Trái Tim Mùa Hạ
Trái Tim Mùa Hạ Về một sớm dắt nhau vào mùa hạ
Nghe mặt trời hâm nóng cả tình yêu
Ngày dài thêm trên những bước chân chiều
Cho ta thấy cuộc đời đang mở hội
Nhắn chiếc lá trên cành khoan ngủ vội
Bởi gió hè còn lay động không gian
Bởi muôn hoa còn hương tỏa nồng nàn
Và chiều hạ còn tiếng chim rộn rã
Lòng anh chợt mở ra đường trăm ngã
Biết ngã nào đưa ta lại ngày xưa?
Dấu ngựa hồng đã khuất bụi đường trưa
Trên phố hạ ngàn mây bay lơ lửng
Em áo trắng sáng trời đêm dốc đứng
Tình trong anh đã mỏi bước chân rời
Mùa hè nằm nghe sóng vỗ chơi vơi
Lời của biển trăm năm còn tha thiết
Hoa hồng nở ngoài vườn em có biết
Một tình yêu vừa lớn giữa chông gai
Vết thương êm như hạnh phúc ban mai
Về giục giã trái tim yêu mùa hạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2007 23:45:05 bởi dohuhong >
Dòng Sông Mệt Mỏi
Chim hót bên trời không tiếng vọng
Như đời không gió gọi ngày vui
Em còn trên phố chờ mưa xuống
Hay đã chìm trong giấc ngủ vùi?
Anh viết bài thơ tình lạc lỏng
Gửi về trong nắng cháy lưng chiều
Ngồi xem mùa hạ tình bay bổng
Chợt thấy ngày dài quá quạnh hiu
Mỏi mệt bên dòng sông nước cạn
Đợi tình rơi những giọt trăm năm
Thơ em có cháy thành tro trắng
Rải xuống lòng anh chút bụi trần
Hồn Thơ Giọt Nước Như giọt nước cuối cùng trên sa mạc
Em tan đi trong nắng lửa thời gian
Anh lạc đà chở nặng những gian nan
Trăm năm đó nhạt nhòa cơn gió bụi
Tình yêu cũ nở hoa hồng đỉnh núi
Chân trời buồn mờ ảo kiếp phù du
Giữa rừng hoang mệt mỏi bước tiều phu
Anh vấp ngã xuống dốc đời xa lạ
Nhìn tháng năm cháy từng mùa vội vã
Anh nghe lòng khô cạn những niềm vui
Em về đâu trên ngàn lối ngược xuôi
Có gặp lại những hồn thơ thuở trước?
Mưa Nghiêng Mưa về một sớm trên thành phố
Cây lá reo mừng mặt đất khô
Anh mở cửa xe chào gió mới
Thấy em thấp thoáng giữa trời thơ
Sợi mưa rũ xuống nghiêng mùa hạ
Có chảy thành dòng sông ái ân?
Em đứng chờ tin hoa nở muộn
Nghe ngày đi đã mỏi bàn chân
Muốn về trong trái tim an nghỉ
Mà ngại đường xưa khép lại rồi
Anh viết bài thơ treo trước ngõ
Đợi chim về hót điệu đơn côi
Trời mưa rớt nhẹ trong vườn cũ
Vang tiếng thời gian đi hắt hiu
Kỷ niệm chạy quanh dòng trí nhớ
Anh nghe đời cạn những tin yêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2007 01:22:06 bởi dohuhong >
Nợ Duyên Nợ em một buổi hẹn hò
Mây về lỡ bước bơ phờ đường trưa
Nợ em một bức tình thư
Lời thơ viết vội cho vừa lòng nhau
Nợ em một nụ hôn đầu
Cho tình ngây ngất ngàn sau vẫn còn
Nợ em một khối tình son
Ngày xuân chờ đợi mỏi mòn trùng khơi
Nợ em từ tạ một lời
Chim bay biền biệt cuối đời lãng du
Ngày Biển Động Ngày thức giấc trong tiếng chim khuyên hót
Những lời tình vang vọng giữa thinh không
Khung cửa vuông treo sẵn mặt trời hồng
Soi cho thấy chút niềm vui sót lại
Em đã xa tháng ngày xưa thần thoại
Dấu chân trần mờ khuất cuối đường mây
Còn mình anh nghe nỗi nhớ dâng đầy
Làm biển động trong từng ngày giông bão
Nhìn chung quanh thấy đời giăng hư ảo
Hồn anh như chết đuối dưới dòng thơ
Ly cà phê từng giọt rớt hững hờ
Tình chợt đắng khi chim bay theo gió
Tình Hồng Buổi sáng đó có con đường vừa mở
Mặt đất nghiêng con dốc nắng hẹn hò
Bài thơ tình treo khuất nẻo quanh co
Anh viết vội lên khung trời mộng ước
Về chốn đó có tình ngàn năm trước
Đợi chờ người về nhập tiệc bên nhau
Rót cho em dòng mật ngọt mai sau
Một lần uống sẽ muôn đời ngây ngất
Trong cơn say anh thấy đời chân thật
Và thấy em đi giữa những hàng thơ
Ta gặp nhau một sớm rất tình cờ
Hồn đã lỡ ngả nghiêng cùng cây lá
Khi nắng lên trên phố phường xa lạ
Chút tình hồng xin giữ lại cho nhau
Để ngày mai dù nắng có nhạt màu
Buồng tim nhỏ vẫn nồng nàn hơi ấm
Tự Vấn
Anh tự hỏi nếu chiều nay anh bệnh
Máu ân tình chưa kịp trở về tim
Em có là cô y tá đầu tiên
Truyền nhiệt huyết vào hồn anh không nhỉ?
Anh tự hỏi nếu mùa thu an nghỉ
Nắng điêu tàn rơi xuống cổng tình yêu
Em có là vầng trăng nhỏ hắt hiu
Soi trí nhớ cho một bài thơ ngắn?
Anh tự hỏi nếu gió mùa đông trắng
Thổi vào phòng niềm băng giá mông mênh
Em có là ngọn lửa ấm triền miên
Hâm nóng lại ly rượu tình anh uống?
Anh tự hỏi nếu đêm nay mưa xuống
Đời anh còn thêm ướt những chỗ nằm
Em có là mái ngói của trăm năm
Che kín lại ngôi nhà tình thân ái?
Ước Ước gì anh có cánh bay
Để anh đuổi kịp nắng phai cuối đồi
Ước gì níu được mặt trời
Để anh giữ lại ngày vui bên người
Ước gì mây trắng ngừng trôi
Để anh may áo tặng người chiều nay
Ước gì cây cỏ ngủ say
Để anh can đảm nắm tay tỏ tình
Ước gì đường vắng lặng thinh
Để anh nói nhỏ chỉ mình người nghe
Ước gì chiều lỡ chuyến xe
Để anh đưa đón người về đường xa
Ước gì sương xuống nhạt nhòa
Để anh không thấy lối đưa người về
Ước gì giông bão tư bề
Để tim anh mở phòng khuê cho người
Ngày Vàng Đã Qua
Hạnh phúc qua, biết bao giờ trở lại
Ngày vàng trôi theo cuồng lũ thời gian
Còn bên anh một đời sống gian nan
Và có lẽ một cuộc tình lận đận
Em đã biết đường nhớ thương vô tận
Mà chân đi đã mỏi giữa chiều sương
Ngồi xuống đây làm hành khất bên đường
Chờ xin lại chút ân tình dang dở
Trong vườn khuya đóa phù dung mới nở
Chờ em sang vui hạnh ngộ một lần
Con dế buồn gieo khúc hát lâng lâng
Cho anh mượn ru đời vào cơn mộng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2007 22:06:39 bởi dohuhong >
Trích đoạn: dohuhong
Ước
Ước gì anh có cánh bay
Để anh đuổi kịp nắng phai cuối đồi
Ước gì níu được mặt trời
Để anh giữ lại ngày vui bên người
Ước gì mây trắng ngừng trôi
Để anh may áo tặng người chiều nay
Ước gì cây cỏ ngủ say
Để anh can đảm nắm tay tỏ tình
Ước gì đường vắng lặng thinh
Để anh nói nhỏ chỉ mình người nghe
Ước gì chiều lỡ chuyến xe
Để anh đưa đón người về đường xa
Ước gì sương xuống nhạt nhòa
Để anh không thấy lối đưa người về
Ước gì giông bão tư bề
Để tim anh mở phòng khuê cho người
MƠ Mơ sao có được đôi tay
Để ôm hồn ấm những ngày cô đơn
Mơ sao làn gió man mơn
Để da mịn mát êm trơn muà Hè
Mơ sao cứ mãi đam mê
Để quên nỗi nhớ tứ bề giăng vây
Mơ sao người đến bên này
Để em đưọc nói lời đầy thương yêu
Mơ sao đừng đổ mưa chiều
Để buồn đừng ghé quạnh hiu tim lòng
Mơ sao chẳng có bão giông
Để không giá lạnh đêm Đông não nề
Mơ sao thấy ánh sao khuê
Để vui chào đón người về từ xa
Mơ sao tình cuả đôi ta
Hợp hoà loan phụng một nhà từ nay
Sương Anh
MƠ
Mơ sao có được đôi tay
Để ôm hồn ấm những ngày cô đơn
Mơ sao làn gió man mơn
Để da mịn mát êm trơn muà Hè
Mơ sao cứ mãi đam mê
Để quên nỗi nhớ tứ bề giăng vây
Mơ sao người đến bên này
Để em đưọc nói lời đầy thương yêu
Mơ sao đừng đổ mưa chiều
Để buồn đừng ghé quạnh hiu tim lòng
Mơ sao chẳng có bão giông
Để không giá lạnh đêm Đông não nề
Mơ sao thấy ánh sao khuê
Để vui chào đón người về từ xa
Mơ sao tình cuả đôi ta
Hợp hoà loan phụng một nhà từ nay
Sương Anh
Cám ơn Sương Anh đã ghé qua và lưu lại bài thơ hay.
Tình yêu 2 Tình yêu đó có khi là ngọn lửa
Đốt lòng anh cho tan cháy thành tro
Em rải trên dòng sông cũ hẹn hò
Cho trôi vết hoang tàn mùa băng giá
Tình yêu đó có khi là chiếc lá
Bay một chiều tan rã giữa hư không
Anh đứng đây làm cây héo giữa đồng
Chờ mục nát trước khi mùa nắng tới
Tình yêu đó có khi là ngựa cởi
Băng tìm chàng kỵ mã giữa rừng sâu
Mà không hay chàng chết với thương đau
Hồn phiêu lãng giữa non ngàn xa thẳm
Tình yêu đó có khi là trái cấm
Anh Adam đang vui sống thần tiên
Em Eva chờ Thượng Đế ngủ quên
Hái trái xuống cho đời anh đau khổ
Tình yêu đó có khi là hoang lộ
Anh mải lang thang chưa thấy lối về
Em đèn đường chợt tắt giữa cơn mê
Anh thành kẻ không nhà đêm đông tối
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2007 22:22:11 bởi dohuhong >
Tình Yêu 4 Tình yêu đó có khi là đèn đỏ
Cấm xe tình anh vượt ngỏ trăm năm
Em đứng như người cảnh sát âm thầm
Chờ biên phạt trái tim người tội lỗi
Tình yêu đó có khi là lụt lội
Ngập hồn anh bao nhức nhối miên man
Em vẫn như người cứu trợ muộn màng
Tình anh đói rã rời trên nóc nhớ
Tình yêu đó có khi là dây nhợ
Trói đời anh vào đêm lạnh cô đơn
Em vẫn là người cai ngục dửng dưng
Chưa lần khóc tiễn tình vào cõi chết
Dấu Tình Khi đặt tình yêu cạnh dấu than
Anh tin tình ấy chóng phai tàn
Niềm vui sẽ ít hơn phiền muộn
Sum họp không bằng chuyện vỡ tan !
Khi đặt tình yêu bên dấu hỏi
Anh tin tình ấy lắm nghi nan
Làm sao hiểu được điều em nghĩ ?
Chân thật không hề thắng dối gian
Khi đặt tình yêu gần dấu chấm
Anh tin em sẽ bước sang ngang
Đường xưa khép lại trời thương nhớ
Phút cuối anh luôn thấy phũ phàng.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: