Trích đoạn: Minh Đông
MÈO NAO CẮN MỈU NÀO ?
Chưa thử tài nhau khó biết ai
Ðứa thời tốc chiến đứa lai rai
Tài cao nửa hũ tu ba hớp
Sức kém đôi vò gánh một vai
Bí nước quanh co lời chẳng dứt
Còn hơi kêu réo rượu thêm hoài
Rượu mừng rượu phạt đua nhau rót
Túy ngọa sa trường thỏa chí trai.
Lá chờ rơi
Đầu năm qua nhà Đồng huynh chơi, Lão chủ còn đi vắng... gập bác Lá ở đây, bác Chờ em tý, cho em ké bác chạm Rơi nhau mấy ly nhé... hihihihi
Ớ... Ổng... Ó... Ay
Thời tỉnh có mình tớ chẳng ai
Rai lên rai xuống lại dài... rai
Say trời bước một tênh hênh vó
Mê bể nghiêng đôi ngễu ngện vai
Nhạt mép chén nâng tình xoắn xít
Khô môi bầu nốc nghĩa nài hoài
Rượu chua rượu chát âu cùng rượu
Thời tỉnh có mình tớ mới... trai! (lì)... hihihi
Hobac
Cám ơn Bác Lá đã xướng bài thơ mới , rất vui bạn hiền Hồ Bắc lại trở về thăm Đồng Lão. Xin tiếp bước 2 vị đây
Thi Uống Rượu Rai*
Nghĩ rằng nhậu giỏi kém chi ai
Đến quán thơ thi nốc rượu Rai
Hút tới nữa phao hừng hực mũi
Ngồi thêm một chập lắc lư vai
Người kêu đấu nữa ừ chơi tới
Bạn nhắc thua đi mắng giỡn hoài
Uống đến thiên hôn cùng địa ám
Quên mình mấy tuổi gái hay trai
Đồng Lão
Rai là 1 dân tộc thiểu số tại Việt Nam chúng ta , trong văn thư người Kinh đọc là Ra-glai
Rượu Rai cũng là 1 loại rượu cần , được ủ men để trong cái tỉnh cổ cao , ở cổ tỉnh rượu người ta vạch 1 lằn ngang để đánh dấu. Khi thi uống rượu này thì đổ nước vào cho đầy tỉnh , dùng ống hút cắm sâu xuống tận đáy rồi hút cho đến khi nước xuống vạch ngang gọi là 1 phao. Xong rồi đến người khác.
Rượu này lúc còn ở Việt Nam Đồng Lão có thử rồi , thật là không dể xơi.
Câu cuối cùng trả lời bác Đông Tà hen.
Trời ạ,hỏi tùm lum mà lão Đồng trả lời huề vốn nhỉ!?
“Rai” là tên gọi khác của ng Ra-glai cư trú ở huyện Khánh Sơn phía nam tỉnh Khánh Hoà và Ninh Thuận,dân số khoảng 70 ngàn ng còn được gọi là ng Hai hay La vang gì nữa đấy.
Một tộc ng nữa cũg có chữ “rai” là ng Gia Rai hay còn gọi là ng Giơ Rai,Hơbau,Gia Lai cư trú ở tỉnh Gia lai,dân số khoảng 318 ngàn ng.
Nói chung cả 2 tộc ng này đều còn chế độ Mẫu hệ nên con cái theo họ Mẹ,phụ nữ được quyền chọn và hỏi cưới chồng(quan trọng là điểm này đấy lão Đồng ạ hehe..).
Vì vậy cái việc tôi hỏi lão là có nhữg nguyên nhân sâu xa mà lão ko chịu hiểu nên bgio đành fai nói toẹt ra vậy hic..
Lão Đồng à..
Mấy chục năm mà túm được ai?
Nay Tà rủ lão đến Gia Rai
Rồi mình hếch mặt mình chun mũi (làm duyên í mà)
Mặc kẻ sờ tay kẻ nắn vai
Rủi đã lâu ngày duyên chẳng tới
May dù một bữa nợ vương hoài
Từ đây hết cảnh đời u ám
Có vợ lo gì thoả sức trai
Có vợ lo gì thoả sức trai
Mình chuyên mỗi việc hú nhau hoài
Chiều ba xị đế say liền gót
Tối một bình cần xỉn tựa vai
Sáng rủ vài tên bàn thế sự
Trưa mời mấy trự luận người Rai
Anh hùng chẳng rượu sao nên chuyện!?
Hễ đủ men vào đã sợ ai?..
14/02/2008
CSL
Thấy hợp lý ko Đồng Lão?:-) tôi vừa đến tỉnh Khánh Hoà nhưg có 1 mình nên nhát quá.Giá có lão thì để lão đi trước,tôi theo sau thì đỡ biết bao nhiêu hìhì..có gì dễ chạy hơn đó mà.
Hoan hô mẫu hệ.
Hễ đủ men vào đã sợ ai
Vì ta có vợ là người Rai
Sáng làm nửa hũ say oằn cổ
Tối "dzớt" nguyên chai xỉn vẹo vai
Lớ mớ chẳng chiều thì tới tới
Làng chàng không khéo sẽ chơi hoài
Ở thời mẫu hệ sao mà thú
Như thế mới là phỉ chí trai.
bachvan
-bachvan họa chứ hoàn toàn vô tội nghe.(Có gì Đông Tà chịu trách nhiệm
)
BÁI PHỤC
Mấy lão vụng trộm chẳng rủ ai
Trèo đèo lội suối kiếm vợ Rai
Rượu hũ tối tối cần cong vút
Vợ ngày ngày cõng nước sái vai
Luật vùng sơn cước khi vợ mất
Cưới luôn em gái suất bà hai
Bái phục mấy lão này khôn lỏi
Xứng mặt anh hùng đáng kiếp trai
Gã tiều phu TS
Nhắn bác Đông Tà
Mèn ơi tôi trả lời như vậy mà bác còn chưa thỏa mãn sao? bộ bác thiệt muốn biết về cái khoảng trong trắng ngây thơ à , nói ra thì mắc cở chứ thiệt mà như lời bác nói bác vẩn còn.....thì tôi với bác là 1 loài sinh vật sắp bị tuyệt chủng trên thế giới chỉ còn lại có 2 con mà thôi 
Để tôi kể chuyện nho nhỏ cho bác Tà , Bạch Vân và Trương Sỏi nghe hen.
Sợ...
Dấu mãi mà hông dám kể ai
Rằng tui sợ nhất mấy bà Rai
Vui chơi thấy bả lo xanh mặt
Nhức mỏi gặp nàng sợ trẹo vai
Bởi lẻ em ưu đè nựng mãi
Do vì chị thích xáp hun hoài
Thiệt tình mắc cỡ dù hơi muốn
Ngại bị trêu là thất tiết trai
Đồng Lão
MInh Đông không mấy rành về các bộ tộc người thượng...nhưng năm xưa khi còn ở VN có lần lên thăm các bạn ở Kontum có lần đã ngẩn ngơ vì mấy
em đi chân đất áo trắng mặc xà rông..lén coi tắm giọt ( lấy nước từ khe núi bằng ống tre)
mấy cô này tụ tập tắm và mình thì....ngắm..vào buôn xem lễ hội....ngó rượu cần với mấy cô răng vàng che váy hở phần trên...bấy nhiêu kỷ niệm
còn nhớ kể cho quí vị nghe nhá !!!!nói nhỏ đừng để lão làng nghe được thì khó mà quay về kinh...
Huynh Đồng Lão ở Cali hay nơi nào vậy...????
nếu vậy có ngày mình
uống chung quán café mà không hay đó 


Hai bác Đông Tà , Đồng Lão hào phóng như thế mà ở không thì M Đ này
khó mà tưởng tượng nổi...nhà em hai không có chứ ba thì có chút sai số....heeeeeeeeeeee


Vui Xưa
lắm lúc tìm vui chẳng có ai
thôi thì xứ thượng dẫu là Rai
say ôm sơn nữ, chung cần trúc
ngủ gác đồi non, tựa gối vai
phố thị xa lùi quên cũng lẹ
bản buôn kề kéo nhớ thêm hoài
bao năm giã biệt xa miền núi
nhắc thuở vui đùa kỷ niệm trai
Minh Đông.