xuôi
Tang xô vải trắng buộc thân này
Thoảng gió khêu đèn nến lắt lay
Ngàng ngỡ nét gương lồng mới ảnh
Thảm sầu ôm mẹ mắt thêm cay
Vang vang tiếng trống kèn chiêng nhị
Lặng viếng người hoa rợp chốn đây
Bàng bẽ khói hương hồn rợp cháy
Trang nghiêm ánh đỏ nến buông dày
ngược
Dày buông nến đỏ ánh nghiêm trang
Cháy rợp hồn hương khói bẽ bàng
Đây chốn rợp hoa người viếng lặng
Nhị chiêng kèn trống chốn vang vang
Cay thêm mắt mẹ ôm sầu thảm
Ảnh mới lồng gương nét ngỡ ngàng
Lay lắt nến đèn, khêu gió thoảng
Này thân buộc trắng vải xô tang
chơi với bác một bài cho vui, chủ nhà đang đi vắng mời bác GCST hoạ bài với anh em nhé
Thuận (Viếng Hồn)
Thoảng gió đưa tình đến cõi này
Cảnh thương ngây ngút dạ động lay
Vang ca khúc hát ai than vãn
Vọng nhịp câu hò người xót cay
Lặng vắng giăng mờ sầu bạc đó
Tịnh không dáng bóng tủi xanh đây
Trang nghiêm quá lạnh hồn không cháy
Ngàng ngỡ giật mình khói hương dầy
Ngịch
Dầy hương khói mình giật ngỡ ngàng
Cháy không hồn lạnh quá nghiêm trang
Đây xanh tủi bóng dáng không tịnh
Đó bạc sầu mờ giăng vắng lặng
Cay xót người hò câu nhịp vọng
Vãn than ai hát khúc ca vang
Lay động dạ ngút ngây thương cảnh
Này cõi đến tình đưa gió thoảng
Hobac
Xin thú thật thể thuận nghịch độc này chỉ để khi nào cảm thấy hứng làm 1 bài kĩ niệm thì được , chứ dùng để giao lưu xướng họa thì không thể nào.
Để vui lòng khách đến vừa lòng khách đi Đồng Lão xin xào 1 đĩa thuận nghịch đãi khách.
Mẹ Khóc Con (xuôi)
Mây ngàn quyện gió xé tan hồn
Thế tục lìa thân mẫu khóc con
Đày đọa bóng hình lưu luyến mãi
Dập vùi hồn phách xót thương còn
Cay cay lệ đẫm mi mờ nhạt
Tủi tủi châu sa mắt đỏ hon
Này khổ đếm đong sinh tử tận
Hay đâu số mạng chuyển xoay tròn
Con Khóc Mẹ (nghịch)
Tròn xoay chuyển mạng số đâu hay
Tận tử sinh đong đếm khổ này
Hon đỏ mắt sa châu tủi tủi
Nhạt mờ mi đẫm lệ cay cay
Còn thương xót phách hồn vùi dập
Mãi luyến lưu hình bóng đọa đày
Con khóc mẫu thân lìa tục thế
Hồn tan xé gió quyện ngàn mây
Đồng Lão