Em phải có chửa để đi thi hoa hậu-( Truyện dài đang được cư dân mạng quan tâm bạn đã biết chưa)
Nó cứ chạy mãi, chạy mãi về phía khu tập thể sinh viên. Bỗng có một giọng gọi giật lại: -Ôi, người đẹp, em đi đâu mà vội thế. Cho anh ngắm cái đã nào… Nó chả thèm ngoảnh mặt lại. Hình như nó đang khóc. Dưới cầu thang, một người đàn bà bước lên.Bà ta trạc 40 tuổi đứng tênh hênh ở cửa phòng nó, sắn tay áo, vỗ đét một cái vào tường và tru tréo lên : -Này con Na kia, bà truyền đời báo danh cho mày biết nhé, mày không ra mặt lạy bà hả.. Thôi được, mày sợ bà là cái phúc nhà mày còn lớn lắm. Báo với chí gì mày có mà báo hại.Sinh viên mà lại thế hả con? Bao lần bà nói nhẹ mày không nghe, mày lại thích sao “quả tạ “. Cái loại lăng loàn, ăn sẵn nằm ngửa như mày thì trước sau cũng bị người ta gọt đầu bôi vôi lần nữa. Cả khu tập thể sinh viên nhốn nháo. Mọi người rì rầm: -Bảo vệ đâu nhỉ. Chắc là mụ này cho tiền bon nó rồi.Chẳng thấy bóng dáng một lão nào. - Ừ nhỉ ,mọi lần động một tí là chúng nó mò lên ngay. - Quái,con Na là con nào nhỉ? –Bọn con gái xì xào. Một thằng con trai chen vào: - Ô, thế mấy bà không nghe câu “ ca rao” nổi tiếng ở nhà 28B à: ở nhà là Mít là Na, ra đến Hà nội em là Thiên Nga, à? Nguyễn Hoàng Thiên Nga đó. -Ừ ,đúng rùi, một con bé hể hả: ngày trước nó tên là Na ,nhưng mà năm cấp 3 ra Thành phố, nó cứ nằng nặc đòi bố mẹ đổi tên. Thêm chữ “g” vào là thành Nga ngay chứ có gì đâu. -Mà nó cùng quê với mày đấy, nghe đâu thiên hạ đồn nó hư hỏng từ hồi cấp 3 đấy. Mới tí tuổi đã nay vũ trường này mai vũ trường khác. Các ‘bố già” bị nó đong suốt. -Khiếp, vậy là nó bị cạo trọc đầu một lần rồi à? Thế mà nó bảo vì thi trượt đại học , nó cắt phăng mái tóc dài và đẹp của nó đi để nằm trong nhà “ khổ luyện” Người đàn bà được dịp phân trần với mọi người: -Chị đã ngọt nhạt với con đĩ này nhiều lần rồi nhưng nó có thèm để ý gì đâu. Bao nhiêu thứ sang trọng trên đời này đều là do lão chồng chị chu cấp hết. Tiền chị không tiếc như thế này mãi gia đình chị sẽ tan đàn sẻ nghé mất. Cuối hành lang mấy anh công an và bảo vệ của khu tập thể sinh viên xuất hiện .Mọi người tản đần ra. Người đàn bà lấy cái khăn chấm những giọt mồ hơi trên khuôn mặt bóng nhẫy. -Ô, chị Phượng,chị đến đây làm gì, có gì cứ call cho tụi em là xong mà-Nguời cảnh sát khu vực cuời cợt. -Anh em các chú là dễ bao che cho nhau lắm. Nhưng mà thôi…Chị về đây, hôm nào xuống Hạ Long thì vào khách sạn nhà chị nhé. Lâu lắm rồi không thấy các chú xuông chơi. -Thế ông anh em dạo này ra sao ?Vừa trên đường ra cổng người cảnh sát hỏi . Ông ấy đang dự định tài trợ cho cuộc thi Hoa hậu lần này. Con Na, à con Thiên Nga nó cũng dự thi. Mẹ kiếp! Thế có “sôi tiết” bà không cơ chứ? -Chị à, lần sau chị cẩn thận hơn, đừng làm ầm lên như thế. Xấu chàng hổ ai. Vụ chị gọt đầu nó lần trước nếu không thu xếp khéo thì ra toà chứ chẳng chơi đâu. - Nhưng mà nó vẫn cứ nhơn nhơn ra, chị mày mà chịu thua nó à? Lão chồng chị còn bênh chằm chặp. Nghe đâu còn định thu xếp cho nó trúng hoa hậu cơ. Còn dự định đưa nó du học nước nọ nước kia….Ngân ngấn nước mắt, người đàn bà quệt tay ngang mặt và ngẩng đầu bước ra khỏi cổng kí túc xá. Chắc chắn đêm nay khu tập thể sinh viên sẽ nóng hơn mọi ngày. Không phải vì mất điện mà vì đề tài của hoa hậu tương lai sẽ đuợc lan toả khắp chốn, khắp nơi. Ngoài trời đang nổi cơn giông….Và mưa bắt đầu rơi, từng giọt, từng giọt trên mái tôn nghe lộp độp, xót xa như “nước mắt phận hồng nhan”. (Còn tiếp) http://blog.360.yahoo.com/blog-bMzW1Gw9eqXQuePmz1jOvK3HzI0z;_ylt=AogN3.XAWmBHfkJ__A8kLJG0AOJ3