Trái Tim Mùa Hạ
Vầng Trăng Con Gái Trăng con gái đã về bên khung cửa
Thắp sáng trên dòng tư tưởng mênh mang
Đường tinh khôi bàng bạc ánh trăng vàng
Đêm trống vắng cỏ cây còn thao thức
Mạch đất sâu nghe côn trùng rạo rực
Lời thơ tình đầy gai nhọn đâm xuyên
Đêm cứ trôi vào cùng tận ưu phiền
Và bóng tối phủ giăng đời trùng điệp
Bài thơ nhỏ chở từng dòng nối tiếp
Cùng vầng trăng, thơ tan chảy vào đêm
Gió hắt hiu về lay động bên thềm
Anh chợt ngỡ mùa thu vừa trở lại
Tiếng chim vọng ngang lưng trời khắc khoải
Vườn trăng khuya mòn mỏi bóng hoa gầy
Khi cuộc đời là một chén rượu cay
Em có uống vì tình trăng mật ngọt?
HẠ VỀ
Nắng hạ về cho ve hát say sưa
Cho xanh biếc hàng me đùa trong gió
Cho lũ trẻ đầu trần chân đất chạy
Ngêu ngao hò những khúc đồng dao xưa
Trái bàng ơi... ngọt lịm giũa bờ môi
Cùng chú dế hát vang lời say đắm
Đem thả lá trôi theo dòng sông trắng
Mơ con thuyền chở những giấc mơ yêu
Màu phượng hồng ngủ yên giờ thức giấc
Gọi ta về lảnh lót lời Đỗ Quyên
Gã bạn học nhìn ta cười bối rối
Ta dại khờ nào có hiểu gì đâu?
Cất đôi bướm ép khô dòng lưu bút
Gửi lại thời áo trắng tuổi mộng mơ .
Trích đoạn: Hà Nội Phố
HẠ VỀ
Nắng hạ về cho ve hát say sưa
Cho xanh biếc hàng me đùa trong gió
Cho lũ trẻ đầu trần chân đất chạy
Ngêu ngao hò những khúc đồng dao xưa
Trái bàng ơi... ngọt lịm giũa bờ môi
Cùng chú dế hát vang lời say đắm
Đem thả lá trôi theo dòng sông trắng
Mơ con thuyền chở những giấc mơ yêu
Màu phượng hồng ngủ yên giờ thức giấc
Gọi ta về lảnh lót lời Đỗ Quyên
Gã bạn học nhìn ta cười bối rối
Ta dại khờ nào có hiểu gì đâu?
Cất đôi bướm ép khô dòng lưu bút
Gửi lại thời áo trắng tuổi mộng mơ .
Cám ơn bạn đã ghé qua chơi và lưu lại bài thơ mùa hè thật hay. Mong bạn sẽ tiếp tục cho thưởng thức những bài thơ hay như thế nữa.
Anh Mang Thơ Về Với Biển Anh mang bài thơ đi vào giấc ngủ
Đợi thấy em về theo gió mùa thu
Tóc em bay trên từng hàng liễu rũ
Áo sáng lung linh cuối dốc sương mù
Anh mang bài thơ đi về với biển
Làm con sóng chiều ru mãi đời nhau
Đợi chim uyên ương bên trời thoáng hiện
Để hát cùng chim một khúc tình sầu
Anh mang bài thơ đi vào hoang đảo
Tưởng như người tình chung bóng hoàng hôn
Dẫu mai bơ vơ bên trời giông bão
Anh vẫn còn nghe tình gọi trong hồn
Anh mang bài thơ đi xa một chuyến
Tạm quên mùa hè trên phố lang thang
Lời thơ vang lên điệu buồn lưu luyến
Hẹn sẽ trở về cùng đón thu sang r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2007 17:19:53 bởi Huyền Băng >
Nhóm Lửa Tình Yêu Hãy nhóm lửa tình yêu vào tim nhỏ
Đốt muộn phiền thành tro bụi thời gian
Ngày gian nan rơi rớt những phai tàn
Đêm mở hội trong vườn trăng mới lớn
Chim về muộn từng bầy nghiêng cánh xuống
Uống trăng vàng trong những kẽ lá đêm
Anh làm sâu thức đợi giữa cành mềm
Bài thơ nở lộc non trời cuối hạ
Em có thức với muôn côn trùng lạ
Để nghe tình vang vọng mạch đất sâu
Cây đã rung niềm thương cảm dạt dào
Sao đá sỏi trơ vơ đường trăng nhỏ?
Gom hơi thở anh làm thành cơn gió
Thổi vào em thêm một chút tình nồng
Dạ khúc nào bay lạc cõi mênh mông
Ru trăng ngủ trong đêm mây hờ hững
Bài Thơ Phiêu Lãng Từ mẫu tự cô đơn trên bàn phím
Ghi xuống đây dòng ngôn ngữ âm thầm
Rồi nhấn nhẹ gửi vào không gian tím
Một bài thơ phiêu lãng tới trăm năm
Thơ mưa xuống giữa tình người sa mạc
Rơi cho người từng giọt nước hồi sinh
Để đi hết một cuộc đời tan tác
Và luân lưu trong ngày tháng một mình
Khi bóng đổ xuống đường chiều hiu quạnh
Đời buồn tênh đi vào cõi lặng thinh
Người sẽ thấy cuối chân trời vắng lạnh
Một vầng trăng tri kỷ sáng lung linh
Trăng sẽ sáng những đêm dài vô tận
Trong mơ hồ, thơ vọng lại lời ru
Rồi có lúc nghe thơ người cảm nhận
Ba mươi năm là một thoáng phù du
Thơ mọc cánh bay lên cùng trời rộng
Bỏ lại ta trong thành phố bao la
Trên dốc đứng nghe gió đời lồng lộng
Biết người thơ còn nhớ bóng trăng tà ?
Thả hồn với dòng sông!
Dòng trôi lững lờ con nước đang dâng
Như con thuyền theo gió thổi trong đêm
Buồm rực đỏ trong ánh trăng sao nhạt vậy
Ngóng đêm dài sao em chỉ thấy
Một nét hồng thôi... thả trên sông !
Em vẫn chờ anh...em đâu đã lấy chồng...
Sao con nước vội dâng để em tôi tất bật
Ngóng con thuyền buồm đỏ đó trên sông
Dòng cứ trôi... Chiều tím vẫn trống không...
Hồn thư thả trôi cùng con nước...
Anh ơi, sao có thể...thể anh biết được...
Cả hồn em đang được thả trên sông...
Bấu víu bồng bềnh nghẹn với lời nguyền...
Vì đã một lần trao lời hò hẹn...
Em vẫn tin....Tin anh sẽ đến...
Để tâm hồn em bật nở giữa hồng hoang !
01/07/007!
Trích đoạn: BichPhuong
Thả hồn với dòng sông!
Dòng trôi lững lờ con nước đang dâng
Như con thuyền theo gió thổi trong đêm
Buồm rực đỏ trong ánh trăng sao nhạt vậy
Ngóng đêm dài sao em chỉ thấy
Một nét hồng thôi... thả trên sông !
Em vẫn chờ anh...em đâu đã lấy chồng...
Sao con nước vội dâng để em tôi tất bật
Ngóng con thuyền buồm đỏ đó trên sông
Dòng cứ trôi... Chiều tím vẫn trống không...
Hồn thư thả trôi cùng con nước...
Anh ơi, sao có thể...thể anh biết được...
Cả hồn em đang được thả trên sông...
Bấu víu bồng bềnh nghẹn với lời nguyền...
Vì đã một lần trao lời hò hẹn...
Em vẫn tin....Tin anh sẽ đến...
Để tâm hồn em bật nở giữa hồng hoang !
01/07/007!
Mùa Thu Dịu Mát Anh sẽ đến, em ơi, anh sẽ đến Như dòng sông về với biển yêu thương Trong bao la sẽ mở một con đường Hẹn chân bước rong chơi ngàn vũ trụ Anh sẽ đến cùng em trong giấc ngủ Tặng bài thơ ghi muôn vạn chữ yêu Và con tim sẽ nói biết bao điều Bằng im lặng của mùa thu chưa tới Anh sẽ đến từ trời cao vời vợi Như cơn mưa chiều cuối hạ oi nồng Vườn mắt em chợt nở đóa hoa hồng Trên ngọn cỏ sẽ vươn mầm hy vọng Anh sẽ đến âm thầm như chiếc bóng Theo chân em cho hết cuộc đời này Vui buồn nào em nhé hãy phân hai Chia anh nửa làm hành trang thân ái Anh sẽ đến bên lưng đồi khô cháy Làm suối trong chảy xuống một dòng tình Cho niềm vui rực rỡ ánh bình minh Và em sẽ là mùa thu dịu mát
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2007 21:21:02 bởi dohuhong >
Đêm Ly Biệt Tối nay viếng người bạn vừa nằm xuống
Thấy cuộc đời như một giấc phù du
Ngày tháng ra đi trong cõi mịt mù
Chưa thể biết bao giờ là cùng đích
Lòng trải rộng trên đường dài cô tịch
Bóng nhạt nhòa đi giữa cuộc trầm luân
Một chiều thương ngả xuống rũ nợ trần
Người chưa biết về đâu đêm vũ trụ
Bởi cõi đời là nơi ta tạm ngụ
Sao không yêu khi còn sống bên nhau
Sao không vui cho trọn cuộc tình đầu
Để mai khỏi làm thạch sùng nuối tiếc
Anh muốn mọi ngày đều là bữa tiệc
Ngồi gần em bên ngọn nến lung linh
Sớt cho nhau những mật ngọt ân tình
Hồn no đủ cả mùa xuân vĩnh viễn
Anh không muốn mỗi một lần đưa tiễn
Là một lần ta mãi mãi xa nhau
Xin yêu em bằng hạnh phúc ban đầu
Dù anh biết có ngày ta ly biệt
Bài Thơ Tình Lơ Lửng Có người bảo nên làm thơ như thở
Rất dễ dàng và cũng rất tự nhiên
Thật ra anh đang có những ưu phiền
Chờ trút hết vào vần thơ phiêu lãng
Mỗi bài thơ có cuộc đời ngắn hạn
Cần sống qua cho hiểu chút tình thơ
Lỡ mai sau trong trời đất bơ vơ
Anh còn có những bài thơ an ủi
Lời thơ cũng sẽ tan vào tro bụi
Nhưng hồn thơ còn sống với trăm năm
Muốn gửi em những vần điệu thâm trầm
Và cả chút tâm tình riêng trong đó
Khi em về trời mây nghiêng mưa gió
Anh xin làm chiếc dù nhỏ che ngang
Đưa em qua đường vũ trụ thênh thang
Tìm lại bài thơ tình treo lơ lửng
Anh Đã Về Đây Anh đã về đây với nắng trong
Để cùng chim hát khúc tơ lòng
Bài thơ tình đã tan vào biển
Thành sóng lênh đênh nỗi nhớ thương
Anh đã về đây theo gió mây
Gọi tên em khắp cả rừng cây
Âm vang vọng tới tình hè cuối
Cho bóng đường thu đổ xuống ngày
Anh đã về đây giữa phố phường
Cỏ hoa còn ngủ muộn trong sương
Chim khuyên không hót bên vườn cũ
Nắng hạ tàn phai rớt cuối đường
Anh đã về đây chân mỏi rồi
Trong anh có cả một trùng khơi
Với trăm con sóng tình ngây ngất
Vỗ mãi tình em suốt một đời
Dấu Yêu Không Còn Rồi từ đó dấu yêu không còn nữa
Anh về làm cây cỏ mọc hoang liêu
Lá bay đi trong từng tiếng kinh chiều
Hồn lá nhỏ có bâng khuâng thương nhớ?
Em đốt tình yêu bằng lời chối bỏ
Và ném tro tình bay khắp không gian
Dù cây xanh vừa héo hắt phai tàn
Vẫn cầu chúc em một đời hạnh phúc
Gió Về Cuối Hạ
Em như gió lạ về từ biển
Làm bão đi qua giữa cuộc đời
Anh đứng bên cơn buồn ngập lụt
Chờ tin con nắng nhạt lưng trời
Như chim mất dấu thiên đường cũ
Anh mãi lang thang với tháng ngày
Một bóng đường trần đi mỏi mệt
Đã về cuối hạ vẫn chưa hay
Mưa bay mờ mịt chiều thương nhớ
Ngàn giọt tương tư nhỏ xuống lòng
Em sẽ về đâu trên phố vắng
Có nghe buốt giá trái tim không?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2007 00:52:25 bởi dohuhong >
Xin Làm Gió Dòng sông tuổi nhỏ đã xa bờ
Đời vẫn đi tìm một dáng thơ
Xuôi dấu đường trần thân viễn xứ
Ngược tình nẻo mộng bóng vương tơ
Ai đi bỏ lại trời thương nhớ
Người ở ôm hoài nỗi ước mơ
Hiểu được vầng trăng còn lẻ bóng
Ta xin làm gió đứng đây chờ
Lời Vĩnh Biệt
* Vĩnh biệt anh Trần Xuân Lan - cựu chiến sĩ Không Quân QLVNCH vừa ra đi ngày 18/8/2007
Thôi thế từ nay vĩnh biệt rồi!
Người đi như một cánh chim rơi
Giấc mơ phục quốc ôm vào đất
Mối hận vong gia gửi lại đời
Tiếc kẻ thương nhà, mưa chẳng dứt
Khóc người yêu nước, lệ không vơi
Ngày mai dưới ngọn cờ tranh đấu
Thiếu tấm lòng son, vắng bóng người
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2007 21:28:04 bởi dohuhong >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: