 
    
  
    
    
    
        
        
    ![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Mặt Đất Khát Khao
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              Viết Cho Em       Viết cho em trong ngày đầu của tháng 
  Bằng niềm vui rơi sót lại tháng hai 
  Bằng con tim rực sáng giữa ngày dài 
  Bằng nỗi nhớ cơn mưa chiều sẽ đến 
   
  Viết cho em không bằng lời hò hẹn 
  Không men nồng trong ly rượu chiều đông 
  Không tiếng ca vang đường phố mênh mông 
  Anh chỉ có bài thơ tình rạo rực 
   
  Viết cho em trong từng đêm thao thức 
  Bằng cơn mơ về sáng rất dịu êm 
  Bằng suy tư nhăn từng nếp gối mềm 
  Bằng tiếng gió hắt hiu ngoài hiên vắng 
   
  Viết cho em với ngàn đêm biển lặng 
  Với tâm tình trải rộng bãi hoang vu 
  Với yêu thương đầy cả chuyến viễn du 
  Tình xuân muộn lênh đênh theo ngày tháng 
   
  Viết cho em ngày đầu tiên phiêu lãng 
  Trời tháng ba tình chợt nắng chợt mưa 
  Cả phố nằm lây lất giấc ngủ trưa 
  Sao chưa thức với thơ tình anh viết?    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Ngày Vàng Vừa Tắt       Anh vừa mất thêm một ngày thương nhớ 
  Những phiến đời lặng lẽ bỏ nhau đi 
  Đường thiên thu vời vợi bóng xuân thì 
  Em chìm khuất trong chiều sâu kỷ niệm 
   
  Trời tháng ba im lìm như mặt biển 
  Nghe cuộc tình nằm chờ đợi bão giông 
  Rượu tương tư đong từng chén cay nồng 
  Đời tiếc nuối một ngày vàng vừa tắt 
   
  Trong trí nhỏ có bài thơ lây lất 
  Từng lời êm chảy xuống trái tim khô 
  Nhịp tim yêu vang động rất mơ hồ 
  Như tiếng bước ngày xuân đi nhè nhẹ 
   
  Ngày xếp hàng ra đi cùng tuổi trẻ 
  Đường tháng ba còn giấc ngủ cô liêu 
  Đổi linh hồn anh lấy một tình yêu 
  Tình bỗng chết giữa vần thơ héo hắt    
            
            
         
     
    
 
    
    Xuân giữa tháng ba mới bắt đầu 
  Anh chờ trong mộng đã bao lâu 
  Những dòng tình tự vừa ươm nắng 
  Đã quyện thành thơ trong mắt nhau 
   
  Phố lạnh hôm nay có mặt trời 
  Treo trên cành lá bóng chơi vơi 
  Người đi không đợi mùa xuân đến 
  Để gió hắt hiu thổi xuống đời 
   
  Em nhắn mùa xuân đến trước thềm 
  Đừng làm mưa ướt áo nhung mềm 
  Đừng giăng mây tím trời thương nhớ 
  Đừng để ưu phiền vương mắt em 
   
  Cây đứng giữa trời trưa nắng nghiêng 
  Nghe tình vui mọc lá đầu tiên  
  Trái tim vừa mở con đường nhỏ 
  Đợi đón những bàn chân bước êm  
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Ngày Vàng Vừa Tắt      Anh vừa mất thêm một ngày thương nhớ 
  Những phiến đời lặng lẽ bỏ nhau đi 
  Đường thiên thu vời vợi bóng xuân thì 
  Em chìm khuất trong chiều sâu kỷ niệm 
   
  Trời tháng ba im lìm như mặt biển 
  Nghe cuộc tình nằm chờ đợi bão giông 
  Rượu tương tư đong từng chén cay nồng 
  Đời tiếc nuối một ngày vàng vừa tắt 
   
  Trong trí nhỏ có bài thơ lây lất 
  Từng lời êm chảy xuống trái tim khô 
  Nhịp tim yêu vang động rất mơ hồ 
  Như tiếng bước ngày xuân đi nhè nhẹ 
   
  Ngày xếp hàng ra đi cùng tuổi trẻ 
  Đường tháng ba còn giấc ngủ cô liêu 
  Đổi linh hồn anh lấy một tình yêu 
  Tình bỗng chết giữa vần thơ héo hắt         Thương nhớ lại về 
   
  Em trở về đầu tháng ba lạnh ngắt 
  Mắt đất hoài khao khát giọt nắng vàng 
  Vừa rời tay nghe thương nhớ hoang mang 
  U ẩn giữa hàng mây ngàn nỗi nhớ 
   
  Chiều tháng ba biển buồn như hơi thở 
  Run niềm đau chìm lắng xuống dòng sâu 
  Em trở về nghe sóng vỗ bạc đầu 
  Mùa thương cũ lai về như thuở nọ 
   
  Ở đằng xa một giọt xuân trong gió 
  Là dáng em bài thơ nhỏ đượm hồng 
  Anh dang tay đón em bờ môi đỏ 
  Hôn từng cơn nhung nhớ chảy thành dòng 
   
  Em trở về đường tháng ba trông ngóng 
  Có anh yêu trên muôn vạn nẻo đường 
  Trao linh hồn làn gió mới tình thương 
  Thương, thương mãi vần thơ dài năm tháng 
   
  Trần Hồng Châu .      r    
  Hồng huynh ơi... muội về rồi nè... huynh đón muội và đi chầm chậm hóng gió biển chớ đừng chạy quá nhanh nha huynh !!....     
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2008 17:04:26 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: Trần Hồng Châu 
   
  Thương nhớ lại về 
   
  Em trở về đầu tháng ba lạnh ngắt 
  Mắt đất hoài khao khát giọt nắng vàng 
  Vừa rời tay nghe thương nhớ hoang mang 
  U ẩn giữa hàng mây ngàn nỗi nhớ 
   
  Chiều tháng ba biển buồn như hơi thở 
  Run niềm đau chìm lắng xuống dòng sâu 
  Em trở về nghe sóng vỗ bạc đầu 
  Mùa thương cũ lai về như thuở nọ 
   
  Ở đằng xa một giọt xuân trong gió 
  Là dáng em bài thơ nhỏ đượm hồng 
  Anh dang tay đón em bờ môi đỏ 
  Hôn từng cơn nhung nhớ chảy thành dòng 
   
  Em trở về đường tháng ba trông ngóng 
  Có anh yêu trên muôn vạn nẻo đường 
  Trao linh hồn làn gió mới tình thương 
  Thương, thương mãi vần thơ dài năm tháng 
   
  Trần Hồng Châu . 
   
  Hồng huynh ơi... muội về rồi nè... huynh đón muội và đi chầm chậm hóng gió biển chớ đừng chạy quá nhanh nha huynh !!.... 
  
        Cám ơn bài thơ hay của một người đi xa mới trở về (đi đâu cũng không biết). Chắc chắn tôi phải đọc... chầm chậm mà thưởng thức chứ!     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Nửa đêm thức giấc, ghé gửi chú bài thơ đầu tiên của tháng ba 
       MẢNH KHUYẾT
    Khuyết đời nhau vần thơ ai đan trải  
  Phơi trụi trần những khắc khoải đêm suông  
  Ta khuyết nhau vẽ chẳng trọn nỗi buồn  
  Để hoang lạnh giọt sương mềm tan loãng.       Trong cơn mộng em thì thầm mê sảng  
  Tiếng yêu thương khoắng động cả đêm sâu  
  Thở hụt hẫng cõi tình đau vô cảm  
  Với bóng mình chừng gió thoảng đêm rơi.       Mảnh trăng non khuyết mình khi anh tới  
  Bàn tay nóng chẳng lấp tròn xa vợi  
  Nụ tình nồng mất hút góc đợi xưa  
  Để tháng ba sẽ đan vừa mảnh khuyết.        Trái tim hoang rùng mình trong nuối tiếc  
  Khập khiễng đời mộng biêng biếc xanh rêu  
  Lối ta đi trăng lọt giữa thủy triều  
  Biển nuốt mất một chiều xưa khiếm khuyết.        Triều Âm    03.09.2008    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: trieuam 
   
  Nửa đêm thức giấc, ghé gửi chú bài thơ đầu tiên của tháng ba 
 
    
  MẢNH KHUYẾT
  
  Khuyết đời nhau vần thơ ai đan trải  
  Phơi trụi trần những khắc khoải đêm suông  
  Ta khuyết nhau vẽ chẳng trọn nỗi buồn  
  Để hoang lạnh giọt sương mềm tan loãng. 
    
  Trong cơn mộng em thì thầm mê sảng  
  Tiếng yêu thương khoắng động cả đêm sâu  
  Thở hụt hẫng cõi tình đau vô cảm  
  Với bóng mình chừng gió thoảng đêm rơi. 
    
  Mảnh trăng non khuyết mình khi anh tới  
  Bàn tay nóng chẳng lấp tròn xa vợi  
  Nụ tình nồng mất hút góc đợi xưa  
  Để tháng ba sẽ đan vừa mảnh khuyết.  
    
  Trái tim hoang rùng mình trong nuối tiếc  
  Khập khiễng đời mộng biêng biếc xanh rêu  
  Lối ta đi trăng lọt giữa thủy triều  
  Biển nuốt mất một chiều xưa khiếm khuyết.  
    
  Triều Âm  
  03.09.2008 
  
        Cám ơn bài thơ dễ thương của Triều Âm. Cho chú gửi tặng TÂ bài thơ sau nhé:       Trăng Tan       Còn nửa vầng trăng soi gối chiếc 
  Đêm nằm tưởng nhớ cuộc tình xưa 
  Hồn thơ bay tới tinh cầu lạ 
  Tìm lại người tình của tháng ba       Em có thức cùng hoa trước ngõ 
  Để nghe tình khúc giữa đêm sương 
  Côn trùng réo gọi từ lòng đất 
  Vọng mãi nghìn năm một nỗi buồn       Ngồi giữa đêm dài chong mắt nhớ 
  Thấy trong dĩ vãng lối đi về 
  Anh đưa tay với vầng trăng khuyết 
  Mang xuống cho đời một giấc mê       Dấu cũ phai nhòa hồn dạ thảo 
  Lung linh cành lá bóng liêu trai 
  Chân đi chưa hết đời hiu quạnh 
  Đã thấy trăng tan cuối dốc dài    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Đường Về Tháng Ba         Đường về tháng ba nắng vàng cuối phố  
  Bàn chân nhẹ tênh dong ruổi từng ngày  
  Mây đã bay rồi hồn gửi lại đây  
  Ngồi với cỏ cây nghe lòng nghiêng ngã  
   
  Đường về tháng ba tình xuân giục giã  
  Áo vàng còn bay ngoài ngõ hững hờ  
  Vườn cũ phai tàn từng bóng ngày thơ  
  Xe cộ xuống lên giữa đời xa lạ  
   
  Đường về tháng ba tình yêu mọc lá  
  Trên những cành khô rộn rã tiếng chim  
  Một đời loanh quanh anh vẫn đi tìm  
  Trong cõi bao la vầng trăng tri kỷ  
   
  Đường về tháng ba đất trời mộng mị  
  Bài thơ viết dài cho đến trăm năm  
  Tưởng như tình xưa bên gối đang nằm  
  Anh dang tay ôm nỗi buồn ray rứt 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Xuân Ảo 
    
  Anh chỉ còn xuân trong ý thơ 
  Mùa xuân chưa đến thực bao giờ 
  Ngày lên không nắng vàng tha thiết 
  Chim nhớ mai đào hót ngẩn ngơ 
   
  Em nhé, cho anh rót nắng xuân 
  Vào bài thơ nhỏ gửi xa gần 
  Gửi về em chút hương xuân mới 
  Và cả một vườn hoa ái ân 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2008 22:44:16 bởi Đỗ Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Từ Cõi Xa Xăm 
   
  Như tiếng gọi xa xăm từ tiền kiếp 
  Giọng em vang âm hưởng một mùa xuân 
  Ở bên này nghe một thoáng bâng khuâng 
  Anh cứ ngỡ tình thơ về đâu đó 
   
  Lần đầu tiên có nhiều điều chưa ngỏ 
  Tâm trí anh đã mở một con đường 
  Em qua rồi như cơn gió vấn vương 
  Ngày quanh quẩn niềm vui còn sót lại 
   
  Trời hư ảo em qua không nghi ngại 
  Với nụ cười rung nhẹ dấu hồn nhiên 
  Từ trăm năm đổ lại chút cơ duyên 
  Cho anh gặp phần hồn thơ lưu lạc 
   
  Từ hư không bỗng trôi về dòng nhạc 
  Làm xôn xao một ngày giữa tháng ba 
  Như lời gần vang từ chốn rất xa 
  Em đã gửi gió xuân về trong nắng 
   
  Anh muốn nói cùng em lời thinh lặng 
  Của nỗi niềm thức ngủ ở con tim 
  Người thơ ơi, bao năm tháng đi tìm 
  Anh vừa tới bên thềm mùa xuân mới 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tình Sử  
     
  Gặp em xuôi ngược chốn vô hình  
  Gọi tiếng nồng nàn giữa lặng thinh  
  Em đến rồi đi trên mạng ảo  
  Gửi dòng ngôn ngữ rất vô tình  
     
  Tình cờ anh lạc tới trời thơ  
  Quên tháng ngày trôi quá hững hờ  
  Chợt thấy tim hồng đang mở cửa  
  Đón em về tự cõi hư vô  
     
  Những vần thơ nhỏ đã ra khơi  
  Một thuở giao duyên với đất trời  
  Vũ trụ bao la chưa hạnh ngộ  
  Tình thơ đã mọc giữa tim người  
     
  Em về đâu đó nửa chừng xuân  
  Cho cỏ hoa buồn theo dấu chân  
  Trái đất còn quay vòng mệt mỏi  
  Tình hồng chờ đợi đã trăm năm  
     
  Một ngày tâm trí chợt phôi phai  
  Đường đến tình yêu vẫn lạc loài  
  Nỗi chết tương tư trời mạng ảo  
  Sẽ thành tình sử của ngày mai 
            
            
         
     
    
 
    
"Yêu nhau đi đời không đợi chúng ta" 
  Câu hát ngày xưa anh tưởng đã già 
  Nay nghe lại vẫn rung từng sợi nhớ 
  Hãy gần nhau cho đời lên tiếng thở 
  Và con tim tràn dòng máu yêu đương 
  Như cỏ cây vẫn tình tự ngoài vườn 
  Mặc xuân đến rồi đi không từ giã 
  Anh muốn viết cho em vần thơ lạ 
  Nhưng tâm tư dường như đã hao mòn 
  Cùng tháng năm anh cứ mãi quay tròn 
  Như con vụ lăn những vòng mệt mỏi 
  Đời phù du sao ta không sống vội  
  Yêu một lần rồi hẹn đến kiếp sau...  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2008 19:58:34 bởi Đỗ Hồng >