Trái Tim Mùa Hạ
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: dohuhong
Nhắn Với Người Thơ
Người vẫn họa những vần thơ đồng điệu
Đem tình riêng gửi cả xuống ngôn từ
Lời thơ còn vang vọng khắp tâm tư
Như tiếng gọi yêu đương từ thiên cổ
Ta vẫn đợi mùa xuân về mấy độ
Cho giữa trời chợt thấy bóng tình nhân
Nhánh tóc bay che khuất dấu đường trần
Màu áo lụa bâng khuâng hồn hoa thắm
Ta vẫn ước ngày qua đi thật chậm
Để đời còn tha thiết những vần thơ
Lời thơ êm chuyên chở những đợi chờ
Chờ đưa đón người thơ vào xuân mới
Dệt Mãi Vần Thơ
Em vẫn ngồi đây và mê mãi dệt
Những vần thơ yêu bất diệt trong tim
Dẫu phong ba bão táp vẫn đi tìm
Một tình yêu ngọt hiền như mơ ước
Hàng ngàn con chữ thả bay lã lướt
Vẫn một tình em thắm đượm nghiã yêu
Anh đừng ghét ghen phân tích chi nhiều
Bởi lời thơ êm dành riêng anh đó!
Đã bao muà xuân về hoa mấy độ
Rực vườn nhà nhưng chẳng thấy người đâu
Mộng ba sinh thành thơ trãi nương dâu
Là sông rộng, biển sâu...chờ ai đến!
Bao bài thơ là bấy nhiêu quyến luyến
Tình yêu em dâng hiến đến người thơ
Những đam mê tình tứ...chẳng bến bờ
Như con suối hồn thơ em tuôn mãi...
Sương Anh
Lâu quá hổng ghé thăm, dạo này có còn..." hư hỏng " nưã hôn Chúc vui nhiều ha.Lâu quá SA cũng hổng có vào thơ...dzui nưã, hổng biết dạo này ra sao, ông chủ mần ăn khá hôn?
Cũng lâu lắm rồi Sương Anh mới ghé lại đây. Không biết "ngọn gió" nào đã đưa Sương Anh về vậy hở? Muốn hư hỏng thì hư hỏng, muốn đàng hoàng thì đàng hoàng. Sao cũng được cả mà.
Thơ... dzui thì cũng vài ngày có người ghé ngang, gửi lại ít câu thơ tếu.
Nếu rảnh rỗi, mời Sương Anh ghé lại cho... dzui nhé.
Xin tặng lại bài thơ... con cóc sau đây để Sương Anh đem cóc về nấu cháo ăn khuya vậy nhé.
Bài Thơ Uyên Ương Thơ còn reo trên hàng cây không trái Nắng vẫn bay trên làn tóc vấn vương Mùa thu xưa đang nằm ngủ cuối đường Chờ em bước về êm như tiếng lá Mỗi câu thơ thành dòng sông muôn ngả Sẽ trôi vào trong cùng tận tâm hồn Khi cuộc đời còn một chuỗi hoàng hôn Thơ em sẽ cho anh nghìn tia sáng Bài thơ sẽ theo anh vào năm tháng Tình lênh đênh trên từng áng mây hồng Những vần thơ như những giọt rượu nồng Làm ngây ngất trời mùa thu gió lạnh Phía trước anh, một ngày dài cô quạnh Đằng sau lưng, từng nỗi nhớ chập chùng Bài thơ tình còn treo giữa nắng rung Chợt vang vọng lời uyên ương tha thiết
Hẹn Cuộc Tương Phùng Có phải mùa đông về
Trên cây cỏ ngủ mê
Mà anh nghe đời lạnh
Lạnh đông giọt cà phê
Thành phố nhỏ lặng thinh
Em thầm bước một mình
Gió tung làn tóc rối
Rối thêm một cuộc tình
Chim khuyên hót thiết tha
Những lời buồn chia xa
Có điều gì rất lạ
Lạ hơn tình hôm qua
Em đi xuống dốc đời
Mây giăng sầu chơi vơi
Anh muốn làm quán nhỏ
Đón em vào cuộc vui
Như chiếc lá cuối cùng
Của mùa thu nhớ nhung
Anh bay về cuối phố
Hẹn em cuộc tương phùng...
Một Thoáng Hương Xưa Bóng dáng xưa biết tìm đâu thấy
Tình chìm theo sóng dậy trùng khơi
Biển đưa một tối trăng vơi
Thuyền em chở nặng những lời từ ly
Người em nhỏ sầu bi muôn thuở
Bỏ lại đời tan vỡ đau thương
Sài Gòn còn nắng vấn vương
Em đi nắng nhạt phai hương tình nồng
Niềm tin đã mỏi mòn ngày tháng
Nỗi buồn về vô hạn chiều mưa
Mong tìm lại thoáng hương xưa
Mà nghe như gió đong đưa tình sầu
Tình Thơ Trải Khắp Muôn Chiều Thơ anh viết không bằng dòng mực tím
Của những ngày ta mới biết yêu nhau
Nhưng tình xưa vẫn còn đậm sắc màu
Như trời vẫn tím trong chiều đông vắng
Thơ anh viết không bằng niềm thinh lặng
Của con tim một thuở biết bâng khuâng
Nhưng thơ vang lời gọi khắp gian trần
Như tiếng hót uyên ương bên vườn cỏ
Thơ anh viết không bằng trang giấy nhỏ
Của học trò mới lớn giữa tình yêu
Nhưng tình thơ trải rộng khắp muôn chiều
Như tuyết trắng giăng đầy mùa vui mới
Nhớ Mùa Thu Thiếu Nắng Anh vẫn nhớ cơn mưa chiều thu trước
Như bây giờ mưa vẫn ướt đời anh
Đường tình xưa anh là kẻ độc hành
Mưa đã xóa lối về đêm hiu hắt
Anh vẫn nhớ hai hàng cây cúi mặt
Khi mưa còn trút xuống giọt sầu thương
Vũng tình nào anh tưởng cả đại dương
Nên lỡ bước chân sa vào hụt hẩng
Anh vẫn nhớ cuối mùa thu thiếu nắng
Đưa nhau về trời mưa lá còn bay
Gần bên nhau mà như đã chia tay
Là lần cuối em mang mưa đi biệt
Cho Em Một Nửa Cho em một nửa đời gian nan
Một nửa mùa thu đã úa tàn
Một nửa cuộc tình đầy tiếc nhớ
Và thêm một nửa ánh trăng tan Trong em còn nửa sầu nhân thế
Cùng nửa ước mơ đã cháy lan
Nhìn bóng tương lai còn một nửa
Anh nghe một nửa hồn đi hoang
Phân Nửa Thôi Chỉ nửa vòng tay cũng ấm rồi
Sao không tha thiết nửa giây thôi
Nửa mùa trăng đã phai tàn nửa
Ta hãy cho nhau nửa cuộc đời
Nửa chén rượu đào cũng đã vơi
Mùa đông xõa tóc nửa khung trời
Nửa thành phố ngủ quên trong gió
Nửa bước em qua đủ vạn lời
Nửa tỉnh, nửa say lúc nửa ngày
Nửa hành tinh cũ đã ngừng quay
Anh nghe trí nhớ hao phân nửa
Xin mượn nửa tình em để say r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2007 18:27:02 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: dohuhong
Xin tặng lại bài thơ... con cóc sau đây để Sương Anh đem cóc về nấu cháo ăn khuya vậy nhé.
Bài Thơ Uyên Ương
Thơ còn reo trên hàng cây không trái
Nắng vẫn bay trên làn tóc vấn vương
Mùa thu xưa đang nằm ngủ cuối đường
Chờ em bước về êm như tiếng lá
Mỗi câu thơ thành dòng sông muôn ngả
Sẽ trôi vào trong cùng tận tâm hồn
Khi cuộc đời còn một chuỗi hoàng hôn
Thơ em sẽ cho anh nghìn tia sáng
Bài thơ sẽ theo anh vào năm tháng
Tình lênh đênh trên từng áng mây hồng
Những vần thơ như những giọt rượu nồng
Làm ngây ngất trời mùa thu gió lạnh
Phía trước anh, một ngày dài cô quạnh
Đằng sau lưng, từng nỗi nhớ chập chùng
Bài thơ tình còn treo giữa nắng rung
Chợt vang vọng lời uyên ương tha thiết
Cám ơn " con cóc " cuả Dohuhong nha, ngọt quá nên bị...mắc nghẹn nè.
Tình Thơ Bất Diệt "Bài thơ uyên ương"...lời sao da diết!
Khiến hồn em như tê liệt vì yêu
Và càng đọc lòng càng tăng thêm nhiều
Bao kỷ niệm...uà về...làm quyến luyến Bài thơ cuả anh ngọt ngào trìu mến
Cho hồn em thêu dệt những mộng mơ
Từng lời, từng chữ...kết nối thành thơ
Cảm xúc trong em trào dâng mãnh liệt Em muốn hoá thân mình thành sóng biển
Ru thuyền anh theo con nước thủy triều
Bao nhịp sóng là ngần ấy thương yêu
Vỗ vào thuyền ru anh êm êm giấc Anh nhớ nhé! nhớ đừng nên đánh mất
Từng lời thơ chiu chắt viết cho nhau
Những câu vần kết hợp rất tâm đầu
Trong ta mãi...một tình thơ bất diệt! Sương Anh
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: dohuhong
Xin tặng lại bài thơ... con cóc sau đây để Sương Anh đem cóc về nấu cháo ăn khuya vậy nhé.
Bài Thơ Uyên Ương
Thơ còn reo trên hàng cây không trái
Nắng vẫn bay trên làn tóc vấn vương
Mùa thu xưa đang nằm ngủ cuối đường
Chờ em bước về êm như tiếng lá
Mỗi câu thơ thành dòng sông muôn ngả
Sẽ trôi vào trong cùng tận tâm hồn
Khi cuộc đời còn một chuỗi hoàng hôn
Thơ em sẽ cho anh nghìn tia sáng
Bài thơ sẽ theo anh vào năm tháng
Tình lênh đênh trên từng áng mây hồng
Những vần thơ như những giọt rượu nồng
Làm ngây ngất trời mùa thu gió lạnh
Phía trước anh, một ngày dài cô quạnh
Đằng sau lưng, từng nỗi nhớ chập chùng
Bài thơ tình còn treo giữa nắng rung
Chợt vang vọng lời uyên ương tha thiết
Cám ơn " con cóc " cuả Dohuhong nha, ngọt quá nên bị...mắc nghẹn nè.
Tình Thơ Bất Diệt
"Bài thơ uyên ương"...lời sao da diết!
Khiến hồn em như tê liệt vì yêu
Và càng đọc lòng càng tăng thêm nhiều
Bao kỷ niệm...uà về...làm quyến luyến
Bài thơ cuả anh ngọt ngào trìu mến
Cho hồn em thêu dệt những mộng mơ
Từng lời, từng chữ...kết nối thành thơ
Cảm xúc trong em trào dâng mãnh liệt
Em muốn hoá thân mình thành sóng biển
Ru thuyền anh theo con nước thủy triều
Bao nhịp sóng là ngần ấy thương yêu
Vỗ vào thuyền ru anh êm êm giấc
Anh nhớ nhé! nhớ đừng nên đánh mất
Từng lời thơ chiu chắt viết cho nhau
Những câu vần kết hợp rất tâm đầu
Trong ta mãi...một tình thơ bất diệt!
Sương Anh
Lời Thơ Giữa Hư Không Còn sau đêm vui một ngày mệt mỏi Anh lại đi trong trời gió lao xao Nghe lời thơ ru con sóng rạt rào Về giữa trái tim bao lần thao thức Niềm vui theo nhau lăn dài xuống vực Bỏ lại cuộc đời quạnh vắng sớm trưa Em viết bài thơ thương nhớ cuối mùa Trong thơ có cả tâm tình của biển Đường lên phía trước mây mù thoáng hiện Như có cơn mưa trút xuống bên đời Những bước chân rời được phút nghỉ ngơi Ngồi đây tưởng niệm mùa thu hiu hắt Lời thơ em bay trong ngày nắng tắt Cho lá xôn xao trên nhánh hồn anh Như tiếng uyên ương hót rất mong manh Sẽ chìm khuất giữa hư không mờ mịt r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2007 18:25:04 bởi Huyền Băng >
Trầm Luân Nỗi Nhớ Ngày xưa anh đọc sách
Hình dung ra cuộc đời
Có niềm vui thảnh thơi
Và nỗi buồn vội vã
Đời còn người quen lạ
Nhìn nhau rất hững hờ
Giữa đất trời bơ vơ
Em đi bên dòng nước
Nghe từng cơn gió ngược
Làm bão dâng cuộc đời
Anh con thuyền chơi vơi
Trầm luân trong nỗi nhớ
Tình Mùa Đông Tình là cơn nắng giữa mùa đông
Rọi xuống lòng nhau chút ánh hồng
Cho tóc em hong trong nắng mới
Anh về ngây ngất chút hương nồng
Tình là cơn gió giữa mùa đông
Tiếng gió ngàn năm se sắt lòng
Anh đứng mà nghe đời cảm lạnh
Bóng em mù mịt chốn hư không
Giấc Ngủ Mùa Đông Anh sẽ ngủ chờ mùa xuân thay lá
Trong khu vườn tình ái đẹp thênh thang
Có nắng buông lơi lả sợi tơ vàng
Cho cỏ cây thức dậy chào ngày mới
Điệu ca dao ngày đó xa vời vợi
Anh ngỡ tình vừa mới đến hôm qua
Những lời ru trong trí nhớ đã già
Còn vang mãi giữa đường thiên thu vắng
Anh sẽ ngủ chờ trùng dương sóng lặng
Chỉ còn nghe chim biển hát ru êm
Bước tình ta về in dấu cát mềm
Gió xuân sẽ mang hương nồng ngây ngất
Dù anh biết mùa xuân không đến thật
Nhưng trong thơ anh đã thấy xuân hồng
Với lời ru vang tận cõi mênh mông
Cũng đủ ấm những ngày đông xa xứ
Không rõ bài thơ mới đăng "Phân nửa thôi" của Dohuhong nằm trong chủ đề nào. Thôi đành gửi lại đây: NỬA Lời khôn ăn nói nửa vời Nụ cười nửa miệng cho đời ước ao Đêm dài nửa giấc chiêm bao Tỉnh cơn mơ lại đi vào cơn mơ Cuộc đời một giấc phù vân Một vòng sinh tử, nửa phần thương đau Giá như bỏ lại nửa sau Trần gian nửa cõi đâu còn chiêm bao Nguyên Cương
Trích đoạn: Nguyên Cương
Không rõ bài thơ mới đăng "Phân nửa thôi" của Dohuhong nằm trong chủ đề nào. Thôi đành gửi lại đây:
NỬA
Lời khôn ăn nói nửa vời
Nụ cười nửa miệng cho đời ước ao
Đêm dài nửa giấc chiêm bao
Tỉnh cơn mơ lại đi vào cơn mơ
Cuộc đời một giấc phù vân
Một vòng sinh tử, nửa phần thương đau
Giá như bỏ lại nửa sau
Trần gian nửa cõi đâu còn chiêm bao
Nguyên Cương
Cám ơn bạn Nguyên Cương đã ghé qua và lưu lại bài thơ tuyệt vời. Bài "Phân Nửa Thôi" ở phía trên của trang này.
Xin được đáp lại bài thơ của bạn nhé:
Nửa tình lơ lửng ngàn sau Nửa quên, nửa nhớ, nửa sầu, nửa vui Nửa đêm, nửa giấc ngậm ngùi Nửa hồn dong ruổi ngược xuôi nửa đời Nửa đường trần thế chơi vơi Nửa mờ, nửa tỏ bóng người trăm năm Nửa mùa còn nửa vầng trăng Nửa chăn, nửa gối, ta nằm đợi nhau
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2007 22:12:25 bởi dohuhong >
Một Bóng Giữa Đường Anh bỏ thơ vào ly rượu đắng
Khuấy cho tan loãng chút cơn sầu
Ca lên cho vỡ đời thinh lặng
Từng khúc uyên ương gửi đến nhau
Thấp thoáng trong vườn thơ kỷ niệm
Dáng em hiu hắt dưới trời xuân
Muốn đưa em tới đời vô tận
Chân mỏi đường xa bỗng ngại ngần
Lời đắng trên dòng sông mật ngọt
Ngày tan trong tuyết lạnh mù khơi
Anh về tìm lại chiều xuân nhạt
Một bóng giữa đường chợt tuyết rơi
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: