Mặt Đất Khát Khao
Nhà chú ĐH zui quá à, chú cho cháu share phòng luôn nghen, làm biếng zìa nhà mình lắm
Tháng này cháu rảnh kiếm hồn thơ lại vu vơ với chú nè, cuối tháng lại on bussiness trip to China rùi, chắc lại lâu lắm mới thơ thẩn tiếp. Chú ăn mừng Easter xong ráng vào đây mỗi ngày 1 bài cho cháu, 1 bài cho cô ttqv đặng vũ trụ quay đều thêm nghen
Giờ cháu viết bài thơ tươi tắn deposit nè
LƯNG CHỪNG VŨ TRỤ
Lưng chừng mây thơ theo nguồn về suối
Xóa ưu tư bằng mấy dặm non ngàn
Mùa lại sang, mấy độ hoa tàn - nở
Đếm ngày qua, tik tak lời ngược xuôi. Quay vũ trụ bằng lời mơ niềm nở
Nụ cười vui ta kết nối đất trời
Con suối nhỏ đã qua mùa khổ hạnh
Lại khơi dòng chung lối nhập biển xanh. Những dư âm có chập chùng địa chấn
Để khát khao thêm mấy bận thái hòa
Thơ phục sinh bên một khúc nhã ca
Lời phong nguyệt theo đường tơ lả lướt Lưng chừng mơ là dặm trường phía trước
Ta cùng đi về biển tận non ngàn
Hòa giai điệu thiên thu lời thơ lạ
Chung nhịp tình nơi vạn ngã yêu thương. Thơ chấp cánh bay đến tận thiên đường
Mở địa đàng đón vạn loại chim muông
Khải luân khúc từng sát na rực rỡ
Để niềm vui lan tỏa khắp mười phương. TA100405
Trích đoạn: trieuam
Nhà chú ĐH zui quá à, chú cho cháu share phòng luôn nghen, làm biếng zìa nhà mình lắm Tháng này cháu rảnh kiếm hồn thơ lại vu vơ với chú nè, cuối tháng lại on bussiness trip to China rùi, chắc lại lâu lắm mới thơ thẩn tiếp. Chú ăn mừng Easter xong ráng vào đây mỗi ngày 1 bài cho cháu, 1 bài cho cô ttqv đặng vũ trụ quay đều thêm nghen
Giờ cháu viết bài thơ tươi tắn deposit nè
LƯNG CHỪNG VŨ TRỤ
Lưng chừng mây thơ theo nguồn về suối
Xóa ưu tư bằng mấy dặm non ngàn
Mùa lại sang, mấy độ hoa tàn - nở
Đếm ngày qua, tik tak lời ngược xuôi.
Quay vũ trụ bằng lời mơ niềm nở
Nụ cười vui ta kết nối đất trời
Con suối nhỏ đã qua mùa khổ hạnh
Lại khơi dòng chung lối nhập biển xanh.
Những dư âm có chập chùng địa chấn
Để khát khao thêm mấy bận thái hòa
Thơ phục sinh bên một khúc nhã ca
Lời phong nguyệt theo đường tơ lả lướt
Lưng chừng mơ là dặm trường phía trước
Ta cùng đi về biển tận non ngàn
Hòa giai điệu thiên thu lời thơ lạ
Chung nhịp tình nơi vạn ngã yêu thương.
Thơ chấp cánh bay đến tận thiên đường
Mở địa đàng đón vạn loại chim muông
Khải luân khúc từng sát na rực rỡ
Để niềm vui lan tỏa khắp mười phương.
TA100405
Cám ơn trieuam nghen.
Không khéo cháu khiến chú ĐH chóng mặt nằm ăn vạ ra đó!
Trích đoạn: trieuam
chào cô ttqv, bữa giờ thấy cô và chú ĐH họa thơ hay quá chừng hong dám xen ngang.
Hôm nay chú đi vắng, cháu đọc thấy trang hài kịch cô viết mà sao buồn quá nên mạo muội viết vài dòng hí họa cho vui với cô nghen ( Cháu cũng chỉ đang tập mần thơ giài stress thôi, nên cô đừng chê dở nhé )
HÀI KỊCH HAY BI HÙNG CA?
Dường như bút đọng lưng chừng
Nên trang hài kịch ngập ngừng oán than
Nghe như tiếng vọng sử ngàn
Lời đau chinh phụ để vàng sử xanh.
Cầm ca thi nghiệp đa đoan
Câu thơ con chữ buộc ràng cho nhau
Mặt nào vẽ mộng ngàn sau
Mặt kia lệ rớt cho đau đớn lòng.
Dường như tâm đã dối lòng
Chữ tuôn nối chữ mà chồng chéo đau
Kịch chi dựng những thành sầu
Hồn thiêng tráng sĩ xanh mầu rêu phong.
Quê hương lúa trổ đòng đòng
Có người con gái cô phòng chờ ai
Lời quê một tiếng than dài
Vọng phu hóa đá thoát thai kiếp người.
Kịch chi mà chẳng dám cười
Đọc xong lệ đẫm thương thời chiến chinh
Thôi thì ta cũng làm thinh
Bi hùng ca đó ! Buồn mông mênh buồn.
TA100405
KHI VẬN NƯỚC LAO ĐAO Ta mải mê những vần thơ ấm áp Hồn đắm say trong tình ảo của người Thật hạnh phúc khi ta có nụ cười Chút ngộ nghỉnh nên gọi trang hài kịch. Trên mạng ảo ta cùng người diễn kịch Lòng thật vui trong chén rượu câu thề Những lời thơ trao đổi quá say mê Cho ta ngỡ đó là người xưa củ. Và cứ thế gieo vần thơ ấp ủ Để quay về kí ức thuở còn thơ Mãi vô tâm nên quá đổi hững hờ Chợt nhận thấy khi người ấy day dứt. Những vần thơ gợi bao điều bứt rứt? Khiến tâm ta xao động lẫn bồi hồi Thấy đớn đau khi vận nước chơi vơi Đang luẩn quẩn trong vòng tròn oan nghiệt. Phải quả quyết bằng niềm tin mãnh liệt Trong hay ngoài nước cũng phải như nhau Cùng đau thương khi vận nước lao đao Bởi vốn dĩ chúng ta là dân tộc Việt. Nào ai tính những điều chi hơn thiệt? Trang hài kịch ta tạm gát một bên Mong quê hương vơi bớt những ưu phiền Quay trở lại cùng nhau ta diễn tiếp. ttqv
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2010 12:29:14 bởi ttqv >
Cho Hạnh Phúc Mọc Lên * Kính tặng tất cả những người tham dự cuộc biểu tình ở HTĐ Ta đã thấy rừng cờ bay lộng gió Chận bước thù trên phố sớm tinh khôi Ta đã nghe loa dân chủ vang trời Như lời hát của những người yêu nước Từ muôn hướng, anh về đây chung bước Máu đấu tranh luân chuyển khắp chân thân Nắm tay nhau ta xích lại thật gần Làm thành lũy tự do trên đất khách Dâng khí thế của ba ngày hiển hách Phất cờ thiêng theo đuổi bóng quân thù Nỗi căm hờn lên khoé mắt vô tư Em cất tiếng nói giùm cho dân tộc Ba lăm năm quê hương đầy tang tóc Ta không cần thứ chủ nghĩa lai căng Hãy mang qua cửa hậu để rao hàng Và chiêu dụ lũ nai tơ thời đại Tình Thăng Long ngàn năm ta dồn lại Quyết đứng lên giành lấy mảnh cơ đồ Bình minh về xóa sạch bóng vong nô Cho hạnh phúc mọc lên chân trời mới
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2010 03:52:34 bởi Đỗ Hồng >
Nghe Tiếng Mẹ
Nghe tiếng mẹ từ bên kia trái đất
Giọng trầm buồn lắng nhẹ xuống hồn con
Chờ bao năm non nước đã hao mòn
Nhánh sông cũ vẫn trôi đi biền biệt
Nghe tiếng mẹ vọng về đêm tha thiết
Con yên tâm: lá úa vẫn trên cành
Dù gió mùa còn giục giã thâu canh
Hạnh phúc cuối nằm đong đưa năm tháng
Nghe tiếng mẹ từ không gian xa vắng
Như ca dao ru thuở mới vào đời
Như sóng buồn vỗ nhẹ lúc ra khơi
Đôi lúc tưởng đã chìm trong vô vọng
Nghe tiếng mẹ chợt thấy trăng nghiêng bóng
Một vầng trăng chênh chếch ngủ bên trời
Con gọi về vùng quá khứ chơi vơi
Trong đó có cả quê hương mờ mịt
Nghe tiếng mẹ nghẹn ngào đêm cổ tích
Phút lặng thinh không chứa đủ tâm tình
Tắt phone rồi mà hồn cứ lênh đênh
Con cứ ngỡ mẹ còn ru giấc ngủ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2010 14:25:17 bởi Huyền Băng >
Xa Nguồn Đã lâu lắm không gặp em trên mạng Vần thơ xưa giờ trôi dạt phương nào Cho giòng đời còn nỗi nhớ lao xao Lời thân ái đã chìm trong xa vắng Cũng như thể một mùa xuân không nắng Không thơ em, anh thiếu ánh mặt trời Tâm tình này như sông nước đầy vơi Mà biển cả hãy còn xa mờ mịt Hoa hồng nở giữa tháng năm cô tịch Bài thơ nào thấp thoáng một dung nhan Ngày chưa đi, xuân thắm đã phai tàn Trên mạng ảo người thơ không về nữa Lòng vẫn đợi thơ em về gõ cửa Cho hàng cây xao xuyến trước gió xuân Đường trăm năm còn gặp lại một lần Người thơ cũ đứng bên trời hư ảo Cũng có thể trên đường trần phiền não Em không còn lưu luyến bước trầm luân Nên giòng thơ từ đó bỗng xa nguồn Cùng năm tháng không bao giờ trở lại r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2010 10:53:58 bởi Huyền Băng >
qv xin lỗi được xoá
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2010 20:07:00 bởi ttqv >
Trích đoạn: Đỗ Hồng
Xa Nguồn
Đã lâu lắm không gặp em trên mạng
Vần thơ xưa giờ trôi dạt phương nào
Cho giòng đời còn nỗi nhớ lao xao
Lời thân ái đã chìm trong xa vắng
Cũng như thể một mùa xuân không nắng
Không thơ em, anh thiếu ánh mặt trời
Tâm tình này như sông nước đầy vơi
Mà biển cả hãy còn xa mờ mịt
Hoa hồng nở giữa tháng năm cô tịch
Bài thơ nào thấp thoáng một dung nhan
Ngày chưa đi, xuân thắm đã phai tàn
Trên mạng ảo người thơ không về nữa
Lòng vẫn đợi thơ em về gõ cửa
Cho hàng cây xao xuyến trước gió xuân
Đường trăm năm còn gặp lại một lần
Người thơ cũ đứng bên trời hư ảo
Cũng có thể trên đường trần phiền não
Em không còn lưu luyến bước trầm luân
Nên giòng thơ từ đó bỗng xa nguồn
Cùng năm tháng không bao giờ trở lại
MỘT CHÚT TÂM TƯ
Nước xa nguồn con tim khô héo cạn
Tiếng mộng mơ vàng úa trước thu về
Mùa nắng cháy thiêu một khoảng trời quê
Cho em khát khoảng trời xưa trong vắt Thời gian trôi khiến tim người se thắt Nhánh sông kia chẳng theo luật thường tình
Câu thơ nào cũng tan loãng mông mênh
Theo cơn gió về miền xa cát bụi Trên mạng xưa chỉ mình em lầm lũi
Vá tim mình bằng khoảng vắng xa xôi
Em xa anh như mất cả đất trời
Cơn sóng lòng không bao giờ ngưng nghỉ Đã bao năm xuân đến rồi lại đi
Em vẫn sống, kiếp sống thừa lặng lẽ
Đêm cùng đêm bên ánh đèn quạnh quẽ
Đếm tiếng lòng đang dần nhẹ yêu thương Cũng vẫn may trên tiếng nói vô thường
Gặp người thơ hóa tim làm tri kỹ
Dẫu chúng ta chẳng cùng chung suy nghĩ
Lời đổi trao cũng vơi nhẹ nỗi buồn Nhưng có lẽ suối xa nguồn suối cạn
Đến tận cùng em cũng sắp buông xuôi
Càng làm thơ càng lại thấy bồi hồi
Nhớ nhung mãi một điều gì không thực Em muốn trốn - trốn vào trong góc khuất
Gậm nhắm dần nỗi nhức nhối trong tim
Em muốn tìm một khoảng vắng tịnh yên
Không thơ nữa, và không anh vĩnh viễn Có nên không hỡi người từ phía biển
Cho tôi xin một tiếng khuyên thật lòng
Có nên không bỏ đi những ngóng trông
Bằng cách bỏ những vần thơ thường nhật? Thay vào đó những vòng chân tất bật
Theo dòng đời chạy mất hút bóng nhau
Có thể rằng sẽ quên hết âu sầu
Lòng chấp nhận một cuộc tình tương đối? Triều Âm TA062010
Tiễn Bạn
Một sớm nghe tin luống đoạn trường
Nửa chừng anh bỏ cuộc tang thương
Bạn bè bốn biển không từ giã
Độc giả năm châu chẳng vấn vương
Một chén đưa anh về Cực Lạc
Ba chung tiễn bạn khỏi vô thường
Từ nay trong cõi văn chương ảo
Sẽ có còn ai nhớ Thế Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 00:02:19 bởi Đỗ Hồng >
Anh Dìu Em Qua Miền Vô Ngã Anh dìu em lên đường vào tháng chạp
Khi hàng cây rụng hết những niềm vui
Mùa thu bay theo cơn gió ngậm ngùi
Bỏ ta lại trong ngày dài nắng tắt
Anh dìu em đi tận cùng trái đất
Chờ ngày lên tìm lại chút nhân tình
Bao lần ngồi cùng bàn ghế lặng thinh
Máu ta đã đông đặc thành băng đá
Anh dìu em đi qua miền vô ngã
Để quên đời bên dốc núi trầm luân
Từ trăm năm em bước xuống tình trần
Cho anh viết những bài thơ hạnh ngộ
Anh dìu em vào chiều đông hoang lộ
Chợt thấy mình là những nhánh cây khô
Trôi lênh đênh trong cuộc sống mơ hồ
Rồi hò hẹn một ngày về tro bụi
Anh dìu em đi qua dòng thơ cuối
Xin gió chiều về rung nhẹ hồn nhau
Cho ta còn đóm lửa giữa đêm thâu
Soi bước nhỏ trên đường lên hạnh phúc R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2011 04:54:12 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Đỗ Hồng
Anh Dìu Em Qua Miền Vô Ngã
Anh dìu em lên đường vào tháng chạp
Khi hàng cây rụng hết những niềm vui
Mùa thu bay theo cơn gió ngậm ngùi
Bỏ ta lại trong ngày dài nắng tắt
Anh dìu em đi tận cùng trái đất
Chờ ngày lên tìm lại chút nhân tình
Bao lần ngồi cùng bàn ghế lặng thinh
Máu ta đã đông đặc thành băng đá
Anh dìu em đi qua miền vô ngã
Để quên đời bên dốc núi trầm luân
Từ trăm năm em bước xuống tình trần
Cho anh viết những bài thơ hạnh ngộ
Anh dìu em vào chiều đông hoang lộ
Chợt thấy mình là những nhánh cây khô
Trôi lênh đênh trong cuộc sống mơ hồ
Rồi hò hẹn một ngày về tro bụi
Anh dìu em đi qua dòng thơ cuối
Xin gió chiều về rung nhẹ hồn nhau
Cho ta còn đóm lửa giữa đêm thâu
Soi bước nhỏ trên đường lên hạnh phúc
Theo Anh Đến Tận Miền Hư Vô Tháng mười hai báo hiệu muà đông đến
Tuyết sẽ về lấp dấu lối chân quen
Con phố xưa vàng nhạt những ánh đèn
Le lói toả bởi sương mù bao phủ Em theo anh ra khỏi vòm tinh tú
Đến tận miền lạc cảnh cuả hư vô
Ở một nơi không biết nhớ đợi chờ
Và trái tim chẳng bao giờ đi lạc Em theo anh đến gần bên bờ giác
Trải lòng mình theo tiếng kệ Ba la
Đời trầm luân ở nơi cõi ta bà
Có gì vui đâu mà lưu luyến mãi Em theo anh thật lòng không e ngại
Xin lần về nương tưạ mái Tây thiên
Bao sướng vui, đau khổ hay muộn phiền
Không không có có _ nơi miền vô ngã Hãy dìu em, anh ơi đừng quên nhá!
Đến tận miền đầy hoa lá xinh tươi
Hồn như nhiên an lạc thoát cảnh đời
Miền hạnh phúc đang chờ ta đi tới! Sương Anh R
Đã lâu lắm, SA hong có ghé qua thăm Đỗ Hồng, và ngay ĐH dạo này cũng ít mần thơ như SA dị há...cuộc sống ngày càng như quay mòng mòng, riêng SA hong vì chạy theo đồng tiền, chỉ đi làm đủ sống là thấy đủ rồi, nhưng rất bận cho việc Phật sự vì thế cũng ít thường vào làm thơ, bạn bè réo wài...hôm nay rảnh vô thăm đọc thấy bài này cuả ĐH hay hay nên vào để lại vài dòng đồng cảm. Chúc ĐH mãi luôn an lạc nha!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2011 04:58:11 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: SuongAnh
Theo Anh Đến Tận Miền Hư Vô Tháng mười hai báo hiệu muà đông đến
Tuyết sẽ về lấp dấu lối chân quen
Con phố xưa vàng nhạt những ánh đèn
Le lói toả bởi sương mù bao phủ Em theo anh ra khỏi vòm tinh tú
Đến tận miền lạc cảnh cuả hư vô
Ở một nơi không biết nhớ đợi chờ
Và trái tim chẳng bao giờ đi lạc Em theo anh đến gần bên bờ giác
Trải lòng mình theo tiếng kệ Ba la
Đời trầm luân ở nơi cõi ta bà
Có gì vui đâu mà lưu luyến mãi Em theo anh thật lòng không e ngại
Xin lần về nương tưạ mái Tây thiên
Bao sướng vui, đau khổ hay muộn phiền
Không không có có _ nơi miền vô ngã Hãy dìu em, anh ơi đừng quên nhá!
Đến tận miền đầy hoa lá xinh tươi
Hồn như nhiên an lạc thoát cảnh đời
Miền hạnh phúc đang chờ ta đi tới! Sương Anh Đã lâu lắm, SA hong có ghé qua thăm Đỗ Hồng, và ngay ĐH dạo này cũng ít mần thơ như SA dị há...cuộc sống ngày càng như quay mòng mòng, riêng SA hong vì chạy theo đồng tiền, chỉ đi làm đủ sống là thấy đủ rồi, nhưng rất bận cho việc Phật sự vì thế cũng ít thường vào làm thơ, bạn bè réo wài...hôm nay rảnh vô thăm đọc thấy bài này cuả ĐH hay hay nên vào để lại vài dòng đồng cảm. Chúc ĐH mãi luôn an lạc nha! Hẹn Em Về Hành Tinh Mới
Anh hẹn em đi cùng anh một chuyến
Một lần thôi vào vũ trụ bao la
Cuối chân trời ta sẽ gặp lại ta
Đường thiên thu giăng mịt mờ nhân ảnh
Anh hẹn em đi về miền lạc cảnh
Nơi chim muông cũng có trái tim người
Mặt trời hồng bay xuống phố rong chơi
Đường vạn ngã hoa vô ưu bừng nở
Ta vì nhau tim từ bi đã mở
Trên đường trần anh yêu hết tha nhân
Tình ngàn năm dồn lại chỉ một lần
Khi mùa đông luân hồi trên phố cổ
Tháng mười một đưa em về hoang lộ
Nơi cỏ cây cũng có chút linh hồn
Khi gió về xao xuyến buổi hoàng hôn
Tình nghiêng ngã bóng trời cao lồng lộng
Nay gặp em trong ngày dài tháng rộng
Hẹn đưa nhau đi về tới ngàn sau
Giữa thinh không như có tiếng nhiệm mầu
Gọi anh đón em về hành tinh mới Cám ơn Sương Anh đã họa một bài thơ thật hay. Bận rộn quá nên cũng ít vô đây làm thơ. Nay nhân đọc được bài thơ họa của Sương Anh nên hứng chí viết thêm một bài nữa. Chúc Sương Anh luôn an vui và gặp nhiều nguồn thi hứng.
Đường Trắng Chiều Cuối Năm
Ngày đưa nhau về trên con đường trắng
Bỏ lại mình ta ngồi giữa mùa đông
Buổi chiều cuối năm vắng mặt trời hồng
Thành phố tương tư màu xanh của lá
Hồn ta cưu mang nỗi buồn rất lạ
Như dấu chân đầy trên tuyết mênh mông
Chợt thấy môi em trên cốc rượu nồng
Muốn nói cùng ta những lời từ tạ
Tình ta theo em đi về muôn ngã
Thành những vần thơ rắc xuống cuộc đời
Cho mặt đất đầy niềm nhớ chơi vơi
Bay tới hư không mịt mờ nhân ảnh
Buổi chiều cuối năm đường xa hoang lạnh
Những vết xe lăn trên cõi tình sầu
Hạnh phúc tháng ngày trôi dạt về đâu
Ta đứng chờ em từ trong tiền kiếp
Đường in dấu chân cơn buồn nối tiếp
Đi khắp địa cầu tìm bóng tình nhân
Biên giới thời gian đang tới thật gần
Ta vẫn luân lưu trên con đường trắng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2011 06:28:53 bởi Đỗ Hồng >
Đường Trắng Chiều Cuối Năm
Ngày đưa nhau về trên con đường trắng
Bỏ lại mình ta ngồi giữa mùa đông
Buổi chiều cuối năm vắng mặt trời hồng
Thành phố tương tư màu xanh của lá
Hồn ta cưu mang nỗi buồn rất lạ
Như dấu chân đầy trên tuyết mênh mông
Chợt thấy môi em trên cốc rượu nồng
Muốn nói cùng ta những lời từ tạ
Tình ta theo em đi về muôn ngã
Thành những vần thơ rắc xuống cuộc đời
Cho mặt đất đầy niềm nhớ chơi vơi
Bay tới hư không mịt mờ nhân ảnh
Buổi chiều cuối năm đường xa hoang lạnh
Những vết xe lăn trên cõi tình sầu
Hạnh phúc tháng ngày tháng trôi dạt về đâu
Ta đứng chờ em từ trong tiền kiếp
Đường in dấu chân cơn buồn nối tiếp
Đi khắp địa cầu tìm bóng tình nhân
Biên giới thời gian đang tới thật gần
Ta vẫn luân lưu trên con đường trắng
MỪNG SINH NHẬT
Tặng anh Đoàn Hữu Định
ĐỊNH phận sẵn dành chốn sắc không
Tháng hai ra trả nợ non sông
Toàn tâm góp sức lo Liên Hội
Tận lực ra tay phụ Cộng Đồng
Thuở trước dọc ngang mùa chiến loạn
Thời này chìm nổi buổi lao công
Hôm nay mừng chúc thêm năm tuổi
Vui khoẻ, muôn điều được hạnh thông
26/2/2011
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: