Con đường Mây Trắng
Khúc Tình Thơ Thu về chớm nụ hiên nhà Mưa đi trên nỗi phôi pha mắt buồn Chênh vênh gió thổi trên nguồn Ngiêng lòng cô lẻ hoa tuôn mấy miền Thu xưa vọng tiếng u huyền Se tim cháy bỏng nỗi duyên lỡ làng Ngẫn ngơ một khúc Phượng Hòang Nghe tình hoa lạc giữa hoang vu đời Cánh hồng thấp thóang cuối trời Ôm lòng phiêu lãng bỏ lời mộng du Người đi hoa cỏ hoang vu Mộ bia trắng mãi tiếng ru ban đầu Thu rơi trong dáng hoa sầu Trăng chìm đáy vực còn đâu bóng hình Lặn tìm một khối u tình Thấy trăng trăng nhạt, thấy tình tình tan Âm hao còn đọng thu vàng Lá bay nghìn hướng ngỡ ngàng áng mây Thu sang hồn vướng gió lay Ru người bao độ phôi phai tấc lòng Tình thơ lưu dấu giữa dòng Hương đàn vang vọng não nùng lá rơi... (R Thơ đưa vào thư viện với tên tác giả Bạch Vân)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2008 14:26:31 bởi BĂNG NGUYỆT >
Hoa Bâng Khuâng Hoa muộn nở trong chiều Tương tư hồn khách lạ Tiếng cười xưa yêu kiều Nở cả một vườn hoa Hoa muộn nở trong chiều Rộn ràng mộng tâm giao Khua vang đời quạnh hiu Ánh nửa mảnh trăng nằm Hoa muộn nở trong chiều Bâng quơ vì sao mọc Cuối ngõ đường ngẫn ngơ Thướt tha người mặt ngọc Hoa muộn nở trong chiều Tim vang lời tao ngộ Tóc mây thả trời thơ Gió lộng bước người về Hoa muộn nở trong chiều Lênh đênh mắt thủy tinh Hút hồn người phiêu lãng Đáy sâu tìm cuộc tình Hoa muộn nở trong chiều Bâng khuâng lòng run rẩy Anh như đã quay về Nghe tiếng lòng em yêu Trong ngút ngàn xa xăm “ Em yêu anh”… người ơi!... Âm vang tiếng thơ anh Cho mê mải một đời… 11/07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2007 10:35:35 bởi mây trắng >
Mình là lính mới, vào đọc thấy thơ Bạch Vân hay và nhẹ nhàng quá! BV đã nhận đệ tử bao giờ chưa?
Chân thành cám ơn bạn Sơn Tùng đã ghé thăm góc thơ nhỏ của Mây Trắng.
Em Về Em về bụi phủ đường xa Chiều tàn trút nắng trên tà áo phai Trong bâng khuâng có rã rời Trong yêu thương có men đời xót xa Gió bay lọn tóc nhạt nhòa Dấu chân cát lấp phủ mờ tháng năm Em về bóng nhỏ âm thầm Cái nhìn còn đọng những lần chia tay Cái nhìn nối bóng thêm dài Dài thêm mỗi bước bên đời lẻ loi Em về hơi thở mệt nhoài Về trong giấc ngũ là lời ru êm Xin cho ngọt giấc êm đềm Dù chưa trọn giữ chút niềm yêu thương… Gởi tặng một người bạn vừa quen nhé! Mây Trắng r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2008 17:43:44 bởi Huyền Băng >
Tim Say
Em nhớ
Khi lần đầu bở ngở
Nghe anh thì thầm chuyện ngày xưa…
Mà anh đã âm thầm cất giữ
Đợi trao em
Người anh tìm suốt một đời hoang bạt
Kiếp cô liêu ghi dấu hình hài
Ẩn nồng nàn một trái tim cháy rực
Ôi, tuôn trào mê mải
Như dòng yêu thương bất tận những lời mơ
Anh say mềm niềm hạnh phúc ngắm nàng thơ
Lệ em xanh cũng say ngời chất ngất
Men nồng nàn đắm đuối tình say…
Và hôm nay em nhớ
Khi gió thì thào anh đã rời xa
Còn đọng lại nơi thềm xưa đáy lòng em
Những vần thơ lai láng dấu yêu
Anh sẽ tìm em suốt cuộc nhân sinh
Nơi sâu thẳm cuộc đời mắt soi mắt nhìn nhau
Hạnh phúc- khổ đau này anh trao tặng
Em say suốt cuộc đời em …
11/07
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2008 14:36:46 bởi BĂNG NGUYỆT >
Đợi Em…
Anh gọi em tự ngàn xưa
Trên bến bờ thương nhớ
Tóc xanh tuổi mộng mơ
Áo trắng còn thơ ngây
Anh tìm em sao miệt mài
Giữa dòng người đông đảo
Dấu người bóng hồng phai
Thoảng hương trong đáy óc
Anh theo em mòn tháng năm
Đường dài bước cô liêu
Tóc mây bay trong chiều
Vương vấn phố hồn anh
Anh cùng em bên suối thơ
Tắm mát những khát khao
Cháy bỏng trái tim yêu
Trọn một đời ước mơ
Anh gởi em vào nỗi nhớ
Của chùm nho chín đỏ
Lồng lộng ánh trăng mơ
Giữa nhân gian bụi mờ
Anh đợi em suốt một đời
Hay chờ em muôn kiếp?!…
Vương Anh Đào
Cùng Người
Anh ơi, anh dấu yêu
Trời xanh thơ trong xanh
Xẻ mây nối nhịp lòng
Ngày ngày anh vào em
Trao tình yêu trăng sao
Anh ơi, anh yêu dấu
Con đường nào cho nhau
Bỗng ào ào bảo giông
Anh ngỏ lời quyết liệt
Chọn lựa nào không đau
Anh ơi, anh dấu yêu
Em một đời theo anh
Biển tình mộng say nồng
Bỏ mặc nghĩa ân xưa
Nằm bên lòng canh cánh
Anh ơi, anh yêu dấu
Hay em thả hồn thơ
Trả lại anh con tim
Một thời anh để quên
Em góc nhỏ mộng mơ
Anh ơi, anh dấu yêu
Lòng em chợt tái tê
Mái nhà ai tan tác
Còn ngóng đợi em về
Bao não nề rưng rưng
Anh ơi, anh yêu dấu
Em băn khoăn day dứt
Đường yêu đầy hoa mộng
Nghĩa xưa ôi vẫn nồng
Em lạc giữa đôi đàng
Anh ơi, dầu say nhau
Đau thăm thẳm nỗi đau
Rượu tình say khó phai
Tim em còn rướm máu
Như máu trái tim anh
Mải miết tình mê say
Lỡ làng đành buông tay
Hồn mình gởi mây bay
Tình mình là định mệnh
Là ánh chớp sao băng
Nên lìa xa nghìn trùng
Anh vẫn siết hương em…
Vương Anh Đào
Trăn trở thiên thu
Anh về nơi tuyết lạnh
Hiu hắt một đường tơ
Em đi vào giấc mơ
Hoang vu tràn mong muốn
Sầu kiếp người bơ vơ
Hoa lỡ làng một thuở
Vô thường mộng trăm năm
Ta đã đành gặp gỡ
Hoa lạnh buồn đơn côi
Bướm hoang vờn gối mộng
Lối xưa lá rụng rơi
Nhớ suối mát cội nguồn
Ươm mộng tưới hồn thơ
Khơi dậy một tình yêu
Xua tan niềm băng giá
Sóng vỗ về ngẩn ngơ
Nghe tình mộng phiêu du
Say chín đỏ hồn hoang
Hương áo thả ngàn hoa
Mây vương vấn non hồng
Ôi đêm lạnh tình nồng
Còn trăn trở thiên thu…
Vương Anh Đào
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2008 14:19:27 bởi mây trắng >
Hi chào huynh Bạch Vân ! Kôn linh tới thăm huynh đây.Cho đệ dạo chơi tí ha. Chúc vui vẻ
Ngắm trăng
Mộng vàng như lá thu rơi
Bao nhiêu ánh nguyệt rụng rời bên song
Ai ban cho vết thương lòng
Đêm nay ấm ức đôi dòng lệ cay
Lang thang ta rắc men say
Xuân xanh bán hết mà nay chửa lành
Giữa dòng nước cuốn trôi nhanh
Ngoi lên hụp xuống tội vành trăng thơ
kôn linh
Hi chào huynh Kôn linh ! Chúc vui vẻ! Em Nguyệt Cầm
Ôi những dây đàn rung rẩy khóc
Ngoài sân gió động những thanh âm
Em ngồi rủ rượi trong hơi gió
Trăng chảy đầy sân tiếng nguyệt cầm…
Chia Hai
Dòng sông đến lúc chia hai
Cuộc đời đến lúc mỗi người mỗi phương
Biệt ly ai chẳng đau buồn
Sông đi khuất nẻo nước còn luyến lưu
Vẫn còn bao áng mây chiều
Còn đây màu nắng ít nhiều tương tư
Gặp nhau chốn ấy xa mờ
Rời nhau chưa kịp hững hờ chia tay
Người về yên một giấc say
Ta về mắt mở suốt ngày chiêm bao…
Mây Trắng.
Đông Xưa
Đêm lành lạnh
Gọi hồn hoang
Thoảng trong bước nhẹ bàng hoàng bên hiên
Gió sang
Thổi tiếng u huyền
Nghe như đồng vọng một miền thơ xưa
Nhẹ như tơ
Thoảng như mơ
Bóng người viễn xứ trao thơ hữu tình
Hương xưa
Một khúc Phượng Hoàng
Dư âm còn đọng ngỡ ngàng thềm xưa
Đông lại sang
Lạnh ngút ngàn
Một mình nhẹ bước hoang mang đêm mờ
Gọi người
Chỉ thấy tiếng thơ
Nhớ ai chợt đến như mơ thuở nào
Trông gió đông
Gọi cố nhân
Hoa còn bao độ xuân xanh cõi người
Hận miên miên
Lòng khôn nguôi
Tình xưa thoảng nhẹ giữa đời như không…
Vương Anh Đào
Khói Sóng Nghe đâu đây tiếng ai cười Đường mây vời vợi rạng ngời ánh dương Hương nồng xa thẳm muôn phương Nghiêng trăng thả sợi vấn vương tơ ngà Khơi xa mấy độ hoàng hoa Mà lòng dấy khúc phong ba chập chùng Bến xưa một cõi mông lung Dẫu hoàng hôn vẫn ung dung đợi chờ Từ trong ngọn gió xa mờ Hoang lương ai mãi thẩn thờ miên man Một lòng đã biết đến nhau Thì lòng đợi vẫn một màu sắc son Mai đây cát lấp dấu mòn Chìm nơi đáy thẳm linh hồn ngàn năm Cánh hoa vương chút u trầm Theo người tìm mộng âm thầm cõi mơ Tóc bay say mấy vần thơ Tình say gõ nhịp lượn lờ con tim Tay gầy vẽ bóng im lìm Biết là duyên phận sẽ tìm thấy duyên Hoa rơi rơi dáng dịu huyền Tình rơi vẽ lại trăm miền sắc hương Nhân sinh mấy độ phong sương Mà sao khói sóng như dường lòng ai Thiên thu chưa thể mờ phai… Vương Anh Đào
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2008 10:22:43 bởi mây trắng >
Trích đoạn: mây trắng
Khói Sóng
...
Hoa rơi rơi dáng dịu huyền
Tình rơi vẽ lại trăm miền sắc hương
Nhân sinh mấy độ phong sương
Mà sao khói sóng như dường lòng ai
Thiên thu chưa thể mờ phai…
Vương Anh Đào
NGƯỜI TÌNH CÓ ĐÔI "Thiên thu chưa thể mờ phai"
Cho lòng trĩu nặng u hoài nỗi đau
Còn đây nhân ảnh ban đầu
Khi tình chớm nở, mơ câu duyên lành
Nhìn mây, nhìn nước... đều xanh
Ai ngờ lại hoá mong manh cưộc tình
Bây giờ chỉ có riêng mình
Anh sầu lẻ bạn, người tình có đôi !
Em Tơ Trời
Tơ trời còn đọng giọt sương đêm
Tóc xưa em thả chốn phong trần
Nghe tiếng anh khát vọng dịu êm
Em vấn vương một thuở không quên
Anh về mở nửa ánh trăng gầy
Em đem dệt mộng lối hoàng hoa
Cánh bướm mơ tiên tim run rẩy
Ngàn năm tình mộng vẫn phong ba
Vương Anh Đào
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2008 11:19:05 bởi mây trắng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: