Trích Mây Trắng
Dấu tình thơ...
ai đi gió thổi trên ghềnh
buổi hôm nay đã chênh vênh dấu người
trời xanh mây trắng chơi vơi
biết đâu nguồn cội nối lời yêu thương
đá vàng ghi khắc tỏ tường
tình chân từng phút dặm trường nhân gian
hỏi trong sâu thẳm ngút ngàn
tiếng lòng rung động ngân vang thiên hà
từ trong thân phận phong ba
hồn ai đậm nét mặn mà rong rêu
nhạc đời đi giữa hoang liêu
chín lòng tìm lại bao điều vấn vương
thuở xưa in bóng tà dương
soi trong nửa kiếp hoang đường tha lương
vòng tay buông lỏng diệu thường
gởi nơi bờ gió thiên đường lòng ai…
Mây Trắng
NHƯ GIỌT SƯƠNG MAI
Bước vào vườn tình với mộng mơ
Ước mơ rạo rực một trời thơ
Len vào giấc ngủ, theo nhịp thở
Cõi lòng rộn rã trong mong chờ
Giấc mộng ân tình ôi đẹp xinh
Ảo huyền nững hạt sáng lung linh
Từ xa cứ nhỡ là châu ngọc
Đến gần chỉ là giọt lệ tinh!
Những mộng mơ rồi cũng tan dần
Chỉ còn bên lòng nỗi bâng khuâng
Chuổi sầu thắt lại niềm mơ ước
Thiên đường thấp thoáng cũng xa dần
Chỉ còn bên lòng nỗi nhớ nhung
Luyến thương hoài niệm buổi tương phùng
Địa đàng khép cửa tứ Nguyên Tổ
Vạn cổ sầu dâng điệu cô trung.
Nghinh Nguyên