Cầu khe liễu rủ
Gió âm u
Bóng ngũ rừng tre
Thảo huân phong noãn (cỏ thơm gió thoảng)
Nắng đổ mây che,
Thuyền lờ lặng bước rước người cuối sông
Nước rỉ nhẹ lòng nghe quặn thắt
Nắng hồng hồng nóng đỏ bờ vai
Lá lăn ôm giấc mộng dài
Khua tay kiến nhỏ bò hoài đáy sông

7
Chân bước chậm
Dế run run
Vai mang một gánh u buồn
Vương chân đá đổ cánh buồm lãng du.
Lúc lắc rượu
Rượu còn nửa tỉn
Làm sao say gió ngủ bờ khe
Chim bay sợ gió đáy khe
Rắn luồn ngõ trước hương vào ngõ sau
Chận dòng nước bắt bầy cá lội
Cá lặn buồn nhả bụi rêu xanh
Rêu xanh mờ nhạt tình thi
Ôm bầy cá ngủ xuân thì lãng quên

8
Thơ chóc ngóc
Dưới trăng thu
Trăng thu nằm ngủ ban ngày
Bên hàng cỏ úa vết giày dấu xưa
Cây đổ ngã làm cầu bắt lối,
Lối trăng đi qua suối tìm mơ
Mơ chui cánh phượng thẫn thờ
Bên bờ lạc lối khóc đồi thênh thang
Tàn tận kỹ
Vết dầu loang
Dầu loang nửa mảnh hồng hoang
Gác chân nằm ngủ hai hàng mộng rơi

9
Thuỳ dương cất tiếng
Ái ái ân ân
Ân ân ái ái thả dòng nước trôi
Con sâu đỏ lội bờ thoảng thắt
Cười ngả nghiêng giữa bụi lau tre
Lau tre đổ lá vỉa hè,
Sâu nằm thở dốc cánh đè lá rơi
Hoa tích tụ
Ánh trăng phơi
Bước chân gõ nhịp mộng đời lẳng lơ.

10
Gió lồng cát trắng
Trăng vỡ bờ vai
Hương nghiêng một bước trang đài
Sao rơi chân trợt bóng dài cuối sân
Nằm lẳng lặng
Nhìn sầu rơi đổ,
Trách làm chi
Một ánh sao rơi
Sao rơi rớt giữa bàn tay
Tiếng kêu còn lại đêm ngày thở than

11
Phi vân vũ
Ánh thiều quang
Ai say nằm ngủ bên đàng
Áo còn sũng ướt một hàng hoa rơi
Ai nghe hơi thở nằm chơi
Lật hàng đá cuội chân trời ngẩn ngơ
Ca ca hát hát
Cây gỗ lăn lăn
Bầu khua rượu đổ khăn rơi
Kéo trời xuống thấp chôn đời lãng quên

12
Thập dư lý (Mười dặm đường)
Say say tỉnh tỉnh
Tay bước đi chân cũng bước đi
Chim bay nhả khúc đường thi
Lượn vòng núi đỏ ôm ghì máu rơi
Thanh thoát nhẹ
Lòng ai trống rỗng
Không ruột gan không máu tim rơi
Cười say mửa rượu bên đời
Hương rơi lả tả bóng người cuối sông

13
Mạc mạc hương (Hương toả ngát)
Gián mai già liễu (Ngàn mai che liễu)
Cánh tay trần
Khải bóng cây khô
Ve kêu nửa tiếng bên hồ
Lăn vào bầu rượu khật khờ đắm say
Chân đứng dậy
Gió lăn quay
Gánh củi mục
Lá sầu bay
Tay chân nghiêng ngả bóng dày nẻo hoang

14
Đường mở rộng
Gió thênh thang
Ai buôn bán tóc bên đàng ngủ mơ
Chân lủi thủi
Đất cong đá đổ,
Vỗ bàn tay
Kéo mảnh chăn dư
Ai say trải chiếu làm thơ
Nằm ôm mặt ngọc bên hồ đắng cay

15
Rung cây gậy
Lắc bàn tay
Môi khô chân lạnh tháo giày quỷ con
Ngạn bàng đào lý (Đào lý bên bờ)
Cách nửa bàn tay
Nắng nghiêng rủ lá rừng say
Phù dung tan tát đêm ngày quạ kêu
Đi chút nửa đường đời run rẩy
Động hoa tàn nắm giữa bàn tay
Say sưa chăn gối rũ đầy
Bạc dòng lá cuội hương nầy vẫn rơi...
 
Hà Văn Kỳ
 :: Bài thơ đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2007 19:16:38 bởi Viet duong nhan >

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
Trang thơ Hà Văn Kỳ - 03.07.2007 19:13:29
0
Chào bạn Hà Văn Kỳ đến với vườn thơ VNTQ - Chúc bạn sinh hoạt thoải mái vui vẻ và hồn thơ bay lai láng........
Thân
vdn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2007 19:14:47 bởi Viet duong nhan >

kvh
  • Số bài : 13
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.12.2006
Trang thơ Hà Văn Kỳ - 03.07.2007 21:59:45
0
Trường Mộng Ca

1
Tay khua giây sắt đàn tơ
Nửa đêm trường mộng vỡ bờ đá trôi
Trăng chiếu rọi
Lá đào rơi
Bóng mờ sương lạnh
Hương khói mù khơi
Mái ngói đỏ
Bước chân vơi
Cánh dơi phiêu lãng cuối trời
Sơn tàn thuỷ tận mộng đời khói bay

2
Cởi chiếc áo
Vắt làn mây
Gót sen hoa nở một đời biệt ly
Bắc phong xuy nhạn (Gió bắc xua bóng nhạn)
Tuyết đổ trời tây,
Chân đẫm ướt
Lá trầu cay
Tay nghiêng nghiêng mái tóc gầy
Khăn thêu cánh bướm ngủ ngày đợi hoa

3
Bóng mờ nhạt
Cuối rừng ma
Đêm cẩm vấn
Cát phù sa
Hương rơi nửa mảnh trăng tà
Lưng soi gác trọ cánh ngà lãng du
Hoàng điểu phiên phiên (thoăn thoắt oanh vàng)
Xuân phong tống khách (gió xuân đưa khách)
Gót ngọc đổ,
Cánh thần rơi
Sương lam nhỏ lệ bên trời
Chân khua cánh liễu đón người cõi đông

4
Cơn trường mộng đêm say lá đổ
Bước phù du trăng vỡ làm đôi
Chân theo một bước má đào
Trải bờ khăn lạnh bên hào gió reo
Đi quanh quẩn
Vòng đời nghiêng ngả
Hớp trăng khuya
Gió hú rừng lân
Xoay xoay tóc thả lưng trần
Nghiêng nghiêng mông lạnh nửa vầng trăng soi

5
Đạp mái ngói
Bước chân vôi
Vết in dấu trắng bên đồi quạ bay
Lạc hồn phách
Thuyền nằm thiu thỉu
Ván vỡ bờ
Nước chảy đáy khe
Gió hây hẩy nhẹ mây che,
Tuyết bay bay phủ trăng đè lá khô

6
Cơn trường mộng
Tay ai đen trắng
Bước chân dài
Mắt trắng mắt đen
Đêm say giấc ngủ u phiền
Nằm nghe hạt vỡ lay thuyền mộng rơi
Tay buông thõng
Tiếng sầu vơi
Tóc bay cánh gió mỉm cười
Chân say đá muộn chim rời mộ hoang

7
Đi trong tuyết trắng
Hương thẫn thờ tan,
Bóng ai đổ vỡ bên đàng,
Nghe tim lành lạnh nghe hàng đá reo
Đêm câm lặng
Ánh trăng tàn
Tóc trải gió
Lá bâng khuân
Mênh mang một mảnh tình thâm
Dế giun ngái ngủ bên đầm cỏ lau

8
Quay trở lại dòng đời đưa đẩy
Bước chân buồn đêm cũ phòng the
Gió lay lay cánh vai che
Đêm say say ngủ hương đè áo khua
Đông phong khởi (Gió đông nổi lên)
Thuỷ tận đầu (Nước tận đầu nguồn)
Tóc rơi lả tã bên lầu ánh trăng
Mắt nhắm kín
Mảnh sầu đong
Sao khuya chợt tắt bên dòng nước trôi

9
Phong niểu niểu (Gió hây hẩy)
Tuyết man man (Tuyết phất phơ)
Bóng người nằm ngữa bên đàng gió lay
Chôn hạt bụi
Thổi vết giày,
Bước nhằm khăn ướt
Tay đầy cõi mơ
Con cóc đỏ
Cắn vầng thơ
Thơ run rên rỉ bơ phờ bóng ai

10
Trăng chiếu sáng
Mở hình hài
Thêu cỏ đỏ
Đắp sương tan
Người đi tìm mãi hoa tàn
Người nằm ở lại ôm đàn lãng quên
Tóc rơi buông thả
Bóng ngả chân nghiêng
Gió lay một chút ưu phiền
Đêm khuya trăng lạnh nữa viền mộng mơ

11
Cơn trường mộng tay dài co duỗi
Tìm trăng khuya đốt đỏ bờ môi
Ngàn dặm mây vàng
Nghìn non tuyết muộn
Ánh trăng soi nửa ngọn đồi
Mắt sâu soi nửa hương đời dấu chân
Áo thục nữ
Lá bầng quâng
Rừng nằm thao thức bâng khuâng
Giỗ cơn trường mộng mở lồng quạ kêu.

12
Sơn quỷ khóc nhạt nhoà mưa gió
Dấu hài thêu đỏ vết đường trơn
Đêm sâu chiếc bóng xoay nghiêng
Mảnh sầu rơi rụng bên viền trăng soi
Hoa tàn tuyết lạnh
Một bóng đời ai
Bên bãi cỏ
Dưới hương đài
Tay vàng lành lạnh
Tuyết đỏ rơi rơi
Cây thương ngã đổ bên trời rụng đau.

13
Hạt tóc đỏ
Tím cảnh sầu
Ai đem trường mộng đổ đầu mái hiên
Chiếc giường ngọc
Buốt canh thâu
Mưa rơi rớt rụng bên lầu hạc rơi
Chân theo mãi ánh trăng sầu muộn
Tìm sao rơi rơi ở nơi nao
Bên ai tiếng hú thở dài
Đốt trầm hương lạnh bóng hài quạnh hiu

14
Cây đỗ ngã
Ánh trăng xiêu
Bước chân nhẹ
Gió đìu hiu
Tóc dài trường mộng hồ ly
Lầu cao thơ thẩn bên mình ánh trăng.
Trải khăn ướt bên giường run rẩy
Chờ bước chân chân bước hôm nao
Ai say say nửa má đào
Ai buồn buồn nửa trăng sao lạnh lùng

15
Thả chiếc lá
Bắt bùa ma
Hương rơi sương lạnh đêm tà
Lửng lơ gió hú chân ngà trổ bông.
Tiếng tha thiết
Giữa vườn chông
Thương ai cắn hạt máu hồng
Xoá cơn trường mộng mở lồng hạc bay
Thôi thôi nhé dòng đời trôi nhẹ
Hãy lặng nằm đừng bước rong chơi
Tiếng say say ngủ bên đời
Tuyết rơi chôn một kiếp đời lãng quên...
 
Hà Văn Kỳ
 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2007 22:49:44 bởi Viet duong nhan >

rongxanhag
  • Số bài : 195
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.04.2007
RE: Trang thơ Hà Văn Kỳ - 04.07.2007 08:11:14
0

kvh
  • Số bài : 13
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.12.2006
Trang thơ Hà Văn Kỳ - 04.07.2007 10:11:13
0
Trà Hoa Khúc

    1
    Mưa rơi rơi
    Nước trôi trôi
    Nơi đây có huynh và muội 
    Huynh chèo thuyền
    Muội gõ đàn
    Ôi đời thật đẹp
    Những khúc tình ca

    2 
    Hương bay bay 
    Gió say say
    Thuyền lặng lờ
    Trong sương lạnh
    Muội có huynh rồi
    Muội chẳng cần gió thổi mây bay.

    3 
    Hồ im hơi 
    Sen đứng lặng
    Huynh ôm muội
    Trong vòng tay
    Muội ấm lòng
    Trong sương lạnh
    Nghe hạnh phúc
    Tràn giữa bàn tay

    4
    Én bay qua
    Mang xuân lại
    Sưởi ấm lòng
    Muội nhớ thương huynh
    Muội úp mặt
    Vào lòng huynh
    Nghe thời gian
    Dừng đứng lại
    Huynh vẫn còn
    Bên cạnh muội
    Ôi hạnh phúc
    Tràn giữa bàn tay

    5 
    Xuân qua đi 
    Hè trở lại
    Tiếng ve sầu
    Trong nắng ấm
    Huynh dìu muội
    Giữa đồi cây
    Bầu trời xanh
    Rơi khúc nhạc
    Huynh nhìn kìa
    Một cặp chim bay

    6
    Gió đìu hiu
    Lay cành lá
    Qua vườn trà
    Muội nhớ thương huynh
    Đóa trà hoa
    Muội ngắt lấy
    Để trên môi
    Cành hoa nhỏ
    Huynh hôn hoa
    Huynh hôn môi muội
    Hạnh phúc về
    Nằm giữa bàn tay

    7
    Lá vàng rơi
    Thu đã đến
    Huynh dìu muội
    Dọc hồ sen
    Chiều tĩnh mịch
    Muội ôm huynh
    Tiếng xào xạt
    Dưới chân mình
    Lá vàng kêu
    Niềm hạnh phúc
    Muội có huynh rồi
    Muội chẳng cần những chiếc lá rơi

    8
    Lá vây quanh
    Công viên nhỏ
    Bên ghế đá
    Muội ôm huynh
    Đàn bồ câu
    Đứng lặng nhìn
    Huynh hôn muội
    Tình tràn đầy
    Sao nở trên tay

    9
    Đôi uyên ương
    Bay theo gió
    Huynh có thấy
    Huynh có nghe
    Nhịp tim mình
    Đang rung khẽ
    Muội ôm huynh
    Huynh hôn muội
    Muội có huynh rồi
    Muội chẳng cần một chút mây trôi

    10
    Rồi thu tàn
    Và đông đến
    Một chiếc bóng
    Giữa trời mây
    Huynh đâu rồi
    Muội nhớ thương huynh

    11
    Tuyết rơi rơi
    Bên khung cửa
    Lòng muội trắng
    Như tuyết bay
    Huynh đâu rồi
    Muội nhớ thương huynh

    12
    Đông giá lạnh
    Lòng muội đây
    Ôm chiếc bóng
    Giữa trăng gầy
    Muội lắng nghe
    Từng hơi thở
    Muội ở đây
    Huynh ở đâu
    Tim giá buốt
    Thời gian bay
    Cánh hoa gầy
    Bay theo gió
    Huynh huynh huynh ....
    Huynh ở đâu rồi
    Muội nhớ thương huynh.....

    Hà Văn Kỳ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2007 18:49:22 bởi Viet duong nhan >

mây trắng
  • Số bài : 569
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.05.2007
  • Nơi: Sài Gòn -Việt Nam
RE: Trang thơ Hà Văn Kỳ - 04.07.2007 11:28:01
0
Nhã Ca- Khúc Tri Giao
 
Trăm năm lỡ cuộc phong trần
Trót là dệt mộng phù vân dâng đời
Sơn khê mấy nẻo chơi vơi
Cốc xưa lần đến hồn phơi mây ngàn
Xót xa chút mảnh hồng nhan
Nữa đêm chuông gọi hương vàng cố nhân
Dịu dàng tay vén trầm luân
Thuơng ai vá mãi bâng khuâng nhịp cầu
Hương yêu ấn dấu thẳm sâu
Thả hồn gió cuốn biển dâu ngút ngàn
 
Đá xanh ai trải bên đàng
Tìm người bước giữa lỡ làng thiên thu
Yêu thương đọng giữa sương mù
Vẫn còn rọi sáng sầu tư kiếp người
Xưa ai đội đá vá trời
Nay người nhặt đá giữa đời làm thơ
Khói sương u uẩn duyên tơ
Ngàn năm thả gió bên bờ phù vân
Tóc xanh quyện giữa nhân gian
*Hương thầm ngày nọ bao lần vấn vương
 
Tri giao là khúc vô thường
Biệt ly gieo phút đoạn trường tim ai
Nhân sinh trót cũng tàn phai
Lối xưa còn đọng hương đài tiêu sơ
Người về bước cũ thẩn thơ
Hư không trong cõi hương mờ nhân gian
Buông tay thả giữa miên man
Tình người lộng gió bạt ngàn mênh mông
Áo hương thoang thoảng say nồng
Vẫn còn ghi khắc tình trong thiên đường
 
Tóc xưa gội mãi phong sương
Hương bay cố quận nhớ thương một thời...
 
Vương Anh Đào
 
:: Bài thơ đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2007 18:52:15 bởi Viet duong nhan >

kvh
  • Số bài : 13
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.12.2006
Trang thơ Hà Văn Kỳ - 04.07.2007 16:40:00
0
Hạnh Ngộ Ca

1
Con đường đi xuống thấp
Mùi trầm hương tỏa bay
Tóc dài nằm cuối phố
Suốt một cơn mưa đầy
 
Trời gió buốt heo may
Hai con rồng đứng lặng
Ta dẫn em qua đường
Tóc đổ giữa bàn tay
 
Cơn mưa dầm hạt tóc
Mưa suốt cả đêm ngày
Tóc ai đầm nước mắt
Một chút bóng hờn bay
 
Chia tay nhau cuối nẻo
Mùi trầm hương đâu đây
Em đi về bên ấy
Để lại chút hương bay
 
Con đường chia hai ngã
Lá rớt giữa vườn cây
Tay em ôm hạt tóc
Mùi trầm hương tỏa đầy ...
 
5354
Ngày ấy thật xa xôi
Mùi hương trầm trên tóc
Một kỷ niệm chôn đầy
Ký ức ngày mòn héo
 
Áo em trắng mây bay
Chiều qua vườn quýt nhỏ
Chiếc lá lạc đường bay
Tình em nằm trong gió
 
Hôm nay về lối cũ
Mùi trầm hương vẫn bay
Dòng sông nằm ngái ngủ
Trống rỗng giữa bàn tay
 
Áo em trong ký ức
Một kiếp đời mong manh
Bước chân ta lạc lối
Mùi hương trầm vẫn bay
 
Hai con đường xa lạ
Hai kiếp đời phôi pha
Chiếc lá lạc đường bay
Mùi trầm hương phản phất
 
106
107
Con đường đi xuống thấp
Đổ vỡ nửa làn mây,
Bước chân ngày xưa ấy
In dấu vết hương bay
 
Em lặng im không nói
Trời vẫn đổ mưa bay
Ta đưa em qua đường
Không một lời nhắn nhủ
 
Gặp nhau một lần thôi
Hương trầm trong đáy óc
Gặp nhau rồi xa cách
Như làn gió thoảng bay
 
Tóc em có còn như
Màu hương ngày xưa ấy
Tóc ai đã bạc màu
Vương vấn chút hương bay
 
Một kiếp người không đủ
Để cho người yêu thương
Một kiếp người không đủ
Để cho người vấn vương. . .

Hà Văn Kỳ

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2007 19:00:55 bởi Viet duong nhan >

kvh
  • Số bài : 13
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.12.2006
Trang thơ Hà Văn Kỳ - 04.07.2007 18:42:35
0
Trầm Hương Ca

1
Anh online
Mùi hương trên trang web
Nơi đó có em
Và tình yêu đôi ta
Mùi trầm hương
Mùi hương trên trang web
Ôi ngọt ngào
Mùi da thịt người thương
Anh online
Cuộc đời từ vạn nẻo
Trang web cười
Trang web có lời thương
Anh online nhưng em đâu mất
Em ở đâu rồi cách trở bàn tay

2
Anh online
Trời mưa trên trang web
Gió nhẹ nhàng thoáng thổi mây bay,
Em bước đi
Trang web ướt vết giày.
Anh nắm lấy bàn tay còn nho nhỏ.
Anh giữ chặt, trời công viên lá đổ.
Trang web buồn, nhả một chút hương bay
Trời lặng lờ
Bóng em đâu mất
Trang web buồn
Hôm nay web khóc
Khóc nhẹ nhàng như ôm một vết thương

3
Anh online
Em sinh trên trang web
Anh ôm em ngày đầu
Định mệnh giữa vòng tay
Áo bay trên trang web
Em đứng dưới vòm cây
Nhìn nhau câm lặng quá
Trang web đổ sương đầy.
Rồi nhẹ nhàng em đi
Trang web thành bóng tối
Vết dao cắt bờ nhỏ
Tóc gió cuốn mây bay
Em ở đâu rồi hương mãi vẫn còn đây


4
Anh online
Em lớn lên trong trang web
Anh lần mò
Em bò cả hai tay
Em biết đi
Rồi em biết chạy
Em biết cười
Biết nói tiếng yêu anh
Biết khua môi
Biết hôn nụ hôn đầu
Biết thỏ thẻ
Sao mà xa cách quá
Trang web đen
Em biến thành hư ảo
Em đâu rồi hương mãi vẫn còn đây

5
Anh online
Tên em trên trang web
Em biết xưng danh
Em biết làm thơ
Anh lạc đường
Em trở thành thi sĩ
Trang web buồn như một bài thơ
Hôm nay mưa
Trời mưa trên trang web
Em vẫn cười
Hương vẫn còn bay
Anh vẫn lạc đường ngủ giữa trời mây

6
Anh online
Em cười trên trang web
Em chuyện trò
Em chat với người quen
Rồi em yêu
Những tình yêu vụng dại
Rồi em hờn
Những đau khổ bâng quơ.
Anh theo em
Chân bước nhịp ơ hờ
Em quay quẩn những bài thơ yêu hận.
Anh theo em như dòng đời trôi chảy
Em ở đâu rồi trang web giữa dòng sông


7
Anh online
Em kêu gào la hét
Trang web rùng mình
Đổ vỡ làm hai
Bước chân nghiêng
Ray rức hình hài
Em đau đớn
Đổ máu đầy trang web.
Anh online
Lượm những hàng tóc rối
Mùi hương trầm vẫn nằm đó trên môi
Mà em nay em đã mất rồi
Trang web khóc một buổi chiều ảm đạm.

8
Anh online
Kêu hồn em vội vã
Em trần truồng
Trang web bỗng trống không,
Vết chân đen
In dấu ấn trong lòng
Ôm cỏ úa
Trang web buồn thổn thức.
Em nằm yên
Trời cyber lẳng lặng,
Chôn hình hài
Trang web toả mùi hương

9
Anh online
Tìm trong trời gió lộng
Một buổi chiều
Có nắng có mây
Có em buồn thả tóc bay bay
Chân ngái ngủ có bầu trời quặn thắt
Có những cơn đau
Chợt dài chợt ngắn
Có mắt buồn
Hạt nước nhỏ rưng rưng
Có em thôi trong trang web lưng chừng
Mắt môi đỏ nửa vòng tay buông lỏng


10
Anh online
Em nằm yên vắng lặng
Bốn bức tường
Vây kín một màu đen
Cuối cơn đau
Em góp lại hình hài
Ôm tóc rụng
Em để vào trang sách
Hơi thở nhẹ
Em quấn mền lặng lẽ
Trang web buồn
Một dấu xoá đơn sơ

11
Anh online
Chiếc xe lăn vội vã
Tiếng em kêu
Trên bốn bánh ngập ngừng
Ra nệm trắng
Em cuốn mình co quắp
Tiếng người la
Những ngôn từ xa lạ
Tiếng người cười
Những diễu cợt bâng quơ
Anh online
Em lăn trong trang web
Em nằm chờ một giờ hẹn đã qua

12
Anh online
Em rên la vật vã
Mồ hôi buồn
Anh lau trán cho em
Anh dỗ dành
Trang web vẫn làm thinh
Em thiêm thiếp
Để cơn đau nằm ngủ.
Mắt trủng đen
Em nhìn trần tư lự
Em gọi thầm
Ông xã của em ơi
Trang web im, em khóc một mình
Ông xã ơi tiếng còi trong đêm tối


13
Anh online
Em nằm trong bóng tối
Mũi kim đâm
Xuyên thấu thịt da ngà
Con dao đưa
Cắt nổi buồn chín rụng,
Em ngất rồi
Trang web vẫn làm ngơ
Vẫn có tình yêu
Vẫn có mong chờ
Em và anh lẩn mình trong bóng tối
Vẫn có người theo vẫn có người chạy trốn
Trang web bao giờ cũng có những mùi hương

14
Anh online
Em thở bằng ống thở
Trời mưa nhiều
Trang web ướt ngoài kia
Đứng bên em
Nhưng xa cách muôn vời
Xa cách trở
Nửa bàn tay định mệnh
Anh online
Tìm em trong nắng mới
Nắng nhạt nhoà
Em lẳng lặng làm thinh
Em ở đâu sao trang web vô tình
Anh nằm xuống chờ em qua lối cũ

15
Anh online
Trăng về trên trang web
Em bay bay
Chấp nối cánh thiên thần
Anh ở đây
Ôm đá buồn ủ rủ
Em đâu rồi
Trang web mãi làm thinh
Anh bước đi
Tìm một chút hương bay
Trên trang web của những ngày xưa cũ
Anh online nhưng em đã mất
Trang web còn giữ lại một màu hương...

 
Hà Văn Kỳ
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2007 19:10:23 bởi Viet duong nhan >

kvh
  • Số bài : 13
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.12.2006
Trang thơ Hà Văn Kỳ - 04.07.2007 23:47:28
0
Ta như chiếc lá rơi
 
Ta như chiếc lá rơi
Tìm em trong cơn lốc
Tâm hồn nào không đau
Niềm vui nào không khổ.

Ta như chiếc lá rơi
Rơi một lần trọn kiếp
Cuộc đời như khói sương
Lòng ta sầu vạn cổ.

Ngày nở trên mộ bia
Ta xoá dần kỷ niệm
Nghe trong lòng nhứt nhối
Chờ một kiếp lai sinh

Ta như bức tượng buồn
Đứng im trong câm lặng
Nhìn cuộc đời đi qua
Chìm trong dòng nước mắt

Ta như tiếng đàn câm
Gõ tim mình cất tiếng
Âm thanh trong lá cây
Nổi buồn trên khoé mắt.

Ta như con ốc sên
Soi bóng mình trên đá
Đời qua trong cổ mộ
Lòng mãi những ăn năng

Ta như khách lãng du
Tìm em là quán trọ
Đời mở trăm ngàn lối
Lòng lạc hướng bơ vơ

Ta như tiếng kinh cầu
Trong giáo đường hoang vắng
Chiều qua trong câm lặng
Ta nhặt những tàn phai

Ta như chiếc lá rơi
Rơi một lần trọn kiếp
Giòng sông cứ mãi trôi
Lá vẫn còn rơi mãi, rơi... rơi... Hà Văn Kỳ

kvh
  • Số bài : 13
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.12.2006
Trang thơ Hà Văn Kỳ - 05.07.2007 18:20:17
0
Đoạn Trường Ca
 

1
Đoạn trường đáy mộ chôn hoa
Sao rơi trăng lạnh hương ngà gió lay
Chân sũng ướt
Tiếng quạ rơi
Bức tường vách
Nhạt màu môi
Tiếng kêu khẽ đụng chân đồi nhạn bay
Ai than vãn giữa đêm khuya khoắc
Ai chờ mong một chút mây trôi
Mây trôi thờ thẫn hương rơi,
Đổ dòng máu lệ nhạt đời quạnh hiu.

2
Quạnh hiu đáy mộ xuân tàn
Ôm hòn đá cuội ngỡ ngàn bóng ai
Đêm nằm sấp
Dáng mảnh mai
Đoạn trường nửa mảnh trăng phai
Rớt vào đáy mộ hôn người giá băng
Đông phong khởi, (Gió đông nổi lên)
Đoạn trường rơi
Rơi rơi một chút hương đời
Mắt nhìn bóng dáng mỉm cười đáy sông

3
Hai con mắt
Tám bàn tay
Đứt hơi thở nhẹ
Cắn người ngủ quên
Ngủ quên mãi để đời trôi chảy,
Máu ruột mềm ai thổi làn mây,
Trăng say cuốn mãi vòng tay
Đá lăn lóc khóc thương ngày biệt ly
Ly cách biệt
Hoa lau nước vũng
Gió hiu hiu cắt đứt thịt da
Da trôi giữa chốn phồn hoa
Dật dờ vai lạnh nửa tà áo rơi.

4
Tóc rụng đổ
Mảnh sầu vơi
Mắt nhìn vách lạnh ngắm đời lạnh tanh
Ba con cọp
Nửa bức tranh
Cọp vờn trăng lạnh hoa rơi
Xanh xao mắt rụng tóc người cuối sân
Duỗi bàn chân
Đụng bờ lá thắm
Co bàn tay
Đụng nắp hòm xây
Lung lay thở nhẹ mây bay
Khóc người cuối phố bước đầy ngõ hoang

5
Xuân với ai
Bên bờ đào lý
Cắt ruột mình
Nói tiếng thương anh
Ruột dư để giữa bàn tay,
Bàn tay thõng lạnh ruột già rớt rơi
Nửa nụ cười
Ôm choàng giấc mộng
Cọp khóc buồn
Mắt thủng tường rơi
Hương rơi chân níu mảnh đời
Xoa tay gió lạnh bụng rời rã đau

6
Hoang lương một cõi
Trời biển ngập tràn,
Vấn vương ai để bên đàng gió bay.
Phong lôi thuỷ
Phù dung tan tác
Cửa động buồn
Rêu phủ bờ vai
Thương ai một kiếp hương đài
Nằm trong huyệt lạnh ôm dài vết thương
Chiu chắc mãi kéo dài khúc ruột
Nhớ thương thương, thương nhớ nằm chơi
Trăng soi nửa kiếp sầu vơi
Cột buồn cau đỏ ngó người đáy sông

7
Chín khúc sông ôm tròn mộ đạo
Trôi dật dờ nửa mảnh tóc rơi
Trôi trôi nửa mảnh hồn trôi
Lạc bờ đá cuội ôm đồi ngủ say
Ba con cọp
Nửa bàn tay
Ôm lá đổ,
Chắn tường vây
Cọp con khóc mãi đêm ngày
Mở buồng phổi nhỏ ngó ngày quạnh hiu.

8
Đêm lặng yên
Hồn tàn lưu lạc
Bước chân đi thờ thẩn đáy khe
Mộ xoay tay mở tay đè
Quay vòng cỏ úa cát lồng hạt rơi
Hạt rơi rơi chín tầng mây
Sương dày cây ngả bên người ngả nghiêng
Bay cao một chút ưu phiền
Nằm trên đọt lá để phiền đổ rơi.
Đêm thoát xác
Ánh trăng run rẩy,
Thắt giây tơ quanh cổ nằm chơi.
Ôm giây hôn mảnh trăng rơi
Vượt dòng lá thắm tìm đời lãng quên

9
Chặt ngã cây
Đào lòng đất
Đêm khuya khoắc
Giữa rừng phơi
Chân rung một nét hương rơi
Sẹo dài dấu vết mở đời mộng du
Hai tám năm đếm hoài chẳng hết
Vết sầu đau nỡ miếng thịt dư
Thịt dư cửa động trăng phơi
Bò con rắn nhỏ khóc ngoài cửa hang

10
Thuyền đỏng đảnh
Vết trăng tàn
Mưa rơi đáy núi sắp hàng quạ kêu
Ngồi chờ khách
Dưới gốc đồi
Theo con đường cũ khóc đồi lạnh tanh
Mây gió lộng
Mảnh trời xanh
Lêu lêu con bướm bên mành
Cắn nhằm đá cuội ngỡ cành phượng rơi

11
Đâu đó đó đầu ai xoay trở
Rũ tóc bay nghiêng ngả vần thơ
Tóc bay theo gió thẫn thờ,
Gieo cầu đất đỏ khóc bờ đỏ đen
Phi bạch mã
Bước đường quen
Lầu xanh gõ nhịp hương đèn rớt rơi
Rũ tay áo
Bay bay đáy suối
Tháo chỉ hồng gắn hạt châu rơi
Châu rơi nghiêng ngả phận đời
Nhìn con cọp trắng liếm hoài dấu chân

12
Treo tấm hình
Nhìn hoài cửa mộ
Cắt bàn tay
Ngó mảnh gương soi
Hoa đào in bóng giếng khơi
Nhởn nhơ cặp vú bên trời gió đông
Tay cầm búa
Chân bước rong
Gõ tường vách cũ tìm dòng nước trôi
Ai lai vãng bên hồ hiu quạnh
Bóng đài sen cọp gối hạt buồn
Nếm hoài hạt đậu vấn vương
Tắt đèn chờ đợi ưu phiền lãng quên

13
Sơn lâm khách (Người rừng núi)
Bắt cọp vàng
Cọp nằm vỗ bụng khóc vang
Khóc đời cô quạnh khóc hàng lá khô
Sương đổ xuống
Đường dài cổ mộ,
Bóng trăng xa
Thay đổi màu hương.
Đoạn trường đứt ruột vấn vương
Đêm sâu ác mộng bên giường lẳng lơ

14
Tiếng đàn chim hót ai kêu
Trời khoan khoát rộng bóng kiều diễm xưa
Mở cánh trà
Thay đổi bóng,
Khép cửa động
Nuốt sầu vơi
Soi mình trên vách nằm chơi
Khạc dòng máu đỏ ngó người giá băng
Thoa chút phấn
Đổi quần hồng,
Hoa rơi rớt lệ để dòng nước trôi.

15
Khách đường xa
Ôi khách đường xa
Lạc lòng ôm mãi bóng ma
Thương con cọp nhỏ bên tà áo đen
Ngựa quay mãi về con đường cũ
Hình hài bay lên chín tầng mây
Nụ cười gắn hạt mưa bay
Ôm đôi mắt đỏ ôm giày gót hoang
Thôi đã định
Đoạn trường một kiếp
Không đường về cọp mải mê say
Mê say giấc ngủ ban ngày
Đêm chờ trăng đến sương đầy huyệt ma.
 
Hà Văn Kỳ

kvh
  • Số bài : 13
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.12.2006
RE: Trang thơ Hà Văn Kỳ - 06.07.2007 13:22:00
0
Dương Đài Khúc
 

1
Dương đài rơi tuyết chậm
Gió ngủ giữa vườn tre
Ai chờ người mặt ngọc
Đếm năm tháng vỉa hè...

Dương đài hỡi Dương đài ơi

Làn nước biếc
Mảnh sầu rơi
Dòng sông cũ
Cánh hồn trôi
Trôi trôi nửa đóa bèo rơi
Bên bờ sông lạnh nhớ người dáng thu

2
Xa cách khách
Biệt ly tình
Tiếng kêu hú giữa rừng xanh
Động vòng khóa xích mở vành nón nghiêng
Thanh sơn vạn lý (Non xanh muôn dặm)
Một chiếc thuyền trôi
Đàn dây ai gãy bên đồi
Tiếng kêu rời rụng mảnh trời quạnh hiu
Nghe ngọn gió rung rinh chẳng tới,
Chờ bước chân tuyết phủ đầu môi
Đi đi một bước chân thôi
Gọi người vách đá ôm đồi lá bay

3
Đàn khỉ nhảy
Kéo trời mây
Khua chân tháo mở vết giày
Tìm hòn đá cuội vết giày trống không
Cắt chỉ đỏ
Kéo tầm vông
Tiếng đàn réo mãi bên hông
Nghe ai đổ lệ bên đồng héo khô.
Sương rơi ngây ngất đáy hồ
Tìm con nhạn cũ nước hồ lạnh tanh

4
Bóng tịch dương bên đường rúc rích
Sóng say say cánh rủ vườn tơ
Cuối đường con cú nằm mơ
Thấy chàng đạo sĩ dật dờ dáng mây
Bên góc trũng
Dưới lòm cây
Phất trần gõ giữa rừng mây
Kêu đàn cú dậy vẫy đầy cánh khô
Năm tháng còn hoa tươi vẫn có
Tháng năm tàn hoa đó thành khô
Hoa khô đổ chốn Dương đài,
Hoa tươi nằm lại bên đài Cô Tô

5
Cô Tô nhớ mái tóc buồn
Thương người con gái để hồn gió bay
Tóc tơ rối sầu say trăm ngả
Bước bước đi đi mãi đường mơ
Say sưa chăn gối hững hờ
Ôm vòng cỏ úa dật dờ khói bay
Đào luống đất
Ngắm bàn tay
Trên tay ai vẽ luống cày
Nửa vành môi mỏng cánh dày hạc khua

6
Sông ác lặng
Gió thuyền quyên
Sóng say đá đổ mảng thuyền
Chim rơi cá lặn nước thuyền đóng băng
Tiếng chuông đổ chờ người viễn xứ,
Đến Dương đài đeo nhẩn làm thơ,
Thơ rơi một ánh trăng mờ
Có con chó dại thẫn thờ ngắm trăng.
Đường thu thủy
Khách bâng khuâng
Bâng khuâng bức lá đổ vòng,
Quay về lối cũ tìm dòng máu rơi

7
Cây liễu xanh ai đem nhuộm đỏ
Mảnh trời vàng hung khói thành nâu
Thương sao một tấm lụa nhàu
Chân trời đáy mộng một màu héo khô
Đâu gió thổi từ nơi biển cát
Mảnh quần hồng ai dấu bờ khe
Lâu đài ai đắp trăng che
Đổ cơn phiền muộn sóng đè cát tan
Hoa vân vũ
Nếp hờn loan
Bên đàng gõ nhịp hoa tàn nhạc rơi

8
Cô chủ nhỏ
Khóc trăng vơi
Ai đem đổ rượu bên trời
Cô không bán được cho người nhớ thương
Bùa trấn áp
Ngãi rừng vôi
Thiên thu cởi áo cho người xem hoa
Con chim nhỏ
Cắn bùa ma
Bùa chui xuống đáy giường hoa
Vật vờ tay lạnh cô mò lá khô

9
Tần Xuyên cô gái ngủ ngày
Trêu hàng quạ đậu bên này khói sông
Cách cách trở
Đường bay chín dặm
Xuôi xuôi tay
Thả nhẹ làn mây
Ngủ quên mất cả chuyến bay
Ai nằm thao thức đợi ngày gió rơi
Phú Tương Như đứt dây rơi đổ
Mảnh diều con cắn cỏ bờ hoa
Bạch đầu ngâm khúc rắn pha
Vỗ tay tràng hạt lần là hạt rơi

10
Cô là ai hỡi cô chủ nhỏ
Cắt chỉ buồm khâu áo đường tơ
Chỉ khâu đôi mắt hững hờ
Khép trời gió lộng khép bờ giếng khô
Nữ la thảo (cỏ nữ la)
Thố tí hoa (hoa thố tí)
Đoạn trường mưa đổ ươm hoa
Hoa rơi tàn úa hương nhòa nhạt bay
Đêm cửa động
Bước chân ngà
Rắn say nhả khói đường xa
Cô say nhả lệ đêm tà trống không

11
Hương thiên lý
Say say tỉnh tỉnh
Gót tầm hoang
Tỉnh tỉnh say say
Trèo lên ngọn núi bắt mây
Mây bay chân hụt rơi nằm đáy sông
Dương đài hỡi Dương đài ơi
Nghe ai đổi dọng tiếng cười,
Bóng đêm khuất nẻo trăng rời mộ hoang
Mở cửa ngọc
Ngắm hoa rơi
Hoa nhăn một nụ cười khơi
Xin đừng trách nhé lỗi lời hẹn thôi

12
Thôi xin bắt lại từ đầu
Vẽ lên tường đá một màu nắng khô
Thổi ngọn nến,
Cắt vòng hoa
Rãi hoa khắp bốn phương trời
Nghe chân run rẩy nghe người xôn xao
Tay bắt ấn
Bà già lúc lắc
Vẽ lá bùa
Cô giữ bên hông
Thương thay phận gái má hồng
Bùa không giữ được tấm lòng mãi bay

13
Mai hoa lạc
Gió sầu lay
Múc con mắt
Để trên tay,
Mắt nhìn mắt đỏ ngó ngày giáng thu
Thu đến đó
Lá khua rổn rảng
Đồng tiền vàng
Nằm giữa bờ khe
Trăng lu thổi gió mây che,
Chiều hoang hoác rộng nữa bè lá trôi

14
Hoa phong động
Bức bình vôi
Hai trăm mấy chục tấm hình
Đem ra đấu giá giữa bầy quạ kêu
Xao xác lạ
Tiếng gà kêu
Mổ dòng tóc đổ khóc mồi đắng cay
Thu rời rợi
Đêm hiu hiu
Vỗ mồng ca hát hương chìu gió thu

15
Mộng hồn quen
Trăng lâu biến ngũ
Bóng người vào
Đi ngõ đàng sau
Ngõ sau ngõ trước qua mau
Nụ cười tắt lịm nuốt màu khói bay
Tay hây hẩy
Trăng thu rúc rích
Thôi thì thôi một chút mây bay
Mây bay cuốn kỷ niệm dày
Chôn bên dòng suối Dương đài khói tan...
 
Hà Văn Kỳ

kvh
  • Số bài : 13
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.12.2006
Trang thơ Hà Văn Kỳ - 06.07.2007 20:54:25
0
Nhiếp Hồn Hoa
 

Lạc hồn phách khách trèo núi đá
Nhất quyết tìm một đoá hoa yêu
Gió nghiêng nghiêng trăng mờ ủ rũ
Đá tình buồn đặp vỡ bờ vai

Trăng vỡ tan khách rơi rơi xuống
Thõng bàn tay rời rã bàn chân
Đáy vực sâu phủ màu sương đỏ
Hoa nằm chờ khách đến đưa duyên

Cành thông gãy đưa tay níu kéo
Tình thiên thu chiu chắt làn mây
Gió rung rung ôm tình giá lạnh
Sao hẹn hò rải rác chung quanh

Đêm lặng yên đèn hoa mấy ngọn
Rừng thông buồn réo rắc dây tơ
Gió ru trăng tình đầy ngọn cỏ
Sao hững hờ giấc ngủ bơ vơ

Thời gian dừng thả hương đẫm lệ
Khách giật mình rắn thở chung quamh
Gió hư vô vỗ về chiếc bóng,
Rắn gật đầu cắn hạt sương rơi


Hương nồng nàn đốt vàng tim lạnh
Đèn hoa treo vắt giữa lưng trời
Rắn ôm tay đưa người cất bước
Mở hẹn hò gió thổi bàn chân.

Rắn mở đường khách theo lối nhỏ
Rừng thông buồn tránh né hai bên
Tiếng nước reo, tiếng đàn thật nhẹ
Hương vội vàng mở lối đam mê

Khách theo hương, hương vờn rắn nhỏ
Gió đìu hiu cắn hạt trăng vàng
Lá rơi rơi từ nơi miên viễn
Tím khung trời, tím cả thời gian

Suối reo rắc nghe tim đập nhẹ
Tiếng đàn tơ mờ nhạt chân trời
Chàng hỡi chàng thiếp chờ đợi mãi
Nước mắt đầy xây đá nghìn thu

Khách bàng hoàng nhìn quanh núi đá
Gió loã lồ tóc thả bay bay
Hương nồng nàn giai nhân đâu thấy
Rắn nằm yên thở giọt sương hồng

Hãy ôm thiếp vào lòng chàng hỡi
Trăng đêm nay là của đôi ta
Tiếng thỏ thẻ nằm sau vách đá
Đàn rung tơ ở trước đỉnh đồng


Ôi mênh mang lạc hồn lạc phách
Tiếng thì thầm cắn vỡ bờ vai.
Tới với em, bước thêm ba bước
Hôn em đi, dìu dặt dây tơ

Khách bước đi nặng nề hơi thở
Rắn nằm yên giấc ngủ chèo queo
Gió lay hoay góp bờ cỏ dại
Trăng thẹn thùng cởi áo vén mây

Bên vách núi một cành hoa nhỏ
Hút trăng khuya nhả khói hương nồng
Đêm trần truồng treo đầu ngọn gió
Khách cúi đầu hôn cánh hoa mơ

Đêm băng giá cành hoa hé nở
Bóng giai nhân nằm giữa đài hoa
Tóc rũ dài khua tơ phím cũ
Đôi vú trần ủ rũ chờ trông

Làn da trắng trắng hơn tuyết trắng
Rừng âm u chải lá hương nồng
Động yêu đương khép mình bỡ ngỡ
Chàng ơi chàng sao đứng nhìn trông

Hương bay bay... ôm hồn nắm phách
Lá rơi rơi... rơi những vì sao
Đàn rung rung... chùng tơ phím cũ
Lời vang vang... tràn ngập khung trời


Khách buông mình hồn rơi đáy huyệt
Hoa nhiếp hồn nhai những ước mơ
Đáy đài hoa khách mờ thân thể
Khói vàng bay nhè nhẹ như tơ

Tới với em ôm em thật chặt
Hôn em đi môi mỏng thẹn thùng
Đêm lặng yên giai nhân hé mở
Mắt đắm nhìn tình sữ thiên thu

Khách mê say quên hồn lạc phách
Mảnh trời cao thả xuống điệu hò
Hôn môi em càn khôn mở rộng
Uống hẹn hò nước chảy mây trôi

Vòng tay gầy ôm bờ vai nhỏ
Khói trầm hương tóc thả bay bay
Môi dính môi tình như trăng nước
Chân ôm chân đốt lửa hương nồng

Ôi thuyền tình cắm sào sông vắng
Nhật nguyệt cười nước mắt rưng rưng
Đẩy chiếc lá  kéo làn hương nhẹ,
Tay ngập ngừng ôm ấp rong rêu.

Đêm phập phồng nghe tim rên rỉ
Chàng hỡi chàng yêu quá đi thôi
Đài hoa rung, nước chao bờ nhỏ
Vết lăng trầm cắn mãi ngón chân


Mắt nhắm lại nghe hồn run thở
Trăng chợt buồn trăng vỡ làm hai
Một mảnh treo trên đầu ngọn gió
Một mảnh buồn nằm dưới chân ai

Vũ trụ chợt quay vòng thiên lý
Giai nhân tàn nước vỡ bờ đê
Đài hoa chìm trong cơn mộng mị
Khách thẫn thờ đá rớt chung quanh.

Hồn bay bay phách mờ lối cũ
Đêm thật đen phủ kín hình hài
Gió vô thường mân mê đá tảng
Khách nằm dài hoá đá trăm năm

Tiếng nước reo tiếng đàn hấp hối
Hoa rơi rơi phủ tím chân trời
Rắn trở mình ôm tròn cô quạnh
Trải đá dài ở dưới chân hoa

Tuyết rơi rơi nghe đêm băng giá
Tiếng tơ đồng dập tắt đèn hoa
Lạc hồn phách đá còn nằm ngủ
Giấc ngủ buồn giấc ngủ ngàn năm.
 
Hà Văn Kỳ

kvh
  • Số bài : 13
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.12.2006
Trang thơ Hà Văn Kỳ - 08.07.2007 23:57:47
0
Đào Nguyên Ca
 

1
Một nàng tiên nữ xuống trần gian
Cởi áo xiêm y giữa suối vàng
Chim trộm cắp đi tà lụa trắng
Thiên đường mất bóng lệ xanh tan...

Chim ca vang
Trong nắng mới
Ai hờ hững
Ánh chiều tan
Chiều say đổ giấc mộng vàng
Chim say ca hát bên đàng líu lo
Tà lụa trắng
Mảnh quần thoa
Dưới gốc cây
Trong gió lộng
Bóng người thả cuối dòng sông
Tóc trầm hương thả theo dòng nước lay

2
Tiếng còi kêu
Trên ghế đá
Hoa phượng ngủ
Bóng người sa
Một người nằm ngủ dưới hoa
Ôm chân gió vỗ nhạt nhoà khói bay
Tiếng xe chạy
Tiếng ngựa ô
Đánh rơi trái quýt bên hồ sen lay
Con sâu đỏ
Bò quanh núi đá
Ngậm trăng tà
Cắn hạt mưa sa
Mưa sa rơi giữa vườn hoa
Vườn hoa ray rứt một tà áo bay

3
Râu tóc mọc
Mảnh trời sa
Bước đi thương nhớ
Bước về nhớ thương
Thành phố ngủ
Dưới màn sương
Ôm tay bắt nhạn bên đường
Mở tay lụa héo một vườn lá khô
Hơi thở nhẹ
Tóc trầm hương
Tóc đi lảng thảng chiều vương
Gặp người đáy mộng cuối đường lãng du
Bên ghế đá
Dưới trăng thu
Động vàng hoa nở sương mù tuyết bay

4
Đạp xe đạp
Lái xe bay
Ngắt tay tìm chút hương say
Hương tàn tóc lịm mặt mày đớn đau
Cơn đau ngủ
Dưới vườn cau
Ôm hoa hồng bạch bên lầu
Nghe hoa đào rụng trăng sầu hạc kêu
Bóc trái quýt
Mổ con tim
Tìm dòng suối chảy thiên thu
Mơ hài gót cũ sương mù giá băng
Vạch tay tìm chút hương trầm
Hương rơi đáy giếng mưa dầm hạt khuya

5
Đi đi xuống
Tìm người dưới ghế
Đi đi lên
Tìm mảnh hồn trôi
Hồn trôi ánh lụa bên đồi
Ôm dòng tóc muộn để đời gió bay
Khan cổ họng
Hạc nằm chơi
Bên gò núi sập nửa đời hạc kêu
Chân rung rung
Tìm trong đáy mắt
Tay khật khiều
Lá đổ trong tay
Hương trầm lẩn vẩn đâu đây
Bay lên thiên đẩu tìm người áo xưa

6
Đêm lặng yên
Đêm thật lặng yên
Bên sông sóng vỗ mạn thuyền
Hai con rồng lặng ngắm thuyền lững trôi
Đâu cửa động
Lá đào trôi
Ly rượu ngọt
Nửa vành môi
Ngỡ người trong mộng dáng ngồi ếch kêu
Thuyền lảng vảng
Gió lang thang
Bóng ai đi giữa vườn hoang
Tìm tà áo lụa bên đàng khói bay
Mưa rơi một hạt mưa buồn
Tóc rơi một hạt tóc buồn ngẩn ngơ

7
Người ở đâu
Ôi người ở đâu
Gió say cánh lá rũ màu
Vây quanh ghế đá để sầu lá rơi
Ánh nắng rọi
Đất nằm nghiêng
Tay nâng nửa mảnh ưu phiền
Ôm tà lụa bạch trắng miền ảo hư
Ai quét lá
Gói hương trong áo
Giữ hoa rơi
Giữ kín mây trôi
Bên trời một tiếng chuông rơi
Giật mình ai ngở chân người bước qua

8
Tiếng lăn lóc
Cuộc đời trăm ngả
Gió đìu hiu
Một mảnh lụa sa
Lưng trời đổ tiếng chim ca
Bóng người sương khói mây ngà trổ bông
Đâu cửa động
Nét hương trong
Ai say nằm ngủ bên song
Lòng vòng cát bụi trắng lòng quạ kêu
Tay cầm đuốc
Ban ngày vẫn tối
Chân lang thang
Gió ngủ đường mương
Mắt vương hạt bụi bên đường
Trèo lên núi đá chắn đường chim bay

9
Tiếng nhạc say
Ngọn đèn mờ ảo
Bước chân buồn
Nhảy nhót loanh quanh
Áo thay thay nửa con ngươi
Lạc tròng mắt đỏ ngó người đáy sông
Ai tháo dép
Ai cởi giày
Chân không đất lạnh hương bay
Nhạc vàng trăng rụng chau mày khói tan
Đường cách trở
Bước chân rướm máu
Xa cách rồi...
Ôi tiên nữ ơi

10
Chiếc giường rung
Cơn nhạc động
Hoa đào nở
Ánh trăng lay
Rượu quỳnh chưa uống mà say
Mắt nhìn mắt mở nhớ ngày đảo điên
Tiếng còi kêu
Trang giấy lộng
Bên cửa động
Trái đào tiên
Miệng buồn cắn mảnh giấy tiên
Tháo tờ lụa mỏng tìm miền lãng quên
Đào Nguyên ôi
Đào Nguyên...
Xa xôi...

11
Tiếng chợ tan
Con cá muối
Bọc giấy thiết
Ôm hoa rơi
Xoay tròn hoang lạc trên môi
Cửa hang mở rộng bên đồi nhạn bay
Rơi tí tách
Đẫm vàng giọt nước
Chiếc thuyền trôi
Dìu đoá bèo rơi
Thẩn thơ cánh bướm bên đời
Quạt vòng tóc rụng chân trời đóng băng
Trăng lẳng lặng
Sóng đê mê
Bước xa... đường về...
Tiên nữ ơi

12
Bay lên cao
Bay lên thật cao
Tháo hồn cởi gió ôm sao
Bay qua vườn cũ đêm nào ngủ quên
Tay bắt rồng
Nắm tròn huyệt đạo
Miệng ù ơ
Cắn chỉ làm thơ
Thương ai giấc ngủ bơ vơ
Khèo cây dưới nước vỡ bờ đá trôi
Tay cầm gậy
Khoét bình vôi
Môi tô hình trái tim khô
Khắc lên động đá bên mồ trăng kêu

13
Mưa dầm dề
Mưa rơi hạt vỡ
Tóc bay bay
Đẫm ướt tờ thơ
Bước chân lạc lối tìm mơ
Mơ nằm nấp ẩn bên bờ nước chao
Mộng khép lại
Chân mở ra
Mở ra đón ánh trăng sao
Đâm gươm kiếm thẳng máu đào đổ khuya
Lạc hồng trần
Tóc xanh biến ngủ
Nhớ mây bay
Bay giữa vườn khuya
Tóc buồn khóc cá bên kia
Ôm cây lúc lắc xua thuyền lá trôi

14
Chai rượu đổ
Bức bình vôi
Đêm khuya
Trăng lạnh
Ai ngồi hát la
Ai buồn trải chiếu vườn hoa
Sương rơi lảng vãng bóng tà áo bay
Tháo linh hồn
Để trên ghế đá
Ngắm hồn mình
Ngờ ngợ mây bay
Hồn kêu giổ giấc đêm say
Gió vây bốn phía
Bên này quạnh hiu

15
Xa thật xa
Chiếc thuyền trôi nhẹ
Sóng lăn tăn
Trên đọt tóc buồn
Tay ôm một chút trầm hương
Môi hôn hạt lệ trên buồng cau khô
Mái chèo nghiêng
Trăng vỗ sóng
Tà áo lụa
Chiếc khăn tay
Chim mang một mảnh sầu lay
Thả bên núi cấm hương dày khói tan
Đào Nguyên ôi
Đào Nguyên
Xa xôi...

Hà Văn Kỳ 
(Cuộc hành trình tìm kiếm Đào Nguyên I)