Trào Phúng Đường Thi
Mời tất cả mọi người nhen, hỏng trừ một ai đâu nà
Bài xướng: Khóc Trương Chi Thổn thức tàn thu bởi tiếng đàn Hồ cầm réo rắt vọng phòng loan Cung tơ tuyệt mỹ sầu ngơ ngẩn Phím ngọc thanh u tủi bẽ bàng Thấy chén âm hồn nhòa suối lệ Trông thuyền ngư phủ tưởng hò khoan Duyên xưa thiếp nợ tình cầm sắc Bến cũ chàng ơi khối mộng tàn da1uhate
Cái gì bảo trọng chớ anh trai, em gái lo cho anh trai hơn đây nè. Hôm qua Sg lại mưa cho nên hỏng có đi chùa cầu bình an cho anh trai được, với lại em gái đi làm về tới nhà cũng đã hơn 8g tối rồi. Em gái có mua một nải chuối xiêm cúng ông địa để phù hộ độ trì cho anh trai luôn mạnh phẻ, may mắn, mà nhứt là hỏng bị mấy bà Mỹ ủi mông nữa, chỉ nên để mấy bà Việt Nam ủi mông thôi
TA, D thấy bài thơ rồi nhưng chờ D chút nghen, tới giờ làm, xíu trưa D họa hén. Tặng Xà Rông Tội quá ông Đành bị ủi mông Xem ra chỗ ấy chắc sưng phồng Phình to một chảo ngồi không được Rộp cứng hai bề lật chả xong Lúc đứng nghiêng vai buồn dáng hổ Khi nằm sấp mặt tủi oai rồng Thương chàng hét đặt xà rông tặng Nữa thước hoa hòe hỏi thích hông? da1uhate Cũng tình thi hữu, TA ghé ngang mang tặng Lão thuốc dán con cọp
Tặng thuốc
Thôi rồi bỏ tật thích đo mông
Chổ đó giờ đây chắc đỏ phồng
Đã nói ra đường nên ngó trước
Đừng đùa phá Mẻo sẽ không xong
Cầm đi thuốc dán hình xương cọp
Tặng để ông thoa cái vẩy rồng
Ủa sợ chưa nè hay muốn nữa
Từ nay hỏi lão có chừa hông
TA
D , thơ phá TA tệ lắm , đọc đỡ nheng
Chà! Vậy là ko riêng gì Bần Mỗ mà ngay cả Lão Huynh cũng bận trăm công ngàn việc. Thật là cam đành mà chờ đợi cho thoa ý vậy thôi. Trong lúc bận thì cứ bận, ấy mà sao mỗi khi lược sớt cô hồn mà nghe lòng chếnh choáng, bởi cảm hứng mà các thi nhân đã tạo ra. Thôi thì nghèo ắt đã nghèo, gác việc công lại vài phút để tỏ kính với các thi nhân cho phải đạo bần dân. Thấy có khúc xướng này khiến trào dâng ngẫu hứng, cố uốn bút nhèm để kính trên cho phải đạo. Tặng hào sảng Cứ tưởng riêng mình tớ rách mông Thì ra ối đứa đũng căng phồng Kheo xiên yếm thếch ngồi tê hể chéo cẳng co vòi chán báo xong Gắng đứng ư nhìn xung bóng hổ Cong vai đua uốn điệu thưng rồng Như nhau nhắn chút thì lâu chửa? Thoáng cửa đơm bừa có thích hông? GCTS Trùi ui.... đi ngang đây thấy ai cũng thương cho người bị bà đầm ủi....mông...bi giờ đang đau khổ vì nào là rách, sưng, phồng, đỏ....tụi nghịp wá hà...lòng thương người chợt nổi dậy bất tử nên bà lang ghé wán bày bán thuốc dán rất là công hiệu...hỡi ai đang bị đau mông - dzô đây mà lấy thuốc không đắt tiền - thuốc này là linh dược tiên - rất là công hiệu hết liền khi xoa - bóp bóp nắn nắn chà chà - thế là tiêu tán quả là thuốc hay -mai dzô mại dzô lại đây- tiên đơn thánh dược mua ngay...kẻo hết hàng
Tiên Đơn Thánh Dược Mại dzô! bán thuốc trị sưng mông
Vọp bẻ đau lưng phỏng lưả phồng
Xử dụng tiên đơn liền sẽ hết
Đắp vào thánh dược tức thì xong
Đem về dự trữ...khi đuà lưả
Cất giấu phòng thân...lỡ gặp rồng
Lấy một vài chai đi các bác
Nhanh lên hổng có nưã...mua hông? Sương Anh
Trích đoạn: da1uhate
Mời tất cả mọi người nhen, hỏng trừ một ai đâu nà
Bài xướng:
Khóc Trương Chi
Thổn thức tàn thu bởi tiếng đàn
Hồ cầm réo rắt vọng phòng loan
Cung tơ tuyệt mỹ sầu ngơ ngẩn
Phím ngọc thanh u tủi bẽ bàng
Thấy chén âm hồn nhòa suối lệ
Trông thuyền ngư phủ tưởng hò khoan
Duyên xưa thiếp nợ tình cầm sắc
Bến cũ chàng ơi khối mộng tàn
da1uhate
Thu đi cảnh tĩnh gội cung đàn Hắt héo cầm sầu giao gác loan Phím ngát giăng trùng thêu tấc dạ Âm kiều uyên các vận u bàng Thanh ly nước mắt hồn dâng lạnh Ngóng vọng ngư trần hễ lý khoan Đã thoát đâu tình duyên thiếp nợ Chàng ơi bến mộng ngút nay tàn
Chào Đồng Lão Tiên sinh, ghé thăm nhà tiên sinh đã lâu, thấy mọi người xướng họa hay quá vãn bối thật khâm phục. Nhưng ngẫm mình "trong bụng lam nham ba lá sách" nên không dám lên tiếng. Hôm nay mạo muội gởi tặng tiien sinh một bài thơ để làm quen, nếu có gì mạo phạm mong tiên sinh lượng thứ. Xin lỗi mọi người vì đã làm mọi người mất hứng.
VỊNH LÃO ĐỒNG
Lão Đồng ngồi sửa cái thau nhôm
Đứa nhỏ bên hiên lén lén dòm
Dưới búa ba thằng cong đít vịt
Trên đe một cụ vểnh râu tôm
Nhai trầu bỏm bẻm răng vài cái
Quơ lược lưa thưa tóc mấy chòm
Lão bảo: sửa xong không sửa nữa
Đau lưng chỉ được mấy xu còm
HP
chúc cả nhà vui
Chào anh gió lạnh ghé chơi nhen, thơ của anh D đọc thấy méc cừ quá chời, phen nì cho ông Lão iu (wái) họa rụng tóc luôn
Thôi em gái biến đây, dìa đi bơi, phải luyện thiệt nhìu để còn tỷ thí với dân Qui Nhơn nữa chớ, có ngừ chấp em gái ra biển bơi trước 50 thước rồi đó, ớn quá
Giận
Nhỏ sẽ không thèm nhớ Hiệp đâu
Ai xui trái giận bỏ trên đầu
Vàng hoa động thẳm phiêu phiêu khói
Đá lệ tình gầy ướt ướt ngâu
Xót cảnh sương đêm mờ bóng nguyệt
Thương thân cái kén ủ ngàn dâu
Can chi dạ bỗng nghe xa vắng
Ngẫm cảnh chàng Trương* khắc khoải sầu
da1uhate
Ờ , để anh trai giúp em hen. Giận Trương Chi Bớ!!! Hiệp , làm gì trốn ở đâu??? Tìm ông nó quậy phát điên đầu Lời than lời oán run đường quán Giọt vắn giọt dài ngập bể ngâu Nhắc chuyện rù rì trong bụi chuối Khoe hồi tíu tít giữa vườn dâu Mồm luôn trách gã Trương Chi xạo Nỡ để Mỵ Nương tức tưởi sầu Đồng Lão Yêu Gã Dù yêu cũng hỏng tỏ tình đâu
Bảy thiếp năm thê Nhỏ rối đầu
Sớm đón chiều đưa se dạ nguyệt
Mai hờn mốt giận tủi lòng ngâu
Thuyền nan chẳng biết nơi nghềnh đá
Cánh én nào ngờ cuộc bể dâu
Mấy bận tương tư thôi cũng đủ
Thơ đề bút hạ mộng tiêu sầu
da1uhate
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2007 12:32:53 bởi da1uhate >
Trích đoạn: GCTS
Trích đoạn: da1uhate
Mời tất cả mọi người nhen, hỏng trừ một ai đâu nà
Bài xướng:
Khóc Trương Chi
Thổn thức tàn thu bởi tiếng đàn
Hồ cầm réo rắt vọng phòng loan
Cung tơ tuyệt mỹ sầu ngơ ngẩn
Phím ngọc thanh u tủi bẽ bàng
Thấy chén âm hồn nhòa suối lệ
Trông thuyền ngư phủ tưởng hò khoan
Duyên xưa thiếp nợ tình cầm sắc
Bến cũ chàng ơi khối mộng tàn
da1uhate
Thu đi cảnh tĩnh gội cung đàn
Hắt héo cầm sầu giao gác loan
Phím ngát giăng trùng thêu tấc dạ
Âm kiều uyên các vận u bàng
Thanh ly nước mắt hồn dâng lạnh
Ngóng vọng ngư trần hễ lý khoan
Đã thoát đâu tình duyên thiếp nợ
Chàng ơi bến mộng ngút nay tàn
-bạch vân xin cùng họa. Tiếng sáo mê say họa điệu đàn
Vu sơn tiên cảnh phượng cùng loan
Trên sông nước chảy xao đàn cá
Cạnh bến gió lay bãi cỏ bàng
Ý gửi nửa vời sao kể đủ
Tình trao chửa trọn ấy là khoan
Môn đăng hộ đối không phù hợp
Giòng lệ thiếp rơi mộng đã tàn bachvan
Mời tất cả mọi người nhen, hỏng trừ một ai đâu nà
Bài xướng: Khóc Trương Chi Thổn thức tàn thu bởi tiếng đàn Hồ cầm réo rắt vọng phòng loan Cung tơ tuyệt mỹ sầu ngơ ngẩn Phím ngọc thanh u tủi bẽ bàng Thấy chén âm hồn nhòa suối lệ Trông thuyền ngư phủ tưởng hò khoan Duyên xưa thiếp nợ tình cầm sắc Bến cũ chàng ơi khối mộng tàn da1uhate Thu đi cảnh tĩnh gội cung đàn Hắt héo cầm sầu giao gác loan Phím ngát giăng trùng thêu tấc dạ Âm kiều uyên các vận u bàng Thanh ly nước mắt hồn dâng lạnh Ngóng vọng ngư trần hễ lý khoan Đã thoát đâu tình duyên thiếp nợ Chàng ơi bến mộng ngút nay tàn GCTS
-bạch vân xin cùng họa. Tiếng sáo mê say họa điệu đàn
Vu sơn tiên cảnh phượng cùng loan
Trên sông nước chảy xao đàn cá
Cạnh bến gió lay bãi cỏ bàng
Ý gửi nửa vời sao kể đủ
Tình trao chửa trọn ấy là khoan
Môn đăng hộ đối không phù hợp
Giòng lệ thiếp rơi mộng đã tàn bachvan Đêm khuya văng vẳng tiếng ai đàn
Gieo rắc vào lòng mộng giấc loan
Vất vưởng kiếp nghèo đời lạc lỏng
Lang thang phận bạc cảnh bang bàng
Thuyền Chi sáo vọng câu réo rắt
Gác Mỵ hồn say điệu nhặt khoan
Luyến ái tương tư mơ gá nghiã
Gặp nhau tỉnh giấc...mộng tiêu tàn Sương Anh
Hồn Thu
Rừng Thu lá đỏ ngạt ngào huơng
Quyện tóc mây bay suốt dặm đường
Thảm cỏ xanh lơ chiều nắng nhạt
Khung trời tím biếc buổi tà dương
Sương hôn ánh mắt chau mày luạ
Gíó nựng làn môi ẩn má hường
Ngẩng mặt hồ soi hồn thiếu nữ
Chòng chành như đã vướng yêu thương
Song Anh
Tình Xuân
Hoa lá trên cành toả ngát hương
Mùi thơm cỏ - đất ngợp con đường
Lưng trời gờn gợn vài tia nắng
Mặt đất mờ mờ bóng ánh dương
Cây cối quanh nhà đang hé nụ
Vườn hoa trước ngõ rực màu hường
Một chút tình xuân khe khẽ động
Long lanh mắt ngọc một trời thương
Sương Anh
Gót Hạ
Nắng chiều bảng lảng thoảng hơi hương
Lơ đãng đàn trâu khoải gót đường
Mây trắng vởn tà tim tím biếc
Cành me hoải sắc loáng vàng dương
Bầy câu bíu díu trầm âm gụ
Đôi cõi xa xôi nhạt vị hường
Đâu đó êm trôi lời viễn khứ
Hình như nghe đã chớm thu thương
Hobac
Đông tàn
Gió đông lành lạnh thổi ngang đường
Cành mai trước ngõ ướt hơi sương
Tia nắng mỏng manh mong sưởi ấm
Cho người lữ khách chốn tha hương
Quê nhà người cũ rày trông ngóng
Chốn ấy người nay đứt đoạn trường
Xưa nay tình đầu thường tan vỡ
Biết vậy nhưng mà vẫn nhớ thương
NPN
Dáng Thu
Chiều thu thổn thức ngọc lan hương
Nhật xõa tinh khôi chiếu rạng đường
Gió thoảng ru tình mây lả lướt
Cung đàn thắp mộng phím du dương
Bên song quấn quít đôi hồ điệp
Trước ngõ đong đưa một nụ hường
Ngắm cảnh hồn mơ về bến lạc
Động hoa say đắm cạnh người thương
da1uhate Bốn Mùa Hương Sắc
Trác tuyệt song thu thắm dịu hương Tình xuân yểu điệu sáng tươi đường Tàn đông mãi luyến lòng cô lữ Gót hạ còn xa bến tịch dương* Nắng xỏa lung linh làn mắt ngọc Hoa tô rạng rỡ cánh môi hường Quanh năm đậm nét duyên thay sắc Tiết chuyển mùa trôi rộn tiếng thương Đồng Lão *Tịch dương là ngôn từ cũ trong văn học nhằm tả cảnh hoàng hôn.(chốn cũ lâu đài bóng tịch dương) bà huyện thanh quan Dương Thị Hinh. Cả năm bài xướng họa tả cảnh bốn mùa thật hay , Đồng Lão hết chổ chen chân chỉ biết ngồi ngâm vài câu thưởng thức cả bốn mùa luôn hen. Vì có 2 mùa thu nên Đồng Lão xin gọi là song thu nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2007 07:00:35 bởi Đồng Lão >
Cái gì bảo trọng chớ anh trai, em gái lo cho anh trai hơn đây nè. Hôm qua Sg lại mưa cho nên hỏng có đi chùa cầu bình an cho anh trai được, với lại em gái đi làm về tới nhà cũng đã hơn 8g tối rồi. Em gái có mua một nải chuối xiêm cúng ông địa để phù hộ độ trì cho anh trai luôn mạnh phẻ, may mắn, mà nhứt là hỏng bị mấy bà Mỹ ủi mông nữa, chỉ nên để mấy bà Việt Nam ủi mông thôi
TA, D thấy bài thơ rồi nhưng chờ D chút nghen, tới giờ làm, xíu trưa D họa hén.
Tặng Xà Rông
Tội quá ông Đành bị ủi mông
Xem ra chỗ ấy chắc sưng phồng
Phình to một chảo ngồi không được
Rộp cứng hai bề lật chả xong
Lúc đứng nghiêng vai buồn dáng hổ
Khi nằm sấp mặt tủi oai rồng
Thương chàng hét đặt xà rông tặng
Nữa thước hoa hòe hỏi thích hông?
da1uhate
Cũng tình thi hữu, TA ghé ngang mang tặng Lão thuốc dán con cọp
Tặng thuốc
Thôi rồi bỏ tật thích đo mông
Chổ đó giờ đây chắc đỏ phồng
Đã nói ra đường nên ngó trước
Đừng đùa phá Mẻo sẽ không xong
Cầm đi thuốc dán hình xương cọp
Tặng để ông thoa cái vẩy rồng
Ủa sợ chưa nè hay muốn nữa
Từ nay hỏi lão có chừa hông
TA
D , thơ phá TA tệ lắm , đọc đỡ nheng
Chà! Vậy là ko riêng gì Bần Mỗ mà ngay cả Lão Huynh cũng bận trăm công ngàn việc. Thật là cam đành mà chờ đợi cho thoa ý vậy thôi.
Trong lúc bận thì cứ bận, ấy mà sao mỗi khi lược sớt cô hồn mà nghe lòng chếnh choáng, bởi cảm hứng mà các thi nhân đã tạo ra. Thôi thì nghèo ắt đã nghèo, gác việc công lại vài phút để tỏ kính với các thi nhân cho phải đạo bần dân. Thấy có khúc xướng này khiến trào dâng ngẫu hứng, cố uốn bút nhèm để kính trên cho phải đạo.
Tặng hào sảng
Cứ tưởng riêng mình tớ rách mông
Thì ra ối đứa đũng căng phồng
Kheo xiên yếm thếch ngồi tê hể
chéo cẳng co vòi chán báo xong
Gắng đứng ư nhìn xung bóng hổ
Cong vai đua uốn điệu thưng rồng
Như nhau nhắn chút thì lâu chửa?
Thoáng cửa đơm bừa có thích hông?
GCTS
Trùi ui.... đi ngang đây thấy ai cũng thương cho người bị bà đầm ủi....mông...bi giờ đang đau khổ vì nào là rách, sưng, phồng, đỏ....tụi nghịp wá hà...lòng thương người chợt nổi dậy bất tử nên bà lang ghé wán bày bán thuốc dán rất là công hiệu...hỡi ai đang bị đau mông - dzô đây mà lấy thuốc không đắt tiền - thuốc này là linh dược tiên - rất là công hiệu hết liền khi xoa - bóp bóp nắn nắn chà chà - thế là tiêu tán quả là thuốc hay -mai dzô mại dzô lại đây- tiên đơn thánh dược mua ngay...kẻo hết hàng
Tiên Đơn Thánh Dược
Mại dzô! bán thuốc trị sưng mông
Vọp bẻ đau lưng phỏng lưả phồng
Xử dụng tiên đơn liền sẽ hết
Đắp vào thánh dược tức thì xong
Đem về dự trữ...khi đuà lưả
Cất giấu phòng thân...lỡ gặp rồng
Lấy một vài chai đi các bác
Nhanh lên hổng có nưã...mua hông?
Sương Anh Thiệt cảm tạ ân tình của quí cô nương có lòng tặng quà , cho thuốc , bán thuốc thánh dược. Tuy rằng nghe vậy trong lòng rất là cảm kích nhưng không biết có thiệt hay là không? hỏi lại cho chắc ăn. Bớ Nàng Ơi !!! Ai mà có thuốc trị sưng mông Chữa vết thương đau hết rộp phồng Thích mấy hạt xoàn đều sắm đủ Cần bao nhẩn cỏ cũng làm xong Yêu mành trăng gió cho trăng gió Thích thịt rắn rồng có rắn rồng Muốn cả lòng này dâng ráo trọi Nàng ơi ! có chịu giúp dùm không??? Đồng Lão Sorry bà con tới giờ này Đồng Lão mới về tới nhà , đêm nay nếu khoẻ sẽ rán trả bài đầy đủ , còn bây giờ sẽ đi tiếp đón tân khách đây.
Mời tất cả mọi người nhen, hỏng trừ một ai đâu nà
Bài xướng: Khóc Trương Chi Thổn thức tàn thu bởi tiếng đàn Hồ cầm réo rắt vọng phòng loan Cung tơ tuyệt mỹ sầu ngơ ngẩn Phím ngọc thanh u tủi bẽ bàng Thấy chén âm hồn nhòa suối lệ Trông thuyền ngư phủ tưởng hò khoan Duyên xưa thiếp nợ tình cầm sắc Bến cũ chàng ơi khối mộng tàn da1uhate Thu đi cảnh tĩnh gội cung đàn Hắt héo cầm sầu giao gác loan Phím ngát giăng trùng thêu tấc dạ Âm kiều uyên các vận u bàng Thanh ly nước mắt hồn dâng lạnh Ngóng vọng ngư trần hễ lý khoan Đã thoát đâu tình duyên thiếp nợ Chàng ơi bến mộng ngút nay tàn GCTS
-bạch vân xin cùng họa. Tiếng sáo mê say họa điệu đàn
Vu sơn tiên cảnh phượng cùng loan
Trên sông nước chảy xao đàn cá
Cạnh bến gió lay bãi cỏ bàng
Ý gửi nửa vời sao kể đủ
Tình trao chửa trọn ấy là khoan
Môn đăng hộ đối không phù hợp
Giòng lệ thiếp rơi mộng đã tàn bachvan Đêm khuya văng vẳng tiếng ai đàn
Gieo rắc vào lòng mộng giấc loan
Vất vưởng kiếp nghèo đời lạc lỏng
Lang thang phận bạc cảnh bang bàng
Thuyền Chi sáo vọng câu réo rắt
Gác Mỵ hồn say điệu nhặt khoan
Luyến ái tương tư mơ gá nghiã
Gặp nhau tỉnh giấc...mộng tiêu tàn Sương Anh
Đến bài này thì thấy D duyên lắm nhe! sao mà lắm cô gái duyên vậy nhỉ. Trương Chi mà sinh vào thời này thì hẳn có phước nhiều nhiều rồi!
Buồn Huyền Trân
Đứt gánh lòng tơ phách lệ đàn
Theo người sang bến hoảng tình loan
Ải xa đất lạ cung hoang mạc
Hạc khuất trăng côi gác lẻ bàng
Vò võ tháng ngày ân nợ rối
Tủi sầu giây phút hợp ly khoan
Khắc vui về chửa thay mầu mới
Đã vội qua mùa duyên ái tan
Hobac
Chào Đồng Lão Tiên sinh, ghé thăm nhà tiên sinh đã lâu, thấy mọi người xướng họa hay quá vãn bối thật khâm phục. Nhưng ngẫm mình "trong bụng lam nham ba lá sách" nên không dám lên tiếng. Hôm nay mạo muội gởi tặng tiien sinh một bài thơ để làm quen, nếu có gì mạo phạm mong tiên sinh lượng thứ. Xin lỗi mọi người vì đã làm mọi người mất hứng.
VỊNH LÃO ĐỒNG
Lão Đồng ngồi sửa cái thau nhôm
Đứa nhỏ bên hiên lén lén dòm
Dưới búa ba thằng cong đít vịt
Trên đe một cụ vểnh râu tôm
Nhai trầu bỏm bẻm răng vài cái
Quơ lược lưa thưa tóc mấy chòm
Lão bảo: sửa xong không sửa nữa
Đau lưng chỉ được mấy xu còm
HP
chúc cả nhà vui Mến chào thi hữu Hàn Phong ghé thăm tệ xá , tiếp đón chậm trể xin lượng thứ. Cám ơn đã có thơ đề tặng , Vịnh Lão Đồng thật vui. Xin họa đôi dòng đáp lể Cười người thì Đồng Lão không dám nhưng mà cười mình thì Lão thật vô tư , xin mời bạn cứ tự nhiên vui nhé. Sửa Chảo Nhôm Nhát thấy Đồng tui sửa chảo nhôm Người ta xúm lại kháo nhau dòm Chê bai búa mẻ đau đầu lợn Xỉa xói nghề quèn nhức óc tôm Khỏ đập ra cơm nuôi miệng móm Răn đe lấy bạc dưỡng râu chòm Đời vui giữa tiếng va chan chát Ngó vậy mà yên cái mạng còm Đồng Lão
Trích đoạn: Đồng Lão
Chào Đồng Lão Tiên sinh, ghé thăm nhà tiên sinh đã lâu, thấy mọi người xướng họa hay quá vãn bối thật khâm phục. Nhưng ngẫm mình "trong bụng lam nham ba lá sách" nên không dám lên tiếng. Hôm nay mạo muội gởi tặng tiien sinh một bài thơ để làm quen, nếu có gì mạo phạm mong tiên sinh lượng thứ. Xin lỗi mọi người vì đã làm mọi người mất hứng.
VỊNH LÃO ĐỒNG
Lão Đồng ngồi sửa cái thau nhôm
Đứa nhỏ bên hiên lén lén dòm
Dưới búa ba thằng cong đít vịt
Trên đe một cụ vểnh râu tôm
Nhai trầu bỏm bẻm răng vài cái
Quơ lược lưa thưa tóc mấy chòm
Lão bảo: sửa xong không sửa nữa
Đau lưng chỉ được mấy xu còm
HP
chúc cả nhà vui
Mến chào thi hữu Hàn Phong ghé thăm tệ xá , tiếp đón chậm trể xin lượng thứ.
Cám ơn đã có thơ đề tặng , Vịnh Lão Đồng thật vui. Xin họa đôi dòng đáp lể
Cười người thì Đồng Lão không dám nhưng mà cười mình thì Lão thật vô tư , xin mời bạn cứ tự nhiên vui nhé.
Sửa Chảo Nhôm
Nhát thấy Đồng tui sửa chảo nhôm
Người ta xúm lại kháo nhau dòm
Chê bai búa mẻ đau đầu lợn
Xỉa xói nghề quèn nhức óc tôm
Khỏ đập ra cơm nuôi miệng móm
Răn đe lấy bạc dưỡng râu chòm
Đời vui giữa tiếng va chan chát
Ngó vậy mà yên cái mạng còm
Đồng Lão
Bạch Vân cùng họa đùa vui với tiên sinh,mong "xá tội" Chà Đồ Nhôm Già rồi đành phải "chà đồ nhôm"
Lỡ bị cháu con xúm lại dòm
Đủ cách phân bua cho có lý
Không lời giải thích sẽ "mò tôm"
Răng lay thưa thớt còn vài cái
Râu bạc xác xơ sót một chòm
Tuổi trẻ xài hoang tiền hết nhẵn
Giờ đây rõ khổ cái thân còm -bachvan-
Trích đoạn: Đồng Lão
Hồn Thu
Rừng Thu lá đỏ ngạt ngào huơng
Quyện tóc mây bay suốt dặm đường
Thảm cỏ xanh lơ chiều nắng nhạt
Khung trời tím biếc buổi tà dương
Sương hôn ánh mắt chau mày luạ
Gíó nựng làn môi ẩn má hường
Ngẩng mặt hồ soi hồn thiếu nữ
Chòng chành như đã vướng yêu thương
Song Anh
-
Tình Xuân
Hoa lá trên cành toả ngát hương
Mùi thơm cỏ - đất ngợp con đường
Lưng trời gờn gợn vài tia nắng
Mặt đất mờ mờ bóng ánh dương
Cây cối quanh nhà đang hé nụ
Vườn hoa trước ngõ rực màu hường
Một chút tình xuân khe khẽ động
Long lanh mắt ngọc một trời thương
Sương Anh
-
Gót Hạ
Nắng chiều bảng lảng thoảng hơi hương
Lơ đãng đàn trâu khoải gót đường
Mây trắng vởn tà tim tím biếc
Cành me hoải sắc loáng vàng dương
Bầy câu bíu díu trầm âm gụ
Đôi cõi xa xôi nhạt vị hường
Đâu đó êm trôi lời viễn khứ
Hình như nghe đã chớm thu thương
Hobac
-
Đông tàn
Gió đông lành lạnh thổi ngang đường
Cành mai trước ngõ ướt hơi sương
Tia nắng mỏng manh mong sưởi ấm
Cho người lữ khách chốn tha hương
Quê nhà người cũ rày trông ngóng
Chốn ấy người nay đứt đoạn trường
Xưa nay tình đầu thường tan vỡ
Biết vậy nhưng mà vẫn nhớ thương
NPN
-
Dáng Thu
Chiều thu thổn thức ngọc lan hương
Nhật xõa tinh khôi chiếu rạng đường
Gió thoảng ru tình mây lả lướt
Cung đàn thắp mộng phím du dương
Bên song quấn quít đôi hồ điệp
Trước ngõ đong đưa một nụ hường
Ngắm cảnh hồn mơ về bến lạc
Động hoa say đắm cạnh người thương
da1uhate
Bốn Mùa Hương Sắc
Trác tuyệt song thu thắm dịu hương
Tình xuân yểu điệu sáng tươi đường
Tàn đông mãi luyến lòng cô lữ
Gót hạ còn xa bến tịch dương*
Nắng xỏa lung linh làn mắt ngọc
Hoa tô rạng rỡ cánh môi hường
Quanh năm đậm nét duyên thay sắc
Tiết chuyển mùa trôi rộn tiếng thương
Đồng Lão
*Tịch dương là ngôn từ cũ trong văn học nhằm tả cảnh hoàng hôn.(chốn cũ lâu đài bóng tịch dương) bà huyện thanh quan Dương Thị Hinh.
Cả năm bài xướng họa tả cảnh bốn mùa thật hay , Đồng Lão hết chổ chen chân chỉ biết ngồi ngâm vài câu thưởng thức cả bốn mùa luôn hen.
Vì có 2 mùa thu nên Đồng Lão xin gọi là song thu nhé.
Ong Bướm Hoa theo làn gió tỏa ngàn hương
Cất bước nương theo cả đoạn đường
Bướm lượn tung tăng bên hốc núi
Ong vờn lơi lả cạnh hàng dương
Chiều về chậm chậm vang dìu dặt
Hồng nở nhanh nhanh sắc thắm hường
Vẳng tiếng thu đi từ mọi hướng
Lâng lâng một cõi mãi thân thương bachvan
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: