.
HƯƠNG DĨ-VÃNG
Trường xưa có đẹp màu nhung-nhớ ?
Để mắt vương buồn như thức thâu
Hoa bưởi còn đâu hương dĩ-vãng
Mái trường đã vắng bóng từ lâu
Đường đời tất-bật phai màu áo
Cuộc sống bon chen trắng mái dầu
Tuổi ngọc xa tầm cây phượng-vỹ
Nhớ chi cho dạ hắt-hiu sầu …!
RĐinh
Mộng Cũ
Aó trắng tinh khôi màu dĩ vãng
Đi vào bến mộng giữa canh thâu
Đưa mùa xuân cũ quay về lại
Trả vóc hình xưa đã vắng lâu
Hai cánh uyên ương hòa ý niệm
Một đôi hồ điệp hợp tâm đầu
Mong niềm mơ ấy hoài yên giấc
Để khỏi phân ly khổ vọng sầu
Đồng Lão
TƠ VƯƠNG
Từ buổi chia ly đành giã biệt
Để lòng thắc-thỏm suốt đêm thâu
Người đi vắng lặng phòng thư các
Kẻ ở xốn-xang chốn nguyệt lâu
Những tưởng đường tình chung lối mộng
Nào hay phận số lỡ duyên đầu
Tơ vương như sợi dây oan trái
Hai ngả cùng chung một nỗi sầu
RĐinh
.RDinh mới xuất xưởng đựợc bài thơ này, nhựng lại phá cách một chữ cuối (câu phá đề), không biết còn được liệt vào Thất ngôn bát cú Đường luật hay không , Xin mời TH/Đồng Lão cho ý kiến và thân mời hoạ
Bạn RDinh thân mến , cám ơn đã vào thả thơ . Đừng có lo lối phá cách như thế nào , chỉ cần vững bằng trắc và 2 cặp đối thì cho dù bạn phá hết 5 vần nó vẫn là đường luật . Còn về lĩnh vực văn chương cổ nhân nói "bất cứ thứ gì không thuộc vật chất thì cho đi càng nhiều bạn sẽ càng giàu có hơn " như là văn ôn võ luyện vậy mà . Chúc thi hữu RDinh có thêm nhiều sáng tác và tìm được niềm vui nơi này .
Mến chào Thi hữu Đồng Lão, Được thi-hữu vào họa thơ lại hân hạnh được đón nhận những ý từ đóng góp thục là sâu sắc, xin đa-tạ đa tạ