Xướng kính mời.
Hữu Duyên Thiên Lý
Thắp đuốc mà đi giữa thế gian
Gặp nhau trên chiếu hội văn đàn
Hữu duyên thiên lý đành khinh bạc
Trọn kiếp cô sầu lại thở than
Cố viết nên thơ thơ ẩm hận
Lo tô thắm chữ chữ tương tàn
Thương cho cánh bút người thi sĩ
Gãy ngọn nằm trơ dấu mực khan
Đồng Lão
MỘNG MƠ
Nâng niu em nhé hởi thời gian.
Hãy vuốt tóc em giữa tiếng đàn
Hãy sưởi tơ lòng bằng điệu nhạc.
Hãy mang ánh sáng xoá lời than
Trái tim không nói bằng ngôn ngữ
Ánh mắt lặng căm quyện nắng tàn.(*)
dón dén bên em bay thật nhẹ
Trong làn gió thoảng lá cười khan
Vy Ân
(*) vần TÀN Vy Ân chiụ thua câu này đối không được Bác Đồng Lão chiụ giúp không?
CHỚ LÀM THƠ CHẾT
(thân họa Hữu Duyên Thiên Lý)
Tiếng thương tiếng ghét của nhân gian
Cung bậc không theo được tiếng đàn
Lúc giận đôi câu buồn lại tức
Khi hờn trăm chữ trách rồi than
Mượn thơ viết nỗi HỜN - thơ tủi
Lấy vận ghi câu GIẬN - vận tàn
Lai láng tình thơ dòng suối ngọt
Chớ làm thơ chết chốn khô khan !
Lá chờ rơi
Cung Thương Nhớ
hữu ý thiên duyên chẳng dối gian
cầm ca mấy khúc quyện theo đàn
khi vui réo rắt êm lời nhớ
lúc hận thăng trầm nhẹ tiếng than
ghép điệu lòng ru, ru khốn khổ
gom âm dạ khóc, khóc phai tàn
bi ai trổi nhịp thương tình hận
trăng dõi theo người mắt lệ khan
Minh Đông.
Tự Tại
Đất trời hai phía giữa trần gian
Nước cuốn hoa trôi không lối đàn
Mây gió hồn nhiên đâu nhịp chảy
Núi đồi sừng sững chẳng câu than
Chữ duyên đi đến ai người đợi
Nỗi nhớ ngược xuôi mấy độ tàn
Cứ thảnh thơi vui mà xuống bút
Đời nhiều thư thái khà cười khan
PĐ
***
Hữu Duyên Thiên Lý .
Lang thang đi khắp cõi dương gian
Tri kỷ tìm nhau mấy điệu đàn
Vô ý gần bên nhìn chẳng thấy
Hữu duyên thiên lý gặp là than
Vinh hoa mấy kiếp đều không chắc
Phú quý mươi đời cũng phải tàn
Xướng họa vài câu rồi hỷ xả
Mồi mà lỡ hết rượu mời khan.
-bachvan-
Sự Sống
Hồn thơ vút bổng giữa không gian
Rãi khắp chân mây quyện tiếng đàn
Có lúc hân hoan âm hỷ lạc
Đôi khi ai oán điệu trầm than
Tấu lên giai khúc dìu canh lụn
Khép lại cung thương tiễn khắc tàn
Sự sống tơ hào qua thoáng mắt
Mà đời lắm đổi nghẹn ngào khan
Đồng Lão
NGHỆ SĨ
(Thân họa Hữu duyên thiên lý)
Hòa màu quyện sắc vẽ trần gian
Xóa cảnh thương đau lỗi nhịp đàn
Biển đắng quên sầu dâng sóng bạc
Sông son cánh Vạc bớt lầm than
Hoa tình mướt mát che nương hận
Lá thắm nghiêng cây đỡ mộng tàn
Cảm xúc muôn đời người nghệ sĩ
Trào dâng tuyệt mỹ chẳng khô khan
Vũ kim Thanh
******************************************
Tình Xa
Lần theo kỷ niệm, bước từng gian
Thoảng dáng năm xưa, vọng khúc đàn
Bến đợi chao nghiêng cành ủ rũ
Người đi chẳng tiếc bóng sầu than
Tơ duyên, cách trở, còn quay quắt
Tình hận, dằng dai, khó lụn tàn
Gởi cánh chim trời về chốn đó
Hương lòng luyến nhớ mối tình khan
Minh Đông
Mộng Ước Tình yêu
Mộng ước con người cuả thế gian
Tình yêu diễm tuyệt tưạ cung đàn
Sông hiền nước chảy không chao động
Suối nhẹ dòng trôi chẳng thở than
Lá ngưã xoay mình chờ nắng mới
Trăng buông thả bóng thế ngày tàn
Cầu mong tất cả đều yên ả
Nhạc tấu du dương nốt hết khan
Sương Anh
HÃY CÙNG EM
Hãy về đây nhé hỡi thời gian.
Hãy đến với em thật diụ dàng.
Hãy dắt em về thời nhỏ dại.
Hãy diù em trọn giấc hoa xuân
Hãy trao em tấm lòng trong sáng
Hãy đón em tri kỷ kết thân
Hãy dỗ em thì thầm hứa hẹn
Hãy ru em tiếng hát tình nhân
Thảo My
*****************************************************
Mến chào 2 đóa hồng nhan Sương Anh và Tôn Nữ Thảo My , thiệt lâu quá mới thấy 2 nàng đến chơi , tưởng đã quên Đồng Lão rồi nên hổm rày buồn quá xá .
Mến họa vui hén , thời gian qua cứ chạy theo Minh Đông , Trương sỏi khóc lóc thảm thiết bây giờ cho Đồng Lão trở về bản tánh lí lắc hôm xưa. 
Lòng Người
(Mến tặng Sương My
)
Thử dọ lòng người có mấy gian
Đành tâm bỏ bến xẻ tan đàn
Lâu lâu ghé hỏi làm như nhớ
Thỉnh thoảng về thăm giả bộ than
Ác giống Sương , My ai cũng biết
Hiền như Đồng Lão mạng chưa tàn
Nhưng sầu nghe gió chiều tây bắc
Rít vọng lời em sợ điếng khan
Đồng Lão
****************************************************************
Đồng Lão huynh đổ tội cho M Đ rồi tội nghiệp thân tui chưa....Minh Đông
chạy theo huynh thì có....có lúc M Đ như thế này nè :


Tự Bạch Đôi bờ sóng gió tớ trung gian Chống chỏi làm chi phải nhập đàn Lặng lẽ con thuyền, vui mà hát Bồng bềnh sóng nước, buồn đâu than Thênh thang mấy cõi đưa mình tới Hạn hẹp một nơi uổng nguyệt tàn Nhớ bạn thì vào chung đối ẩm Thơ hòa mấy khúc dỗ đời khan Minh Đông
Làm gì mà Minh Đông lại than thở thảm thiết vậy nè , nếu Đồng Lão có đổ tội hoặc vu oan gì thì rán chịu dùm đi , vậy mới là bạn tốt chứ 
Lòng Thơ
(Mến tặng anh Vũ Kim Thanh)
Lòng thơ mến gởi khắp dân gian
Khẩy nốt hân hoan trổi nhịp đàn
Khúc hạ tươi trong vầng sáng nguyệt
Tình đông ấm giữa bếp hồng than
Tơ duyên tỏ rõ niềm tin sống
Phúc hỷ sinh sôi lửa giận tàn
Xóa sạch u hoài thương tích tụ
Quên đi thống khổ nghĩa trầm khan
Đồng Lão
Đồng Lão rất hy vọng không phải vì hiểu lầm mà 1 lần nữa anh lấy lại bài họa nơi đây. Chúng ta là những người yêu thích thi ca , khi sáng tác được 1 bài thơ hay nhận được 1 bài thơ họa từ quí bằng hữu thì niềm vui cũng tương đương với nhau , thật buồn khi thấy trong trang thơ xướng của Đồng Lão mất đi 1 bài họa , cảm giác như là mất đi 1 tri âm.
Sở dĩ Đồng Lão họa trả lời anh chậm bởi vì bài họa đêm hôm qua của Đồng Lão không thuyết phục được chính mình , nếu post ra ngoài thì như là họa cho có. Vậy thì không phải là phong cách của Đồng Lão , rất mong anh thông cảm dùm cho.
Đây là những dòng tâm tình mà ban sáng Đồng Lão muốn nói nhưng vì không có thời gian đành phải đợi đến bây giờ mới trả lời , xin lổi nếu có làm anh phật lòng .