tho tu do
Cánh đồng
Nơi ấy cánh đồng chẳng bao giờ trở lại vụ mùa thành kí ức của những cơn giông những cơn gió thổi từ triền sông thành kẻ lang thang vào miền đẩt trống không đồng những linh hồn làng quê phiêu bạt cây lúa cuối cùng đã bật gốc khỏi đất đai quê hương văng khỏi ước mong vụ mùa sõng xoài chưa kịp làm một cọng rơm khô không đồng tuổi thơ em hoang hoải cánh diều chạy cả buổi chiều không một ngọn cờ ngô trò chơi trận giả cánh đồng là chiến trường bão tố em làm anh hùng giữ xóm giờ anh hùng đi đâu? không đồng tiếng sáo lưng trâu buồn rơi vào cõi khác con trâu nhó ngọn rơm ngọn rạ nhai ngọn gió một mình trong đêm mơ màng hương cỏ mật mơ màng mùi đất chiêm chiếc lưỡi cày nằm sâu trong góc bếp hoen gỉ nỗi nhớ đồng có lẽ tất cả ngày mai ra chợ sớm phiên chợ giữa cánh đồng có một dáng phố ồn ào phía đó
khúc đêm
đêm nay trăng sáng mập mờ
ngoài kia có kẻ chắc còn bơ vơ
sương treo ngọn lá mệt phờ
mải trông trăng rụng để chờ mai lên
mặc cho trời đất gọi tên
đêm nay ta vẫn là kẻ vô danh với người
mắc nợ người dưng
hội xuân
em mắc nợ người dưng
câu hát bay lên rồi em làm sao níu lại
thảng thốt tình xuân
đỏ mặt trốn tìm trong vành khăn liễn áo
ai bảo anh mang cái hẹn duyên tình
thả làm đôi trong lời ca giữa hội
phải tội em
tin lời dâu bể
cất vội non tơ
một mình đi vào đám rước xuân thì
em mắc nợ người dưng
phạt vạ má đào
bỏ gian buồng thời thiếu nữ nằm không
người trong gương giờ soi mình vào ánh mắt người dưng
nhịp thở xoay mình
rượt đuổi dam mê
bỏ thời xuân ngẩn ngơ giữa hội
ai mắc cho em tấm chân tình lưng tròng khoé mắt
mắc nợ người dưng
em trả cả xuân thì
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: