Mặt Đất Khát Khao
Nốt Nhạc Trầm
Chưa gặp em, anh đã nghe tiếng hát
Từ một nơi trong trí nhớ thật gần
Đang bay về theo cơn gió lâng lâng
Cho cây cỏ thêm một ngày hạnh phúc
Cám ơn em, anh đã nghe lời chúc
Từ con đường vào vũ trụ thênh thang
Đang buông lơi thành muôn sợi nắng vàng
Cho rực rỡ trái tim mùa đông lạnh
Em hãy hát trong ngày dài cô quạnh
Hẹn cho đời tình yêu mới xôn xao
Khi người tình vừa vội vã bỏ nhau
Đêm ngồi lại bơ vơ cùng trời đất
Em hãy chúc cho ngày vui đã mất
Một con đường quay lại với con tim
Một tình yêu nghìn năm vẫn đi tìm
Vừa rực sáng cuối trần gian tăm tối
Khúc ca đó ngàn lời chưa viết vội
Chỉ vì em là chiếc bóng trăm năm
Dành cho nhau thêm những nốt nhạc trầm
Cũng đã đủ cho cuộc tình hư ảo
Chắc dọn nhà qua bên này luôn quá Đọc thơ ĐHH mới thấy hồn mình bay bay. Triều Âm dự định là 10 ngày sau công việc thư thư một chút mới reply cho ĐHH, nhưng nhịn hong nổi, viết luôn LỜI GIÓ HÁT Có câu hát đánh rơi trong tiềm thức
Cuộn nỗi buồn đánh mất tự ngàn năm
Đêm phố gió lặng rơi một nốt trầm
Dốc sương phủ một đêm mờ hư ảo Lối cỏ quen lạc bóng mình lảo đảo
Phảng phất đời ảo não nỗi niềm riêng
Lăn tròn dốc nỗi buồn nào khô khốc
Chạm mùa xuân có tiếng nấc nghẹn ngào. Trên đồi cao nắng có vàng tiếng hát
Dấu chân sương níu gượng bước chân người
Ta ngồi đây,đệm lại khúc nhạc trời
Lung linh một cõi cho người tình xa.
Trích đoạn: trieuam
Chắc dọn nhà qua bên này luôn quá Đọc thơ ĐHH mới thấy hồn mình bay bay. Triều Âm dự định là 10 ngày sau công việc thư thư một chút mới reply cho ĐHH, nhưng nhịn hong nổi, viết luôn
LỜI GIÓ HÁT
Có câu hát đánh rơi trong tiềm thức
Cuộn nỗi buồn đánh mất tự ngàn năm
Đêm phố gió lặng rơi một nốt trầm
Dốc sương phủ một đêm mờ hư ảo
Lối cỏ quen lạc bóng mình lảo đảo
Phảng phất đời ảo não nỗi niềm riêng
Lăn tròn dốc nỗi buồn nào khô khốc
Chạm mùa xuân có tiếng nấc nghẹn ngào.
Trên đồi cao nắng có vàng tiếng hát
Dấu chân sương níu gượng bước chân người
Ta ngồi đây,đệm lại khúc nhạc trời
Lung linh một cõi cho người tình xa.
Tiếng Hát Từ Phương Xa Em cứ đến rồi đi và đừng hẹn Như lời ca trong gió buổi hoàng hôn Nốt nhạc êm rơi tận đáy tâm hồn Cho sóng gợn chút tình xa hiu hắt Anh ở đây với ngày vui lịm tắt Chờ tình yêu từng bóng xế qua đường Tiếng hát em từ tiền kiếp vấn vương Về đâu đó bên lưng đồi trí nhớ Có còn không những mùa xuân rực rỡ Với người tình ẩn hiện giữa muôn hoa? Tiếng hát xưa bay lơ lửng phím ngà Cho trời chợt bừng lên cơn nắng mới Dòng nhạc trầm xin hãy chờ nhau với Cho anh trôi về tới biển yêu thương Gặp lại em trong khúc hát vô thường Và cả một trời xuân trên xứ lạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2008 09:23:09 bởi dohuhong >
Nửa Mùa Đông Trông lên nhật nguyệt xoay vần
Tháng giêng thấp thoáng dáng xuân đang về
Đường trần mấy dặm sơn khê
Ngựa hồng đuổi bóng trăng thề trên không
Khung trời còn nửa mùa đông
Anh gom cất lại vào lòng chiều xuân
Trao Em Nửa Mùa Xuân Anh sẽ cho em nửa cuộc đời
Để mùa xuân thắm lại vành môi
Cho trời xưa đón em vào mộng
Anh đã chờ em mấy kiếp rồi
Anh vẫn ngược xuôi giữa tháng ngày
Niềm vui anh sẽ bẻ phân hai
Trao em một nửa mùa xuân mới
Còn nửa để dành đêm đắm say
Ừ THÌ, MỘT NỬA
Một nửa bâng quơ để lại trời
Một thời mơ mộng đã lỡ trôi
Hững hờ câu chữ chợt rơi
Để xao đáy mắt chơi vơi cuộc tình. Xốc nghiêng gió vực mình đứng dậy
Thả mùa xuân vùng vẫy cuối đời
Ngẩn ngơ nhặt nửa nụ cười
Chân trời chết lặng bóng người đâu ta...
