Mặt Đất Khát Khao
MỪNG THƯỢNG THỌ
Kính tặng anh Lý Văn Phước
Vừa mới mừng xuân giữa tiết đông
Đời người đã nở tám hoa hồng
Thời trai góp sức xây non nước
Tuổi xế ra công giúp cộng đồng
Thân quyến sum vầy mừng thượng thọ
Bạn bè tụ họp chúc an khương
Đôi mươi năm nữa đầy trăm tuổi
Hưởng Phước thanh nhàn cõi sắc không
5/3/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2011 10:05:06 bởi Đỗ Hồng >
Giai Nhân và Men Rượu
Nếu em hỏi: “giữa em và men rượu
Chọn bên nào cho trọn nghĩa hở anh?”
Thì em ơi, anh biết nói sao đành
Câu chọn lựa ngàn năm còn chưa đủ
Em là nắng hanh, rượu là mưa lũ
Không nắng mưa về, vũ trụ buồn tênh
Giữa cuộc đời này anh mãi lênh đênh
Mượn rượu để quên, còn em để nhớ
Trong ly rượu, thoáng thấy em rực rỡ
Ngồi bên em, nghe rượu thấm trong hồn
Mặt trời nào vì rượu mọc hoàng hôn
Hành tinh đó vì em mà quay ngược
Rượu là gái nghìn đêm anh thao thức
Em là mồi anh uống rượu trăm năm
Quán trần gian, em dành chỗ anh nằm
Đêm thu vắng, rượu là trăng viễn xứ
Rượu là bút viết câu thơ tình tự
Em là đàn gieo khúc nhạc chơi vơi
Nhạc không thơ như điếu thuốc chưa mồi
Thơ không nhạc như mồi ngon chưa nóng
Ruợu là lửa đốt con tim cháy bỏng
Cho nồng nàn lên ánh mắt giai nhân
Em là đông mang hơi ấm thật gần
Cùng ngọn lửa hong vàng xuân cổ tích
Rượu là máu và em là da thịt
Hình hài này còn đó được bao lâu
Sống hồn nhiên như cây cỏ yêu nhau
Để được chết bên em và men ruợu
Đỗ Hồng R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2011 02:29:41 bởi Viet duong nhan >
Hãy Một Lần Để Tang Cho Quê Hương Từng giờ Tổ Quốc vấn khăn tang
Ta mất quê hương, hận ngút ngàn
Em học thuộc lòng bài mất nước
Mẹ buồn đi giữa chợ gian nan
Từng ngày thương phận người nô lệ
Nhỏ xuống non sông lệ mấy hàng
Chị đổi cơm khô bằng nước mắt
Anh đi xâm lược xác tan hoang
Đường tình em bước mang tên giặc
Nhìn khói hương tàn mẹ khóc than
Xin hãy phất lên cờ phục quốc
Việt Nam rồi sẽ hết điêu tàn Đỗ Hồng
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2011 04:48:49 bởi Viet duong nhan >
Muốn
Anh muốn viết lên khung trời nhạt nắng
Một bài thơ không chữ gửi em yêu
Trong bài thơ có nỗi nhớ ban chiều
Và có cả con đường trăng đón đợi
Anh muốn hát vào không gian diệu vợi
Khúc không lời ngàn năm trước ru em
Giữa bài ca có những bước chân êm
Đi nhè nhẹ vào trái tim mở ngõ
Anh muốn gọi linh hồn muôn hoa cỏ
Về ngồi nghe anh kể chuyện tình ta
Cuộc tình xưa theo năm tháng đã già
Nhưng tình vẫn đong đầy ly ngọt mật
Anh muốn bước lên tầng mây chất ngất
Nhìn xuống đời tìm lại một ngày xuân
Em về đây mở hội cả gian trần
Cho nhân loại những niềm vui bất tận
Anh muốn tới bờ đại dương xa thẳm
Mượn sóng chiều làm tiếng hát thiên thu
Ru tình em trong đêm vắng mịt mù
Cho em ngủ một đời bên hạnh phúc
Đỗ Hồng R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2011 03:41:44 bởi Đỗ Hồng >
Chiều Tháng bảy Về ngang đây nghe cỏ cây tình tự
Những lời tình như gió thoảng trăm năm
Đã bay lên từ nỗi nhớ âm thầm
Và quyện lấy hồn thơ đang thổn thức
Anh ngồi xuống trong mùa hè oi bức
Thấy em về thấp thoáng một dòng sông
Nước tình yêu chờ tưới mát nương đồng
Cho tư tưởng mọc ra bài thơ mới
Từ ngày cũ tâm tình riêng gửi tới
Chỉ vài hàng cũng biển động hồn anh
Chưa gặp nhau, thương nhớ đã đâm nhành
Thành cây lá che ngang trời nắng hạ
Chiều tháng bảy mang cơn buồn rất lạ
Bước chân nào về sa mạc không hay
Em còn không trên thành phố cuối ngày
Có nghe chút khát khao dòng thơ cũ ?
Anh lên dốc thấy chiều đang đi ngủ
Bóng em còn lãng đãng cuối chân mây
Như vầng trăng chênh chếch giữa đời này
Khi đêm xuống hồn anh chiều tháng bảy R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2011 04:37:10 bởi Viet duong nhan >
Ta Đi Cho Hết Cuộc Tình Nồng Trời tháng tám đã xôn xao ngoài ngõ
Anh còn ngồi chờ tháng bảy ra đi
Đóa hoa nào nằm chết giữa sầu bi
Trong tâm trí dường như đầy vết nứt
Ngày tuôn đổ giọt mồ hôi xuống vực
Nắng nhọc nhằn cháy đỏ bóng đường trưa
Trên đầu anh một nỗi nhớ đong đưa
Em mang gió đi về miền quan tái
Anh sẽ bỏ hành tinh buồn ở lại
Hẹn cùng em vào vũ trụ rong chơi
Bước thênh thang qua vạt nắng chân trời
Tìm cho thấy mối tình ngàn năm trước
Đường tháng tám về bao la sóng nước
Chiều đại dương văng vẳng tiếng chim sầu
Những tâm hồn hoang đảo đến với nhau
Cho hạnh phúc tràn đầy ly hạnh ngộ
Anh gửi lại mặt trời cho thành phố
Mở lòng ra cùng biển cả mênh mông
Đưa em đi cho hết cuộc tình nồng
Kẻo ngày tháng tàn phai trên nhánh tóc R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2011 04:43:43 bởi Viet duong nhan >
Khi Đêm Tàn
Anh bước xuống cùng niềm vui phía dưới
Chờ nghe đêm lên tiếng hát cuối tuần
Ly rượu nồng tràn nốt nhạc bâng khuâng
Chia em nửa và bạn bè một nửa
Ngồi bên nhau con tim chờ mở cửa
Như lần đầu nhân loại mới yêu thương
Trong bao la dành lại một con đường
Cho anh đón em về đêm thần thoại
Trong đôi mắt có ngàn lời chưa nói
Tình đã lên như sương khói bên đời
Bàn ghế ngồi trong bóng tối chơi vơi
Anh chợt thấy như em là ánh sáng
Anh lạc bước qua đêm tàn cuối tháng
Tìm trong em niềm yêu dấu ban đầu
Cạn ly này rượu đã thấm hồn nhau
Cho nghiêng ngã những vần thơ bất tận
Ngày mai tới mở ra con đường ngắn
Nhìn phía sau khuất mất một trời tình
Mặt trời nào trong đêm tối lung linh
Vừa rụng xuống bên dòng sông hư ảo R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2011 20:49:18 bởi Viet duong nhan >
Mai Thức Dậy
Mai thức dậy trăng không còn bên gối
Căn phòng này thành vũ trụ mênh mông
Lời chim uyên chào buổi sáng oi nồng
Nghe buồn bã như hoàng hôn tắt nắng
Mai thức dậy nhìn đời trôi vắng lặng
Thấy mùa hè chào tạm biệt cỏ cây
Xếp ngày vui vào ngăn kỷ niệm đầy
Ra mở cửa đứng chờ mùa thu đến
Mai thức dậy thắp lên một ngọn nến
Thay mặt trời soi trí nhớ mông lung
Tìm bóng em trong ngày tháng không cùng
Và con sóng ru tình đêm mùa hạ
Mai thức dậy đi về đường muôn ngả
Trước mặt anh đèn đỏ cháy một đời
Chiếc xe buồn hàng ghế trống chơi vơi
Chỉ còn gió hắt hiu đầu tháng chín
Mai thức dậy hồn say còn chưa tỉnh
Thấy nỗi buồn vừa thoáng hiện trong gương
Bờ biển xưa mất hút dấu thiên đường
Em đã dắt mùa hè đi biền biệt R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2011 20:51:19 bởi Viet duong nhan >
Phiên Khúc Buồn
Từ dạo theo chân mùa hạ chết
Tâm tư ta cạn những dòng thơ
Chiều nay về lại con đường cũ
Bỗng thấy mùa đông đứng lặng chờ
Ngày tháng loanh quanh trong nỗi nhớ
Ta đi quên cả một mùa thu
Niềm vui rụng xuống hồn cây cỏ
Ôi bóng tình nhân quá mịt mù
Em có còn trông về bỉển rộng
Để nghe sóng động ở trong lòng
Và tương tư mãi vần thơ lạ
Thấp thoáng bay về với gió đông
Mưa xuống nghiêng nghiêng thành phố nhỏ
Ta về chen chúc giữa tình người
Trên nghìn lối nhỏ vào tư tưởng
Em có chờ ta ra biển khơi?
Có tiếng động nào trong tĩnh lặng
Như lời tha thiết của chim muông
Từ trăm năm trước còn vang vọng
Về tới bên em phiên khúc buồn
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2011 21:00:47 bởi Huyền Băng >
Bài Thơ Còn Nợ Ta nợ mùa thu một áng thơ
Vì dòng tư tưởng cạn không ngờ
Lá vàng chưa rụng mà đông đến
Người mộng chưa yêu đã hững hờ
Ta nợ đêm dài một giấc mơ
Đời chong mắt nhớ đến bao giờ
Vườn khuya lấp lánh ngàn trăng nhỏ
Thắp lửa yêu đương thức đợi chờ
Ta nợ bạn bè một cuộc say
Vui cho quên lãng kiếp lưu đày
Còn mươi ngày nữa năm vui hết
Đời sẽ muộn phiền em có hay?
Ta nợ em yêu một nụ hôn
Gió mùa xao xuyến mãi trong hồn
Trăm năm lỡ bước tình xuân muộn
Một bóng thiên thu với nỗi buồn
Ta nợ mẹ già một chuyến thăm
Nửa vòng trái đất vẫn mù tăm
Mùa đông của mẹ ngàn mong nhớ
Khi đất quê hương nổi sóng ngầm
Ta nợ đất hoang một mộ sầu
Một ngày xin hẹn lại ngàn sau
Cho ta gặp lại hồn thu thảo
Để viết bài thơ thương nhớ nhau R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2011 04:42:50 bởi Viet duong nhan >
Đường Trần Lặng Lẽ
Em rắc nỗi buồn vào bài thơ nhỏ
Cho thêm đậm đà một chút tình riêng
Anh đọc một lần lòng đã ngả nghiêng
Như vừa uống cạn rượu ngàn năm trước
Hãy rót cho tràn đầy đêm mộng ước
Cùng sớm mai này đưa đón mùa xuân
Ta gặp nhau trong ngày tháng trầm luân
Mà đã nghe chừng tình yêu siêu thoát
Giữa bài thơ em nỗi buồn thơm ngát
Lan tỏa bên đời sương khói thiết tha
Anh bước chân vào trời đất bao la
Tìm đâu cho thấy dung nhan phiền muộn
Khi qua vực sâu niềm vui rơi xuống
Đời bỗng lăn dài thành nỗi xót xa
Mùa xuân trong thơ ngã bóng nhạt nhòa
Anh lại đi trên đường trần lặng lẽ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2011 07:50:10 bởi Huyền Băng >
Nhạc Và Thơ Thơ là bản nhạc không khuôn nốt
Nhạc tựa bài thơ thiếu trắc bằng
Không nhạc, đất trời im tiếng hát
Thiếu thơ, non nước bặt lời ngâm
Còn thơ, xuân muộn còn hoa nở
Có nhạc, thu tàn vẫn sáng trăng
Hoà quyện nhạc thơ thành khúc hát
Cho đời còn lại chút bâng khuâng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2011 01:07:25 bởi Đỗ Hồng >
Thơ Yêu Và Rượu Nồng
Ta rót thơ tình xuống đáy ly Khuấy cho tan hết nỗi sầu bi Uống vào từng giọt đêm nồng ấm Để thấy trần gian chẳng có gì Ta đổ rượu nồng lên áng thơ Cho thơ ngây ngất dưới trăng mờ Tình hồng góp lại thành trăm chữ Hẹn gặp thơ say giữa giấc mơ Ta chợt thấy thơ trong quán quen Thơ ngồi xõa tóc dáng ưu phiền Giọt tình còn đọng bờ môi thắm Đôi mắt thơ buồn như bóng đêm Ta đến đây như chén rượu nồng Kề môi thơ uống cả trời đông Cho thơ thành rượu đêm xuân ấy Từng giọt yêu đương rót xuống lòng Trong chén rượu này đã có thơ Trong thơ có sẵn rượu mong chờ Pha thơ vào rượu ta cùng uống Cho cả nhân gian hết hững hờ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2011 07:47:19 bởi Huyền Băng >
Năm Sắp Hết...
Năm sắp hết mà sao ly chưa cạn?
Ân tình này chẳng nhận phải không em?
Hãy nâng ly ta uống hết nỗi niềm
Rồi cất tiếng hát lên chào năm mới
Năm sắp hết mà sao buồn vời vợi?
Mắt trăm năm còn đọng lại ngôn từ
Tâm tình nào mười hai tháng ưu tư
Trái tim nhỏ có bao điều chưa nói
Năm sắp hết mà sao chân đã mỏi?
Đường thời gian còn diệu vợi tình trần
Bỏ lại đây ngày tháng cũ nhọc nhằn
Ta dìu bước chập chùng lên đỉnh tuổi
Năm sắp hết mà sao không tiếc nuối?
Những ngày vàng kề cận nỗi yêu thương
Mai biết đâu tình cũ sẽ lên đường
Đi biền biệt vào thiên thu mờ mịt
Năm sắp hết mà sao nghe cô tịch
Cho đời nghiêng con dốc xuống tâm hồn
Em có về trong mưa nhẹ hoàng hôn
Xin ghé lại cùng tiễn đưa năm cũ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2012 17:00:00 bởi diên vỹ >
HẸN NHAU QUA THÀNH PHỐ BIỂN
Hẹn cùng nhau một ngày vui tháng tám
Làm đàn chim tung cánh giữa trời mây
Ngược thời gian, qua tới nước non này
Thành phố đẹp của những người yêu biển
Hẹn cùng nhau đi xa nhà một chuyến
Bỏ đàng sau mưa nắng Virginia
Đưa nhau vào trời mùa hạ bao la
Ta gặp gỡ những người chưa quen biết
Hẹn cùng nhau qua đại dương xanh biếc
Xem ráng chiều pha nhẹ tóc em bay
Khi hàng dừa nghiêng ngả thấm men say
Tình ta bỗng bay lên theo gió thoảng
Hẹn cùng nhau in dấu chân buổi sáng
Lên mỗi ngày bờ cát trắng mênh mông
Trên vai em, ta thấy mặt trời hồng
Vừa rọi sáng bóng tình yêu mùa hạ
Hẹn cùng nhau ngồi nhìn mưa phố lạ
Bên biển đêm ta tắm mát cuộc đời
Như trăm năm vang vọng tiếng ai cười
Cho ly rượu thêm chút tình ngây ngất
Hẹn cùng nhau vượt trên làn sóng bạc
Cho âu lo vây níu chặt đời nhau
Cho làn da trưa cháy bỏng hư hao
Và tim nhỏ bỗng rộn ràng nhịp đập
Hẹn cùng nhau qua con đường thẳng tấp
Ta chia tay thành phố biển vừa yêu
Còn đó không từng dấu nhỏ chân chiều
Hay đã xóa phai tình trên biển cát ?
Kỷ niệm chuyến đi Cancun r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2012 10:28:48 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: