Thơ tình yêu cô đơn
NganGiang 08.07.2007 22:27:58 (permalink)
            Yêu em
                          Puskin
Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
Nhưng không để em bận lòng hơn nữa
Hay hồn em phải gợn sóng u hoài
Tôi yêu em âm thầm không hy vọng
Khi rụt rè lúc hậm hực lòng ghen
Tôi yêu em chân thành thắm thiết
Cầu cho em được người tình
                như tôi đã yêu em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2007 23:12:19 bởi NganGiang >
#1
    NganGiang 08.07.2007 22:34:28 (permalink)
                    Hẹn
                             Puskin
    Em có hẹn nhưng em đừng đến nhé
    Như hoa ơi đừng đơn chiếc đợi chờ
    Anh đứng đây trên đường vắng chơ vơ
    Em có hẹn nhưng em ơi đừng đến.
     
    Em có hẹn nhưng em ơi đừng đến
    Đến làm chi cho trời đất nổi mây đen
    Tình mới ươm bé nhỏ tựa hoa đèn
    Sẽ phụt tắt trước phong ba cuồng dại.
     
    Em có hẹn nhưng em ơi đừng đến nhé
    Như hoa ơi dù mòn mỏi mắt anh
    Dù đợi chờ mà tàn úa cả ngày xanh
    Anh vẫn đợi nhưng khuyên em đừng đến.
     
    Rồi mai đây bão tan dần trên biển
    Anh vẫn đứng đây, vẫn chung thuỷ đợi chờ
    Như hải âu tìm về biển xanh xưa
    Em sẽ đến với anh không hẹn trước.
    #2
      NganGiang 08.07.2007 22:41:08 (permalink)
           Thơ viết ở biển
                                   Phương Thảo
       
      Anh xa em
      Trăng cũng lẻ
      Mặt trời cũng lẻ
      Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
      Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn.
      Gió không phải là roi mà vách núi phải mòn
      Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím.
      Sóng chẳng đi đến đâu nếu không đưa em đến
      Dù sóng đã làm anh
      Nghiêng ngả
      Vì em.
      #3
        NganGiang 08.07.2007 22:49:56 (permalink)
        Dẫu em biết chắc rằng anh trở lại
                                          Xuân Quỳnh
         
        Thị trấn nào anh đến chiều nay
        Mảnh tường vắng mùa đông giá rét
        Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt
        Vẫn thấy lòng da diết lúc chia xa
         
        Xóm làng nào anh sẽ đi qua
        Những đồng lúa, vườn cây, bờ bãi...
        Dẫu em biết chắc ràng anh trở lại
        Ngọn gió buồn vẫn thổi phía không anh.
         
        Thời gian trôi sau cánh cửa một mình
        Hạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngói
        Tờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợi
        Một con đường vời vợi núi cùng sông.
         
        Gọi ngàn lần tên anh vẫn là không
        Chỉ lá rụng dạt dào trên lối phố
        Dẫu em biết rằng anh, anh cũng nhớ
        Nhưng lòng em nào có lúc nguôi quên.
        #4
          NganGiang 09.07.2007 23:16:44 (permalink)
                    Đá
                           Nguyễn Bính
           
          Cô dỗi tôi rồi, cô "đá" tôi
          Dây tình đang đẹp đứt làm đôi
          Tim hồng u uất trào ứa máu
          Hối lại làm sao, muộn mất rồi.
           
          Tưởng rằng cô ấy đã yêu mình
          Tưởng rằng chiếm được trái tim xinh
          Tưởng rằng hai đứa bên nhau mãi
          Và gần nhau như bóng với hình
           
          Tôi có ngờ đâu buổi sáng nay
          Chân giày cô đá phốc tôi ngay
          Làm tôi tan vỡ bao mộng đẹp
          Để lại mình tôi một vết giày.
          #5
            NganGiang 11.07.2007 00:01:57 (permalink)
            Một ngày
                            Hoàng Liễn
            Một ngày có bao nhiêu giây
            Bấy nhiêu nỗi nhớ đong đầy lòng anh
            Cành dương xanh, lá dương xanh
            Anh tìm em đã vòng quanh một ngày
            Một ngày chưa được cầm tay
            Thẫn thờ lạc bước, hao gày cô đơn
            Tình yêu sâu kín nỗi buồn
            Biển dẫu lặng vẫn bồn chồn chân mây
            Hải âu bay, hải âu bay
            Đôi cánh sáng khép một ngày hoàng hôn
            Anh như chiếc lá không hồn
            Nhìn hàng dương thấy tóc sương cuối mùa.
            #6
              NganGiang 29.07.2007 16:30:41 (permalink)

                                     
               Em giấu diếm nỗi niềm khổ sở
              Olga Berggoltz
               
              Em giấu diếm nỗi niềm khổ sở
              Của hờn ghen xuống tận đáy tâm hồn
              Tưởng tới anh cùng một cô gái nhỏ
              Không phải mình - tươi sáng, đáng yêu hơn!
               
              Bước chân em đa mang những con đường
              Ngoảnh lại -mình đã chôn bao mối tình thơ trẻ
              Em có lỗi với người vì đã yêu anh như thế
              Anh mà biết điều này chắc hẳn sẽ ghét em.
               
              Giờ thốt nhiên em như chẳng là em
              Ít nói, ít cười, đùa những lời cay độc
              Mọi người thương hại em, và bỗng chốc
              Họ không còn chia sẻ những niềm vui
              Giữa cuộc chơi em chợt nghẹn lời
              Đưa mắt nhìn về miền mông lung bí ẩn
              Trong giây lát em đã xa vạn dặm
              Cô độc vô cùng với nỗi lòng riêng
              Nơi nhạt nhòa ánh sáng không tên
              Khẽ run rẩy trong khí trời ẩm ướt
              Nếu khi ấy anh gọi, em thảng thốt
              "Em ở đâu?"....Em cũng chẳng quay về.
               
              Giá biết rằng em có thể vắng xa
              Tới tận miền lạ kì như thế
              Anh sẽ nghĩ gì, anh yêu, em có lẽ
              Không bao giờ về lại với tình anh?
               
              Em một mình thầm cay đắng ghen tuông
              Anh đừng vội quay mặt đi dợm bước
              Giá như bên anh vẫn là em thôi, nhưng giá như em khác đi! Em ao ước:
              Chưa từng đi qua mùa Hạ cháy chết người
              Hoang mạc cồn cào khát bỏng đôi môi
              Đến niềm vinh quang của tột cùng đau khổ
              Cho mùa Đông với trái tim đã cóng lạnh đi một nửa
              Mà gặp nhau bây giờ....
               
              Mới chỉ nghĩ vậy thôi đã muôn mảnh tim rời
              Rạn vỡ cựa mình đau đớn trong lồng ngực
              Anh yêu ơi, giữa bao điều vô thức
              Hãy nhắc thật nhiều rằng anh rất yêu em
              Em lại trở về giản dị đáng yêu thêm
              Em sẽ không còn ghen tuông cay đắng nữa...
               
               
              #7
                NganGiang 09.08.2007 14:51:49 (permalink)
                Ai cũng có phút yếu lòng như thế
                                           Nguyễn Thanh Hà

                Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em
                Nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nổi
                Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối
                Anh bỗng hóa thành người lớn bao dung.
                 
                Em biết rằng anh sẽ chẳng nhớ em
                Vì trái tim anh có thừa người khác
                Những bản tình ca ở bên em anh hát
                Sẽ có một người nào diễm phúc sau em
                 
                Em biết rằng rồi anh sẽ quên
                Cái gì thoáng qua mấy ai còn giữlại
                Cho dù với em đó sẽ là mãi mãi
                Anh bận lòng chi với một kẻ qua đường.
                 
                Đừng dằn vặt mình vì đã lỡ nói yêu thương
                Ai cũng có phút yếu lòng như thế
                Em chẳng trách anh đâu vì tình yêu có thể
                Đến bên nhau bằng những phút dối lừa.
                #8
                  NganGiang 18.08.2007 22:37:46 (permalink)
                  Nửa vời
                                  Nguyễn Gia Hùng


                  Em sơ nhất là sự nửa vời
                  khi tất cả trong em phải là nguyên vẹn.
                   
                  Nửa vời tình yêu, nửa vời ước hẹn
                  nên tình yêu đổi màu, ước hẹn đơn sai.
                   
                  Chân lí nửa vời sớm một chiều hai
                  sự thật nửa vời chẳng ai thấu tỏ.
                   
                  Căm giận nửa vời phòng khi sóng gió
                  quyết tâm nửa vời, đời dễ tiến lui.
                   
                  Nửa vời đúng, nửa vời sai
                  nửa vời trắng đen, nửa vời thù bạn
                   
                  Trời đã sinh cho em
                  một trái tim nguyên vẹn
                  Có thể nào em yêu một kẻ nửa vời?

                  #9
                    NganGiang 18.08.2007 22:40:35 (permalink)
                    Hoa cỏ may
                                  Xuân Quỳnh

                    Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ
                    Không gian xao xuyến chuyển sang mùa
                    Tên mình ai gọi sau vòm lá
                    Lối cũ em về nay đã thu.
                     
                    Mây trắng bay đi cùng với gió
                    Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ
                    Đắng cay gửi lại bao mùa cũ
                    Thơ viết đôi dòng theo gió xa..
                     
                    Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
                    Áo em sơ ý cỏ găm dày
                    Lời yêu mỏng mảnh như màu khói

                    Ai biết lòng người có đổi thay?

                    #10
                      Chuyển nhanh đến:

                      Thống kê hiện tại

                      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                      Kiểu:
                      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9