Mặt Đất Khát Khao
Ở Địa chỉ Khác Ở địa chỉ khác mùa xuân không đến
Mỗi người là tảng băng nhỏ biết đi
Tảng băng mang trái tim lạnh sầu bi
Đã ngưng nhịp yêu đương từ lâu lắm
Ở địa chỉ khác ngày trôi rất chậm
Mùa đông luân hồi trên phố già nua
Cỏ cây nằm yên kể chuyện hơn thua
Vườn hoang phế khi loài giun tự tử
Ở địa chỉ khác của thời hoang sử
Thú biết buồn trong hang lạnh cô đơn
Sỏi đá trơ vơ cũng có linh hồn
Sông suối chảy trăm dòng tình mật ngọt
Ở địa chỉ khác chim không về hót
Đời bỗng im như nghĩa địa ban chiều
Anh bị giam trong tù ngục tình yêu
Sầu tuyệt vọng con tin chờ hành quyết
Bài Thơ Tặng Em Ngồi xuống đây cho cuộc tình lớn dậy
Tựa vào nhau như cây cỏ vườn xuân
Nói với nhau lời chim hót ân cần
Và ôm lấy cả hành tinh thân ái
Bước đi sâu vào dòng sông nghi ngại
Là cuộc tình sẽ chết đuối đau thương
Hãy cùng anh đi tới trước thiên đường
Ta chờ đợi một ngày vui đang tới
Như đất khô vẫn chờ cơn mưa mới
Cho tưng bừng mùa nắng đẹp hồi sinh
Anh dắt tay em vào chốn vô hình
Để không ai thấy mình hôn vội vã
Anh sẽ viết bài thơ tình thật lạ
Tặng riêng em khi đời ngả nghiêng buồn
Cho trời thơ vọng lại những hồi chuông
Mừng trái đất sánh duyên vầng trăng tỏ
Cho Người Đi
Trăm năm còn lại chút tro tàn
Mộng ước giữa đời chợt dở dang
Khói trắng một làn xa cõi tạm
Tình người thiên cổ cũng ly tan
Chở ngàn thương nhớ qua đường vắng
Trút xuống thời gian nỗi nhọc nhằn
Hạnh phúc như phù dung héo úa
Cơn buồn trọn kiếp vẫn còn mang
Ngày đi mây xám làm mưa xuống
Lơ lửng cuối đời một dấu than
Đau xót nghìn trùng câu vĩnh biệt
Cầu mong cho thấy bóng thiên đàng
dohuhong R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2007 22:01:07 bởi Viet duong nhan >
Lãng Quên
Hãy ngủ cho say giấc mộng đời
Trở trăn một kiếp cũng chưa vơi
Nỗi buồn từ mấy ngàn năm trước
Hồng thủy bao lần vẫn chẳng trôi
Mờ dấu ngựa xe về phố cổ
Bên ta quán nhỏ có trăng ngồi
Dốc nghiêng một chén tình tri kỷ
Cho lãng quên đi cả đất trời...
Anh Là... Anh là người chẳng dung nhan
Là thơ mật ngọt chảy tràn vào tim
Là dòng sông vắng ngủ im
Là bài hát lạ ru êm không lời
Là ly rượu đắng đã vơi
Là con sâu nhỏ nghỉ ngơi trong vườn
Là làn sương nhẹ vấn vương
Là yêu chưa kịp tỏ tường cùng em
Tương tư Tương tư là nhớ em vô cùng
Là nỗi muộn phiền đêm thủy chung
Là những bài ca không đoạn cuối
Là trăng còn thức giữa mông lung
Anh ngồi chờ biển về dâng sóng
Cho sợi tơ tình nhẹ thoáng rung
Mai mốt mùa thu vào cõi chết
Có anh đưa tiễn kiếp phù dung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2007 19:06:58 bởi dohuhong >
Nắng Sài Gòn Nắng Sài Gòn em đi mà nghe lạnh
Bởi vì em ngả bệnh đã nhiều hôm
Thiếu thuốc men và thiếu cả tình nồng
Em vẫn gánh trên vai ngàn tủi nhọc
Anh vẫn biết quê hương đầy tiếng khóc
Của em thơ khát sữa giữa đêm trường
Của mẹ hiền chờ bán xác nuôi con
Của người cha mòn mỏi trong tù ngục
Chờ thấy nắng tự do trên đất nước
Sống nơi đây, lòng gửi lại quê nhà
Anh tiếc thầm đã ba chục năm qua
Chân đi mỏi mà quê hương chưa tới
Mưa Sài Gòn em đi sầu vời vợi
Bởi cuộc đời còn bóng tối giăng giăng
Áo sờn vai em không đủ che thân
Nên ngả gục bên kia đường mưa gió
Đứa trẻ thơ ngồi buồn trông ra ngõ
Mẹ không về trong đêm tối bơ vơ
Cha lao lung ôm nỗi chết từng giờ
Hồn trẻ bỗng vật vờ trên phố vắng
Bóng Tối
Tay em che khuất mặt trời
Anh về bóng tối xuống đời hắt hiu
Cuộc tình đã ngả về chiều
Lòng như cánh én lãng phiêu cuối ngày
Trầm tư khúc nhạc u hoài
Từ thinh không vọng lại bài tình ca
Ngồi đây chờ bóng trăng tà
Chợt nghe tình cũ bay xa nghìn trùng
Mặt Trời Bệnh
Mặt trời nhuốm bệnh sáng nay
Không buồn thức giấc nên ngày xanh xao
Tình em một giấc chiêm bao
Tỉnh ra còn thấy xôn xao cõi lòng
Anh làm chiếc lá long đong
Phiêu du cho hết một vòng trầm luân
Nằm nghe những bước chân trần
Vang vào trí nhớ bâng khuâng nhịp sầu
Dung nhan tình thuở ban đầu
Dường như tàn tạ từ câu thơ này
Xin xóa vì post 2 lần!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2008 09:53:49 bởi Đỗ Hồng >
Hiu Hắt Em có còn không giữa hạ hồng? Cho ngày nắng hạn gặp dòng sông Cho cơn mưa nhỏ về trên phố Rơi giọt hồi sinh mát cả lòng Anh đứng làm cây khô đợi gió Đuờng về tháng bảy quá mênh mông Trời còn nhóm lửa trên đồi vắng Em có nghe thơ đã cháy nồng? Xin chút từ bi cho đóa hồng Hoa vừa rũ xuống phận long đong Trong vườn có tiếng chim rời rã Gọi bước chân tình đã ruổi dong Mùa hạ sẽ trôi về biển rộng Còn đây từng nỗi nhớ phiêu bồng Anh như ngọn cỏ vàng hiu hắt Nắng cháy nửa đời em biết không?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2007 22:34:03 bởi dohuhong >
Trái Đất Mỏi Mòn Anh ôm trái đất mỏi mòn
Bốn mùa quay với vòng tròn thủy chung
Xuân lên hẹn cuộc tương phùng
Hạ về biển lạ hát cùng trời mây
Thu qua lá bỏ lìa cây
Đông sang tuyết ngập hồn đầy sầu thương
Trăm năm trong cõi tình trường
Có ai tránh khỏi con đường tương tư
Từ Cơn Đau Êm Ái Anh chỗi dậy từ cơn đau êm ái
Dắt tay em vào ngày tháng rong chơi
Ngồi xuống đây nghe suối hát lả lơi
Những cung bậc của bài ca muôn thuở
Chim đã về nhập bầy xưa mừng rỡ
Đóa hoa nào nở vội dưới chân em
Cây cỏ gần nhau trong nắng dịu êm
Và anh biết tình vừa hồi sinh lại
Trích đoạn: dohuhong
Trái Đất Mỏi Mòn
Anh ôm trái đất mỏi mòn
Bốn mùa quay với vòng tròn thủy chung
Xuân lên hẹn cuộc tương phùng
Hạ về biển lạ hát cùng trời mây
Thu qua lá bỏ lìa cây
Đông sang tuyết ngập hồn đầy sầu thương
Trăm năm trong cõi tình trường
Có ai tránh khỏi con đường tương tư
Đường Trần Mỏi Mệt Tương tư là bệnh cuả người
Vào yêu chi để khiến đời thảm thê
Xuân về gom hết đam mê
Mong chờ Hạ đến vẹn thề cùng nhau
Mỏi mòn Thu đợi canh thâu
Đông về trên đỉnh ngọn sầu ngàn năm
Làm sao vẹn ước trăm năm
Đường trần mỏi mệt âm thầm mình ta! Sương Anh Lâu quá giờ ghé thăm chia xẻ tương tư cùng Dohuhong nè.Chúc Vui nha!
Trích đoạn: SuongAnh
Đường Trần Mỏi Mệt
Tương tư là bệnh cuả người
Vào yêu chi để khiến đời thảm thê
Xuân về gom hết đam mê
Mong chờ Hạ đến vẹn thề cùng nhau
Mỏi mòn Thu đợi canh thâu
Đông về trên đỉnh ngọn sầu ngàn năm
Làm sao vẹn ước trăm năm
Đường trần mỏi mệt âm thầm mình ta!
Sương Anh
Lâu quá giờ ghé thăm chia xẻ tương tư cùng Dohuhong nè.Chúc Vui nha!
Cảm Thông Tương tư là nhớ người xa Như chim biền biệt mấy mùa yêu thương Tình xuân như những giọt sương Tan trong nắng sớm còn vương nỗi sầu Tình hè như đất khát khao Từng cơn mưa nhỏ rơi vào tim khô Tình thu như mặt nước hồ Một lần gợn sóng lặng lờ ngàn năm Tình đông như tuyết âm thầm Giăng lên nỗi nhớ lạnh căm giữa trời Cám ơn người đã trao lời Một lần thông cảm trọn đời khắc ghi
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: