Trích đoạn: Đỗ Hồng Em Ở Lại Với Mùa Đông Em ở lại với mùa đông cô quạnh Niềm vui trôi cùng dòng nước thời gian Cuộc đời nào trùng điệp sóng gian nan Cây mỏi mệt đứng xa bờ hạnh phúc Bóng xuân vẫn mịt mờ trong ngõ cụt Từng bình minh nhạt nắng rớt trên vai Tâm tư em mang một vết thương dài Làm phai úa những ngày xanh mới mọc Tình yêu đứng đợi chờ em trên dốc Mà chuyến xe vừa cạn hết niềm tin Cơn gió đông hiu hắt những ưu phiền Qua ngõ vắng làm xôn xao cây lá Em ở lại nhìn mùa đông tàn tạ Như có lần đời nghiêng ngã phong ba Từ trăm năm con tim vốn thật thà Còn vang vọng lời yêu đương tha thiết Anh qua đó trời tháng ba xanh biếc Nắng rụng vàng trên con nước trôi xuôi Chợt nghe như từ trong chốn ngậm ngùi Tiếng em gọi về mùa xuân hư ảo
Trích đoạn: Hạ Uyên Chi Lạc Mất Mùa Xuân Em ở lại với mùa đông tàn tạ Niềm vui rơi cùng lệ tuyết mênh mông Cuộc đời đầy những mộng ước phiêu bồng Trôi lãng đãng vào lối mòn ký ức Bóng xuân vẫn nhạt nhòa trong thao thức Và bình minh còn lẩn trốn sau mây Tâm tư em mang giọt nhớ hao gầy Làm hoang phế bao đêm dài mộng mị Tình yêu đã không chờ người tri kỷ Nên chuyến xe đã lạc dấu chân chim Cơn gió đông thổi lạnh buốt im lìm Qua ngõ vắng cho sầu thêm nhức nhối Em ở lại nhìn mùa đông tăm tối Như có lần tim hấp hối ăn năn Từ trăm năm nghe tiếng vọng vô ngần Lời tha thiết gọi bầy, chim gẫy cánh Anh qua đó trời tháng ba trổ nhánh Mọc dịu dàng màu nắng trải thênh thang Có nghe chăng từ trong chốn muộn màng Tiếng em gọi lạc mùa xuân hiu hắt Chú ĐH ơi ! Mấy tuần nay cháu bận quá không vào thăm chú được, nay cháu repost lại đoạn thơ này vào nhà chú để tạ lỗi nha. Chúc chú một ngày thật nhiều vui vẻ , Huc
Trích đoạn: Đỗ Hồng Mộng Và Thơ Khi mộng đã tan và thơ cạn ý Em vẫn là người thơ của muôn đời Muốn giữ hương nhưng gió thổi bay rồi Gió để lại nỗi buồn thơ man mác Thơ không mộng chỉ là vần thơ nhạt Mộng không em chỉ là giấc mộng buồn Nên dòng thơ phiêu lãng mất cội nguồn Và anh bỗng thành người điên dạo phố Thơ tôi viết giữa chiều Đông tuyết phủ Bướm trên cành thôi nhã những đường tơ Chim ngưng hót , rừng Thông thôi lá đổ Cúi mặt buồn...kỷ niệm sống trong mơ... [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/32818/8944EF1D60AE41DCA899384A6A1FA0CB.jpg[/image] Attached Image(s)
Trích đoạn: hongsang Thơ tôi viết giữa chiều Đông tuyết phủ Bướm trên cành thôi nhã những đường tơ Chim ngưng hót , rừng Thông thôi lá đổ Cúi mặt buồn...kỷ niệm sống trong mơ... [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/32818/8944EF1D60AE41DCA899384A6A1FA0CB.jpg[/image] Lâu quá mới được hongsang ghé lại gửi bốn câu thơ hay và một bức ảnh tuyệt đẹp. Xin tặng lại hongsang bài thơ sau nhé: Tâm Tình Góp Lại
Trích đoạn: hongsang Thơ tôi viết giữa chiều Đông tuyết phủ Bướm trên cành thôi nhã những đường tơ Chim ngưng hót , rừng Thông thôi lá đổ Cúi mặt buồn...kỷ niệm sống trong mơ... [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/32818/8944EF1D60AE41DCA899384A6A1FA0CB.jpg[/image]
Trích đoạn: Đỗ Hồng
Trích đoạn: hongsang Trái Tim Mùa Đông Anh hỡi tình này có muộn không Tóc mây ngày trước phủ sầu đông Một cánh chim côi chiều lạc xứ Mơ một ngày mai nắng tươi hồng... Dòng thơ anh viết ánh minh quang Cuồn cuộn suối reo lạnh gió ngàn Trong chốn thanh cao dường sẵn đợi Em còn ngần ngại chửa muốn sang... Vần thơ thi tứ vút lên cao Giăng sẵn không gian tấm lụa đào Hứng vận bay bay tà nguyệt bạch Dường như , hồ dễ , tấm lòng chao... Êm lặng chờ nghe như thế nào Cố tình hổng nói , dạ nôn nao Những Chàng thơ phú...đều như thế Chút thương...chút...ghét...biết tính sao ?... -Hồng Sang-
Trích đoạn: Trần Hồng Châu Châu cũng trở lại đây nè Hồng ơi.... Góp những mùa xuân Cho em góp lại một trời mơ Dẫu xa biền biệt dẫu đợi chờ Còn nghe hương đất thơm mùi cỏ Còn những dại khờ tuổi ấu thơ Cho em góp lại chút niềm thương Thấp thoáng mùa xuân nắng xanh vườn Chim chóc hòa ca lời tình tự Mười ngón tay gõ một trời thương... Cho em góp lại hương xuân mới Hoa nắng ngày lành giữa tháng ba Tiễn gót mùa đông xa con phố Đón người về đi giữa hàng hoa Cho em góp lại ngày tròn mộng Khoảng đầu khoảng cuối những long đong Một mùa xuân cũ hương trong gió mãi đến xuân nầy vẫn thơm nồng... Hồng Châu Trần