Thơ bình dân....

Tác giả Bài
YêuThơ
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 30.06.2007
Thơ bình dân.... - 10.07.2007 02:52:07
0
Ý Nghĩa cuộc sống
Ở trên đời, sống sao cũng được
Nhưng, sống phải cho …
Thiên hạ thế nhân rõ
Lưu danh tận cổ tường
Sấu chết để da, người chết để tiếng
Sống khi nào
Sơn hà xã tắc trường tồn phồn thịnh
Về lại cát bụi
Lệ sầu nhân thế mãi tuôn rơi
Ý nghĩa cuộc sống là như vậy
Phải chăng làm người sung sướng thay …
 

Đêm mưa phùn
Tiếng mưa rơi nghe rì rào
Thoảng qua cơn gió xạc xào lá cây.
Mưa phùn cứ thế bay bay,
Cảnh vật như thể đắm say lòng người.
Hoa kia nở rộ tươi cười
Lướt nhẹ làn giớ làm người xuyến xao.
Xuyến xao cơn giớ nơi nao
Mang hương hoa tới sao nào ngủ yên!?
Hoa kia cứ nở mải miên
Cho hương hòa gió thiên nhiên tuyệt vời!
Thôi thì mưa cứ hãy rơi
Còn ta nằm đấy cho vơi nỗi sầu.
Dẫu đời có lắm bể dâu,
Đêm này, hương ấy khắc sâu lòng này.

Góc phố chiều buồn
Hỡi thế gian, tình yêu là gì
Làm em đợi mãi, đợi làm chi
Dù biết tình này thành bụi cát
Mà vẫn chờ mong đến mai khi
Nếu như bây giờ em có biết
Anh đã đi theo người mới thì....
Thì em có chờ nơi góc phố
Góc phố, chiều buồn như mọi khi

 
BéGàLàmThơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2007 02:53:33 bởi YêuThơ >
Minh Lam

Lặng thầm một mình đi trên phố,
Gió buồn thổi, mơ hồ niềm vui…
Ngắm nhìn dòng đời ngược xuôi
Cảnh buồn như thể tối thui một màu.
...

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Thơ bình dân.... - 10.07.2007 03:41:54
0
BN góp xíu đêm mưa phùn với Yêu Thơ nha..chúc vui và thơ đều tay nè...
 
 

Đêm mưa phùn
Tiếng mưa rơi nghe rì rào
Thoảng qua cơn gió xạc xào lá cây.
Mưa phùn cứ thế bay bay,


 
 
Đêm mưa phùn
 
Đêm mưa phùn run từng tán lá
Bóng ta về nghiêng ngã sầu đơn
Hương mùa xưa ngát lịm hồn
Chập chờn kỉ niệm đường trơn mưa nhiều
 
Gửi thơ gửi rượu những điều
Dù là chua xót còn nhiều trong nhau
Cũng xin cất một câu chào
Tình ngày hoang phế đêm là vai ngoan,
 
Cho ta nương tựa điệu đàng
Đêm mưa rơi giữa viễn tràn mù khơi..
Đêm rồi đêm cũng cạn thôi,,
Ta về đánh lạc bạc đời...hoa niên....
 
 


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu