Mặt Đất Khát Khao
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 60 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 894 bài trong đề mục
trieuam 15.05.2008 01:35:45 (permalink)
0
Chú ơi, đã để sẵn rồi, giờ mang qua tặng chú nè

Giao Điểm
 
Ngày đi khuất bóng đêm trằn trọc mãi
Em nhớ gì cho khắc khoải lòng thơ
Vần anh gieo rớt xuống giữa vu vơ
Đời tan biến giữa tình trường bất tận.

Cuộc đời vốn cho đi và được nhận
Những nụ cười và nước mắt cho nhau
Ta có được hạnh phúc thuở ban đầu
Cùng đau khổ trầm đời nhau muôn kiếp.

Đêm trở trăn nên ngày còn mải miết
Chạy vòng quanh tìm kiếm chuyện hư vô
Anh viết gì sao đau đớn cả mộng mơ
Em bật khóc để lệ rơi vào bể ái.

Ta nhìn nhau bên lề đời phải - trái

Bước chân trên đường thẳng chẳng ô li
Giằng  xé nhau qua giao điểm phẳng lì
Rồi lặng lẽ vẫn đi về vô định.

Triều Âm.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2008 01:37:40 bởi trieuam >
Đỗ Hồng 15.05.2008 11:40:10 (permalink)
0

Trích đoạn: trieuam

Chú ơi, đã để sẵn rồi, giờ mang qua tặng chú nè

Giao Điểm
 
Ngày đi khuất bóng đêm trằn trọc mãi
Em nhớ gì cho khắc khoải lòng thơ
Vần anh gieo rớt xuống giữa vu vơ
Đời tan biến giữa tình trường bất tận.

Cuộc đời vốn cho đi và được nhận
Những nụ cười và nước mắt cho nhau
Ta có được hạnh phúc thuở ban đầu
Cùng đau khổ trầm đời nhau muôn kiếp.

Đêm trở trăn nên ngày còn mải miết
Chạy vòng quanh tìm kiếm chuyện hư vô
Anh viết gì sao đau đớn cả mộng mơ
Em bật khóc để lệ rơi vào bể ái.

Ta nhìn nhau bên lề đời phải - trái

Bước chân trên đường thẳng chẳng ô li
Giằng  xé nhau qua giao điểm phẳng lì
Rồi lặng lẽ vẫn đi về vô định.

Triều Âm.


 
Cám ơn bài thơ hay của Triều Âm. Cho chú gửi đến TÂ những dòng sau đây nhé:
 
Về Nơi Giao Điểm
 
Những vần thơ đã về trên giao điểm
Cho một ngày dâng lốc xoáy tim nhau
Hồn thơ bay qua phía nửa tinh cầu
Nghiêng mưa xuống giữa đường trưa cháy bỏng
 
Đôi mắt đêm bên này còn tưởng vọng
Có nỗi buồn thức giấc đợi trăng lên
Chợt nghe mình tan loãng giữa mông mênh
Rồi gặp em đứng chờ nơi giao điểm
 
Em đã đến từ con đường mầu nhiệm
Đường nối liền tư tưởng của con tim
Tình thơ vang trong ngày tháng im lìm
Thành khúc hát lênh đênh ngàn nỗi nhớ
 
Đêm nằm xuống nghe đời lên tiếng thở
Anh chập chờn trong giấc ngủ vần thơ
Thấy em đi như sương khói mịt mờ
Và giao điểm chỉ còn dấu chấm 
trieuam 15.05.2008 13:05:40 (permalink)
0
Chú tuyệt quá !!! Không hiểu sao hồn thơ đang tắt tịt, đọc thơ chú là tự dưng tay gõ phím...
 
DẤU CHẤM CHO THƠ
 
Ta qua nhau như làn sương khói thoảng
Những vần thơ thắp sáng cả u minh
Đường chiều trôi tím thẫm bước đăng trình
Chập chờn trí nhớ đưa mình qua nhau.

 
Từng câu thơ xoa dịu những nỗi đau
Mông mênh gió bên khúc đời mê mải
Những giấc ngủ lăn dốc tình thoai thoải
Chập chờn mình trong khắc khoải lời ru.

 
Những giấc mơ đến giữa dốc sương mù
Hồ như tay chạm bóng người rất xa
Vần thơ chợt tan dưới cội cây già
Khói sương bãng lãng nhạt nhòa bóng nhau.

 
Ta nhìn nhau, hiểu trọn những mối sầu
Đọng trong ánh mắt cơ cầu tháng năm
Bước qua, không dưng tim hạ nốt trầm
Vần thơ sót lại chấm thành tơ duyên.

 
Triều Âm.


Đỗ Hồng 16.05.2008 12:45:40 (permalink)
0

Trích đoạn: trieuam

Chú tuyệt quá !!! Không hiểu sao hồn thơ đang tắt tịt, đọc thơ chú là tự dưng tay gõ phím...
 
DẤU CHẤM CHO THƠ
 
Ta qua nhau như làn sương khói thoảng
Những vần thơ thắp sáng cả u minh
Đường chiều trôi tím thẫm bước đăng trình
Chập chờn trí nhớ đưa mình qua nhau.

 
Từng câu thơ xoa dịu những nỗi đau
Mông mênh gió bên khúc đời mê mải
Những giấc ngủ lăn dốc tình thoai thoải
Chập chờn mình trong khắc khoải lời ru.

 
Những giấc mơ đến giữa dốc sương mù
Hồ như tay chạm bóng người rất xa
Vần thơ chợt tan dưới cội cây già
Khói sương bãng lãng nhạt nhòa bóng nhau.

 
Ta nhìn nhau, hiểu trọn những mối sầu
Đọng trong ánh mắt cơ cầu tháng năm
Bước qua, không dưng tim hạ nốt trầm
Vần thơ sót lại chấm thành tơ duyên.

 
Triều Âm.



 
Hành Trình Vô Định
 
Em có nghe lời thơ trong tiếng gió
Nét chữ mềm trên chiếc lá còn xanh
Chút tình thơ theo nắng đến bên mành
Anh đã gửi từ bên kia đất lạ

 
Đời lên xuống từng chuyến xe vội vã
Ngày đi về qua ngõ rẽ hoàng hôn
Nhập vào thơ chiếc bóng của linh hồn
Trôi lờ lửng theo dòng sông tư tưởng

 
Hãy mở cửa đón vần thơ độ lượng
Không hẹn mà chữ nghĩa đến gần nhau
Thành lời ru vang cùng tận kiếp nào
Cho mặt đất nối đường qua biển rộng

 
Từ tâm tư nghĩa trang bừng nhịp sống
Bởi tình thơ là hơi thở phục sinh
Và thơ anh đã hiện ánh bình minh
Chờ em bước vào hành trình vô định

trieuam 16.05.2008 20:29:33 (permalink)
0
BÊN ĐƯỜNG XÍCH ĐẠO
 
Đường tư tưởng đi ngang đường xích đạo
Phá không gian trong khoảng cách tương giao
Lời thơ ấm đọng trên mắt lá xôn xao
Theo bình minh rót vào lòng nắng mới.

 
Giữa thời gian dòng tâm tư ngóng đợi
Thả trôi mình mặc nhịp vội hôm nay
Để linh hồn một lối thoát ngất ngây
Cùng nhập thể bay về miền đất lạ.

 
Trên trục quay quả địa cầu hoán chuyển
Để vần thơ vượt xích đạo đến gần
Những giới hạn bỗng vỡ tung ý niệm
Sóng trùng dương nối tiếp những vần thương.

 
Trên hành trình tiến về cảnh vô thường
Ta mặc định trong tự nhiên tấu khúc
Hóa mình trong một nguyên tố nhỏ nhoi
Nhìn trong nhân loại ta soi hồn mình.

 
Triều Âm
Đỗ Hồng 16.05.2008 21:51:04 (permalink)
0

Trích đoạn: trieuam

BÊN ĐƯỜNG XÍCH ĐẠO
 
Đường tư tưởng đi ngang đường xích đạo
Phá không gian trong khoảng cách tương giao
Lời thơ ấm đọng trên mắt lá xôn xao
Theo bình minh rót vào lòng nắng mới.

 
Giữa thời gian dòng tâm tư ngóng đợi
Thả trôi mình mặc nhịp vội hôm nay
Để linh hồn một lối thoát ngất ngây
Cùng nhập thể bay về miền đất lạ.

 
Trên trục quay quả địa cầu hoán chuyển
Để vần thơ vượt xích đạo đến gần
Những giới hạn bỗng vỡ tung ý niệm
Sóng trùng dương nối tiếp những vần thương.

 
Trên hành trình tiến về cảnh vô thường
Ta mặc định trong tự nhiên tấu khúc
Hóa mình trong một nguyên tố nhỏ nhoi
Nhìn trong nhân loại ta soi hồn mình.

 
Triều Âm

 
Tình Em Bên Xích Đạo
 
Bên xích đạo, có tình em cháy bỏng
Thơ anh về làm gió thoảng trăm năm
Đêm hoang vu rơi xuống nốt nhạc trầm
Rồi lắng đọng dưới dòng sông thương nhớ
 
Trời nhiệt đới có tình em rực rỡ
Thơ anh về làm bóng mát hàng cây
Đường em đi trăng mọc giữa ban ngày
Trên cành lá xôn xao lời chim gọi
 
Trong bao la có lời thơ tiếp nối
Từ kiếp nào lưu lạc đến hôm nay
Từ tha phương về lại núi sông này
Thơ đã chọn trái tim em trú ngụ
 
Thơ anh sẽ đưa em vào giấc ngủ
Để quên ngày nắng lửa đốt quê hương
Hẹn gặp nhau nơi đầu ngõ thiên đường
Ta họa lại vần thơ xuân bất tận
trieuam 16.05.2008 22:24:12 (permalink)
0
Vũ Khúc Mưa
 
Trời nhiệt đới tháng này mưa đến vội
Dấu vần mơ vào những ngõ tâm hồn
Mưa từng hạt, cứ từng hạt lại tuôn
Gõ đều căn gác bản tình ca trôi.

 
Bên khung cửa em chờ ngày nắng tới
Mang thiên thần có cánh của yêu thương
Trải hoa đi trên lối đến thiên đường
Nơi mùa xuân vẫn mãi dài vô tận.

 
Trời tháng năm ngày mưa vài ba bận
Xoa dịu đời qua cái nắng tháng tư
Những cơn mưa bay như cánh phù du
Vừa ướt áo lại nhạt nhòa nhân ảnh.

 
Vũ khúc mưa đang uốn mình đỏng đảnh
Ghẹo trêu người trong khoảnh khắc xuyến xao
Rồi chợt nghiêng trong tấu khúc ngọt ngào
Mưa dần thấm vào mạch sâu của đất.

 
Có đôi khi tâm hồn cùng ngây ngất
hưởng men say của đôi phút đồng tâm
ta nhìn mưa múa vũ khúc trăm năm

thiên nhiên hòa nhịp tưới xanh khung trời.
 
Triều Âm
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2008 04:36:01 bởi Viet duong nhan >
Đỗ Hồng 22.05.2008 02:08:51 (permalink)
0

Trích đoạn: trieuam

Vũ Khúc Mưa
 
Trời nhiệt đới tháng này mưa đến vội
Dấu vần mơ vào những ngõ tâm hồn
Mưa từng hạt, cứ từng hạt lại tuôn
Gõ đều căn gác bản tình ca trôi.

 
Bên khung cửa em chờ ngày nắng tới
Mang thiên thần có cánh của yêu thương
Trải hoa đi trên lối đến thiên đường
Nơi mùa xuân vẫn mãi dài vô tận.

 
Trời tháng năm ngày mưa vài ba bận
Xoa dịu đời qua cái nắng tháng tư
Những cơn mưa bay như cánh phù du
Vừa ướt áo lại nhạt nhòa nhân ảnh.

 
Vũ khúc mưa đang uốn mình đỏng đảnh
Ghẹo trêu người trong khoảnh khắc xuyến xao
Rồi chợt nghiêng trong tấu khúc ngọt ngào
Mưa dần thấm vào mạch sâu của đất.

 
Có đôi khi tâm hồn cùng ngây ngất
hưởng men say của đôi phút đồng tâm
ta nhìn mưa múa vũ khúc trăm năm

thiên nhiên hòa nhịp tưới xanh khung trời.
 
Triều Âm


Cơn Gió Xôn Xao
 
Trời không mưa sao lòng anh vẫn ướt?
Nắng tháng năm về đọng giọt ưu phiền
Con đường dài hồn cây lá ngả nghiêng
Đưa anh đến thêm một ngày hiu quạnh
 
Trời có mưa cho nỗi buồn mọc nhánh?
Cho vần thơ hòa điệu nhịp mưa rơi
Ngồi cùng anh làm cơn nhớ không rời
Bàn ghế trống vẫn một đời câm lặng
 
Em qua phố trong ngày mưa nhớ nắng
Nhìn mùa xuân khoác áo bỏ đời đi
Bước chân về trăm ngã rẽ phân ly
Có chợt thấy tâm hồn mình ướt sũng?
 
Đường hoàng hôn nghe tuổi vàng chín rụng
Anh nhìn đời bằng đôi mắt phía sau
Bỗng gặp em trong ngày nắng nhạt màu
Như cơn gió xôn xao hồn thơ nhỏ
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2008 04:31:35 bởi Viet duong nhan >
Đỗ Hồng 03.06.2008 07:58:21 (permalink)
0
Hoa Hồng Tháng Sáu
 
Trong mắt xuân chợt thấy mây mùa hạ
Thoáng bay vào trời tháng sáu mênh mông
Nắng đã ươm trên da thịt thơm nồng
Niềm xao xuyến của vườn hoa trước ngõ

Ngày ra biển mở lòng ra với gió
Đêm về nằm còn nghe sóng chơi vơi
Trong mắt em từng bóng xế ngang đời
Đường hun hút chìm vào mưa tháng sáu

Nơi tim nhỏ tình xưa về nương náu
Như chim uyên bay trở lại khu vườn
Hát cùng người trăm điệp khúc yêu thương
Gọi mùa hạ từ trong đôi mắt nhớ

Đường tháng sáu nở hoa hồng rực rỡ
Đợi em về làm bóng nắng lung linh
Anh ngồi đây bên đám lá vô tình
Hồn thao thức vì từng cơn gió lạ

Đỗ Hồng 04.06.2008 19:21:41 (permalink)
0
Chờ Hạ
 
Đã mấy ngày qua không nghe chim hót
Khi mặt trời nằm bệnh cuối chân mây
Nhớ lời chim cây cỏ cũng hao gầy
Những chiếc lá tương tư buồn trong gió

Mai thức dậy nhìn đời trôi khốn khó
Bước chân trần chưa hết cuộc trầm luân
Từng ngày vui rơi rớt xuống mộ phần
Tình ngủ lại trong con tim phiền não

Trời tháng sáu bắt đầu mùa giông bão
Biển tình còn cơn gió lạnh về dâng
Người đưa nhau tìm dấu tích trăm năm
Mà con sóng phũ phàng vừa bôi xóa

Mong chim tới gọi hè về giục giã
Cho vườn tình mở hội đón mùa sang
Em ở đâu bên gió núi mây ngàn?
Hãy trở lại cùng ngày xưa thần thoại

trieuam 07.06.2008 11:16:46 (permalink)
0
MÃI LÀ HUYỀN THOẠI
 
Hè đã sang mang ngày xưa thần thoại
Nở vườn tình trải rộng khắp năm châu
Em ở đây chứ nào có đi đâu
Vẫn cánh gió đùa trên đầu ngọn sóng.

 
Trời hoàng hôn mây che nghiêng chiếc bóng
Tiếng chim xa ríu rít gọi câu tình
Giữa sóng ngàn khe khắp nhịp lãng quên
Dìm sâu tâm tưởng, cuốn phiên chợ đời.

Ta cút bắt bên góc trời tím thẫm
Soi bóng mình giữa khoảng lặng hanh hao
Trời tháng sáu mang những trận mưa rào
Hồn ướt sũng sóng ba đào nhân thế.

 
Anh có sang mang cuộc đời về nhé
Để vườn hồng vẫn nở giữa mùa ngâu
Cánh chim xa sẽ vượt sóng giang đầu
Bình minh rộn rã giữa màu nắng xuân.

 
                                                                    ..... tháng sau mưa về mang huyền thoại 
                                                                           rơi giọt tương phùng xanh mãi buổi chiều xưa....

 
Triều Âm
 
June 7th  2008
 
Đỗ Hồng 07.06.2008 21:14:42 (permalink)
0

Trích đoạn: trieuam

MÃI LÀ HUYỀN THOẠI
 
Hè đã sang mang ngày xưa thần thoại
Nở vườn tình trải rộng khắp năm châu
Em ở đây chứ nào có đi đâu
Vẫn cánh gió đùa trên đầu ngọn sóng.

 
Trời hoàng hôn mây che nghiêng chiếc bóng
Tiếng chim xa ríu rít gọi câu tình
Giữa sóng ngàn khe khắp nhịp lãng quên
Dìm sâu tâm tưởng, cuốn phiên chợ đời.

Ta cút bắt bên góc trời tím thẫm
Soi bóng mình giữa khoảng lặng hanh hao
Trời tháng sáu mang những trận mưa rào
Hồn ướt sũng sóng ba đào nhân thế.

 
Anh có sang mang cuộc đời về nhé
Để vườn hồng vẫn nở giữa mùa ngâu
Cánh chim xa sẽ vượt sóng giang đầu
Bình minh rộn rã giữa màu nắng xuân.

 
                                                                    ..... tháng sau mưa về mang huyền thoại 
                                                                          rơi giọt tương phùng xanh mãi buổi chiều xưa....

 
Triều Âm
 
June 7th  2008
 

 
Ngõ Mưa
 
Trời tháng sáu mưa bay mờ khung kính
Tình anh như chiếc quạt nước hao mòn
Đường lộng gió vết xe lăn vô định
Biết về đâu giữa chiều rộng mênh mông?

Chân vội vã theo dòng đời cuồng lũ
Tình ngỡ ngàng như tiếng sét thinh không
Đường trăm ngả, phương nào về chốn cũ?
Cho anh sưởi lòng đêm với lửa hồng

Mưa vẫn hát khúc ca buồn vô tận
Hồn ngả nghiêng cùng cây cỏ phong ba
Anh vẫy tay chào ngày qua lận đận
Chợt ngỡ mình về tới cõi bao la

trieuam 08.06.2008 03:25:03 (permalink)
0
LỐI QUEN
 
Vẫn thói quen con đường mưa mỗi sáng
Người vô hồn hay cảnh vật rỗng tuênh
Xe chạy đi từng giọt nước bắn lên
Rồi rơi xuống, trở về chung dòng chảy.

 
Những lối quen anh có quen hết thảy?
Có hiểu rằng một viên đá vô tri
Một đóa hoa rực nở tuổi xuân thì
Đang vui vẻ đón chân anh mỗi sớm??

 
Những bước chân trên dòng đời chộn rộn
Chẳng kịp vui nên anh mãi thấy buồn
Ngày cuối tuần sao không chậm nhịp chân
Để ngắm khoảng tình gần bên khung cửa.

 
Trời tháng sáu sẽ còn mưa nhiều nữa
Anh buồn gì để mặt đất nứt đôi
Dòng nước trong sẽ phải rẽ ngả đời
Trôi về đôi nẻo xa vời tréo ngoe.

 
Lối quen xưa cùng ngõ mưa tháng sáu
Anh có thấy góc nương náu nhỏ nhoi
Hồn khát khao giữa cung bậc của đời
Đang rơi thánh thót cùng lời mưa kia....

 
Triều Âm
 
July 7th 2008
 
 
 
Đỗ Hồng 13.06.2008 00:32:02 (permalink)
0

Trích đoạn: trieuam

LỐI QUEN
 
Vẫn thói quen con đường mưa mỗi sáng
Người vô hồn hay cảnh vật rỗng tuênh
Xe chạy đi từng giọt nước bắn lên
Rồi rơi xuống, trở về chung dòng chảy.

 
Những lối quen anh có quen hết thảy?
Có hiểu rằng một viên đá vô tri
Một đóa hoa rực nở tuổi xuân thì
Đang vui vẻ đón chân anh mỗi sớm??

 
Những bước chân trên dòng đời chộn rộn
Chẳng kịp vui nên anh mãi thấy buồn
Ngày cuối tuần sao không chậm nhịp chân
Để ngắm khoảng tình gần bên khung cửa.

 
Trời tháng sáu sẽ còn mưa nhiều nữa
Anh buồn gì để mặt đất nứt đôi
Dòng nước trong sẽ phải rẽ ngả đời
Trôi về đôi nẻo xa vời tréo ngoe.

 
Lối quen xưa cùng ngõ mưa tháng sáu
Anh có thấy góc nương náu nhỏ nhoi
Hồn khát khao giữa cung bậc của đời
Đang rơi thánh thót cùng lời mưa kia....

 
Triều Âm
 
June 7th 2008
 
 
 


Em Như Mây Trắng Phiêu Bồng
 
Lối quen đó người đi không về nữa
Cơn mưa chiều đã xóa dấu chân xưa
Tình yêu cũ như  thân cây nghiêng đổ
Giữa tâm hồn còn nỗi nhớ đong đưa
 
Đường hiu hắt nằm nghiêng nghiêng dốc hạ
Anh trôi vào cùng ngày tháng mênh mông
Chim khuyên đã ngủ quên trên khóm lá
Đời chợt buồn vì vắng tiếng hư không
 
Em qua phố một ngày mưa tầm tã
Có gặp không đôi mắt nhớ gian trần
Còn quanh quẩn trong đám đông xa lạ
Dòng thơ buồn về gợi sóng bâng khuâng
 
Anh bỗng thấy những đường xưa ngăn lối
Cuộc tình nào vừa cất bước lưu vong
Ngày hạnh phúc đã giăng đầy tăm tối
Em bên kia làm mây trắng phiêu bồng

Đỗ Hồng (dohuhong)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2008 04:49:43 bởi Đỗ Hồng >
trieuam 13.06.2008 18:29:37 (permalink)
0
Anh là cơn gió lênh đênh
 
Bên vách núi vòng tay anh chờ đợi
Đưa em lên tận những đỉnh non cao
Vượt trùng dương mặc những cơn ba đào 
Cập bến xuân thanh khiết một vầng mây.

 
Lối quen xưa gió đong đưa mùa hạ
Nốt bổng trầm nghe vừa lạ vừa quen
Dốc hoàng hôn nắng và lá đan xen
Em ngơ ngẩn bềnh bồng nơi xứ lạ.

 
Thành phố buồn hàng cây im bóng lá
Tiếng ve kêu kéo tuột một cõi sầu
Em nghe gió gào thét giữa đêm sâu
Thân mình chợt nặng rơi vào lòng đêm.

 
Ngày mai sang anh là gió lênh đênh
Em hửng nắng mây phiêu bồng đi mãi
Duyên tao ngộ trên vần thơ đan trải
Lối quen xưa khắc khoải dấu u tình.

 
Triều Âm
06/13/2008

Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 60 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 894 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9