Nhớ lại chuyện của mình ! version 1&2
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 49 bài trong đề mục
BichPhuong 11.07.2007 12:14:09 (permalink)

-Thôi đi em...nghỉ đi...
-Không còn 42 phút nữa kia...
-Thì cái đề tài này ngừng ở tâm lý chọn ví dụ cho phép so sánh rồi mà em...
-Thì đã vậy ...Nhưng em muốn mai có nhiều thời gian nói chuyện hơn...
-Thôi,anh quýết ròi ...nếu không anh out đây!
-...Rồi ! Umh ...Anh ! Anh ơi !
-Thì sao ?
-Ngày mai ta gặp nhau đi anh...
-Hay quá...(tôi như reo lên dù đã nhìn hình em...)
-Mai từ 10h sáng đến 3h chiều nha,...Tại trường em được hông ?
-OK ! Địa chỉ quán Caphê !...
-Nhưng anh phải hứa với em cơ...
-Hứa gì nào...
-Không được trốn em...và làm thơ nhiều cho em...và không...
Với lại anh không thóat đựơc em cơ mà...dù anh và em không bao giờ gần nhau được...
-Anh hiểu...Thôi bây giờ em nghỉ đi...Anh buồn ngủ lắm rồi...
-Umh ! Chúc anh ngủ ngon
-Chúc em ngủ ngon....

#16
    BichPhuong 11.07.2007 13:43:52 (permalink)

    RUỒI TRÂU
    “Dù cho sống thác ai ơi
    Ruồi ta vẫn sống cuộc đời tươi vui.”.
    Em trích đăng


    Đêm đó anh không ngủ được...Tại sao chính em lại làm sai điều em yêu cầu ngay từ đầu..là không gặp nhau ...chỉ trên mạng online thôi...là đủ cho nhau cuộc sống ...
    Muốn đi nằm, thực tế là không ngủ được !

    Anh không tin vào chính mình rồi...Vì cả đêm không ngủ...
    Không tính được từng ngày,nhưng từng con chữ xao xuyến không ngờ..nó lung linh huyền ảo càng thêm huyền ảo hơn với anh "cái cây khô" như em nói sao lại thấy như cựa quậy bật chồi.Cái sâu lắng trong anh như chực trào dâng khôn tả.... Nghĩ lại càng thương em có đìều gì muốn nói không dám nói ra...thương em vì muốn nói mà muốn có mình đối diện nhưng lại sợ cái mất đi lại là hình ảnh của tình yêu ...Thương em vì em muốn gặp anh mà không dám...cái thực cái ảo đan chéo giằng xé...phanh hãm lẫn nhau như bão tố trong lòng với vòng xoáy của thời gian không cho phép.... Nghiệt ngã quá chừng...
    Tự nhiên con người anh mấy hôm rồi không ổn định...Chắc chắn em có cái gì đó không bình thường...Xin lỗi em,anh không nghi ngờ tình... online của chúng ta mà anh đang lo cho em...vì muốn gặp nhau mà em gồng mình như vậy...Anh cũng thế ...sẽ ra sao khi em hòan tòan thất vọng về anh...Mà cũng tại em cơ : Không cần biết anh bao nhiêu tuổi,anh làm gì ,là ai...Em yêu anh ...và thế thôi đừng giải thích đừng đau khổ khi anh đã có ai rồi...Nhưng anh không thóat được em trên online này đâu !
    Thế mà hôm nay đang phá dần qui ước, anh lại được gặp em !
    Em tự tin đến thế kia mà...Em của anh biết điều em làm cơ mà... Sao em lại thế này... Không phải anh không muốn gặp em, anh cũng sợ mà em.Sợ em buồn hơn khi đọc bài thơ buồn đến nao lòng "Bay lên trời phủ kín nỗi cô đơn"...

    #17
      BichPhuong 12.07.2007 07:42:43 (permalink)
      Trời sáng rồi...
      Hôm đó,anh làm cái gì cũng chóng vánh...Nhưng thú thực là căng thẳng...!

      Chuẩn bị đi gặp em mà rạo rực vào ra...Rồi cũng cố pots lên một bài vào diễn đàn ....
      Em tôi đang mãi đi tìm
      Cái anh muốn Phượng của mình không phai
      Đi tìm như muốn đợi ai
      Để cho Phượng lại bay dài cơn giông...

      Không hiểu sao lại là vậy ?
      Sáng hôm đó ...9h kém 15 bỗng bật lên một Offine-MSG
      -Bạn ... thân mến,một sự cố đặc biệt,em tôi vắng mặt buổi gặp bạn... hãy thông cảm cho em...
      -Lý do...Anh reply
      -Thôi, chiều về mình gọi...

      Thẩn thơ vô hướng ,không hiếu sao anh lo cho em đến vậy ... Em mới tròn 26 khi đi được nửa đoạn đường. Em đang tràn đầy sinh lực vươn tới trong việc đời...Thời gian như đặc quánh bên anh, vô hồn nhìn vào tin nhắn... dù bên kia nick ai đấy đã out rồi. Thật tình anh cũng chẵng dám nghĩ là sao. Vì đã ảo thì tình huống sẽ ảo hơn ...và càng đi xa cái điều đang diễn ra phía em. Một ngày trôi đi chậm chạp đến lạ lùng. Dù rằng chiều hôm đó anh điều chỉnh lại lịch, cắp cái cặp rỗng tuếch vô hồn lững thửng ra xe đến văn phòng làm việc ! Trong đầu hứa sẽ không nói câu gì cáu gắt hay làm phật lòng ai...dù sai đúng thế nào ! Mọi người hãy là cộng sự của mình trong lúc này...
      #18
        BichPhuong 13.07.2007 14:00:34 (permalink)

        Anh đang ngồi nhớ lại hôm nào ...
        Thế là anh vào mạng E..Không hiểu ai khiến nữa không biết..đăng ký sau mấy phút có ngay pass. đăng nhập ... trời ... một thiên đường chữ.! Và anh lụi hụi truy cập vào những điều mọi người quan tâm (....)
        ....Hạnh phúc là gỉ ? Trời lắm chuyện quá "là gỉ " mà không phải là gì ! Oái om ghê,có bao giờ vào online mà biết ngón gì...
        Chí chuột phúc đáp luôn : " Hạnh phúc là đôi đũa lệch...Để con người so đũa trước mân cơm ! "
        Yên tâm ngày ra mắt,anh lập ngay một topic : Xin chào cả nhà...
        Thế là hạnh phúc ập xuông đầu anh...nói không ngoa,ma cũ cả đang nạt ma mới như anh...Tin nhắn privad tung liên tục vào anh, tra hỏi cái tên nào mà dám nói biết bao nhiêu ý ngược lại topic đến trang 33 rồi...Nhưng có một nick không vào tin nhắn...lại quay ra xem bói cho nick củaânh ! Nick này Post ngay bài xem bói...vào diễn đàn kịp để không cho ai xen vào một câu nào về cái nick dở hơi đó !...
        Tham gia từ 22-03-2006 
        Nick này không có chữ ký, làm computer của bổn hiệu khá lúng túng, bổn hiệu đành lập trình thêm trường hợp : Chữ ký = 0.

        Anh gia nhập edu vào ngày 22/3/06 , nhằm ngày 23 tháng 2 Bính Tuất, ngày Canh tuất, Tháng Tân Mão. Cũng là một ngày kỵ đi đây đi đó, nhưng nhờ Can của năm và ngày là bính và canh nên , Gia nhập edu không sợ bị hại . Mà can của tháng là Tân cho nên Hội thơ thẩn sẽ được đón nhận thêm một Tài Thơ mới. Vì là Tháng Tân Mão ( Mèo mới) cho nên Hồn Thơ của anh là Hồn thơ Tình yêu tha thiết !

        Trường hợp chữ ký = 0 là một trường hợp tới hạn rất đặc biệt , lúc này tâm hồn Thơ của Anh sẽ thăng hoa kỳ diệu và đây là một diễm phúc may mắn của Hôi Thơ Thẩn đây !

        #19
          BichPhuong 13.07.2007 22:15:29 (permalink)
          ...Cách đây không lâu sau cái ngày đi tìm tài liệu ở quê, thăm mẹ em đã bảo anh: Em vô cùng cảm ơn anh. Có anh, em đã sống tươi vui và làm thêm được cái điều em muốn.
          Khi bàn về cuộc sống em bao giờ cũng nói :

          Em chỉ biết hôm nay thôi...mai không, quá khứ thì sẽ quên thôi...
          Khi nói đến dông dài suy tưởng của Thời gian..Tôi bảo là một ,em thì bảo có cái một <1...
          Khi nói đến sự vất vả đời thường thì em bảo kiếp trước em làm công chúa rồi...
          Khi bàn đến cái hay của giáo dục thì em bảo một tập hợp của ánh mắt trò yêu...
          Khi bàn đến đời học sinh thì em bảo là cái gì đó chơi vơi...
          Khi nói đến cuộc sống Sinh viên thì em bảo: đó là một tập thể vui trong ước vọng sống trong sự thiếu thốn để cố mơ làm giàu cho gia đình mình...
          ...Bao cái cũ tự nhiên hiện về với tôi một cách vô thức...

          Vâng chiều đến...
          #20
            BichPhuong 15.07.2007 07:30:45 (permalink)

            Được năm ngày sau..PC anh lúc nào cũng sáng đèn..
            -Anh ơi! Anh ở đâu ?
            -Anh đây ! Ôi em ..thế nào,em cảm thấy khá hơn chưa,em ......... làm sao em ?
            -Ôi anh của em nè...Thì từ từ nào ,để em thở tý chút đã ...
            -Ôi em khó thở àh ?
            - Ôi anh, là nói vậy anh có khoẻ không đấy !?
            -Em thế nào...
            -Bình tĩnh mà anh...Chị nói thì em biết rồi...Còn em đang sống đang nói chuyện với anh nè...
            -Bật webcam lên đi...
            -Không ! Anh sẽ thấy em hôm nay khác mấy hôm trước...Em xấu lắm..
            -Ừ mà thôi...anh chiều em thôi..Cái đó anh không nói nhiều...Không được trái ý em lần nào ...
            -Từ mai trở đi em chỉ nhắn qua mạng EDU thôi anh nhé...Lúc nào được ngồi lên thì em viết cho anh...rồi anh trả lời...Em
            -Rồi sao cũng được ...
            -Em muốn anh làm nhiều thơ cho Em cơ...Anh yêu !
            -Rồi !...
            -Em out đây !
            Phút! Em đã lặn đi khi tôi chưa kịp nói thêm gì...

            #21
              BichPhuong 15.07.2007 14:33:39 (permalink)
              Ngày xưa "thác" không là "chết"
              Nhưng nhiều người đã chết khi đến đây

              Và rồi ngày lại qua ngày
              Người kiêng nói “chết” gọi thay “thác rồi”
              Thác reo xối xả bên trời

              Như cười , như khóc kiếp người buồn vui
              Em tôi đã viết như vậy (!?)
               

              RUỒI TRÂU
              “Dù cho sống thác ai ơi
              Ruồi ta vẫn sống cuộc đời tươi vui.”. 

              Em viết: 
              Mát rượi con thác lớn
              Ngày đêm réo ầm òa
              Xối trôi bao đau đớn
              Theo tháng ngày trôi qua


              Ta bỗng thấy hồn ta
              Đã hóa thành thác lớn
              Ngày mai ta đi xa
              Vẫn in hình thác lớn

              Trong giấc mơ chập chờn
              Ta đứng trên đỉnh thác
              Có hạnh phúc nào hơn
              Ta lao mình theo thác… 
              .... 

              Và một ngày em gởi cho Anh!...Không nói gì...Anh phải đi tìm...

              #22
                BichPhuong 15.07.2007 14:37:09 (permalink)

                "Ngày xưa ai đã đăt tên
                Cái dòng nước chảy ở bên cánh rừng
                Nó tung bọt trăng trên không...
                Nó làm mát cả một vùng rừng sâu
                Vẫn còn ...vẫn chảy bấy lâu...
                Sao tên là thác buồn đau cánh rừng..!? "

                Sau đó anh có một bài viết cho em về Thác...

                Và sau hôm đó, anh chỉ lụi hụi vào ..net để xem tin nhắn...Em viết dài và thực ...còn dặn bao điều không nói ra ..Anh.vẫn thấy thế mà không lộ gì nhiều,sợ em lúc này buồn...
                Cái suy nghĩ của anh bây giờ không phải là xảy ra cái gì. Lúc nào cũng chú tâm đến sự cố gắng đừng để em buồn. Vì đây là lúc anh thể hiện cái nâng cánh thơ ,cái suy nghĩ về một ngày không xa, thế giới ảo không còn nữa !
                #23
                  BichPhuong 16.07.2007 21:26:15 (permalink)
                  Ngày..tháng ...
                  Anh ơi ! Anh thân yêu của em...Em xin anh ngàn lần tha lỗi cho em chỉ vì vô tình mà em đã làm anh một con người thực sự của em phải buồn....
                  Số phận của em đang được đi đến hồi kết mà không có anh...Dù em lúc nào cũng dừng ở đây...để rồi anh của em thất vọng về một tình cảm thực sự nơi em một cô gái luôn tìm cái đẹp trong tâm hồn.Và em đã có nơi anh...Nhưng rồi cũng không được hưởng nỏi chỉ vì em là con gái anh ơi ! Cô gái yêu anh không một lần gặp mặt bằng da bằng thịt mà chỉ trên online đầy ma quỷ và trái ngược...
                  Còn anh chàng trai ngốc ngếch của em...Anh thật thà và khoan dung quá..Anh không bắt lỗi em bao giờ...Anh không bao giờ giận em ...Sao vậy anh...Lời thơ cách ứng xử với em như một người trên em rất nhiều với cái đầu đầy kiến thức...Sao anh lại bảo : Anh nói thật để cho mọi người không tin...Sao em lại tin..mà em biết thật lắm anh àh?! Sao bao lần em bảo anh nói dối với mọi người .thì anh vẫn không ?
                  Anh là chàng trai Thanh Hoá ham học lắm chữ nhiều văn phong phú về thơ vậy sao...hay anh gồng mình cho em vui vậy?
                  Con Trai TH là thế hả anh...
                  Sao anh lại biết hạnh phúc như đôi đũa lệch để con người so đũa trước mâm cơm hả anh....Bình dị thế mà sao anh không có khoảng trời riêng của tâm hồn đa dạng như bao người... Mâu thuẩn nhỉ...Mà em biết rồi...Chàng trai Thanh Hoá của em ạ !
                  Cũng vì học mà em không nghe lời chị em,cũng vì học mà em xin mẹ cho em đi học tiếp... còn hai tháng nữa là em báo cáo luận văn rồi...Ra Trường em lại về trường chị em cho em đi học cao học thôi...Nhưng anh ơi...liệu có được ông Trời chiều lòng không ...
                  Em sẽ cố gắng như anh động viên em !..Em cảm ơn anh...

                  #24
                    BichPhuong 17.07.2007 17:48:33 (permalink)
                    Ngày ...thang ....
                    Hôm nay anh vào mạng sớm vậy,en đã tưởng giờ nay chỉ mình em thội.Vì không ai cấm đóan em cả...Trên Diễn Đàn đã thấy  hiện nick của anh...Em vui mà... buồn lắm anh àh !
                    Một ngày mới đang bắt đầu đó anh...Còn em đang bắt đâu một ngày chống chọi với chính mình để viết cái chương kết của bản luận văn...và cái bản luận văn cuộc đời...
                    Anh đừng quên em anh nhé...Mà sao quên được nhỉ...Chưa ai kỳ lạ như em với anh...Có lúc anh biết không , em tự thấy mình khùng quá...khùng vô hạn để rồi vương vấn cái tình cái khổ của mình cho anh...
                    Ngày mai thôi em sẽ đóng quyển cuốn luận văn...em sẽ cố gắng báo cáo để khép lại cái luận văn của cuộc đời ..Hôm trước anh bảo đến dự buổi báo cáo của em...Đầu tiên em muốn lắm để khoe với bạn bè có anh tình yêu của em trong trang thơ.Nhưng rồi anh ạh.em không chịu nổi đâu...thấy anh thì em quỵ mất làm sao mà báo cáo được...Anh yêu...nghe em đi anh ... Đừng mà anh...Em của anh sẽ báo cáo tốt hơn mong đợi cho anh yên tâm...Còn anh hãy tha lỗi cho em...

                    #25
                      BichPhuong 18.07.2007 17:22:33 (permalink)

                      Ngày...tháng ...năm...
                      Em xin lỗi anh ! Anh ơi,trong lúc này chắc anh hiểu hết rồi phải không anh?! Cái hiểu của anh là điều em làm anh đau lòng không ? Hay em lại làm anh dững dưng đến vô cảm... Em đang sống những phút giây còn được hơn mong đợi mà cuộc đời đã dành cho em. Anh hãy vì em, hãy vì nơi sâu kín nhất của trái tim người con trai mạnh mẽ đó, mà làm thơ cho em đi anh! Ngày báo cáo của em đang tới gần. Ngày mà luận văn cuối cùng trong đời em phải viết thì phải. Em lao tâm khổ tứ, em suốt ngày tận hưởng tất cả những cái gì thăng hoa nhất của kiến thức, để rồi gởi trọn vào đó đấy anh yêu! Ôi, trong đó có cả những tứ thơ đã dệt nên câu chuyện kì lạ nơi em và còn cả ở nơi anh. Vị tha ,bao dung mà đằm thắm anh ơi ! Thêm một lần em cảm ơn anh và cho em xin thêm một lần xin lỗi!...

                      Càng về ngày báo cáo,càng nóng ruột và băn khoăn và bâng khuâng. Hứa với em làm thơ mà vô hồn trên trang viết...Khô cứng cái cảm giác xen lẫn nhưng hạt sạn trong đôi dày hạnh phúc ! Vật chất tồn tại trong vũ trụ này sao vô nghĩa với cái điều ban tặng chẵng công bằng !Anh thì ngày nào cũng vậy, thẫn thờ và trầm tư với cái tư duy tồn tại hay không tồn tại. Một kiếp xa gần ai ban tặng cho ai !? 
                      #26
                        BichPhuong 19.07.2007 17:41:11 (permalink)
                        Ngày...tháng...năm...
                        Anh ơi, anh đang làm gì? Anh còn nhớ không...cũng đã gần một năm anh em mình tâm sự đến mềm cả bàn phím rồi anh àh! Em có cảm tưởng như đang vượt qua một khoảng trống thẳm sâu của cuộc đời dù không định hình gì cả anh àh! Hôm nay em cảm thấy như khá hơn, như có thể lại như những ngày đây đó... Đọc những vần thơ cũng đã có những giọt nước mắt xen lẫn với nụ cười xộc xệch mà anh! Thật trớ trêu cho cuộc đời, thơ thì rất mộng mơ , con người thì đa đoan với những điều không tưởng... Em chợt buồn vô hạn!
                        Anh bấy lâu chống chọi với những tin nhắn của em có mệt không...Anh ơi, đừng trách em anh nhé...Trong em...anh không thay đổi và không ai thay được anh àh...bởi vì em muốn thế...
                         
                        Vẫn vậy, nói với em bao lần...vẫn thế... Em tâm sự hôm nay nghe ra vui lắm rồi chăng (?!). Với anh cũng có phần nào nghĩ tới một kết cục cho em đẹp hơn trong sự có thể !
                        #27
                          BichPhuong 20.07.2007 07:57:38 (permalink)
                          Ngày...tháng ...
                          Cuộc sống trớ trêu thay, cái niềm vui như đang ập đến lại là cái mà đặt ra nhưng suy tư từ khổ đau. Em tôi không sao vượt lên được , chỉ vì cái cửa ải may rủi và gần như định mệnh. Cuộc sống ngoài kia vẫn tuần tự trôi đi với cả khát vọng cháy bỏng của con người ,trong đó có em. Cuộc sống cứ vậy tồn tại muôn vàn mâu thuẫn cho mỗi người. Rồi đặt ra cho con người muôn và cách giải quyết được. Chỉ có điều, mỗi người có năng lực riêng để thể hiện cách giải quyết của mình. Sự thật của thành công thì không ai biết hết, và rồi sẽ ra sao! Em vẫn chỉ luôn một câu không thay đổi: Em chỉ biết nhớ về hôm qua va biết hôm nay thôi, không nghĩ gì cho ngày mai...Không biết để làm gì! Anh lúc nào cũng băn khoăn về câu nói đó. Anh biết chắc chắn đây là chìa khoá của cái may rủi nơi em. Và anh không bao giờ hỏi vì sao, chỉ sợ em buồn mà phải nói điều đó ra.
                          Em viết những điều này, anh có đồng ý với em không anh !
                           
                          Tin nhắn bây giờ em viết như trong ruột gan anh, như tự sự của anh với chính mình !
                          #28
                            BichPhuong 20.07.2007 15:15:32 (permalink)
                            Ngày ...tháng...
                            Cái đêm đó, khi em bỗng tắt "phụt" bỏ anh lại một mình là cái đêm kinh khủng nhất của em anh àh! Đang nói chuyện với anh rồi chợt thấy mình như không còn trọng lượng hụt hẫng đến tột cùng. Em đã đang rơi vào một khoảng sâu vô tận. Chới với đến tuyệt vọng và chỉ níu kéo vào phím máy. Rồi cũng như tắt tất cả trong em! Hôm sau anh cũng chẵng nói gì. Sao anh lỳ vậy? Sao anh không nỡ quở trách em một câu cho cuộc đời được hưởng một cái gì đó như thăng bằng vậy anh ! Từ khi biết anh đến giờ, chưa bao giờ được anh nói nặng một câu cho cái bực tức nó có với anh...mà chỉ thấy cái gì đó buồn bực vô cớ trong em khi nghĩ về anh. Trong cái hệ sinh thái của con người sao mà nhiều mâu thuẫn thế.
                            Một ngày kia, vâng một ngày nào đó khi không còn một trong hai đứa mình trên diễn đàn với những bài thơ cô đơn... Thì ra sao nhỉ !? Em không tưởng tượng nổi anh àh ! 
                            #29
                              BichPhuong 21.07.2007 19:08:53 (permalink)
                              Ngày ...tháng...
                              Anh àh! Chỉ còn hai ngày nữa là em sẽ được báo cáo anh ơi! Chỉ còn hai ngày nữa là em kết thúc cái điều em mong ước. Chỉ hai ngày nữa là em hoàn thành cái ước vọng của em khi đã đủ bản lĩnh đứng lớp. Anh không biết đấy thôi, trong lòng em lúc này kỳ lắm, em cũng chẵng hiểu là sao. Cầm bản tóm tắt đọc đi đọc lại như hồn tưởng rồi không nhớ hết.Nhưng đến khi quẳng sang bên thì em lại vanh vách diễn đạt hết. Nhưng rồi vẫn sợ....Hai ngày nữa như ức chế mà luôn tự an ủi : Không sao ...mình chuẩn bị tốt rồi mà !
                              Anh đã có nhiều lần báo cáo chưa anh? Anh có cảm giác đấy không? ...Cảm giác của một học viên báo cáo ý...không vô tư như cô cậu sinh viên mà anh. Nhưng anh đừng cười em ! Thời gian nhớ ...đối với em cũng không ít. Anh đừng cười anh nha !
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 49 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9