 
    
  
    
    
    
        
        
    ![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Mặt Đất Khát Khao
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              Tiếng Sóng Thiên Thu 
    
  Anh nhìn em bằng con tim rộng mở 
  Khi hàng thơ vừa mọc trái bên đường 
  Đời chờ nghe vang tiếng bước yêu thương 
  Cho rộn rã một mùa xuân cổ tích 
    
  Xin đừng nghĩ cuộc tình là bi kịch 
  Vì sáng nay anh còn gặp trong thơ 
  Đôi mắt em dâng đợt sóng vô bờ 
  Xô dạt cả những đêm dài phiền muộn 
    
  Đêm vẫn đợi những ngày vui đổ xuống 
  Bóng tình về trên mặt đất hoang vu 
  Hạnh phúc này thành tiếng hát thiên thu 
  Cho hoa lá yêu nhau mùa xuân mới 
    
  Ngước trông lên cuộc tình cao vời vợi  
  Chợt thấy em là trăng sáng lưng đồi 
  Hồn thơ anh trôi dòng suối bồi hồi 
  Mang tình tự qua bình nguyên tình ái 
    
  Tháng năm đi, còn mùa xuân ở lại 
  Đời nở hoa trên phiến đá muộn màng 
  Khúc nguyệt cầm muôn thuở vẫn còn vang 
  Như tiếng sóng ru vào bờ thương nhớ        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Mùa Xuân Không Còn Nữa       Khi em thấy mùa xuân không còn nữa 
  Chim khuyên buồn còn bay mãi ngàn năm 
  Tình yêu anh không có được chỗ nằm 
  Trong tim nhỏ của người thơ chưa gặp 
   
  Ngày mai bước trên đường trần thẳng tắp 
  Những người tình chờ đón gọi nhau đi 
  Về đâu em khi mất dấu xuân thì 
  Lên con dốc đã nghe đời mệt mỏi? 
   
  Em có biết tình yêu là sương khói 
  Vây quanh đời rồi tan giữa hư vô 
  Anh ngủ quên trong ngày tháng mơ hồ 
  Khi tỉnh giấc lại mơ mùa xuân cũ    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MÙA XUÂN CỔ TÍCH
    Đêm chuyển ngày lối yêu thương mọc trái  
  Phiến đá sầu chợt nở đoá yêu thương  
  Hồn ai trôi triệu con suối tình vương  
  Và ngước mặt đỉnh thiên đường đánh mất.        Con nắng xa kéo đêm dài xa khuất  
  Réo rắt vàng tia nắng trượt vào mây  
  Bao sắc thắm loài hương say trỗi dậy  
  Để nguyệt cầm trong tơ tưởng hôm nay.        Trăng trên cao kéo ngày quay cộng hưởng  
  Ngẩn ngơ treo giữa thế cuộc ái tình  
  Con sóng đời vẫn từng bước phiêu linh  
  Khi xuân thì em lăn tròn xuống dốc.        Có mùa xuân đứng yên như cột mốc  
  Trơ khấc nhìn làn tóc gió thôi bay  
  Để ngày mai trong xuân mới hương cay 
  Ta lại vẽ một mùa xuân cổ tích.     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: trieuam 
   
  MÙA XUÂN CỔ TÍCH
  
  Đêm chuyển ngày lối yêu thương mọc trái  
  Phiến đá sầu chợt nở đoá yêu thương  
  Hồn ai trôi triệu con suối tình vương  
  Và ngước mặt đỉnh thiên đường đánh mất.  
    
  Con nắng xa kéo đêm dài xa khuất  
  Réo rắt vàng tia nắng trượt vào mây  
  Bao sắc thắm loài hương say trỗi dậy  
  Để nguyệt cầm trong tơ tưởng hôm nay.  
    
  Trăng trên cao kéo ngày quay cộng hưởng  
  Ngẩn ngơ treo giữa thế cuộc ái tình  
  Con sóng đời vẫn từng bước phiêu linh  
  Khi xuân thì em lăn tròn xuống dốc.  
    
  Có mùa xuân đứng yên như cột mốc  
  Trơ khấc nhìn làn tóc gió thôi bay  
  Để ngày mai trong xuân mới hương cay 
  Ta lại vẽ một mùa xuân cổ tích.  
  
        Chỉ Là Huyền Thoại      Tìm hạnh phúc trong mùa xuân cổ tích 
  Để gặp em xuôi ngược giữa loài người 
  Đường đổ bóng nghiêng nghiêng chiều cô tịch 
  Anh cúi đầu làm ngọn cỏ chơi vơi       Đời xuôi chảy một dòng sông tư lự 
  Chưa một lần quay lại với mùa xuân 
  Tiệc tình yêu có còn ai tham dự? 
  Giọt rượu nào đọng lại chút bâng khuâng?       Trên phiến đá vô tình hoa vẫn nở 
  Ngày vẫn đi trong lặng lẽ cuối năm 
  Cây chờ gió hát tình ca dang dở 
  Khi trái tim về tìm lại chỗ nằm       Em đã đến như cơn giông phiêu bạt 
  Rồi ra đi biền biệt giữa hư vô 
  Còn trong anh một tình yêu đổ nát 
  Bài thơ xưa thành huyền thoại mơ hồ    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Giấc Ngủ Tháng Hai       Anh lại viết cho em bài thơ nhỏ 
  Ướp hoa hồng và nắng của mùa xuân 
  Khi cuộc đời vang tiếng gọi tình nhân 
  Trái tim đỏ vừa đong đầy hạnh phúc 
   
  Anh đứng đợi đường tháng hai hun hút 
  Một ngày vui trời đất lại yêu nhau 
  Cho tình xưa rung nhẹ nắng ban đầu 
  Bài thơ sẽ tỏa hương nồng ngây ngất        Hãy say ngủ trong bài thơ anh viết 
  Như ngày xưa công chúa ngủ trong rừng 
  Khi chim muông về đó hát vang lừng 
  Và hoàng tử sẽ gọi em thức giấc 
   
  Hãy say ngủ bên cuộc đời tất bật 
  Như tháng hai có con suối ngoan hiền 
  Chảy lan tràn trên mặt đất bình yên 
  Dòng nước của ngày tình yêu dào dạt 
   
  Hãy ngủ say trong vườn hoa thơm ngát 
  Có côn trùng ru mãi điệu yêu thương 
  Có ngõ vui dẫn tới cổng thiên đường 
  Anh đứng đó chờ em từ lâu lắm 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tháng hai ngủ ấm yêu thương 
   
  Mình về bên nhau ru tàn đông tìm hơi ấm  
  Bài thơ hồng đêm mơ giấc tình xuân 
  Mình về bên nhau như thuở ấy tình nhân 
  Tim hòa nhịp ấp yêu lần hạnh phúc 
   
  Mình vẫn chờ nhau bao niềm vui chen chút 
  Lần nữa mùa xuân như đã xuân nào 
  Ngủ thật say... vòng tay thơ nương náu 
  Đắm tình xuân như thuở ấy ban đầu 
   
  Xin nhắm mắt đưa hồn du cõi mộng 
  Xỏa tóc dài thơm hương lửa rừng thơ 
  Xin ru cho em muôn bài hát đong đưa 
  Thơ trăng gió hòa tim yêu hơi thở 
   
  Ru đi anh bút thơ muôn hoa nở 
  Cát bụi hồng trần lan tỏa trời thơ 
  Ngồi xuống đi anh từ muôn kiếp đã chờ 
  Uống thật ngọt giọt tình thơ say ngủ 
   
  Ấm yêu thương tháng hai xuân tròn nụ 
  Hoa tình thương nở ngập giấy thơ hồng 
  Ru đi anh bằng giọt thơ hâm nóng 
  Em ngủ say mê vần ân ái muôn đời 
   
  Trần Hồng Châu   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2008 04:10:26 bởi Trần Hồng Châu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: Trần Hồng Châu 
   
  Tháng hai ngủ ấm yêu thương 
   
  Mình về bên nhau ru tàn đông tìm hơi ấm  
  Bài thơ hồng đêm mơ giấc tình xuân 
  Mình về bên nhau như thuở ấy tình nhân 
  Tim hòa nhịp ấp yêu lần hạnh phúc 
   
  Mình vẫn chờ nhau bao niềm vui chen chút 
  Lần nữa mùa xuân như đã xuân nào 
  Ngủ thật say... vòng tay thơ nương náu 
  Đắm tình xuân như thuở ấy ban đầu 
   
  Xin nhắm mắt đưa hồn du cõi mộng 
  Xỏa tóc dài thơm hương lửa rừng thơ 
  Xin ru cho em muôn bài hát đong đưa 
  Thơ trăng gió hòa tim yêu hơi thở 
   
  Ru đi anh bút thơ muôn hoa nở 
  Cát bụi hồng trần lan tỏa trời thơ 
  Ngồi xuống đi anh từ muôn kiếp đã chờ 
  Uống thật ngọt giọt tình thơ say ngủ 
   
  Ấm yêu thương tháng hai xuân tròn nụ 
  Hoa tình thương nở ngập giấy thơ hồng 
  Ru đi anh bằng giọt thơ hâm nóng 
  Em ngủ say mê vần ân ái muôn đời 
   
  Trần Hồng Châu  
  
        Cám ơn Trần Hồng châu đã ghé bước qua và còn lưu lại một bài thơ thật dễ thương. Xin được gửi tặng lại người thơ một bài thơ... con cóc sau đây, mong Trần Hồng Châu sẽ tìm được thêm thật nhiều nguồn cảm hứng để sáng tác:       Mùa Xuân Tháng Hai       Em đã biết niềm vui thường ngắn ngủi 
  Như những ngày vội vã của tháng hai 
  Anh vẫn leo từng con dốc mệt nhoài 
  Mà chưa thấy em về trên phố lạ 
   
  Em đã biết gió xô đời nghiêng ngả  
  Như cơn say chếnh choáng mấy mươi năm 
  Và người say thường cần một chỗ nằm 
  Bên cạnh em, anh nghe mùa xuân tới 
   
  Em đã biết đường thiên thu vời vợi 
  Dìu nhau đi bàn chân mỏi giữa đời 
  Có lần nào con suối nhẹ nhàng trôi? 
  Cho ta thả hồn thơ về chốn cũ    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  dohuhong 
   
  Cám ơn Trần Hồng châu đã ghé bước qua và còn lưu lại một bài thơ thật dễ thương. Xin được gửi tặng lại người thơ một bài thơ... con cóc sau đây, mong Trần Hồng Châu sẽ tìm được thêm thật nhiều nguồn cảm hứng để sáng tác: 
    
  Mùa Xuân Tháng Hai 
   
  Em đã biết niềm vui thường ngắn ngủi 
  Như những ngày vội vã của tháng hai 
  Anh vẫn leo từng con dốc mệt nhoài 
  Mà chưa thấy em về trên phố lạ 
   
  Em đã biết gió xô đời nghiêng ngả  
  Như cơn say chếnh choáng mấy mươi năm 
  Và người say thường cần một chỗ nằm 
  Bên cạnh em, anh nghe mùa xuân tới 
   
  Em đã biết đường thiên thu vời vợi 
  Dìu nhau đi bàn chân mỏi giữa đời 
  Có lần nào con suối nhẹ nhàng trôi? 
  Cho ta thả hồn thơ về chốn cũ
      Nếu Đổ HỒng cho phép Hồng Châu xin được ghé để bậu bạn cho người thơ được vui mãi, bốn mùa như mùa xuân 
   
  Rượu mùa xuân 
   
  Em sẽ về bên vườn xưa trăng cổ tích 
  Rót rượu mừng xuân chia năm tháng tươi hồng 
  Mình rót cho nhau men vị cay nồng 
  Say thơ múa nhịp đàn xuân trên phố 
   
  Em sẽ về bên anh chiều phố cổ 
  Say hoàng hôn ráng đỏ thẳm chân trời 
  Sẽ cùng anh thức dậy đón tuyệt vời 
  Trăng chênh chếch buông lơi tình hai đứa 
   
  Em hứa về cùng nhau rót rượu tình hương lửa 
  Xoa mỏi mòn trên từng bước hoang mơ 
  Uống cạn dòng xuân chữ nghĩa bơ phờ 
  Chử YÊU nối chữ THƯƠNG vàng chén ngọc 
   
  Trần Hồng Châu  
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: Trần Hồng Châu 
   
   
  Nếu Đổ HỒng cho phép Hồng Châu xin được ghé để bậu bạn cho người thơ được vui mãi, bốn mùa như mùa xuân 
   
  Rượu mùa xuân 
   
  Em sẽ về bên vườn xưa trăng cổ tích 
  Rót rượu mừng xuân chia năm tháng tươi hồng 
  Mình rót cho nhau men vị cay nồng 
  Say thơ múa nhịp đàn xuân trên phố 
   
  Em sẽ về bên anh chiều phố cổ 
  Say hoàng hôn ráng đỏ thẳm chân trời 
  Sẽ cùng anh thức dậy đón tuyệt vời 
  Trăng chênh chếch buông lơi tình hai đứa 
   
  Em hứa về cùng nhau rót rượu tình hương lửa 
  Xoa mỏi mòn trên từng bước hoang mơ 
  Uống cạn dòng xuân chữ nghĩa bơ phờ 
  Chử YÊU nối chữ THƯƠNG vàng chén ngọc 
   
  Trần Hồng Châu  
  
       Xin Trần Hồng Châu cứ tự nhiên vào họa thơ nhé. Dưới đây là bài thơ cảm tác từ thơ của THC đó: 
      Dòng Thơ Giao Hưởng       Hãy về đây trong mùa xuân cổ tích    Có con đường nằm đợi bước chân em   Cỏ tương tư ngày tháng cũng vàng thêm   Em có hiểu lời chim uyên tha thiết?       Hãy về đây cùng tháng hai nối tiếp   Cuộc tình nồng dang dở nửa chừng xuân   Em có nghe lời gió gọi tình nhân?   Trên phố rộng trái tim hồng mở ngõ       Hãy ngồi lại tâm tình cùng ngọn cỏ   Cho trời đông rớt xuống một mặt trời   Cuộc đời này còn giây phút nghỉ ngơi   Chờ xuân đến rót đầy ly tình ái       Hãy nằm xuống bên mùa xuân trống trải   Trông nửa trời còn nghiêng ngã đường mây   Từ trăm năm xin hẹn lại một ngày   Ta sẽ gặp giữa dòng thơ giao hưởng 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Hạt Tuyết Cuối Mùa       Như hạt tuyết cuối mùa bay lất phất 
  Xuân đã về làm lạnh cả hồn anh 
  Sáng hôm nay chim không hót trên cành 
  Trời đất rộng xa bạt ngàn dấu tích 
   
  Ngày xuân lên trên cuộc đời tĩnh mịch 
  Tình vẫn trôi trong dòng máu lững lờ 
  Buồng tim hồng vang nhịp đập ngẩn ngơ 
  Anh còn đó một niềm vui tàn tạ 
   
  Nhớ em mãi trong cơn đau mệt lả 
  Hạt tuyết nào còn phủ kín đời nhau 
  Cổng vườn hoang nay đã khép lối vào 
  Cỏ chờ mọc thêm nỗi buồn trắng xóa    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Đỗ Hồng 
  Nếu Đổ HỒng cho phép Hồng Châu xin được ghé để bậu bạn cho người thơ được vui mãi, bốn mùa như mùa xuân 
   
  Rượu mùa xuân 
   
  Xin Trần Hồng Châu cứ tự nhiên vào họa thơ nhé. Dưới đây là bài thơ cảm tác từ thơ của THC đó: 
    
  Dòng Thơ Giao Hưởng 
    
  Hãy về đây trong mùa xuân cổ tích  
  Có con đường nằm đợi bước chân em 
  Cỏ tương tư ngày tháng cũng vàng thêm 
  Em có hiểu lời chim uyên tha thiết? 
    
  Hãy về đây cùng tháng hai nối tiếp 
  Cuộc tình nồng dang dở nửa chừng xuân 
  Em có nghe lời gió gọi tình nhân? 
  Trên phố rộng trái tim hồng mở ngõ 
    
  Hãy ngồi lại tâm tình cùng ngọn cỏ 
  Cho trời đông rớt xuống một mặt trời 
  Cuộc đời này còn giây phút nghỉ ngơi 
  Chờ xuân đến rót đầy ly tình ái 
    
  Hãy nằm xuống bên mùa xuân trống trải 
  Trông nửa trời còn nghiêng ngã đường mây 
  Từ trăm năm xin hẹn lại một ngày 
  Ta sẽ gặp giữa dòng thơ giao hưởng
   Như ngày xưa 
   
  Như ngày xưa mình tìm nhau hẹn ước 
  Thơ tương giao âm hưởng điệu mùa xuân 
  Anh thi nhân gom mây trời xanh mướt 
  Áo nàng thơ thơm lụa nắng trong ngần 
   
  Như ngày xưa gieo hạt thơ luyến ái 
  Vần nằm nghiêng bút cắn nghĩa tương tư 
  Thơ trao thơ ghi phiến lá mùa thu 
  Khắc cội nhớ làm chứng nhân hội ngộ 
   
  Như ngày xưa chìm bão cuồng thịnh nộ 
  Sông cạn đá mòn tình vẫn trơ gan 
  Em cùng anh kề cận dạo cung đàn 
  Trời quang lãng sau cơn mưa le lói 
   
  Như ngày xưa trăng vàng treo ngập lối 
  Bút mực hồng giấy trắng ghép yêu đương 
  Mình ghép tên nhau đi tận cuối đường 
  Chiều biển nắng nghe trùng dương ru sóng      Cám ơn Đổ Hồng những bài thơ màu hồng thật đẹp, tràn đầy nhựa sống, rất mong Hồng Châu có thể đền đáp một chút gọi là hương thơ dành cho người 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2008 04:49:51 bởi Trần Hồng Châu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Đỗ Hồng 
   
  Hạt Tuyết Cuối Mùa 
    
  Như hạt tuyết cuối mùa bay lất phất 
  Xuân đã về làm lạnh cả hồn anh 
  Sáng hôm nay chim không hót trên cành 
  Trời đất rộng xa bạt ngàn dấu tích 
   
  Ngày xuân lên trên cuộc đời tĩnh mịch 
  Tình vẫn trôi trong dòng máu lững lờ 
  Buồng tim hồng vang nhịp đập ngẩn ngơ 
  Anh còn đó một niềm vui tàn tạ 
   
  Nhớ em mãi trong cơn đau mệt lả 
  Hạt tuyết nào còn phủ kín đời nhau 
  Cổng vườn hoang nay đã khép lối vào 
  Cỏ chờ mọc thêm nỗi buồn trắng xóa
      Nếm vị tình yêu 
   
  Nếm những hạt xuân trên má anh lành lạnh 
  Tuyết vừa tan hương vị ngọt làn môi 
  Gần bên nhau cho xuân ấm tinh khôi 
  Hôn dấu tích kỷ niệm đầu mùa cũ 
   
  Nếm những hạt xuân ôm vào lòng ấp ủ 
  Chia cho anh hơi ấm trái tim hồng 
  Chia cho anh bao niềm nhớ thương mong 
  Chia nhau mãi khi lệ lòng nhòa ướt 
   
  Nếm những cơn đau chìm trong nhau say khướt 
  Uống giọt thơ hồng chết ngất trần gian 
  Rải đầy thơ vùng dấu ái địa đàng 
  Cỏ mọc nhớ râm ran vùng tiềm thức 
   
  Trần Hồng Châu       Hồng ơi... Châu thấy thơ của mình bắt đầu ngả sang vần trầm buồn, Người có yêu những vần thơ buồn hay không ? 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: Trần Hồng Châu 
   
  Như ngày xưa 
   
  Như ngày xưa mình tìm nhau hẹn ước 
  Thơ tương giao âm hưởng điệu mùa xuân 
  Anh thi nhân gom mây trời xanh mướt 
  Áo nàng thơ thơm lụa nắng trong ngần 
   
  Như ngày xưa gieo hạt thơ luyến ái 
  Vần nằm nghiêng bút cắn nghĩa tương tư 
  Thơ trao thơ ghi phiến lá mùa thu 
  Khắc cội nhớ làm chứng nhân hội ngộ 
   
  Như ngày xưa chìm bão cuồng thịnh nộ 
  Sông cạn đá mòn tình vẫn trơ gan 
  Em cùng anh kề cận dạo cung đàn 
  Trời quang lãng sau cơn mưa le lói 
   
  Như ngày xưa trăng vàng treo ngập lối 
  Bút mực hồng giấy trắng ghép yêu đương 
  Mình ghép tên nhau đi tận cuối đường 
  Chiều biển nắng nghe trùng dương ru sóng 
   
  Cám ơn Đổ Hồng những bài thơ màu hồng thật đẹp, tràn đầy nhựa sống, rất mong Hồng Châu có thể đền đáp một chút gọi là hương thơ dành cho người 
  
        Có lẽ Trần Hồng Châu là nguồn cảm tác của bài thơ sau:       Em Đến Từ Ngày Xưa       Trở lại ngày xưa đường xe thổ mộ   Có những khung trời nhánh tóc che nghiêng   Hàng lá thơ ngây chưa vướng ưu phiền   Tình yêu trên đó long lanh giọt nắng       Trở lại ngày xưa dòng sông yên lặng   Đợi những con thuyền về chở mộng mơ   Cùng tháng năm trôi qua những bến bờ   Cho anh chợt thấy tình em biển rộng       Trở lại ngày xưa trời xuân áo lộng   Em bước về ngang bóng mát che đời   Trong trí vẫn vang nhịp guốc xa vời   Cuộc sống quanh co chưa mòn dấu cỏ       Trở lại ngày xưa bầy chim trước ngõ   Hát những lời tình vang vọng sớm trưa   Người yêu đi về như thoáng nắng mưa   Bỏ lại cho nhau đường dài hạnh phúc       Trở lại ngày xưa niềm vui chen chúc   Phố xá mọc lên những trái tim hồng   Em từ kiếp nào chợt đến thong dong   Bước xuống hồn anh làm cơn địa chấn 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: Trần Hồng Châu 
   
  Nếm vị tình yêu 
   
  Nếm những hạt xuân trên má anh lành lạnh 
  Tuyết vừa tan hương vị ngọt làn môi 
  Gần bên nhau cho xuân ấm tinh khôi 
  Hôn dấu tích kỷ niệm đầu mùa cũ 
   
  Nếm những hạt xuân ôm vào lòng ấp ủ 
  Chia cho anh hơi ấm trái tim hồng 
  Chia cho anh bao niềm nhớ thương mong 
  Chia nhau mãi khi lệ lòng nhòa ướt 
   
  Nếm những cơn đau chìm trong nhau say khướt 
  Uống giọt thơ hồng chết ngất trần gian 
  Rải đầy thơ vùng dấu ái địa đàng 
  Cỏ mọc nhớ râm ran vùng tiềm thức 
   
  Trần Hồng Châu  
   
  Hồng ơi... Châu thấy thơ của mình bắt đầu ngả sang vần trầm buồn, Người có yêu những vần thơ buồn hay không ? 
  
       Trần Hồng Châu có cảm thấy thơ phảng phất nét buồn thường là những bài thơ hay?       Đường Trần Lặng Lẽ 
    
  Em rắc nỗi buồn vào bài thơ nhỏ 
  Cho thêm đậm đà một chút tình riêng 
  Anh đọc một lần lòng đã nghiêng nghiêng 
  Như vừa uống cạn rượu ngàn năm trước 
    
  Hãy rót cho tràn đầy đêm mộng ước 
  Cùng sớm mai này đưa đón mùa xuân 
  Ta gặp nhau trong ngày tháng trầm luân 
  Mà đã nghe chừng tình yêu siêu thoát 
    
  Giữa bài thơ em nỗi buồn thơm ngát 
  Lan tỏa bên đời sương khói thiết tha 
  Anh bước chân vào trời đất bao la 
  Tìm đâu cho thấy dung nhan phiền muộn 
    
  Khi qua vực sâu niềm vui rơi xuống 
  Đời bỗng lăn dài thành nỗi xót xa 
  Mùa xuân trong thơ ngã bóng nhạt nhòa 
  Anh lại đi trên đường trần lặng lẽ  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2008 19:53:49 bởi Đỗ Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Đỗ Hồng 
   
  Trần Hồng Châu có cảm thấy thơ phảng phất nét buồn thường là những bài thơ hay?  
   
  Đường Trần Lặng Lẽ 
    
  Em rắc nỗi buồn vào bài thơ nhỏ 
  Cho thêm đậm đà một chút tình riêng 
  Anh đọc một lần lòng đã nghiêng nghiêng 
  Như vừa uống cạn rượu ngàn năm trước 
    
  Hãy rót cho tràn đầy đêm mộng ước 
  Cùng sớm mai này đưa đón mùa xuân 
  Ta gặp nhau trong ngày tháng trầm luân 
  Mà đã nghe chừng tình yêu siêu thoát 
    
  Giữa bài thơ em nỗi buồn thơm ngát 
  Lan tỏa bên đời sương khói thiết tha 
  Anh bước chân vào trời đất bao la 
  Tìm đâu cho thấy dung nhan phiền muộn 
    
  Khi qua vực sâu niềm vui rơi xuống 
  Đời bỗng lăn dài thành nỗi xót xa 
  Mùa xuân trong thơ ngã bóng nhạt nhòa 
  Anh lại đi trên đường trần lặng lẽ  
   
  Trần Hồng Châu có cảm thấy thơ phảng phất nét buồn thường là những bài thơ hay? 
   Châu nghe nỗi buồn tan trong thơ của hồng một mùi hương khó phai.... 
   
  Có những giọt buồn 
   
  Hảy hôn giọt buồn chảy thơ trên giấy 
  Anh có nghe vùng tiềm thức lặng câm 
  Anh có nghe con tim dường run rẩy 
  Nghe cơn say về ngủ dưới trăng rằm 
   
  Rót cho anh giọt sầu lem đôi má 
  Đừng lau anh cho môi mặn giọt mềm 
  Em đón anh xuân từng bừng hoa lá 
  Chiếc giọt hương thơm về nhớ từng đêm 
   
  Có những giọt buồn thơm trong lòng đất 
  Nở cành hồng chất ngất những đam mê 
  Có những giọt buồn hả hê khóc ngất 
  Hoa chưa phai tình câm nín đi về... 
   
  Đưa anh về con đường trần lặng lẽ 
  Gió hôn thơm má nắng một chân tình 
  Từ vực sâu nghe thương đau rên khẽ 
  Yêu còn yêu giọt nhớ đọng sương trinh  
   
  Trần Hồng Châu 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2008 00:41:52 bởi Trần Hồng Châu >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: