Tâm tình
Phương Vi 10.07.2007 20:36:27 (permalink)
Thực ra Mình cũng không biết viết những gì.Cho đến tận bây giờ Mình chắc chỉ viết được tổng cộng vài lá thư thôi. Về nhật ký thì khỏi phải bàn. Mình đã chưa từng viết. Nhưng có nhiều điều day dứt trong lòng quá nên thử viết ra xem có nhẹ nhàng hơn không? Mình yêu Em từ lúc nào không hiểu? Đã quen nhau bao nhiêu năm rồi, đã giữ lòng bao nhiêu năm rồi, thế mà chỉ trong một vài phút ngắn ngủi mở lòng ra và Mình không thể nào trở về như ngày xưa nữa. Nhưng dù sao Mình cũng rất cảm ơn Em là đã làm cho Mình biết rõ về bản thân Mình hơn. Trước đó bao nhiêu lần tự nhủ, hay là do Mình cô đơn từ nhỏ? Hay là do Mình va chạm quá nhiều? Hay là Mình không thể yêu được ai? Nên chưa bao giờ Mình có thể có những cảm xúc như vậy. Vậy mà chỉ trong một buổi chiều đã làm Mình thay đổi hết. Trước kia Mình chẳng bao giờ đọc thơ hay chuyện ngắn. Thế mà vì muốn làm Em vui Mình đã phải đi tìm thơ và truyện để gửi cho Em. Chỉ vì Em nói là không thích đọc thơ của người khác mà muốn Mình làm một bài thơ tặng cho Em, thế là Mình đã tập làm thơ. Và thật không ngờ là Mình có thể viết nhiều thơ "con cóc" như vậy trong vòng một thời gian ngắn. Và Mình hạnh phúc biết bao khi thấy Em thích đọc thơ của Mình. Thơ của Mình không hay nhưng đó là tấm lòng của Mình và những lời Mình muốn nói. Nhưng đến tận bây giờ Mình không hiểu trong lòng của Em Mình chiếm vị trí nào??? Vốn làm thơ của Mình lại hình như sắp cạn, viết mấy chục bài thơ cho một người với một đề tài thì đúng là một điều nan giải đối với Mình. Mình sắp tới phải làm gì đây?
Phải công nhận là Yêu thật là mệt !   
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2007 21:09:40 bởi Phương Vi >
#1
    Phương Vi 12.07.2007 21:49:25 (permalink)
    Thế là một ngày nữa sắp trôi qua. Thời gian trôi đi quá chậm chạp. Phải còn bao nhiêu ngày nữa Mình mới có thể gặp lại Em. Không hiểu lúc đó Em sẽ như thế nào nhỉ? Mình nhớ mãi trước khi xa nhau Em có định nói là ngày gặp lại thì tình cảm của Em đối với Mình sẽ khác. Mình hiểu như vậy nhưng Mình đã không cho Em nói hết. Mình sợ. Mình không tự tin. Mình muốn hy vọng. Tại sao Mình lại có thể như vậy được? Chẳng lẽ Ta đã từng :
    ..."Và Ta yêu như biển kia cuộn sóng
    Như mây kia quyện ánh trăng vàng
    Như gió kia đang thổi lá sang ngang
    Để ong được ngửi hoa thơm hút mật"...
    mà vẫn chưa đủ để tự tin hay sao ? Mà cũng phải, đến ngay cả bản thân của Mình mà Mình cũng không hiểu là tình cảm của Mình với Em là thuộc loại nào? Tình bạn ư? Hơn tình bạn rất nhiều. Tình yêu ư? Cũng chưa hẳn là tình yêu. Em đã nhiều lần nói với Mình là Em không hiểu "Mình với Em đang làm gì"? Mình với Em là "những người bạn gắn bó với nhau, thân thiết với nhau đến mức tưởng như không thể thiếu nhau được". Mình thì coi Em như một người bạn trai, Em lại xem Mình như một bạn gái, thậm trí là hơn vì Em có thể tâm sự với Mình được tất cả mọi thứ. Nhưng giữa Mình với Em có một bức tường vĩnh viễn không thể nào bước qua được. Thế thì tại sao Mình vẫn yêu? Tại sao Mình vẫn hy vọng? Mà Mình hy vọng cái gì? Để làm gì? Tiền tài, danh vọng, địa vị, gia đình,... tất cả không nhiều thì ít, đều đã  có. Vậy Mình cần cái gì? Tại sao Mình chấp nhận là có thể đánh mất tất cả để được yêu Em? Mình không biết nữa. Có thể là một lúc nào đó Mình sẽ tìm ra câu trả lời. Còn bây giờ thì:
    ..."Anh mãi mãi vẫn là người tri kỷ
    Ở bên Em cho tận cuối cuộc đời
    Dù cho vật chuyển sao dời
    Thấy Em hạnh phúc là đời Anh vui"...
    #2
      Phương Vi 18.08.2007 14:25:38 (permalink)
      Buồn quá, không thể tâm sự được với ai, lại không giữ mãi trong lòng được. Đành phải gửi vào đây. Bao nhiêu ngày chờ đợi, bao nhiêu mong ước mỏi mòn, bao nhiêu viễn cảnh đẹp đã được Mình vẽ ra trong khoảng thời gian xa cách đó, tất cả đã sẽ được như Mình mong muốn nếu Mình có thể kiềm chế được bản thân. Chỉ trong một vài giây phút đồng hồ thôi thì Mình đã tự phá vỡ tất cả những cái gì mà Mình đã bỏ công xây dựng. Mình rất hối hận và nuối tiếc. Mặc dù Mình vẫn có thể và đang làm lại nhưng kết quả thế nào thì Mình không đoán trước được. Buồn quá ! Giận bản thân quá ! Đến bây giờ Mình mới hiểu, thế nào là Người con gái Việt nam. Em rất xứng đáng là Người để Mình Yêu. 
      ..."Ta đang yêu và sẽ yêu mãi mãi
      Hỡi Em yêu người con gái dịu dàng
      Những cảm tình đang trong trái tim mang
      Sẽ vĩnh cửu như trời cao vời vợi"...
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9