Mặt Đất Khát Khao
Mặt Đất Khát Khao Tin báo hôm nay trời lại nóng
Nắng còn nhóm lửa đốt lòng nhau
Niềm vui cháy giữa đường không bóng
Mặt đất nằm ôm nỗi khát khao
Em có về ngang thành phố vắng
Hãy mang bóng mát tới nhà anh
Còn đây chút rượu tình say đắm
Từ độ xuân qua vẫn để dành
Anh trốn hạ hồng giăng trước ngõ
Đợi làm cơn gió đón em sang
Ngoài kia đời úa theo cây cỏ
Em vẫn là chim bay ngút ngàn
Phố nhỏ ngủ trong chiều mệt mỏi
Đường xe lăn mấy nhịp bơ vơ
Chờ em về với cơn mưa mới
Mà trái tim khô bỗng dại khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2007 23:44:09 bởi dohuhong >
Bài Thơ Tháng Hạ Anh viết bài thơ không đoạn cuối
Cho mây không tới cõi vô cùng
Chân trời trùng điệp xanh đồi núi
Và biển dâng về sóng thủy chung
Gom cả yêu thương từ kiếp trước
Làm linh hồn nhỏ của bài thơ
Gửi em một chút tình sông nước
Khi nắng cháy đường trưa cỏ khô
Ngày khát khao từng cơn gió thoảng
Mùa hè cuồng nhiệt vẫn vây quanh
Ngồi nghe hồn bốc thành hơi loãng
Vương vấn bên hàng cây nắng xanh
Nỗi nhớ có làm mưa tháng hạ
Gọi em về tắm mát dòng sông
Để bài thơ mọc trên cành lá
Thành trái tim non của đóa hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2007 23:29:50 bởi dohuhong >
Cho Hết Cuộc Trầm Luân Anh khô như mặt đất xưa
Em về như những cơn mưa cuối mùa
Tình em mấy giọt đong đưa
Anh người lữ khách đường trưa mệt nhoài
Trăm năm biết có còn ai
Cùng đi cho hết tháng ngày trầm luân
Nắng Hồng Địa Ngục Ngày thinh lặng, anh qua đường rực lửa
Lửa đốt tan vần thơ mới tượng hình
Mặt trời treo trên đỉnh phố lung linh
Chực rụng xuống giữa tình người sa mạc
Về đường trưa, mây đỏ bay phờ phạc
Nỗi nhọc nhằn lăn ướt đẫm bờ lưng
Từ tim anh dòng thơ chảy ngập ngừng
Đời xoay tít mong làm cơn gió lạ
Quán khép cửa phân chia trời mùa hạ
Anh ghé vào tìm hơi mát nhân gian
Trong ly bia như có chút thiên đàng
Anh quên bẳng nắng hồng ngoài địa ngục
Anh là.... Anh là chi phiếu chắt chiu
Dành ra một khoản em tiêu pha tình
Anh là chiếc bóp màu xinh
Cho em gửi cả niềm tin yêu vào
Anh là chìa khóa ban đầu
Mở cho em cửa vườn đào tình yêu
Anh là đôi gót hài thêu
Theo em xuôi ngược những chiều trần gian
Anh là quyển sách ngàn trang
Từ đầu đến cuối chỉ toàn chữ yêu
Anh là điện thoại một chiều
Gọi em từ cõi hoang liêu vô thường
Anh là áo khoác mù sương
Lờ mờ nhân ảnh em vương bên trời
Anh là vòng nhẫn lẻ loi
Ôm em từng ngón tình rời bơ vơ
Anh là thời khắc lặng lờ
Ngưng vòng luân chuyển đợi chờ tình em
Dung Nhan Ngày Cũ Anh đã thấy dung nhan ngày tháng cũ
Trên môi thơm ngàn câu nói tạ từ
Dòng tóc dài trăm con suối ưu tư
Trong mắt biếc vạn nỗi sầu thiên cổ
Ngõ nhà em hoa đã tàn mấy độ
Mà anh còn làm bướm thẩn thờ bay
Vườn hồng xưa thôi cổng đóng then cài
Chợt thấp thoáng một dung nhan tàn tạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2007 18:50:36 bởi dohuhong >
Tình Yêu Cây Cỏ Tình không đòi em trả lại làm chi
Kỷ niệm đã phai mờ khi nắng nhạt
Hãy giữ lại những lời thơ rất thật
Của một thời cây cỏ cũng biết yêu
Nụ hôn say trong khúc nhạc ban chiều
Em cứ giữ dấu ân tình muôn thuở
Tình đã cho, anh không đòi lại nữa
Nếu muốn quên, em đừng giữ trong tim
Hãy xem tình như là một cuốn phim
Vừa kết thúc câu chuyện dài buồn bã
Rồi mai đây trên đường đời vạn ngả
Có gặp nhau xin hãy cứ làm ngơ
Như rừng cây chưa yêu gió bao giờ
Như chim én chưa một lần qua phố
Xin dành lại nhau lối mòn thật nhỏ
Cho một ngày nai trở lại suối mơ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2017 13:05:19 bởi Huyền Băng >
Tàn Phai
Em về đường sương lạnh
Vai nặng gánh sầu thương
Làn gió nhẹ vấn vương
Khi đèn trời đã tắt
Hàng cây khô cúi mặt
Hồn mục nát bao giờ
Đi dưới trời bơ vơ
Anh biến thành băng giá
Chim bay về phố lạ
Hát những lời buồn tênh
Đời anh còn lênh đênh
Trên biển sầu xa vắng
Gặp em đêm gió lặng
Trời làm mưa ngỡ ngàng
Che khuất dấu địa đàng
Tàn phai trong trí nhớ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2017 13:04:02 bởi Huyền Băng >
Lời Côn Trùng Em có hiểu lời côn trùng tha thiết
Kêu ngoài sương cho hết cả đêm dài
Để mặt trời còn thức giấc sớm mai
Cho cây lá một ngày yêu nhau nữa
Hãy xích lại gần nhau bên ánh lửa
Để đêm trông cho rõ mặt tình nhân
Và rót thêm làn hơi ấm ân cần
Vào tim lạnh của đêm dài thao thức
Em có thấy bóng trăng vàng rạo rực
Trăng đã gầy còn một nửa dung nhan
Hãy yêu nhau thôi đừng để trăng tàn
Ngày mai tới biết đâu tình đã muộn r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2017 13:02:59 bởi Huyền Băng >
Đời Cổ Thụ Đời sống có buồn vui không chờ đợi
Có những đêm ôm giấc ngủ thật dài
Có những chiều ngồi chờ nắng nhạt phai
Và những sáng dậy nghe đời mệt mỏi
Đời sống có những cuộc tình gian dối
Lời hẹn đầu là lời cuối chia tay
Tình ung thư từng khối nhỏ u hoài
Thời gian đó cũng không là liều thuốc
Đời sống có nhiều lần anh lỡ bước
Khi mùa xuân buồn khoác áo đi xa
Anh hóa thân thành cây cổ thụ già
Chờ mục nát trong khu vườn tình ái
Tình Yêu 1 Tình yêu đó có khi là rượu đắng
Nhưng cuộc đời cần có những cơn say
Để con tim còn trổi nhịp ngất ngây
Đưa ta lại vườn địa đàng đã mất
Tình yêu đó có khi là dao cắt
Vết ngọt ngào đau buốt đến trăm năm
Anh tấm bia chờ đón mũi dao đâm
Cho máu chảy loang một dòng tình sử
Tình yêu đó có khi là thú dữ
Xé hồn anh một thuở lạc rừng thơ
Anh đi săn mà quên khẩu súng hờ
Nên hồn đã gục bên bờ thương nhớ
deleted
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2007 02:27:09 bởi dohuhong >
Tình Yêu 3 Tình yêu đó có khi là gió thổi
Tiếng gió buồn hiu hắt suốt trăm năm
Nghe đâu đây thoang thoảng chút hương trầm
Của một thuở hồng hoang thiên địa cũ
Tình yêu đó có khi là cuồng lũ
Cuốn đời nhau vào rừng rú hoang vu
Ta giết nhau bằng những ngọn tình thù
Thân mục rã thành ngàn cây cổ thụ
Tình yêu đó có khi là chim cú
Mang tin buồn vào đêm tối thê lương
Kêu trong sương từng hồi ngắn đoạn trường
Cho dòng lệ chảy tuôn về biển cả
Tình yêu đó có khi là phố lạ
Ta lạc loài trên mỗi ngả yêu thương
Trời tắt rồi con nắng nhẹ vấn vương
Mà anh vẫn chưa tìm ra quán trọ
Tình Yêu 5 Tình yêu đó có khi là con rết
Trăm chân bò dẫm nát cả hồn nhau
Anh luôn luôn là cọng cỏ gục đầu
Chờ héo úa trước vết chân tình ái
Tình yêu đó có khi là quan ải
Đã khép rồi muôn vó ngựa trường chinh
Anh chinh phu trên trận mạc một mình
Lòng chưa hẹn một ngày về quê cũ
Tình yêu đó có khi là con vụ
Quay một đời cho lăn lốc cơn mê
Anh vẫn như đứa trẻ đứng bên lề
Nhìn con vụ mà lòng đau xoay tít
Em Là... Em là phím chữ hững hờ
Cho anh ghi xuống bài thơ tình sầu
Em là dòng điện nhiệm mầu
Cho anh gửi nốt tình vào hư không
Em là màn ảnh vô hồn
Cho anh đọc thoáng mấy dòng đau thương
Em là đàn vắng canh trường
Cho anh ngồi viết khúc tương tư dài
Em là ly rượu nồng say
Cho anh cạn nỗi u hoài nghìn năm
Em là chiếc gối âm thầm
Cho anh nằm xuống trầm ngâm một đời r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2017 13:01:15 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: