:: Thơ Lê Anh Tuấn ::

Tác giả Bài
Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thơ Lê Anh Tuấn :: - 07.07.2007 20:38:12
Đề
 
Paris mưa thay nắng hè
Ai thay giùm nỗi nhớ về trong ta
Nhạt nhòa nhòa nhạt âm ba
Bụi mưa tung tóe hình xa bóng gần
Lối xưa vân vũ mấy lần
Ngoảnh đi ngó lại giữa trần có ai
Hoa Nghiêm nở nhẹ chiếc hài
Lặng nghe  hạt bụi im cài giữa không
 
Lê Anh Tuấn
                                      Paris 06.07.2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.07.2007 20:39:38 bởi Viet duong nhan >

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thơ Lê Anh Tuấn :: - 07.07.2007 23:21:54
Cuộc Chơi

Bay lênh đênh trời vô biên giới
Chiều chơi vơi chiều nhẹ hơn tơ
Chiều mông lung một vệt sáng mờ
Về xa tít điểm chiều không hẹn
 
Mở bàn tay nắm lại không nhìn
Trong muôn một triệu nghìn hư ảo
Nụ em cười bên chiều thạch thảo
Thành thiên băng mỉm với sao trăng
 
Mở bàn tay nắm lại bàn tay
Muôn triệu hạt đếm còn chỉ một
Nụ em cười mai mai mốt mốt
Rồi lại cười giữa tỉnh giữa say
 
Bay lênh đênh bên trời lênh đênh
Bay nhanh nhanh giữa trời thanh thanh
Nắm bàn tay chẳng gì không có
Mở bàn tay chẳng nhớ có không
 
Lê Anh Tuấn
Paris bureau RENAN 06.07.2007
 


Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thơ Lê Anh Tuấn :: - 10.07.2007 05:50:02
 Lời Người Ở Lại


Một thuở xưa phố phường ghi dấu vết
Tóc bay bay áo lụa khoe ngân hà
Một thuở xưa mắt buồn em dáng nhỏ
Mẹ hay rầy con gái sao về khuya

Tình nhẹ quá như bông trời mới nở
Môi ngập ngừng em chưa thật dám cho
Trăng mười sáu thẹn thùng qua song cửa
Nụ thơm đầu em chỉ hé với mưa

Rồi phôi pha ôi phôi pha biền biệt
Em ôm vô âm nấc khúc man khê
Chưa vợ chưa chồng mình em bóng chiếc
Chưa trăm năm riêng em cõi trăng thề

Bước người đi xa xót xa sỏi đá
Sỏi nghiến cỏi lòng đau thắt trời xanh
Mỗi tiếng vô tình là giọt mong manh
Của trái tim đỏ mất dần sự sống

Rồi một ngày ký ức thèm giấy mỏng
Em thẩn thờ trong tóc rối hư không
Màu ảo mộng chập chờn như đang sống
Anh không về phố vẫn đợi vẫn trông

Dù thuở đó hay bây giờ vẫn thế
Gái lớn lên mẹ bảo phải lấy chồng
Em nhắm mắt đã bao lần vẫn nhớ
Đã vạn lần em tưởng vẫn còn không ....

Tim em trinh khiết yêu anh ngần ấy
Ai bảo anh ngu ai bảo anh khờ
Dù muốn đền em sao anh có thể
Một khối u hương còn kín đê mê...
Tim em nguyên thủy tim em ngọc thạch
Con trai đầu lòng em đặt tên anh
Mỗi ngày em thương mỗi ngày em nhớ
Ai thèm gọi thầm ai thèm nằm mơ

Bây giờ mặc anh anh cứ đi xa
Ai bảo anh ngu ai bảo anh khờ
Hãy tự đền anh bằng lời ân ái
Hãy tự đền anh trong giấc ngủ mơ

Rồi đây em vui khi con khôn lớn
Một thuở xa xưa một nẻo đi về
Chỉ nắng biết hôn và cây nói khẽ
Biển rộng sông dài ai vẫn nhớ ai.


Lê Anh Tuấn
Viết thay T.H

Paris đầu hạ 2007
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2007 23:42:55 bởi Viet duong nhan >

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thơ Lê Anh Tuấn :: - 12.07.2007 23:15:24
 
Lại vô đề
       
Tràn đầy trong ta tràn đầy rất lạ
Nghe ta mênh mông dìu dịu êm êm
Nghe ta thinh không nhè nhẹ nhịp nhàng
Ta nghe quên cả thời gian tấu khúc
Trộn hết không gian bạch hồng tử lục
Một dáng ngồi sừng sửng dựa đêm đen
Một điểm sáng như vì sao sắp tắt
Rồi trống trơn như chưa từng gặp mặt
 
Lê Anh Tuấn
Paris 12.07.2007
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2007 23:19:15 bởi Viet duong nhan >

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thơ Lê Anh Tuấn :: - 12.07.2007 23:16:24
Nắng Xuân
 
Chiếc lá ban mai dính hạt sương
Thiếu nữ nghênh xuân thắm giữa đường
Hạt sương nằng nặng nghiêng ánh nắng
Mặt đường khe khẽ đếm vấn vương...
 
Lê Anh Tuấn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2007 23:18:18 bởi Viet duong nhan >