Trái Tim Mùa Hạ
Vầng Trăng Thiên Cổ Trong cõi bao la có con đường nhỏ
Đưa ta đi về một thuở hoang sơ
Hoàng thành xưa in dấu tích phai mờ
Em sầu mộng ôm tình sầu cung nữ
Anh tráng sĩ dặm hành trình cô lữ
Nửa đường trăng ngả ngựa ốm tương tư
Gươm vàng loang dòng máu thắm tạ từ
Thiên tình sử lưu truyền ngàn năm lẻ
Anh nay luân hồi trong thành phố trẻ
Mà trí khôn dường như đã rất già
Vẫn nhớ hoài một thời cổ tích xa
Em đâu đó trên đường tình xuôi ngược
Tình dang dở của mấy ngàn năm trước
Biết kiếp này ta có được gần nhau?
Anh vẫn đi trong ngày nắng lao xao
Tìm mòn mỏi nửa vầng trăng thiên cổ...
Chép Lại Từ Đầu Em là quyển vở trăm trang
Chép toàn những truyện dở dang trong đời
Anh là độc giả đơn côi
Đọc xong quyển vở buồn thôi là buồn
Cho anh cục tẩy vuông vuông
Để anh xóa sạch những chương truyện sầu
Rồi em chép lại từ đầu
Chuyện tình thơ mộng của nhau thuở nào
Anh ơi , anh chép hộ em
Nhưng đừng có cái cả nhèm như xưa
Tình thơ chép mấy cho vừa
Tình em thì thiếu...thơ thừa nơi anh !
Anh ơi , anh chép đi anh...
Đừng lỗi thêm nữa xót cành cây khô !?
Hị hị hị !
Trích đoạn: BichPhuong
Anh ơi , anh chép hộ em
Nhưng đừng có cái cả nhèm như xưa
Tình thơ chép mấy cho vừa
Tình em thì thiếu...thơ thừa nơi anh !
Anh ơi , anh chép đi anh...
Đừng lỗi thêm nữa xót cành cây khô !?
Hị hị hị !
Bao Nhiêu Tình? Tình em có đủ trang thơ Để anh chép lại bây giờ hở em? Tình đầy anh chép ngày đêm Tình vơi anh chỉ chép thêm một giờ Tình xa anh chép một tờ Tình gần anh chép cả bồ chữ "yêu" Nói đi quyển vở mỹ miều Tình em đếm được bao nhiêu trang nào?
Anh ơi , anh chép hộ em
Nhưng đừng có cái cả nhèm như xưa
Tình thơ chép mấy cho vừa
Tình em thì thiếu...thơ thừa nơi anh !
Anh ơi , anh chép đi anh...
Đừng lỗi thêm nữa xót cành cây khô !?
Bích Phương
Bao Nhiêu Tình?
Tình em có đủ trang thơ
Để anh chép lại bây giờ hở em?
Tình đầy anh chép ngày đêm
Tình vơi anh chỉ chép thêm một giờ
Tình xa anh chép một tờ
Tình gần anh chép cả bồ chữ "yêu"
Nói đi quyển vở mỹ miều
Tình em đếm được bao nhiêu trang nào?
dohuhong
Tình Em Ngàn Sao
Tình em như những ngàn sao
Cách nào lấy hết đưa vào trang thơ
Tay anh mười ngón hoa mơ
Nhờ anh chép hộ cả bồ dùm em
Tình em như hạt sương đêm
Khuya Hè mát mẻ êm đềm giấc say
Tình anh đếm được nhiêu này
Chép đi anh hỡi...cho đầy ước mơ
Tình em chan chứa đợi chờ
Khi nào viết hết quyển vở (này) thuộc anh.
Sương Anh
Trích đoạn: SuongAnh
Anh ơi , anh chép hộ em
Nhưng đừng có cái cả nhèm như xưa
Tình thơ chép mấy cho vừa
Tình em thì thiếu...thơ thừa nơi anh !
Anh ơi , anh chép đi anh...
Đừng lỗi thêm nữa xót cành cây khô !?
Bích Phương
Bao Nhiêu Tình?
Tình em có đủ trang thơ
Để anh chép lại bây giờ hở em?
Tình đầy anh chép ngày đêm
Tình vơi anh chỉ chép thêm một giờ
Tình xa anh chép một tờ
Tình gần anh chép cả bồ chữ "yêu"
Nói đi quyển vở mỹ miều
Tình em đếm được bao nhiêu trang nào?
dohuhong
Tình Em Ngàn Sao
Tình em như những ngàn sao
Cách nào lấy hết đưa vào trang thơ
Tay anh mười ngón hoa mơ
Nhờ anh chép hộ cả bồ dùm em
Tình em như hạt sương đêm
Khuya Hè mát mẻ êm đềm giấc say
Tình anh đếm được nhiêu này
Chép đi anh hỡi...cho đầy ước mơ
Tình em chan chứa đợi chờ
Khi nào viết hết quyển vở (này) thuộc anh.
Sương Anh
Có Đủ Không? Tình em chỉ mới ngàn sao Thì anh đây được ghi vào "ngàn sao" Vở kia còn trống biết bao Tình anh chép xuống còn cao hơn trời Những trang vở mới tinh khôi E rằng không đủ ghi lời tình yêu
Phân Nửa
Gặp em từ độ nửa chừng xuân
Tình nửa thiết tha, nửa ngại ngần
Anh đợi nửa vầng trăng cổ tích
Làm thơ nửa đoạn tặng tình nhân
Đường trần nửa bước nhìn quanh lại
Chợt thấy nửa đời thiếu ái ân
Em bẻ niềm vui thành một nửa
Chia cho anh lại nửa bâng khuâng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2007 19:18:10 bởi dohuhong >
Trăng Thơ Thơ đến thăm nhà không gõ cửa
Khi trăng chênh chếch mọc ngang đầu
Hồn thơ phiêu lãng từ muôn kiếp
Một tối luân hồi chợt thấy nhau
Thơ gọi chút tình trên đất lạ
Cho lòng rung nhẹ mấy cung tơ
Cho trăng rớt xuống bên giường mộng
Ta ngủ đêm nay với áng thơ
Thất Tình Thất tình là lúc hồn anh khép kín
Giam một nỗi buồn cho đến thiên thu
Đời xuống hoàng hôn thương nhớ mịt mù
Ly rượu đắng có pha thêm tình hận
Thất tình là lúc đời nghe địa chấn
Cõi lòng anh rạn nứt vết sầu đau
Ân tình nào lăn hết xuống vực sâu
Chim mỏi cánh trong một chiều giông bão
Thất tình là lúc cung đàn ngưng dạo
Bài tình ca dang dở nốt đoạn trường
Thu lên đường lòng không chút vấn vương
Anh nằm đó chợt nghe hồn rơi tuyết
Thất tình là lúc trăng tàn đoạn tuyệt
Chôn khối tình vào huyệt mộ trăm năm
Mỗi chiều buông anh thắp nén hương trầm
Vọng tưởng đến một cuộc tình đã mất
Ở Chốn Này
Ở chốn này có mùa xuân chưa đến
Có nắng hanh và chút gió ru tình
Anh vẫn ngồi chờ đợi ánh bình minh
Và một cánh chim trời bay phiêu lãng
Ở chốn này có dòng sông chưa cạn
Có tình anh trôi lặng lẻ tháng ngày
Mỗi chiều tàn còn ly rượu nồng cay
Mà chưa ấm những dòng thơ dang dở
Ở chốn này có bài ca muôn thuở
Âm điệu buồn vang vọng tới thiên thu
Trong đất nâu có tiếng hát phù du
Của giun dế mong mặt trời thức giấc
Ở chốn này có chuyến xe tất bật
Ngược xuôi hoài trên phố lạ thênh thang
Bên trong xe anh chở chút muộn màng
Của một khối tình xuân chưa khai phá
Bài Thơ Tình Vĩnh Cửu Thơ anh chết bên dòng sông lận đận
Em có về ngang đó với từ tâm
Hãy cho thơ một lời nguyện âm thầm
Cho thơ được luân hồi trong hạnh phúc
Thơ anh sống hết nửa đời tù ngục
Em có là người tình nhỏ đến thăm
Hãy cùng thơ sám hối giữa đêm rằm
Cho rủ sạch những dòng thơ tội lỗi
Thơ anh khóc khi trời mưa xuống vội
Em có làm chiếc ô nhỏ thân thương
Hãy che ngang giữa đời sống tầm thường
Và hong lại đôi vần thơ ướt át
Thơ anh lạnh trong trời thu nắng nhạt
Em có làm ngọn lửa ấm trăm năm
Hãy thắp lên chung quanh chỗ thơ nằm
Cho thơ mọc trái tim nồng căng máu
Thơ anh lạc không còn nơi nương náu
Em có làm lầu mộng của tình yêu
Hãy mở toang đi cánh cửa ban chiều
Cho thơ ngụ qua đêm dài giông bão
Thơ anh ngủ bên bờ trăng mộng ảo
Em có làm nai đứng giữa rừng khuya
Hãy tựa hồn nhau nếu lỡ chia lìa
Cho anh viết bài thơ tình vĩnh cửu
Đọc Giùm Anh Chút Vấn Vương Em có biết bài thơ anh mới gửi
Được viết bằng ngôn ngữ của con tim
Và ý thơ của buồng trí lặng im
Nên trong đó có dòng sông chân thật
Chảy mênh mang trong cuộc đời tất bật
Về cội nguồn xưa hội tụ yêu thương
Hãy đọc giùm anh một chút vấn vương
Của một ngày mùa đông trời thiếu nắng
Anh kẻ không nhà trên đường vắng lặng
Ôm nỗi buồn leo dốc đứng mù sương
Thấp thoáng xa mờ dấu cũ thiên đường
Anh đi mãi một đời còn chưa tới
Ngày Sinh Của Nắng Sinh nhật ước gì, em ước đi
Sao không mơ ước lại sầu bi?
Đời cho em tuổi này mơ mộng
Ra phố hôm nay em thấy gì?
Có phải muôn người đều chúc em
Một ngày hạnh phúc rất êm đềm
Năm nay gặp được người trong mộng
Và nắng lên đời cho ấm thêm
Anh muốn niềm vui thắp nến hồng
Và tình em đượm chút men nồng
Gió xuân thoảng nhẹ mùi hương mới
Em khép mắt nghe xao xuyến lòng
Anh nói giùm em câu ước này
Ước gì ôm được gió trong tay
Để cho sinh nhật dài vô tận
Và nắng xuân về hôn tóc ai
Tình Riêng Chưa Tỏ Em đừng nghĩ cuộc đời là ảo ảnh
Bởi tình anh hiện thực muốn trao em
Bởi chim khuyên còn đứng hót bên rèm
Những bài tình ca của ngàn năm trước
Em có biết đời tuy nhiều mơ ước
Mơ ước nào cũng sống thực trong anh
Mỗi khi đường cây lá trổ màu xanh
Là hy vọng cũng nẩy mầm từ đó
Em đến thăm đóa hoa hồng mới nở
Có tình cờ bắt gặp chút tình duyên
Anh giấu sâu trong ngày tháng ưu phiền
Là thực đấy chút tình riêng chưa tỏ!
Ba Điều Ước
Rồi anh sẽ cho em ba điều ước
Em muốn gì nào, hãy thử ước đi
Sinh nhật vui không lẽ lại sầu bi
Dù đông lạnh, anh vẫn là nắng ấm
Uống đi em ly tình hồng rất đậm
Say một lần ngày vui có sao đâu
Gió đã bay trên hàng nến gần nhau
Nhắm mắt lại em thầm thì nguyện ước
Em ước gì lòng anh đâu biết được
Nhưng nhìn em anh đã hiểu ít nhiều
Lời ước nào không vương vấn tình yêu
Em thổi nến, thổi vào anh hy vọng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: