Mặt Đất Khát Khao
Trích đoạn: Đỗ Hồng
Vần Thơ Bên Vũ Trụ
Anh sẽ viết vần thơ vào vũ trụ
Lời thơ tình thành mưa xuống thiên thu
Cho bên kia bờ trái đất mịt mù
Em đọc được những tâm tình của biển
Anh sẽ hát những bài ca không tiếng
Nhưng em ơi trong đó có vạn lời
Những lời tình như sông nước ra khơi
Dâng sóng nhẹ cho hồn thơ xao xuyến
Anh gửi gió về bên em một chuyến
Lời thì thầm mang âm hưởng mùa xuân
Em lang thang trong chiều vắng bâng khuâng
Xin ngồi xuống đón chờ cơn gió mới
Anh lên núi thấy ngày cao vời vợi
Tình hôm qua lăn xuống dốc cuộc đời
Chép bài thơ vào những áng mây trời
Thơ rong ruỗi trên đường mây phiêu bạt
Anh đến đó làm vầng trăng ngọt mật
Soi con đường tăm tối giữa ban mai
Em đi về ngày tháng rộng chông gai
Có chợt nhớ vần thơ bên vũ trụ?
r
THƠ TẠ NGƯỜI TRI ÂM Như hiện hữu như trầm loang mộ khúc
Đời theo ta như bản án vô hình
Ta cột ta vào vạn nỗi phiêu linh
Để thảng thốt : " Này, góc đời đi lạc !" Giữa vụ trũ ai gieo buồn man mác
Sầu thiên thu giăng thác đổ mưa nguồn
Khiến mây chiều một đôi chút luyến thương
Quàng núi tím dáng thanh cao trầm mặc. Như thế thôi, chỉ một vài khoảnh khắc
Bắt hụt nhau và nhận lấy nụ cười
Ta thấy ta, một chút của loài người
Trong ảnh ảo của đôi vần cảm tác. Người còn đi, bước đường dài phiêu bạt
Những vần mơ sẽ ướp mật cho đời
Như thế đấy, đôi khoảnh khắc thảnh thơi
Nhỏ nhoi lắm, ai mong cầu có được? TA100318 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2010 21:06:47 bởi Huyền Băng >
ĐỌNG LẠI CHÚT TÌNH ANH Những vần thơ ôi ngọt ngào da diết Khi xuân về đọng lại chút tình anh Tình cho nhau như thể quá mong manh Khi hai đứa ở hai miền xa thẳm. Ở nơi đây mùa xuân đang đượm thắm Mối tình thơ dìu dặt thật mênh mông Biết bao giờ anh hỡi_ mối tình trong? Ta gặp gỡ giữa mùa xuân niên kỉ. Hãy trao nhau tình thơ đầy hoan hỷ Cho nụ cười thôi héo hắt bờ môi Cho đôi tay siết chặt ấm tình người Ta hạnh phúc trong tình thơ vừa ngỏ. Cửa trăm năm giờ đây đang hé mở Cho anh về cạn nốt chén giao bôi Để tình ta một thuở chớm chia phôi Nay sống dậy trong tình thơ lai láng. Xuân tháng ba giữa trời mây quang đãng Ta bồi hồi ngồi ngắm áng mây trôi Nhớ cánh chim phiêu bạt cuối chân trời Mong trở lại trong mùa xuân hạnh ngộ. ttqv r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2014 11:36:15 bởi ttqv >
ttqv làm thơ hay lắm đó, không dám cười đâu! Bóng Nắng Trên Khung Cửa Tháng Ba Em có biết xuân tháng ba vừa tới Mặt trời hồng đã xuống phố rong chơi Đêm âm u đang mở mắt sáng ngời Anh cùng nắng bước lên thềm hy vọng Em có thấy xuân tháng ba lồng lộng Trời mênh mông chờ mở ngõ yêu đương Bao tình nhân đang vội vã qua đường Vì chờ mãi một mùa xuân không đến Em có viết những câu thơ trìu mến Gửi ngàn sau thêm đôi chút tâm tình Của một ngày trời nắng đổ lung linh Trên vai áo xuân tháng ba nồng ấm Em có nghĩ về hành tinh xa thẳm Có mùa xuân treo lơ lửng trên đầu Những người tình từ kiếp trước gặp nhau Cho nhân ái mọc mầm trên đất lạ Em có gặp mùa xuân về muôn ngã Hẹn giùm anh ngày hội ngộ trong thơ Cho trăm năm hạnh phúc đến tình cờ Như khung cửa tháng ba đầy bóng nắng r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2010 14:27:45 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: Đỗ Hồng
ttqv làm thơ hay lắm đó, không dám cười đâu!
Bóng Nắng Trên Khung Cửa Tháng Ba
Em có biết xuân tháng ba vừa tới
Mặt trời hồng đã xuống phố rong chơi
Đêm âm u đang mở mắt sáng ngời
Anh cùng nắng bước lên thềm hy vọng
Em có thấy xuân tháng ba lồng lộng
Trời mênh mông chờ mở ngõ yêu đương
Bao tình nhân đang vội vã qua đường
Vì chờ mãi một mùa xuân không đến
Em có viết những câu thơ trìu mến
Gửi ngàn sau thêm đôi chút tâm tình
Của một ngày trời nắng đổ lung linh
Trên vai áo xuân tháng ba nồng ấm
Em có nghĩ về hành tinh xa thẳm
Có mùa xuân treo lơ lửng trên đầu
Những người tình từ kiếp trước gặp nhau
Cho nhân ái mọc mầm trên đất lạ
Em có gặp mùa xuân về muôn ngã
Hẹn giùm anh ngày hội ngộ trong thơ
Cho trăm năm hạnh phúc đến tình cờ
Như khung cửa tháng ba đầy bóng nắng
NHƯ HIỆN HỮU Một buổi sáng bên bờ sông gió lộng Ngồi thẩn thờ bên tách cà phê đen Chợt bâng khuâng thấy nhớ đến bạn hiền Thầm mong đợi đến một ngày tao ngộ. Trời tháng ba mùa xuân đang nở rộ Chim muông về ríu rít tận cành cao Nắng lung linh nhảy múa thầm đổi trao Như hiện hữu một tình yêu rộng mở. Xuân tháng ba triền miên bao nỗi nhớ Sao người về nặng trĩu bước chân đi? Đây dòng Hương nước chảy vẫn xanh rì Và nắng ấm vẫn ngập tràn muôn lối. Cùng đây đó trời xuân đang trẩy hội Cho người về từ tiền kiếp bơ vơ Gặp lại nhau ta hạnh phúc bất ngờ Sau ngày tháng gió ngiêng đời xô dạt. Về đây hỡi những cánh chim phiêu bạt Ngại ngùng chi ngày hội ngộ trong thơ Dẫu trăm năm hạnh phúc đến tình cờ Ta vẫn thấy nắng tháng ba huyền ảo. ttqv Cám ơn anh H. với những lời khuyến khích nha!
TRỜI CUỐI THÁNG BA Trời cuối tháng ba mưa giăng trước ngõ Nghe gió ru buồn về trong giấc mơ Khung cửa mùa xuân khép lại hững hờ Cho trái tim em chợt nghe cảm lạnh. Đêm mênh mông mà nghe lòng hiu quạnh Tiếng mưa rơi buồn đọng lại trong thơ Vọng âm hưởng vang lên tự bao giờ Như khúc nhạc tình ca buồn muôn thuở. Bóng ai qua nhạt nhòa trên khung cửa Đêm mưa rơi chẳng thốt được nên lời Dấu tình xưa bên dốc ải mù khơi Chợt xa vắng sau đêm dài ngủ muộn. Trời cuối tháng ba chợt nghiêng đổ xuống Từng giọt mưa rơi khắc khoải muộn phiền Cho con đường dài cây lá ngả nghiêng Cho bước chân ai về trong thầm lặng. Giọt mưa nào rơi trên môi mằn mặn? Trước cơn mưa đời gió nổi lênh đênh Con đường củ em đi bỗng vắng tênh Bởi thiếu vắng người anh trai thuở nọ. ttqv
Hoài Vọng Rời xa biển, ta về trong tháng chín Buớc loanh quanh qua trí nhớ bồi hồi Lời thơ nào còn vương vấn trên môi Từ viễn phố, thơ bay về theo gió Xin từ giã những ngày hè cháy đỏ Những đêm buồn bên biển đón trăng lên Ta nhớ em trong ngày tháng lênh đênh Cho lòng bỗng xôn xao thành biển động Tình nghiêng ngã trước gió đời lồng lộng Bên ta ngồi là khoảng trống mênh mông Tâm tư ta nghiêng xuống một dòng sông Cho tư tưởng trôi về cùng biển cả Ta trở lại con đường xanh bóng lá Chợt thấy em áo trắng quyện mây ngàn Nhịp guốc nào từ quá khứ còn vang Trong thành nội có còn em Tôn Nữ? Tiệc trăm năm ta chờ người tham dự Hồn mỏi mòn trên phiến đá vần thơ Mùa thu nào còn thấp thoáng trong mơ Cho trời đất miên man niềm hoài vọng r
YÊU DẤU TAN THEO Những ngày anh đi, biển buồn vô hạn Sóng vỗ miên man hoài vọng trắng bờ Hồn mỏi mòn trên phiến đá chơ vơ Nhìn yêu dấu tan theo đời nghiệt ngã. Đêm mênh mông trông vời ra biển cả Ánh sao trời lấp lánh giữa trùng dương Nhớ về anh một thuở của yêu thương Mà chợt thấy trong hồn dâng biển động. Cho trời đất miên man niềm hoài vọng Tiếng gió ru buồn ngày tháng đong đưa Em trở về vào một buổi chiều mưa Nghe day dứt nỗi niềm xưa đọng lại. Đâu những vần thơ yêu thương còn mãi? Trong trái tim hồng thắm buổi ban sơ Thuở tình yêu còn trong trắng ngây thơ Ngồi một mình thả hồn theo mây gió. Nào ngờ đâu đời nghiêng tình rạn vỡ Trái tim hồng buốt giá nỗi đau thương Em về đâu giữa muôn vạn nẻo đường Mong tìm lại những gì yêu dấu củ? ttqv r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2010 14:32:02 bởi Huyền Băng >
Đã xóa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2010 22:10:38 bởi ttqv >
Bài Thơ Tưởng Niệm Tận cùng tháng ba có cơn mưa nhẹ Rắc xuống vai em những hạt ưu phiền Mùa xuân lặng lờ về cuối trời nghiêng Ngồi lại bên ta cuộc đời khép kín Tình yêu hôm qua thành điều mê tín Như ngọn cỏ hoang mọc giữa tâm hồn Như sớm mai nào chợt thấy hoàng hôn Em tựa khói sương bay vào huyền thoại Mùa xuân tháng ba qua đường khắc khoải Nằm nghe mưa chiều, ta đợi nắng mai Hơn ba mươi năm, một giấc mơ dài Nhiều khi ta sống bằng hồn cây cỏ Cuối đường tháng ba cơ đồ bỏ ngõ Có những giọt mưa không rớt giữa trời Những nhánh sông buồn non nước không vơi Ta sống mà như chưa từng hiện hữu Em có còn không bên dòng thác lũ Đón sớm mai lên không có mặt trời Tháng tư mang về nỗi nhớ trùng khơi Cho ta viết nốt bài thơ tưởng niệm
Trích đoạn: Đỗ Hồng
Bài Thơ Tưởng Niệm
Tận cùng tháng ba có cơn mưa nhẹ
Rắc xuống vai em những hạt ưu phiền
Mùa xuân lặng lờ về cuối trời nghiêng
Ngồi lại bên ta cuộc đời khép kín
Tình yêu hôm qua thành điều mê tín
Như ngọn cỏ hoang mọc giữa tâm hồn
Như sớm mai nào chợt thấy hoàng hôn
Em tựa khói sương bay vào huyền thoại
Mùa xuân tháng ba qua đường khắc khoải
Nằm nghe mưa chiều, ta đợi nắng mai
Hơn ba mươi năm, một giấc mơ dài
Nhiều khi ta sống bằng hồn cây cỏ
Cuối đường tháng ba cơ đồ bỏ ngõ
Có những giọt mưa không rớt giữa trời
Những nhánh sông buồn non nước không vơi
Ta sống mà như chưa từng hiện hữu
Em có còn không bên dòng thác lũ
Đón sớm mai lên không có mặt trời
Tháng tư mang về nỗi nhớ trùng khơi
Cho ta viết nốt bài thơ tưởng niệm
QUÁ KHỨ XA RỒI
Ngày tháng xưa mỗi năm về lại
Những ưu tư vẫn mãi còn đây
Giang san cơ nghiệp trên tay
Người theo thời cuộc bay về nơi xa. Mặt trời đen một ngày nóng bức
Tiếng oán than nhức nhối lòng người
Tháng Tư chẳng một tiếng cười
Đứa con lạc Mẹ giữa trời tang thương. Bao năm xa chựng lại cuối đường
Hồn muôn năm cũ đổ buồn cho ai
Người ngồi tưởng niệm tình thi
Quê Hương Tình Nhớ khắc ghi trong lòng? Ba mươi năm theo dấu bụi hồng
Nỗi đau cũng đã hóa thành yêu thương
Đông - Tây giờ đã chung đường
Tiến lên vững bước hùng cường cha ông. Quá khứ xưa cũng đã xa rồi
Tháng ba nhánh chảy sông dài
Con sông bốn bể đổ vào biển xanh
Nên ta cũng hóa lòng thành câu thơ. TA200304
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2010 00:08:26 bởi trieuam >
Trích đoạn: trieuam
QUÁ KHỨ XA RỒI
Ngày tháng xưa mỗi năm về lại
Những ưu tư vẫn mãi còn đây
Giang san cơ nghiệp trên tay
Người theo thời cuộc bay về nơi xa.
Mặt trời đen một ngày nóng bức
Tiếng oán than nhức nhối lòng người
Tháng Tư chẳng một tiếng cười
Đứa con lạc Mẹ giữa trời tang thương.
Bao năm xa chựng lại cuối đường
Hồn muôn năm cũ đổ buồn cho ai
Người ngồi tưởng niệm tình thi
Quê Hương Tình Nhớ khắc ghi trong lòng?
Ba mươi năm theo dấu bụi hồng
Nỗi đau cũng đã hóa thành yêu thương
Đông - Tây giờ đã chung đường
Tiến lên vững bước hùng cường cha ông.
Quá khứ xưa cũng đã xa rồi
Tháng ba nhánh chảy sông dài
Con sông bốn bể đổ vào biển xanh
Nên ta cũng hóa lòng thành câu thơ.
TA200304
Niềm Nhớ Tháng Tư Quá khứ xa mà vết thương còn đó Bao năm rồi còn nhức nhối núi sông Buồn tháng tư treo cờ rũ trong lòng Ta viết mãi những bài thơ tưởng niệm Những người xưa đã qua thời cung kiếm Vẫn mơ hoài làm tráng sĩ Kinh Kha Thấy quê hương nằm ngủ giữa chiều tà Trong đó có bóng em và bè bạn Tim khô héo trong ngày dài nắng hạn Em trôi dần vào năm tháng gian lao Đêm nằm nghe từng tiếng quốc kêu sầu Thơ thức dậy quyện thêm hồn non nước Ta vẫn nhớ những người hùng thuở trước Trong sử vàng đi dựng lại mùa xuân Về Thăng Long buông vó ngựa phong trần Ngày hội lớn gặp nhau đường muôn ngả Nên từ độ đi qua tinh cầu lạ Ta hóa thành chiếc bóng giữa hư không Mỗi tháng tư nghe biển động trong lòng Ta chợt nhớ về quê hương thần thoại
Trích đoạn: Đỗ Hồng
Bài Thơ Tưởng Niệm
quote/
GIẤC MƠ ĐỜI XAO XÁC
Lời ai kham nhẫn khiến lòng ray rứt?
Nghe đau thương mà bất lực quay cuồng
Nốt cung trầm rơi xuống tận hư không
Những đêm dài chong đèn khuya lệ tủi.
Đêm xa xăm nghe niềm đau buốt nhói
Vần thơ nào thả xác giữa dòng sông
Như hoàng hôn vỡ vụn giữa hư không
Khiến ta sống bằng hồn cây cỏ dại.
Nỗi trăn trở làm dòng sông gợn mãi
Sóng lăn tăn như những giấc mơ đời
Cho ai về ngơ ngác tiếng khóc cười
Rồi từ đó thương hoài trong thầm lặng.
Bởi cuộc sống vốn gừng cay muối mặn
Giấc mơ đời xao xác giữa dòng sông
Nào ai hiểu người vong quốc mãi buồn?
Thương quê hương trải bao mùa mưa nắng.
Ta đón sớm mai bằng ngày thinh lặng
Gởi tâm tư mơ ước tận ngày sau
Mong quê hương mưa nắng được thuận hòa
Cho vơi bớt nỗi lòng người lữ thứ.
ttqv
Niềm Nhớ Tháng Tư Quá khứ xa mà vết thương còn đó Bao năm rồi còn nhức nhối núi sông Buồn tháng tư treo cờ rũ trong lòng Ta viết mãi những bài thơ tưởng niệm Những người xưa đã qua thời cung kiếm Vẫn mơ hoài làm tráng sĩ Kinh Kha Thấy quê hương nằm ngủ giữa chiều tà Trong đó có bóng em và bè bạn Tim khô héo trong ngày dài nắng hạn Em trôi dần vào năm tháng gian lao Đêm nằm nghe từng tiếng quốc kêu sầu Thơ thức dậy quyện thêm hồn non nước Ta vẫn nhớ những người hùng thuở trước Trong sử vàng đi dựng lại mùa xuân Về Thăng Long buông vó ngựa phong trần Ngày hội lớn gặp nhau đường muôn ngả Nên từ độ đi qua tinh cầu lạ Ta hóa thành chiếc bóng giữa hư không Mỗi tháng tư nghe biển động trong lòng Ta chợt nhớ về quê hương thần thoại
QUÊN SAO ĐƯỢC Nỗi đau đó như vẫn còn dai dẳng Trong tâm tư nghe nhức nhối tận cùng Phận làm trai chí lớn đâu ngại ngùng? Sao tránh khỏi những điều luôn trăn trở. Đâu những vần thơ đang còn dang dỡ? Mộng Kinh Kha xây chí lớn không thành Nên nào thấy trời thu vạn dặm xanh Cho giấc mộng đi vào trong trang sử. Thấy quê hương đang chìm vào giấc ngủ Mà trong đó có bóng em và bạn bè Dẫu năm tháng gian lao lắm bộn bề Quên sao được khi vết thương còn đó! Trải qua bao tháng năm đầy gian khó Trang sử vàng đi dựng lại mùa xuân Về Thăng Long giữa bao cuộc thăng trầm Ngày hội lớn gặp nhau bằng tư tưởng. Anh viết lên những vần thơ vô lượng Như tâm tình muốn trao gởi non sông Khi quê hương đang còn mãi long đong Anh như thấy vết đau hằn nhức nhối!?! ttqv
Trích đoạn: Đỗ Hồng
Niềm Nhớ Tháng Tư
Quá khứ xa mà vết thương còn đó
Bao năm rồi còn nhức nhối núi sông
Buồn tháng tư treo cờ rũ trong lòng
Ta viết mãi những bài thơ tưởng niệm
Những người xưa đã qua thời cung kiếm
Vẫn mơ hoài làm tráng sĩ Kinh Kha
Thấy quê hương nằm ngủ giữa chiều tà
Trong đó có bóng em và bè bạn
Tim khô héo trong ngày dài nắng hạn
Em trôi dần vào năm tháng gian lao
Đêm nằm nghe từng tiếng quốc kêu sầu
Thơ thức dậy quyện thêm hồn non nước
Ta vẫn nhớ những người hùng thuở trước
Trong sử vàng đi dựng lại mùa xuân
Về Thăng Long buông vó ngựa phong trần
Ngày hội lớn gặp nhau đường muôn ngả
Nên từ độ đi qua tinh cầu lạ
Ta hóa thành chiếc bóng giữa hư không
Mỗi tháng tư nghe biển động trong lòng
Ta chợt nhớ về quê hương thần thoại
KHOẢNG XA NƠI NÀO
Khoảnh thời gian băng qua từng thế hệ Cách xa nhau chẳng rẽ núi ngăn sông
Xa thật xa bởi tư tưởng trong lòng
Những hoài vọng thời trai xưa kiêu bạt Người sinh ra ngày chiến chinh loạn lạc
Đường phân ranh ai định đoạt thắng thua
Chuyện vô nghĩa làm nên kiếp sống thừa
Ai tư lợi ai mang đời vong quốc? Có đôi khi đêm trở mình thao thức
Tự hỏi lòng phải đó ước mơ xưa
Nơi tình yêu tràn khắp sớm đến trưa
Mưa và Nắng hai mùa đều rất thật? Tự hỏi lòng sao cứ còn váng vất
Hồn thiêng xưa tiếng vó ngựa oai hùng
Niềm nuối tiếc ngày xông pha trận mạt
Rũ thân tàn nơi xứ lạ lang thang Hoài nỗi nhớ ngày tháng tư ngơ ngác
Thảng thốt tìm một dáng vóc thân quen
Chân đua chân liều thân phận một phen
Về vô định chẳng cầu mong quay lại Dần mỗi năm ngày tháng tư khắc khoải
Người trầm tư rung câu chữ đa đoan
Ta lửng lơ chấp từng khúc ngỡ ngàng
Ru câu hát khoảng xa rời thế hệ. TÀ00404
Trích đoạn: ttqv
MỘT TRANG HÀI KỊCH
Ta đang dựng lên một trang hài kịch
Mượn vần thơ gợi kí ức đong đầy
Thơ xanh xao phủ trọn cả vai gầy
Nên lưu luyến mãi một thời dĩ vãng.
Anh nhân vật là người hùng phiêu lãng
Còn em vai nữ ở chốn quê nhà
Dẫu tình kia đã lâu lắm phôi pha
Nhưng kỉ niệm vẫn đong đầy kí ức.
Rồi mai đây tình cờ ta dấn bước
Gặp lại nhau trong vận nước điêu linh
Hỏi anh hay em có thể làm thinh?
Khi hai đứa chung một dòng máu đỏ.
Dẫu nơi đây hay dặm trường cách trở
Anh hay em nào có khác gì nhau?
Phận nữ nhi em cũng biết đớn đau
Khi đất nước rơi vào vòng luẩn quẩn.
Ta trao nhau những vần thơ lẩn thẩn
Khi trong lòng tâm trạng chẳng yên vui
Khi quê hương cất tiếng gọi non đoài
Chợt xa xót khi niềm xưa vọng lại.
ttqv
Chào cô ttqv, bữa giờ thấy cô và chú ĐH họa thơ hay quá chừng hong dám xen ngang.
Hôm nay chú đi vắng, cháu đọc thấy trang hài kịch cô viết mà sao buồn quá nên mạo muội viết vài dòng hí họa cho vui với cô nghen ( Cháu cũng chỉ đang tập mần thơ giài stress thôi, nên cô đừng chê dở nhé )
HÀI KỊCH HAY BI HÙNG CA?
Dường như bút đọng lưng chừng
Nên trang hài kịch ngập ngừng oán than
Nghe như tiếng vọng sử ngàn
Lời đau chinh phụ để vàng sử xanh. Cầm ca thi nghiệp đa đoan
Câu thơ con chữ buộc ràng cho nhau
Mặt nào vẽ mộng ngàn sau
Mặt kia lệ rớt cho đau đớn lòng. Dường như tâm đã dối lòng
Chữ tuôn nối chữ mà chồng chéo đau
Kịch chi dựng những thành sầu
Hồn thiêng tráng sĩ xanh mầu rêu phong. Quê hương lúa trổ đòng đòng
Có người con gái cô phòng chờ ai
Lời quê một tiếng than dài
Vọng phu hóa đá thoát thai kiếp người. Kịch chi mà chẳng dám cười
Đọc xong lệ đẫm thương thời chiến chinh
Thôi thì ta cũng làm thinh
Bi hùng ca đó ! Buồn mông mênh buồn. TA100405
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2010 21:30:16 bởi trieuam >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: