Trích đoạn: lenamphong626
Trích đoạn: mây trắng
Đêm nghe gió tự tình
đêm dạ lan hương đêm vào xao xuyến
gió thoáng xôn xao gởi chút tự tình
mắt đêm ai lấp lánh vạn u huyền
xa khuất mây vào thơ thẩn bóng trăng
nơi chơi vơi gió ngân nhẹ dịu hiền
ngọn suối mát trong xoa lòng hư ảo
ánh trăng xa rơi mất bóng ưu phiền
đêm vang động tiếng hoa cười trong gió
đêm dạ lan ân tình trải muôn miên
hoa lung linh ngàn sao chìm đáy mắt
hiên sương lộng gió vọng trăm miền
cho nàng thơ tha thiết bước nhân gian
đêm dạ lan đêm nghe gió tự tình…
tiếng sáo ngàn đêm tiếng ngẩn ngơ
đêm dạ lan mây ngàn năm vẫn bay…
phiêu lãng bên đời cánh cửa hư không…
Mây Trắng
Nghe lời khai của gió quen với hoang vu bàn chân vô định
ta lãng du ca hát dưới chân ghềnh
rồi giỡn nước sóng ngầu lên bọt trắng
đuổi mây bay phiêu lãng bốn phương trời
cũng có lúc tự trầm tư gió nghỉ
để cõi trần ngột ngạt dưới bầu không
triệu câu hỏi gió ở đâu rồi nhỉ…
cả nhân gian bức bối ở trong lòng
lời êm ái ta buông vào đêm vắng
lúc loài người giấc ngủ đã say sưa
sương tình ái ngời ngời rơi xuống nhẹ
và Hằng Nga bối rối giữa lưng trời
ở đâu đó trong đêm dài sâu thẳm…
tôi đã nghe như tiếng gió tự tình
và đâu đó giữa bầu đêm vắng lặng…
có lời này gió viết gửi Cao xanh…
LNP
Bước qua đêm
bước qua đêm nhặt đá vàng
mới hay con gió thênh thang phương trời
ngập ngừng hứng giọt sương phơi
rong rêu dấu cũ hương thời ngũ quên
còn không cuộc rượu lênh đênh?
nghiêng say tràn khúc bồng bềnh trăng mơ
cuồng phong ngạo nghễ giòng thơ
chân như ai bước qua bờ vọng hư
tiếng cầm họa khúc trầm tư
nghe chừng cát bụi trong như diệu thường... Mây Trắng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2011 20:46:21 bởi mây trắng >