Trích đoạn: mây trắng
Vẽ lại nét tình ...
ngày chợt về thấp thoáng bóng tình yêu
cõi hoang tàn trả lại một con tim
đôi môi cười thôi mất dấu tịch liêu
nên từ đó đêm nồng nàn mới lạ
tình chói ngời trên đam mê nghiệt ngã
người thấm lòng vào vực xoáy u linh
trời xanh trong hồn ai mở thiết tha
tiếng chim ca vang rộn rã góc đời
dẫu âm vang còn khoắc khoải một thời
ta vẫn đến gieo tình yêu chan chứa
từ nét ảo ngôn đậm sâu vời vợi
đến một trời thưc tại đất vỡ hoang
cây tàn phai tươi thắm đóa ngọt lành
ánh tà dương rạng rỡ sắc bình minh
hôn điêu linh môi mật ngọt ân tình
vá ngàn sau tay gom nhặt rong rêu
trầm lắng sâu từng cung bậc diệu huyền
niềm dấu yêu mơn man vùng sỏi đá
chảy tràn mê thấm đọng suối ngọc ngà
giữa trầm luân ta trọn kiếp con người
vẽ lại đời dâu bể nét tình yêu ...
Mây Trắng
TÌM LẠI ĐƯỢC MÌNH
Tô lại nét son thắm lại yêu kiều ,
Em yểu điệu vẫn như thời con gái.
Vẫn đam mê nồng cháy trong tình yêu.
Ánh mắt nào vẫn bừng lên ngọn lửa !
Cho dù nay hay ngàn năm sau nữa ,
Mãi mãi vẫn là riêng chính em thôi.
Vẫn thơ ngây ngờ nghệch sống trong đời,
Vẫn đặt cả trong trái tim thiên sứ.
Đã đi qua rất nhiều những nhọc nhằn,
Đã nếm trãi từng nổi đau đậm đắng.
Xem tất cả như phù du vứt bỏ
Giữ lại hồn vẹn trong trắng tinh khôi.
Giữ lấy niềm tin để bước vào đời ,
Giữ cho tâm không bao giờ vẫn đục.
Giữ bước chân không bao giờ ngã gục,
Giữ trái tim một nhịp đập tinh khôi.
Nếu chữ yêu có thật ở trên đời?
Em rất muốn được một lần nếm trãi.
Thứ tình yêu cao khiết nhất nhân gian
Gần với thứ chỉ có ở thiên đàng...
Có không anh? loại tình vô điều kiện !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2011 18:40:54 bởi mưa phố núi >