Trái Tim Mùa Hạ
Tự Khúc Tháng Mười Hai Tháng mười hai - Tháng sinh nhật của anh
Không bánh thơm, không cánh thiệp chúc lành
Chỉ lời chúc của con khi đi học
Nghe em dặn ân cần từ đêm trước
Anh không chờ vì chắc cũng đã quen
Tháng ngày nào tờ lịch cũng đỏ đen
Thời gian vẫn ra đi không chờ đợi
Anh đã sống trong vui buồn rất vội
Có nghĩa gì đâu một tháng mười hai
Tháng cuối của năm viễn xứ miệt mài
Và ngày cuối của một tuần vất vả
Tháng cuối xứ người nhạc vui rộn rã
Đèn hoa giăng trên khắp ngả anh về
Sinh nhật buồn và trời lạnh tái tê
Nắng đã nhạt từ khi mùa thu chết
Ngồi đây nghe dường như đời mỏi mệt
Ly rượu nào chợt uống chút đắng cay
Khi Em Thấy... Khi em thấy bầu trời thay áo xám
Cũng là khi con nắng cũ lên đàng
Gió đông về trên phố hát mênh mang
Em sẽ hiểu thế nào là cô lẻ
Khi em thấy đèn hoa giăng mùa lễ
Giáo đường vang hồi chuông nhẹ xa xa
Giọt tuyết rơi trên những ngọn thông già
Em sẽ hiểu đời cần em sánh bước
Khi em thấy xe anh chen qua trước
Ánh đèn xe cứ chớp mãi không thôi
Đường phố đông người qua lại bồi hồi
Em sẽ hiểu là anh chờ em đấy
Khi em thấy nến hồng vừa thức dậy
Rượu mở ra thơm ngát cả căn phòng
Lửa lao đao mang hơi ấm vào lòng
Em sẽ hiểu tình mời em nhập tiệc
MỪNG SINH NHẬT Khi ta thấy bầu trời thay áo xám Cũng là khi dohuhong chào đời Thay tiếng khóc là lời thơ rất vội Bắt đầu ngày là cánh vạc bay đêm Khi ta thấy ly rượu nào chợt đắng Là nồng say đang tìm cớ tuôn trào Ta đã hiểu vì sao sông chưa cạn Vì sao thơ dohuhong dạt dào ... Nguyên Cương
Xin lỗi, sửa lại vài chữ nhé:
MỪNG SINH NHẬT Khi ta thấy bầu trời thay áo xám Cũng là khi dohuhong chào đời Thay tiếng khóc là lời thơ rất vội Bắt đầu ngày là cánh vạc bay đêm Khi ta thấy ly rượu nào chợt đắng Là nồng say đang cơn cớ dạt dào Ta đã hiểu vì sao sông chưa cạn Vì sao thơ dohuhong tuôn trào ... Nguyên Cương
Trích đoạn: Nguyên Cương
Xin lỗi, sửa lại vài chữ nhé:
MỪNG SINH NHẬT
Khi ta thấy bầu trời thay áo xám
Cũng là khi dohuhong chào đời
Thay tiếng khóc là lời thơ rất vội
Bắt đầu ngày là cánh vạc bay đêm
Khi ta thấy ly rượu nào chợt đắng
Là nồng say đang cơn cớ dạt dào
Ta đã hiểu vì sao sông chưa cạn
Vì sao thơ dohuhong tuôn trào ...
Nguyên Cương
Xin Bắt Tay Chào Người Tri Kỷ Cho tôi gửi lời cảm ơn thân ái Đến với người tôi chưa một lần quen Chỉ đọc thơ và chỉ mới biết tên Nhưng cứ ngỡ biết nhau từ lâu lắm Bài thơ đó chiếu ra nghìn tia nắng Soi ấm đường tuyết giá tháng mười hai Những ngôn từ thành ngọn nến lung lay Trong tâm tưởng của bài thơ sinh nhật Qua hư ảo tôi nhận ra chân thật Thoáng hiện về rực rỡ giữa cơn mơ Từ trăm năm đổ lại những dòng thơ Đang ngấm xuống vùng đất khô tâm trí Cho tôi được bắt tay chào tri kỷ Để thấy đời từ đó bỗng thành thơ Và niềm vui sinh nhật đến bất ngờ Như nắng hiện cuối đường thu tuyết trắng
Sao Không Phải Là Vần Thơ? Sao không phải là vần thơ anh gửi
Khi trong thơ còn có bóng hình em
Khi mùa đông còn có nắng bên thềm
Em không thể là người tình cô lẻ
Sao không phải là lời ru êm nhẹ
Thơ mang về làm thơ mộng tình ta
Anh chắt chiu ngàn lời nói văn hoa
Đem gửi cả vào vần thơ yêu dấu
Sao không phải là bài ca hợp tấu
Tiếng lòng ta bay quyện lấy đời nhau
Anh còn đây mà em đã âu sầu
Cho lệ tuyết rơi trên ngàn thông vắng
Sao không phải là bình minh rực nắng
Và đèn hoa lộng lẫy giữa trời đêm
Anh đón em vào buổi tiệc dịu êm
Ngâm khe khẽ em nghe thơ tình ái
Vần Thơ chưa Gửi Thơ này chưa biết gửi cho ai
Anh viết với màu nắng nhạt phai
Và với cơn say tình vật vã
Của người khờ dại nhất trần ai
Thơ đầy gió lạnh của ngày đông
Từng chữ cô đơn se sắt lòng
Anh viết xuống lòng đường kỷ niệm
Cho xe cán nát áng thơ hồng
Chiều nay tuyết phủ ngập bài thơ
Vùi lấp nỗi buồn với ước mơ
Và cả cuộc tình vừa mới chết
Anh đi trời đất bỗng bơ vơ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2007 19:51:28 bởi Huyền Băng >
Tưởng Tình Đã Quên Lòng muốn quên nhưng sao tình vẫn nhớ
Tà áo xanh, xanh cả nỗi ước mơ
Ước mơ xanh, xanh ngát cả bài thơ
Anh đã viết khi em về thăm phố
Hãy dừng chân một lần bên hoang lộ
Nghe chim hiền hát vọng khúc tình nhân
Còn bao nhiêu những ngày tháng ân cần
Anh cho hết lần yêu em vội vã
Chiều làm mưa xuống cuộc đời xa lạ
Cho màu xanh tàn tạ mấy hàng cây
Em vẫn đi trên đường phố hao gầy
Nhưng anh tưởng tình đã xa biền biệt
Vần thơ chưa gửi
........
Chiều nay tuyết phủ ngập bài thơ
Vùi lấp nỗi buồn với ước mơ
.......
Dohuhong
Vần thơ không gửi Có những vần thơ không được gửi Mặc nắng mưa phai, tuyết phủ vùi Như những cuộc tình đang dang dở Đã nỡ lạnh lùng trở bước lui Tưởng dễ quên đi vết thương hồng Ngày mai xuân đến nắng tươi trong Nhìn lại quãng đường không dấu tích Có muốn dại khờ cũng như không Nguyên Cương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2007 12:24:51 bởi Nguyên Cương >
Vần thơ không gửi
Có những vần thơ không được gửi
Mặc nắng mưa phai, tuyết phủ vùi
Như những cuộc tình đang dang dở
Đã nỡ vô tình trở bước lui
Tưởng dễ quên đi vết thương hồng
Ngày mai xuân đến nắng tươi trong
Nhìn lại quãng đường không dấu tích
Có muốn dại khờ cũng như không
Nguyên Cương Có Những Vần Thơ Có những vần thơ viết đã lâu Chữ mờ, bụi bám, nhện giăng sầu Tâm tình trong ấy đà khô héo Chẳng biết gửi về nơi chốn nao Có những vần thơ muốn gửi người Như hoa hồng nhỏ đứng bên đời Như lời chim hót trong rừng vắng Lặng lẽ bay về với biển khơi Có những vần thơ đọng chút tình Của ngàn mây xám mãi lênh đênh Của cơn gió nhẹ rung cành lá Ghi lại trăm năm một bóng hình Có những vần thơ viết giữa trời Trong thơ như có tiếng mưa rơi Vần thơ tan rã thành muôn chữ Rớt xuống hồn nhau những ngậm ngùi Có những vần thơ đã bỏ đi Đường trần phai nhạt bóng xuân thì Còn đây con sóng đời thương nhớ Vỗ mãi trong lòng khúc biệt ly r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2007 18:46:41 bởi Huyền Băng >
Em Là Nguồn Thơ Em là nguồn của dòng thơ tuôn chảy
Là ngôn từ diễm lệ bài tình ca
Là mùa xuân cho ánh nắng hiền hòa
Là chuyến xe chở đầy bao thương cảm
Anh nằm đó một con kinh nước cạn
Hát nghêu ngao từng ca khúc không lời
Đón mùa xuân về thiếu nắng ấm soi
Xe tình đã lên đường còn ghế trống
Xin mượn em để dệt thành giấc mộng
Cơn mộng dài chất chứa cả trời thơ
Cả yêu thương từ trước đến bây giờ
Và có lẽ đến cả ngàn năm nữa r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2007 18:44:57 bởi Huyền Băng >
Mùa Đông Mưa Bay Trời mưa ướt những nỗi buồn
Anh nghe dòng máu xa nguồn tình yêu
Còn trong trí nhớ rong rêu
Bóng ngày tháng cũ hắt hiu giữa đời
Bao giờ tan phiến mây trời
Cho tình theo nắng rong chơi một ngày
Mùa đông chừ có mưa bay
Đất nghiêng ngã với cơn say tình sầu
Dòng Thơ Tình Trăm Năm Tình là bài thơ anh viết cho đời Có gió hắt hiu trên lá gọi mời Có trăng mùa thu soi tình vời vợi Trăng chở em về một hành tinh mới Chỉ có yêu thương không có hận sầu Nơi những người tình sẽ tìm đến nhau Với tình ngập tràn không gian vô hạn Ta sẽ yêu nhau một đời bất tận Như những dòng thơ còn mãi trăm năm
deleted
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 10:16:27 bởi dohuhong >
Hãy Quên Nhau
Hãy quên nhau như chưa bao giờ gặp
.........
Dohuhong
ĐÂU DỄ QUÊN NHAU Ta là gió bay qua vùng bão cát Muốn quên đi gánh nặng mỗi chặng đời Để sớm mai nhìn lại mình trai tráng Lại dễ dàng rong ruổi khắp muôn nơi Nhưng cuộc đời đâu phải là sa mạc Phải đâu toàn bão cát với cỏ hoang Vườn địa đàng muôn nhánh hồng thơm ngát Hương nồng nàn đâu dễ để quên nhau Nguyên Cương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: