Trích đoạn: lenamphong626
Trích đoạn: mây trắng
Trích đoạn: lenamphong626
TRÊN ĐƯỜNG MÂY TRẮNG
Sao phải hẹn khi mà ta đã gặp
giữa muôn ngàn lối hẹp của nhân gian
con đường thực…cũng lối mòn hư ảo
giữa khu rừng ảo mộng miên man…
rừng ảo mộng đêm này ta thao thức
nghe tiếng chân ai gấp gấp lạ lùng
tiếng con chim giật mình đêm thức giấc
hay tiếng rừng… hay tiếng khóc nhân gian
ồ đã gặp ta gặp nhau rồi đấy
tương tri ơi xuôi ngược một cánh buồm
gió đã thổi suốt đêm dài hoang vắng
mây đã bay u mặc mấy chiều buồn
ồ đã đi đi suốt một phần đời
vẫn chân bước bước chung về một đích
trên con đường mây trắng chỉ ta thôi
chẳng tương phùng sao lại bước chung đôi
đường vạn dặm đôi lúc mình ta hiểu
nhân gian ơi chìm đắm với bụi trần
gió vẫn thổi bụi hồng lên muôn nẻo
mây vẫn bay buông nhớ xuống cuộc đời
ta vẫn đi trong chiều vắng chơi vơi
nghe cay đắng đường trần đầy đau khổ
cố nhân ơi chỉ dài thêm nhung nhớ
mộng tràn trề thêm nức nở nhân gian
ơi người đôi mắt Huyền Không Thượng
một thoáng không vương chút bụi trần…
LNP
Tận cùng gió mây
bước chân nào ngại ngần in trên đá
nghe trăm năm tịch lặng dấu mơ hồ
đem ngàn mây gởi vào lòng sương gió
duyên tiên thiên chết lặng giữa an nhiên
bâng khuâng ơi con đường xưa mây trắng
tình thiết tha đời chan chứa vô cùng
chút xa xăm bụi trần vương hơi thở
hồn hoang liêu dằng dặc suốt muôn trùng
tiếng thơ rung theo cung trầm sâu lắng
gió bơ vơ bước lạc cuốn mây ngàn
hỡi tri giao tình hạnh ngộ huyền không
nghe sỏi đá xôn xao hồn vạn dặm
dường như có như không lời thổn thức
ánh tà huy còn run rẩy ngàn xa
thôi ta nhé về mây xem nguồn cội
gió ngẩn ngơ muôn kiếp đã tràn qua
ta trở lại bên đường xưa mây trắng
bước chân trần vang vọng một tình yêu
chạm hư không soi thấu đáy muôn trùng
dòng nhân gian ôm đằng đẵng cô liêu
và người hỡi đêm này dâng tưởng vọng
núi thiêng trao nhiệm ý buổi tương phùng ...
Mây Trắng