Mặt Đất Khát Khao
Trích đoạn: trieuam
GỬI MÙA XUÂN XƯA
Những mùa xuân lại cùng nhau tiếp bước
Trải tháng năm trên thảm cỏ ngút ngàn
Những vần thơ với âm điệu chứa chan
Theo cung bậc vọng lên ngàn nỗi nhớ.
Ta nhìn nhau qua từng làn hơi thở
Cảm nhận hình bên trăn trở thơ buông
Ngày Tình Nhân ngắm lại những yêu thương
Nghe dấu ái lời chim quyên mờ tỏ.
Anh có nghe ngày cuối tuần đứng đó
Chậm nhịp nhìn bên lối nhỏ xuân sang
Anh có nghe trên những đỉnh gió ngàn
Hương xuân nồng thắm đang gần bước sang?
Ngày Tình Nhân qua trên từng năm trước
Năm nay rồi cũng lại bước qua mau
Ta có nhau bên âm điệu sầu đau
Vần thơ vẫn nguyên màu xuân bất tận.
TA090215
Cuối Ngày Anh nhìn xuống bờ vực sâu tư tưởng Thấy trong tim những vết nứt tượng hình Bóng một ngày đã đổ xuống lung linh Cõi xa thẳm vẫn mịt mờ nhân ảnh Anh quanh quẩn bên mặt trời lành lạnh Con đường dài đã tắt một mùa xuân Bước xuống đây chiều hoang vắng tình trần Chợt nghe tiếng gọi buồn trăm năm trước Em trôi nổi trên dòng đời xuôi ngược Còn bao nhiêu trí nhớ giữ cho nhau? Những ước mơ đã chín rụng ngang đầu Thành nuối tiếc vương lối mòn thế kỷ Anh đứng lên từ nỗi đau bình dị Như cỏ cây nghiêng ngả cuối ngày vui Trong tâm tư đêm rũ xuống ngậm ngùi Đêm che khuất cả dung nhan trời đất Cây dang tay đón tình yêu trăng mật Mùa khẳng khiu còn lại chút ưu phiền Gió cuối ngày có xao xuyến hồn em? Như tiếng gõ chờ tháng ba mở cửa R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2009 03:54:50 bởi Đỗ Hồng >
Trích đoạn: Đỗ Hồng
Một Ngày Buồn Trong Thơ
Đã lâu lắm không làm thơ gửi gió
Buồng trí khôn giăng phủ lớp bụi mờ
Bao cuộc tình qua thoáng nhẹ như mơ
Cho anh lại những ngày xuân ngơ ngẩn
Anh trôi nổi trên dòng thơ lận đận
Nhớ về em nên tư tưởng hao mòn
Mùa xuân này tuyết phủ tận đầu non
Em như đóa hoa vàng trong cổ tích
Tìm nhau mãi trong cuộc đời tĩnh mịch
Hành trang thơ giờ cũng sắp vơi rồi
Trần gian này là quán trọ đơn côi
Anh bước xuống nghìn đêm xuân trống vắng
Ngày mai đến với mùa xuân không nắng
Có bao giờ cây lá nhớ nhau không?
Em bay đi như chiếc lá phiêu bồng
Anh ở lại làm cây khô da diết
Thơ anh viết thành lời chim tha thiết
Gọi người tình trên mạng ảo xa xăm
Như mưa xuân bay trên phố âm thầm
Cho trời đất thêm ngày buồn hiu hắt
R
Một Đêm Đông Buồn Nhớ Đã từ lâu trong miên man hoài vọng
Mãi đợi chờ một hình bóng xa xăm
Nhưng mà người như gió vẫn thâm trầm
Ôm một khối tình câm không lên tiếng Vắng tin anh hồn thơ như tắt lịm
Nét hanh hao buồn bã đến khôn cùng
Vần ngập ngừng câu nức nở tay rung
Nên không thể viết thành dòng ngào ngọt Một chữ tình cho ta bao đắng ngót
Gánh buồn đau chua xót nặng oằn vai
Trĩu gót chân trong đêm tối u hoài
Mà mật ngọt trần gian tìm chưa thấy Đến khi nào tình yêu bừng thức dậy?
Giưã một ngày trời nắng đẹp xinh tươi
Có lá hoa khoe sắc mỉm môi cười
Và lúc ấy, tình rạng ngời hạnh phúc Đêm cuối đông buồn ngân lên ca khúc
Gửi nỗi lòng thổn thức đến trời xa
Biết ai kia có còn giữ đậm đà
Trong tâm khảm mối tình xa vạn dặm? Sương Anh Đã lâu lắm không ghé thăm, nay bắt gặp dòng thơ này cuả Dohuhong, làm cho SA có cảm xúc nên nhân tiện vào thả vài dòng và thăm chủ nhà chúc sức khoẻ luôn, hổng biết có phiền hôn?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2009 05:51:31 bởi SuongAnh >
Trích đoạn: SuongAnh
Một Đêm Đông Buồn Nhớ
Đã từ lâu trong miên man hoài vọng
Mãi đợi chờ một hình bóng xa xăm
Nhưng mà người như gió vẫn thâm trầm
Ôm một khối tình câm không lên tiếng
Vắng tin anh hồn thơ như tắt lịm
Nét hanh hao buồn bã đến khôn cùng
Vần ngập ngừng câu nức nở tay rung
Nên không thể viết thành dòng ngào ngọt
Một chữ tình cho ta bao đắng ngót
Gánh buồn đau chua xót nặng oằn vai
Trĩu gót chân trong đêm tối u hoài
Mà mật ngọt trần gian tìm chưa thấy
Đến khi nào tình yêu bừng thức dậy?
Giưã một ngày trời nắng đẹp xinh tươi
Có lá hoa khoe sắc mỉm môi cười
Và lúc ấy, tình rạng ngời hạnh phúc
Đêm cuối đông buồn ngân lên ca khúc
Gửi nỗi lòng thổn thức đến trời xa
Biết ai kia có còn giữ đậm đà
Trong tâm khảm mối tình xa vạn dặm?
Sương Anh
Đã lâu lắm không ghé thăm, nay bắt gặp dòng thơ này cuả Dohuhong, làm cho SA có cảm xúc nên nhân tiện vào thả vài dòng và thăm chủ nhà chúc sức khoẻ luôn, hổng biết có phiền hôn?
Sương Anh đi đâu lâu quá mới... dừng bước giang hồ... ghé qua đây chơi vậy? Chẳng biết có phiền hay không mà chỉ đọc được một bài thơ hay của người thơ mộ điệu. Cám ơn SA nhé.
CON SÓNG CUỐI TRỜI Xe thời gian đi qua đường mưa nắng Đưa anh về trên phố biển oi nồng Trong niềm vui rạng rỡ mặt trời hồng Anh gặp lại bóng mùa hè năm trước Em đã đến cuối trời xa mộng ước Hai bên bờ biển rộng gọi yêu thương Hàng dừa xanh rũ bóng đợi ven đường Cho ta bước vào ngày vui rộng mở Chờ đêm xuống trời pháo hoa rực rỡ Soi mặt nhau cho tỏ dấu ân tình Ngồi xuống đây trong mùa hạ lung linh Đôi chân mỏi tìm phút giây yên nghỉ Nghe sóng vỗ những đêm dài mộng mị Chợt thấy em thành bờ cát ngút ngàn Một sớm nào nằm đợi vết xe lăn Cho bờ cát xới tung lên tình biển Trên biển vắng cuối chiều trời mây chuyển Lòng bâng khuâng trên sóng nước mênh mang Có còn không những ánh mắt trăng vàng Ngày từ giã biển tương tư im sóng Anh trở lại con đường năm tháng rộng Vẫn nhớ hoài thành phố biển xa xăm Nhớ cơn mưa trên biển vắng âm thầm Và nhớ cả tình em bên sóng nước Kỷ niệm những ngày tháng 7 ở Daytona Beach
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2009 09:23:27 bởi Đỗ Hồng >
Tên Gọi Thương Yêu
Có tên gọi phai nhòa trong trí nhớ Bỗng một ngày vọng lại chút thương yêu Như cơn mưa còn sót nắng ban chiều Cho lưu luyến hương nồng trên da thịt Có tên gọi từ trăm năm mờ mịt Đưa ta về cùng kỷ niệm mong manh Tôn Nữ ơi có đợi giữa hoàng thành Tiếng vó ngựa xôn xao trời thương nhớ? Có tên gọi thân quen trên phố chợ Mùa hạ nào cây lá cũng ngẩn ngơ Có phải em từ tiền kiếp bơ vơ Vừa trở lại làm hồn thơ sống dậy? Có tên gọi mơ hồ trong tháng bảy Như dòng sông trôi nhẹ giữa đồng khô Cho một lần về lại với cố đô Ta ngồi đón hương mặt trời buổi sáng Có tên gọi như nổi chìm trên mạng Chợt nghe qua cây cỏ cũng bồi hồi Hương bay lên theo ngọn gió lưng đồi Cho xanh mát cả mùa hè nhiệt đới r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2009 10:26:01 bởi Huyền Băng >
Gọi Tên Em Gọi tên em từ bên này trái đất Gửi tâm tư qua biển rộng non ngàn Tiếng vọng dài thành sóng vỗ miên man Về nối lại những dòng thơ giao hưởng Gọi tên em trong chiều sâu mộng tưởng Âm thanh nào vang dội cả trái tim Ngày tháng đi quanh cuộc sống im lìm Chợt ngồi xuống nghỉ chân trong mùa hạ Gọi tên em bên lưng chừng vách đá Như tiếng reo con suối chảy ngang đời Cho tình nồng thành nước mát ra khơi Cùng cơn gió giữa đêm hè hiu hắt Gọi tên em cuối chân trời nắng tắt Lời tự tình lơ lửng tới mai sau Trong bao la xin một lối đi vào Cho ta bước qua nghìn đêm hạnh ngộ Gọi tên em bằng trăm năm thác đổ Bằng đầu ngày rộn rã tiếng uyên ương Em về đâu trên muôn vạn nẻo đường Có xao xuyến vì lời chim tha thiết? r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2009 10:38:51 bởi Huyền Băng >
Mai Ra Biển Mai ra biển nằm nghe con sóng vỗ Lời thương yêu từ nửa phía tinh cầu Đã vọng về thành nỗi nhớ lao đao Lòng ta trải trên cát vàng nóng bỏng Mai ra biển thấy hồn ta mở rộng Đường thênh thang vũ trụ đón em vào Bóng mát này ta ngồi lại bên nhau Trái tim nhỏ vang nhịp đều hạnh phúc Mai ra biển chờ niềm vui chen chúc Cùng mặt trời thức giấc giữa sương mai Từ thiên thu còn sót lại một ngày Cho ta gặp nửa hồn thơ thất lạc Mai ra biển đi tìm cơn gió mát Những dấu chân in khắp cả mùa hè Em có còn ngồi đợi áng mây che Cho mưa xuống trên tình người sa mạc Mai ra biển nằm nghe chim uyên hát Lời thương yêu vang vọng cuối chân trời Trên đường trần còn một bóng chơi vơi Ta bỗng thấy giữa trời thơ em đến r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2009 15:01:01 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: Đỗ Hồng
Mai Ra Biển
Mai ra biển nằm nghe con sóng vỗ
Lời thương yêu từ nửa phía tinh cầu
Đã vọng về thành nỗi nhớ lao đao
Lòng ta trải trên cát vàng nóng bỏng
Mai ra biển thấy hồn ta mở rộng
Đường thênh thang vũ trụ đón em vào
Bóng mát này ta ngồi lại bên nhau
Trái tim nhỏ vang nhịp đều hạnh phúc
Mai ra biển chờ niềm vui chen chúc
Cùng mặt trời thức giấc giữa sương mai
Từ thiên thu còn sót lại một ngày
Cho ta gặp nửa hồn thơ thất lạc
Mai ra biển đi tìm cơn gió mát
Những dấu chân in khắp cả mùa hè
Em có còn ngồi đợi áng mây che
Cho mưa xuống trên tình người sa mạc
Mai ra biển nằm nghe chim uyên hát
Lời thương yêu vang vọng cuối chân trời
Trên đường trần còn một bóng chơi vơi
Ta bỗng thấy giữa trời thơ em đến
Chào chú !!! Dạo này chú cứ xẹt qua xẹt lại, khó bắt cả bóng quá ! Mới thoáng thấy đó lại về với biển rồi sao?
NGƯỜI RA BIỂN Người ra biển mang giùm tôi nỗi nhớ
Gói bằng mây tha thướt của đại ngàn
Gởi vào gió những niệm cũ riêng mang
Bằng khúc hát lung linh chiều rực rỡ.
Người ta biển với tim đời rộng mở
Vẽ yêu thương thành sóng thẳm dịu dàng
Lắng nghe tình trong khúc gió lang thang
Tay lại gõ những vần thơ một thuở.
Người ra biển xua tan đời trăn trở
Thả hồn theo những tiếng vọng thảnh thơi
Hương nắng sống bừng lên những nụ cười
Cho thơ lại ru đời trang giấy mới.
Người ra biển mang theo tình chờ đợi
Khắc khoải trông khi sóng đã xa bờ
Con đường cũ bên bóng chiều vợi vợi
Câu thơ còn vụng dại tiếng yêu thương.
TA090409
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 17:20:15 bởi trieuam >
Lâu quá mới trở lại đây đọc được bài thơ hay của Triều Âm. Chú chúc Triều Âm những ngày cuối tuần vui vẻ nhé. Hoài Vọng Rời xa biển, ta về trong tháng chín Buớc loanh quanh qua trí nhớ bồi hồi Lời thơ nào còn vương vấn trên môi Từ viễn phố, thơ bay về theo gió Xin từ giã những ngày hè cháy đỏ Những đêm buồn bên biển đón trăng lên Ta nhớ em trong ngày tháng lênh đênh Cho lòng bỗng xôn xao thành biển động Tình nghiêng ngã trước gió đời lồng lộng Bên ta ngồi là khoảng trống mênh mông Tâm tư ta nghiêng xuống một dòng sông Cho tư tưởng trôi về cùng biển cả Ta trở lại con đường xanh bóng lá Chợt thấy em áo trắng quyện mây ngàn Nhịp guốc nào từ quá khứ còn vang Trong thành nội có còn em Tôn Nữ? Tiệc trăm năm ta chờ người tham dự Hồn mỏi mòn trên phiến đá vần thơ Mùa thu nào còn thấp thoáng trong mơ Cho trời đất miên man niềm hoài vọng r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2009 10:14:46 bởi Huyền Băng >
Chiều Thinh Lặng Như vần thơ chìm nổi trong tư tưởng Anh lênh đênh trôi tới cuối hạ buồn Nắng đã tàn trên khung cửa ô vuông Cho anh thấy một ngày vui rụng xuống Qua phố núi chợt nghe tình về muộn Cửa trăm năm khép kín tự bao giờ Bóng người tình lãng đãng giữa vần thơ Đường trước mặt, gió xô đời nghiêng ngả Anh chậm bước bên tháng ngày vội vã Tìm một giờ yên tĩnh để yêu em Nhân ảnh xưa như sương khói qua thềm Còn nỗi nhớ lung linh chiều nhạt nắng Hãy ngồi xuống trong hoàng hôn thinh lặng Cùng anh nghe sóng vỗ nhẹ trong lòng Cuộc tình nào rồi cũng hóa hư không Tạ ơn em từng sát na hạnh phúc Còn một bóng trên đường trần hun hút Cùng mặt trời đi hết cõi trầm luân Rải vần thơ qua vũ trụ không cùng Trong đó có chút tình em yêu dấu r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2009 10:17:08 bởi Huyền Băng >
KHOẢNG NGHIÊNG
Một thoáng gió rơi ngang miền vọng tưởng
Đón hồn người nơi cuối hạ lênh đênh
Nắng dần tắt những khoảng trống không tên
Bên kia núi với mây chiều cuồn cuộn.
Người qua phố nghe chăng lời cộng hưởng
Tiếng yêu thương giữa lá cỏ mây ngàn
Đường trước mặt bao khoảng rộng thênh thang
Bóng người tình đang vẫy tay chào đón.
Một sát na nhắc nhở tình bé mọn
Trả người về giữa lặng lẽ mông mênh
Đường lên núi sao sóng vỗ về đêm
Âm thanh lạ phân vân tình lựa chọn.
Đường đi qua ân tình ta sắp dọn
Yêu thương xưa lặng lẽ giữa tim buồn
Một góc chiều với thoáng gió trôi suông
Ta thấy bóng khoảng nghiêng chiều rơi vội.
TA092009 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2009 21:41:41 bởi Huyền Băng >
Chú vẫn chưa về ? Vào trong này, cháu chẳng biết làm thơ với ai, chú đi xa tự dưng thấy cũng thiếu thiếu..Cháu viết 1 bài để đây vậy nhé.
KHOẢNG LẶNG CHO NHAU
Chỉ một giờ ta lục tìm ký ức
Thuộc về nhau khi nhức nhối con tim
Những miền xa đang lạc giấc ngủ quên
Chìm xuống phố khoàng thời gian bàng bạc.
Ở trăm năm ta thấy mình đi lạc
Chốn yêu thương nơi cứ mãi kiếm tìm
Phương vô định bàn chân giờ biếng nhác
Ngập bụi trần khi mải ráp tim đau.
Một giờ thôi ta hoang tưởng có nhau
Bên câu thơ giữa đường trần hun hút
Cuộc tình nào cũng một ngày bay mất
Sóng vỗ về cuốn hạnh phúc bay xa.
Ta dừng lại bên sát na lạ lẫm
Phút cuối cùng rơi nốt lặng yêu thương
Để ngày mai lại một bóng trên đường
Con tim lạc... đã cất rồi !!! Xa lắm ....
TA 091026
Trích đoạn: trieuam
Chú vẫn chưa về ? Vào trong này, cháu chẳng biết làm thơ với ai, chú đi xa tự dưng thấy cũng thiếu thiếu..Cháu viết 1 bài để đây vậy nhé.
KHOẢNG LẶNG CHO NHAU
Chỉ một giờ ta lục tìm ký ức
Thuộc về nhau khi nhức nhối con tim
Những miền xa đang lạc giấc ngủ quên
Chìm xuống phố khoàng thời gian bàng bạc.
Ở trăm năm ta thấy mình đi lạc
Chốn yêu thương nơi cứ mãi kiếm tìm
Phương vô định bàn chân giờ biếng nhác
Ngập bụi trần khi mải ráp tim đau.
Một giờ thôi ta hoang tưởng có nhau
Bên câu thơ giữa đường trần hun hút
Cuộc tình nào cũng một ngày bay mất
Sóng vỗ về cuốn hạnh phúc bay xa.
Ta dừng lại bên sát na lạ lẫm
Phút cuối cùng rơi nốt lặng yêu thương
Để ngày mai lại một bóng trên đường
Con tim lạc... đã cất rồi !!! Xa lắm ....
TA 091026
Chú đã về đây: Đi Giữa Mùa Đông Vần thơ ngủ quên trong mùa thu vắng Như dấu lặng nào rơi xuống đời ta Nhìn lại sau lưng nỗi nhớ nhạt nhòa Một bóng đi về gian nan trước mặt Đi giữa mùa đông mặt trời lịm tắt Ta chợt nghe thèm đọc lại thơ em Những vần thơ xưa như nắng bên thềm Rọi xuống hồn ta tia buồn nhè nhẹ Bàn chân đi quanh cuộc đời lặng lẽ Chưa một lần nào thăm lại mùa thu Đôi mắt vời trông qua biển mịt mù Một ngày bỗng thấy ta là hư ảo Vần thơ dựng nên cuộc tình giông bão Chiều nào bão tan thơ chết bên đường Lang thang ta về cuối dốc đau thương Em vẫn vấn vương như làn mây tím Như hai con đường chưa về giao điểm Ta bước nhọc nhằn trên phố mùa đông Những bài thơ xưa giữ kín trong lòng Đợi gió đưa thơ bay vào vũ trụ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2009 01:46:37 bởi Huyền Băng >
Phiên Khúc Buồn Từ dạo theo chân mùa hạ chết Tâm tư ta cạn những dòng thơ Chiều nay về lại con đường cũ Bỗng thấy mùa đông đứng lặng chờ Ngày tháng loanh quanh trong nỗi nhớ Ta đi quên cả một mùa thu Niềm vui rụng xuống hồn cây cỏ Ôi bóng tình nhân quá mịt mù Em có còn trông về bỉển rộng Để nghe sóng động ở trong lòng Và tương tư mãi vần thơ lạ Thấp thoáng bay về với gió đông Mưa xuống nghiêng nghiêng thành phố nhỏ Ta về chen chúc giữa tình người Trên nghìn lối nhỏ vào tư tưởng Em có chờ ta ra biển khơi? Có tiếng động nào trong tĩnh lặng Như lời tha thiết của chim muông Từ trăm năm trước còn vang vọng Về tới bên em phiên khúc buồn
Dạo này chú cháu mình theo nhau như hình đuổi bóng vậy nhỉ? Mỗi ngày chú lại một bài thơ thật đều như ngày xưa cho cháu chạy theo với nhé !
CHUYỆN 2 NGƯỜI ĐI LẠC
Lạc bước nhau từ mùa hè cháy đỏ Nắng rực hồng khi biển cả xôn xao Anh xuôi dòng tìm kiếm những hư hao Quên bóng nhỏ trơ lòng cùng cây cỏ. Khúc bình yên ru dịu tình giông gió Khép vần thơ bản giao hưởng lặng lờ Cứ mỗi ngày vô thức đến bến mơ Nhưng lặng lẽ, thuyền còn xa bến đỗ. Ngày tháng qua câu thơ còn vò võ Mỏi mắt trông đôi tiếng vọng ân tình Lời sẻ chia giữa trần thế điêu linh Sao nhạt quá thinh âm chiều lạ lẫm. Lạc phiến đời từ khúc hát trăm năm Ta trật nhịp từ đôi ba khúc rẽ Góc hoàng hôn cánh chim buồn lặng lẽ Nhỏ nhoi sao bên lồng lộng gió chiều. Tạ ơn đời ngày cuối năm đìu hiu Thuyền về bến trong một chiều lặng gió Phía ngoài xa ông mặt trời chín đỏ Khe khẽ cười... Phiên khúc lửng nhịp treo. TA091227
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2009 17:46:13 bởi trieuam >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: