Xin chào DHH, trieuam mới vào, chiều giờ ngồi đọc hết trang thơ của DHH mà thấy ngẩn ngơ, hình như trong cái buồn man mác phảng phất quanh thơ của DHH có ẩn hiện đâu đó cái nỗi buồn của không chỉ một mình DHH. Tiếng thơ thay tiếng lòng, diễn tả giùm tâm trạng của muôn vạn nỗi buồn của đôi lứa đã trót rơi vào bể ái. Mạn phép tặng bài thơ này cho DHH nhé, chúc một ngày vui vẻ.
Triều Âm
ĐÊM THÌ THẦM
Nghe gió thổi đêm trở mình thao thức
Bóng nguyệt sầu phảng phất bóng ai
Dường như ai nặng u hoài
Để đêm cô lạnh mệt nhoài ưu tư
Choàng giấc mộng, đẫm thư tình lệ
Ướt gối mềm,đang kể tình si
Đêm rơi đêm nặng những gì
Tâm tư lạc mất lời thi lạnh lùng
Vai nặng gánh nhân sinh tình nghĩa
Cố công tìm một thuở chân tâm
Cầm tay tim khẽ nói thầm
Nhớ ơi nhớ lắm, đêm trầm thủơ xưa
Hôn thật khẽ bờ môi tội lỗi
Nắm bàn tay nặng nợ với đời
Cố đem hơi ấm cho người
Hong lên tia sáng nụ cười vắng xa
Ngày chạy mất, đêm nhoà hoang tưởng
Tay chạm tim, vất vưởng cơ cầu
Cớ sao chẳng đặng tin nhau
Thương lời chân thật ngàn sau ngọt ngào...