Mộng sầu
Lẻ bóng đêm trường vỗ mộng côi
Mơ màng đối ẩm chén ly bôi
Người đi kẻ tiễn đau lòng dạ
Mắt đẫm sầu dâng nghẹn tiếng lời
Gió réo hương thầm ngơ ngẩn thoảng
Trăng neo sắc nhớ ngỡ ngàng trôi
Hồn như cám cảnh sầu thương đó
Vụt tỉnh trời khuya lỡ giấc rồi
14/03/2008
CSL
Giờ đi kiếm chỗ khò khò lão Đồng ạ,g9!:-)
Thưởng Đêm
Loáng nhẹ hương đêm phủ bóng côi
Hòa tình trăng xuống ngập tràn bôi
Lòng êm theo gió, êm hồn nhạc
Dạ ngát đầy men, ngát mộng lời
Mở lối đào nguyên mờ ảo phũ
Du đường thế tục lãng xa trôi
Muôn phương nhập điệu mơ huyền cảnh
Nguyệt điện mình ta ngự lãm rồi
Minh Đông
Tiết Đêm
Nắn tiếng cung đàn họa nét côi
Lưng bầu rượu lạt khuấy lòng bôi
Trăng buông ánh mộng hòa âm phím
Dạ thấm men cay dệt sắc lời
Tấu nhạc đơm sầu êm dịu lướt
Ngâm thơ bớn nguyệt nhẹ nhàng trôi
Ru hồn chết lịm vào đêm vắng
Thoảng chốc canh ba điểm khắc rồi
CBT
Một mảnh trăng đêm ánh cút côi
còn gì ngày úp chén ly bôi
thả buồn vào giấc đời trêu mộng
đong nhớ trong thơ ý ngỏ lời
biển cạn lửng lơ ngày nắng tắt
non mòn hờ hững nước sông trôi
hoa xanh đếm mãi bao mòn mỏi
bạc tóc nợ vương một kiếp rồi
phamthicucvang
Đêm cô đơn
Trăng ngà dọi bóng chiếu thân côi
Vọng tiếng đàn ai dạ khó bôi
Ý nhạc du dương buồn não nuột
Lời thơ thánh thót nghẹn khan lời
Nhìn sao lấp lánh ,đời phiêu bạt
Ngắm nguyệt thăng trầm ,kiếp nổi trôi
Rượu cạn sầu dâng lòng trống vắng
Gà kêu điểm báo hết đêm rồi
Vancali 3.13.08
Đề Nghị …
Hỏi Bác vì sao thích lẻ côi
Hay là ngán ngại chén giao bôi
Ừ cho, bạn hữu cùng yên dạ
Chịu đại, thân quen trót ướm lời
Hớp rượu nhằm nhò gì…: nhẹ thoảng
Trao duyên gắn bó… chớ buông trôi
Từ xưa chí những con đường đó;
Gái chửa già gân vậy được rồi !
NhàQuê
Bạn tôi
Nương náu bào phòng sống cút côi
Tảo thương tâm khảm mấy ly bôi
Tấm thân bạc lạc sâu dày vết
Hơi thở tân toan uất nghẽn lời
Sau trước tình duyên còn giễu cợt
Ngược xuôi sự nghiệp trót buông trôi
Mải mê cơm chợ qua ngày tháng
Đứng lại soi gương tuổi đã rồi
kôn linh
Nổi Lòng Trăng Côi
Thương trăng luống bóng vóc đơn côi
Nhiễu ánh vàng hanh sóng sánh bôi
Nguyệt điện u mờ luân chuyển sắc
Cung nga rạn khuyết bặt im lời
Son vàng uể oải vầng buông thả
Thếp bạc trầm quanh cánh dạt trôi
Nhắn gió thăm mây tin chẳng đến
Nhờ sao sao lặng mất tiêu rồi
Đồng Lão
Quạnh Hiu
Nặng mối u hoài tủi phận côi
Tình vưà mới chớm vội ly bôi
Mây trời tản mạn chìm trong tối
Sóng nước mênh mang lặng tiếng lời
Nhớ bạn song thưa ngồi mắt ướt
Thương ai góc tối thả hồn trôi
Tìm trăng để hỏi trăng đâu vắng
Gặp gió chờ tin gió trốn rồi
Sương Anh
Lời bợm nhậu Chẳng sợ chi trời, sợ... lẻ, côi! Sá gì tô, bát, hũ, ghè, bôi... "Tửu phùng tri kỷ... ngàn ly ít" Tải đạo bất thông... uổng vạn lời Kìa núi đang xanh đầu đã bạc Kia thành năm cũ đá đà trôi Hằng Nga, Tiên Nữ, Tây Thi... bỏ! Đế Thích, Lưu Linh... tớ gặp rồi
Phục Linh Rượu Vào Vui Ra
À ra bợm nhậu vốn mồ côi
Ôm bát, ôm ghè, giọng đãi bôi
“Vô tửu, nam nhi…cờ rũ vó”*
Hữu danh, râu quắn…gối thay lời
Cho hay rượu uống… con trời xuống*
Thế mới người quay…mặt đất trôi
Rót nữa Bàn Đào ta nhập tiệc
Không say, chẳng uống, cũng chưa rồi
Cũng là….bợm đây
*ý mượn từ Cỗ Nhân