KÝ ỨC XƯA
Có một này ký ức chừng như mất
Kéo chân ta về lại nẻo xa xưa
Cửa thi quán, khép hờ như đợi mãi
Bóng hình xưa- câu chữ của hư vô
Chỉ vài năm, lăn theo triền dốc đổ
Cuộc đời ơi, xóa mất tiếng tình thơ
Ngày tháng tư, trời phương nam rực lửa
Ta dấu minh - ngăn tối lạnh bơ vơ !
Tay chấp bút, này rạc rời câu chữ
Chẳng biết còn có gọi là thơ
Hay lưu dấu một trời mơ năm đó
Phảng phất buồn, phảng phất gió xua đi.