Trích đoạn: trieuam
Ừ THÌ, MỘT NỬA
Một nửa bâng quơ để lại trời
Một thời mơ mộng đã lỡ trôi
Hững hờ câu chữ chợt rơi
Để xao đáy mắt chơi vơi cuộc tình.
Xốc nghiêng gió vực mình đứng dậy
Thả mùa xuân vùng vẫy cuối đời
Ngẩn ngơ nhặt nửa nụ cười
Chân trời chết lặng bóng người đâu ta...
Mở Cửa Mùa Đông Mùa đông vừa mở cửa ra
Nỗi buồn đã ngấm vào da bao giờ
Điểm tâm bằng một bài thơ
Hồn anh no đủ ngẩn ngơ cả ngày
Đêm về anh uống thơ say
Nỗi buồn tích trữ chợt đầy buồng tim
MEN GÌ LẠ NHỈ?
Uống chung một nỗi buồn tênh
Tay say men lạ rơi trên ái tình
Trần gian chập choạng điêu linh
Bóng ta, sáng - tối đổ kềnh câu thơ
Bước chân trần thế hững hờ
Mộng mơ đủ để dại khờ một phen. g'morning
Trích đoạn: trieuam
MEN GÌ LẠ NHỈ?
Uống chung một nỗi buồn tênh
Tay say men lạ rơi trên ái tình
Trần gian chập choạng điêu linh
Bóng ta, sáng - tối đổ kềnh câu thơ
Bước chân trần thế hững hờ
Mộng mơ đủ để dại khờ một phen.
g'morning
Cho Anh Gửi Lại Mùa Xuân
Cả trần gian thắp ngọn đèn
Soi lên cho tỏ bóng em chập chùng
Buồn trôi tới cõi vô cùng
Vần thơ hư ảo mang chung nỗi niềm
Trăm năm giọt rượu môi mềm
Chợt nghe em hát lênh đênh cuối trời
Đi theo cơn mộng rã rời
Chân anh đã mỏi giữa đời trầm luân
Cho anh gửi lại mùa xuân
Để em trang điểm thành vần thơ yêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 20:27:58 bởi dohuhong >
Lời Chúc Từ Trăm Năm Cám ơn em về những lời chúc tụng
Khi nắng xuân sắp sửa báo mùa sang
Chim uyên ương về đứng xếp hai hàng
Chào ngày tới hẹn thêm niềm vui mới
Lòng mở cửa bước ra đường đón đợi
Bóng xuân thì thấp thoáng cuối ngày vui
Năm tháng qua bên phố lạ ngược xuôi
Anh chưa có mùa xuân nào hạnh phúc
Từ trăm năm chợt nghe lời em chúc
Men rượu nồng vương vấn cả lời thơ
Đông còn đây xuân đến tự bao giờ
Chân dung đó không làm sao thấy được
Trích đoạn: dohuhong
Cho Anh Gửi Lại Mùa Xuân
Cả trần gian thắp ngọn đèn
Soi lên cho tỏ bóng em chập chùng
Buồn trôi tới cõi vô cùng
Vần thơ hư ảo mang chung nỗi niềm
Trăm năm giọt rượu môi mềm
Chợt nghe em hát lênh đênh cuối trời
Đi theo cơn mộng rã rời
Chân anh đã mỏi giữa đời trầm luân
Cho anh gửi lại mùa xuân
Để em trang điểm thành vần thơ yêu
CÁM ƠN MÙA XUÂN
Bóng mùa xuân phủ hồng đường tình ái
Yến oanh bay tô điểm dãi mây trời
Mùa xuân anh gửi tận chân trời
Ngọt nồng hương gió nụ cười tình nhân. Em nhận lấy bâng khuâng câu chữ
Gỡ nơ hồng nghe sắc thắm trăm năm
Mặt đất cỗi cằn kéo những hòn đá lăn Tách địa cầu thu ngắn khoảng tình xuân. Xuân hừng hực khát khao đời luyến ái
Hương trầm luân xoãi cánh đời bay đi
Bàn chân người kịp theo vết chim di
Mà hiện ảnh là câu thơ tâm tưởng
Trích đoạn: trieuam
CÁM ƠN MÙA XUÂN
Bóng mùa xuân phủ hồng đường tình ái
Yến oanh bay tô điểm dãi mây trời
Mùa xuân anh gửi tận chân trời
Ngọt nồng hương gió nụ cười tình nhân.
Em nhận lấy bâng khuâng câu chữ
Gỡ nơ hồng nghe sắc thắm trăm năm
Mặt đất cỗi cằn kéo những hòn đá lăn
Tách địa cầu thu ngắn khoảng tình xuân.
Xuân hừng hực khát khao đời luyến ái
Hương trầm luân xoãi cánh đời bay đi
Bàn chân người kịp theo vết chim di
Mà hiện ảnh là câu thơ tâm tưởng
Bóng Xuân Hạnh Phúc Có thật em là chiếc bóng xuân
Đã giăng phủ khắp cả đường trần?
Cho đời anh mát thêm hy vọng
Đem rắc vào thơ được mấy vần Có thật em về theo dấu chim?
Tháng giêng con nắng ngủ im lìm
Anh nghe văng vẳng từ đâu đó
Tiếng hát dịu dàng của trái tim Có thật đất trời đang khát khao
Tình em thấp thoáng giữa chiêm bao?
Tim anh sẽ mở con đường nhỏ
Cho gót chân yêu em bước vào Có thật là thơ hiện dáng xuân
Cho cơn gió nhẹ đến bâng khuâng?
Cho em nhận cả trời tình ái
Khi hạnh phúc qua chỉ một lần
Trích đoạn: dohuhong
[
Bóng Xuân Hạnh Phúc
Có thật em là chiếc bóng xuân
Đã giăng phủ khắp cả đường trần?
Cho đời anh mát thêm hy vọng
Đem rắc vào thơ được mấy vần
Có thật em về theo dấu chim?
Tháng giêng con nắng ngủ im lìm
Anh nghe văng vẳng từ đâu đó
Tiếng hát dịu dàng của trái tim
Có thật đất trời đang khát khao
Tình em thấp thoáng giữa chiêm bao?
Tim anh sẽ mở con đường nhỏ
Cho gót chân yêu em bước vào
Có thật là thơ hiện dáng xuân
Cho cơn gió nhẹ đến bâng khuâng?
Cho em nhận cả trời tình ái
Khi hạnh phúc qua chỉ một lần
TIẾNG HÁT TỪ CON TIM
Trời đất giao hòa từng hơi thở
Nghe con tim luân vũ điệu hồi sinh
Xòe tay đếm giọt bình minh
Tóc em là nắng đượm tình đôi ta.
Xuân còn hơ hớ vóc ngọc ngà
Nụ tình đùa gọi khúc xuân ca
Dáng mây trời đó thiết tha
Gót sen theo lối tim hoa bước vào.
Bài thơ xuân thắm rất ngọt ngào
Tình duyên - cơn gió thì thào đó đây
Này anh một chút men say
Này em uống cạn sợi dây duyên tình.
Trích đoạn: trieuam
TIẾNG HÁT TỪ CON TIM
Trời đất giao hòa từng hơi thở
Nghe con tim luân vũ điệu hồi sinh
Xòe tay đếm giọt bình minh
Tóc em là nắng đượm tình đôi ta.
Xuân còn hơ hớ vóc ngọc ngà
Nụ tình đùa gọi khúc xuân ca
Dáng mây trời đó thiết tha
Gót sen theo lối tim hoa bước vào.
Bài thơ xuân thắm rất ngọt ngào
Tình duyên - cơn gió thì thào đó đây
Này anh một chút men say
Này em uống cạn sợi dây duyên tình.
Tương Tư Vần Thơ Lạ Từ trong tháng giêng chợt nghe em hát
Như gót phiêu bồng về giữa tim nhau
Cho ngày nắng lên hạnh phúc ban đầu
Từng nốt nhạc rơi sâu vào trí nhớ Xin hãy cho nhau con đường rộng mở
Những bàn chân đi trong nắng mùa xuân
Tha thiết gọi nhau về với tình nhân
Như khúc tình ca từ trăm năm trước Lời hát vấn vương trên đời xuôi ngược
Em ở nơi nào mặt đất thênh thang?
Mùa xuân chiêm bao chưa tỏ dung nhan
Mà thời gian đã lên đường thiên lý Ngày tháng vây quanh bao điều phiền lụy
Bỗng thấy cuộc đời êm ả dòng sông
Bởi tiếng hát em thấp thoáng xuân hồng
Như men rượu cay một trời ngây ngất Hoa lá hồ nghi lời tình ong mật
Khi gió xô đời nghiêng bóng cô liêu
Xuân vẫn chưa lên ngày đã sang chiều
Anh bỗng tương tư vần thơ xa lạ
Trích đoạn: dohuhong
Tương Tư Vần Thơ Lạ
Từ trong tháng giêng chợt nghe em hát
Như gót phiêu bồng về giữa tim nhau
Cho ngày nắng lên hạnh phúc ban đầu
Từng nốt nhạc rơi sâu vào trí nhớ
Xin hãy cho nhau con đường rộng mở
Những bàn chân đi trong nắng mùa xuân
Tha thiết gọi nhau về với tình nhân
Như khúc tình ca từ trăm năm trước
Lời hát vấn vương trên đời xuôi ngược
Em ở nơi nào mặt đất thênh thang?
Mùa xuân chiêm bao chưa tỏ dung nhan
Mà thời gian đã lên đường thiên lý
Ngày tháng vây quanh bao điều phiền lụy
Bỗng thấy cuộc đời êm ả dòng sông
Bởi tiếng hát em thấp thoáng xuân hồng
Như men rượu cay một trời ngây ngất
Hoa lá hồ nghi lời tình ong mật
Khi gió xô đời nghiêng bóng cô liêu
Xuân vẫn chưa lên ngày đã sang chiều
Anh bỗng tương tư vần thơ xa lạ
CHỈ LÀ MỘT CHÚT KHÁT KHAO Chỉ thoáng gió lướt qua đời cảm biến
Giọt nắng phai lấp lóe buổi đêm tàn
Khúc hoan ca rung trên đỉnh núi ngàn
Trật khớp dốc rừng kêu đau thương nhớ. Mùa xuân sang cánh hoa rừng đang nở
Thoảng màn sương rung vỡ một đôi tình
Từng nhịp đập trên từng không vẳng lại
Dội mặt đất lạc loài nỗi khát khao. Cung chiều nhớ giật bung người xao xác
Hoang dã đời sao tỏa ngát hương trinh
Tương tư chi chỉ một thoáng phiêu linh
Chiều ngã bóng là sầu đau vạn cỗ.
Trích đoạn: trieuam
CHỈ LÀ MỘT CHÚT KHÁT KHAO
Chỉ thoáng gió lướt qua đời cảm biến
Giọt nắng phai lấp lóe buổi đêm tàn
Khúc hoan ca rung trên đỉnh núi ngàn
Trật khớp dốc rừng kêu đau thương nhớ.
Mùa xuân sang cánh hoa rừng đang nở
Thoảng màn sương rung vỡ một đôi tình
Từng nhịp đập trên từng không vẳng lại
Dội mặt đất lạc loài nỗi khát khao.
Cung chiều nhớ giật bung người xao xác
Hoang dã đời sao tỏa ngát hương trinh
Tương tư chi chỉ một thoáng phiêu linh
Chiều ngã bóng là sầu đau vạn cỗ.
Sao Em Không Là Mùa Xuân? Thơ về ngả bóng bên rừng trí nhớ
Nên em không là một chút khát khao
Cây lá trong hồn nghiêng gió xôn xao
Cho chân anh qua nghìn đêm vũ trụ Thơ em trôi đi một dòng thác lũ
Cuốn hút tình anh ra tận biển khơi
Trông lên tháng ngày hạnh phúc chơi vơi
Là anh chợt biết mùa xuân không tới Nỗi buồn vẫn giăng trên đường diệu vợi
Khi thơ em làm chiếc bóng lênh đênh
Và tiếng hát vang từ cõi mông mênh
Cho đêm nằm xuống nghe đời thương nhớ Tưởng chiều nghĩa trang rộn ràng tiếng thở
Cho vần thơ yêu cất cánh hồi sinh
Nhưng trái tim em đã khép cổng tình
Nên cây lá đứng bên đường chết lặng Sao em không là mùa xuân rực nắng
Cho bóng yêu thương hiển hiện bên đồi
Cho hồn anh bay cơn gió bồi hồi
Nhẹ thoáng rung lên một bài thơ mới?
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: