Nợ tầm bơ Nụ cười vừa thoảng nở vành
Đã nong nóng giọt lệ xanh vô hồn
Vẫn cười theo thoắt tuôn tuôn
Lất lơ ranh giới xen buồn lắm đau
Nhoài tay khẽ trêu trăng, sao
Nguyền cung gãy vụn nguyệt nào khuyết trăng?
Kiếp này xệch chữ ái ân
Kiếp sau nồng nã cô nhân bể vùi
Lênh đênh thả cánh buồm xuôi
Neo tròn im thít bùi ngùi trên khoang
Câu ca dao vẩn vơ mòn
Chuông treo một chỉ mành thon thon gầy
Chia ly đâu phải là đây
Chỉ là sực tỉnh_mơ ngày làm đêm
Gói lòng một gánh chênh vênh
Ngũ ngoan với giấc rổng tuềnh, viễn xuân
Lạc thần công bụt gian truân
Nắn cánh chim biển lưng chừng ngàn khơi
Cũng tròn một gánh cao vời
Mang cho nặng một nợ đời tầm bơ
..
Siết vừa đủ ngạt bơ vơ
Khoét vừa đủ nổi nguyên cơ tấy dầm
Khoát lên môi nụ cười hâm
Nhắn giọt lệ tỉnh đừng câm lặng đầy
Xéo hồn chạnh tủi hồn ai
Thú đời oằn hẳn những dày dạn sương
Lơ mơ dò dẫm bụi đường
Bết cho khuất cả yêu thương trĩu lòng.
LMT