Mặt Đất Khát Khao
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 31 của 60 trang, bài viết từ 451 đến 465 trên tổng số 894 bài trong đề mục
Đỗ Hồng 13.09.2012 02:30:43 (permalink)
0
Áng Mây Phiêu Bồng

* Kính Mừng Sinh Nhật thứ 99 của Cụ Nguyễn Thị Vân

Như mây bay giữa đỉnh trời
Giăng che bóng mát xuống đời trầm luân
Xưa nay hiếm thấy phước phần
Người trong cõi thế suốt gần trăm năm
Trải qua bao cuộc thăng trầm
Chúc mừng người vẫn thân tâm an nhàn
Tháng ngày lưu lạc trần gian
Hưởng vui phúc lộc bên đàn cháu con
Tình người viễn xứ mỏi mòn
Mong ngày gặp lại nước non yên bình
Hôm nay kỷ niệm ngày sinh
Dâng người chín chín hoa xinh hương nồng
Chúc cho mây vẫn phiêu bồng
Thiên thu che mát dòng sông vô thường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2012 02:32:50 bởi Đỗ Hồng >
Đỗ Hồng 22.11.2012 11:17:47 (permalink)
0
Lời Tạ Ơn

Tạ ơn chim hót bài ca buổi sáng
Gọi ta vào một ngày mới yên vui
Rời giấc mơ ta nghe thoáng bùi ngùi
Vì trong đó có người em tiền kiếp

Tạ ơn đường có hàng cây nối tiếp
Cho cuộc đời còn bóng mát che ngang
Trời mùa thu còn mưa xuống lá vàng
Em về đó giữa bài thơ thương nhớ

Tạ ơn tuyết chiều bay bay ngoài ngõ
Cho ta về hong lửa ấm tình nhau
Chợt thấy em trong từng chén rượu đào
Và một cõi trăm năm còn chờ đợi

Tạ ơn biển đưa ta qua đất mới
Có ngàn hoa nhân ái mọc trong lòng
Có cuộc đời để sống kiếp lưu vong
Và có cả bóng em chiều tưởng vọng

Tạ ơn em, một thiên đường bỏ trống
Từ khi ta đi biền biệt chưa về
Ngày tháng nào chìm hút giữa cơn mê
Cho ta sống bằng vần thơ nuối tiếc


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2012 08:30:37 bởi Huyền Băng >
Đỗ Hồng 01.12.2012 03:41:11 (permalink)
0
Đôi mắt

Đôi mắt em có những điều chưa nói
Mà tim anh nghe được những lời yêu
Như gió ru trên hàng lá ban chiều
Làm xao xuyến mùa thu trong ngõ vắng

Đôi mắt em có hoàng hôn biển lặng
Nhưng sóng ngầm chờ nổi dậy yêu thương
Khi hàng cây còn ngơ ngẩn bên đường
Anh đứng đó trông thời gian dừng lại

Đôi mắt em có làn mây thân ái
Trôi mơ hồ vào tận cõi mênh mông
Anh lênh đênh trên từng phiến mây bồng
Lòng chợt thấy chút từ bi trong gió

Đôi mắt em có bóng đêm mờ tỏ
Bao nỗi niềm che khuất suốt trăm năm
Mang suy tư về bên gối anh nằm
Tìm cho thấy nửa hồn thơ ngày trước

Đôi mắt em có đường vào mộng ước
Bước chân trần vương vấn lá mùa thu
Anh lang thang trong chiều lạnh sương mù
Rồi ngồi xuống viết bài thơ tình muộn





<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2012 19:07:14 bởi diên vỹ >
Đỗ Hồng 06.12.2012 07:17:11 (permalink)
0
Chia Sẻ

Chia em một ít nắng tàn thu
Để sưởi lòng đêm tuyết mịt mù
Mai mốt anh về ôm nỗi nhớ
Đi trên mặt đất lạnh hoang vu

Đêm nay nỗi nhớ bẻ thành đôi
Một nửa gửi về cho mắt môi
Một nửa dành cho ngày tháng cũ
Và người tình nhỏ đã xa rồi

Còn đây giọt rượu đọng ly sầu
Nửa giọt uống thêm để nhớ nhau
Nửa giọt cho quên đời viễn xứ
Cạn xong ta rót lại từ đầu

Trăng về treo giữa tháng mười hai
Em có nghe không đêm thở dài
Tiếng hát côn trùng vang mỏi mệt
Trong anh như có những tàn phai

Cuộc đời còn lại sẽ cho em
Hạnh phúc, đau thương với nỗi niềm
Khi bóng mùa đông về trước ngõ
Anh chờ nghe gió xuyến xao thêm





<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2013 21:59:50 bởi diên vỹ >
Đỗ Hồng 29.12.2012 20:05:05 (permalink)
0
Ly Rượu Tạ Tình

Tạ tình em, con đường về quá khứ
Đưa chân ta trở lại cuộc trăm năm
Còn mình ta thức tỉnh giữa gian trần
Chợt nhìn thấy tình người nghiêng dốc đổ

Tạ tình em, thanh kiếm vàng thiên cổ
Ta vung lên chém đứt một phần đời
Tháng ngày nào, ly phiền muộn không vơi
Chào từ biệt, ta về đường hạnh phúc

Tạ tình em, bức màn nhung kết cuộc
Khép lại rồi bao hài kịch dối gian
Đỉnh hư danh ta leo tới gian nan
Cùng với những con tim chờ phản trắc

Tạ tình em, chiếc gương tròn soi mặt
Ta trông vào tìm kiếm bạn tri âm
Kẻ cùng ta chia mưa nắng âm thầm
Từ nguyên thủy cho tới ngày cùng tận

Tạ tình em, hồi kèn thu chiến trận
Rút quân về, còn lại chút hư không
Đong vinh quang không đủ chén rượu nồng
Cho ta uống để nghe đời quên lãng

Tạ tình em, nắng mùa đông lãng đãng
Sưởi một ngày là ấm cả trăm năm
Đi loanh quanh về lại một nơi nằm
Cho ta biết không có gì vĩnh viễn

Tạ tình em, huyền thoại xưa cung tiễn
Ta giương lên bắn rớt một mặt trời
Cho địa cầu ngàn đêm tối chơi vơi
Không thấy rõ chân tình và gian dối

Tạ tình em, chuyến xe từ tăm tối
Chở ta về cùng ánh sáng bình minh
Bao năm qua chưa uống rượu ân tình
Giờ ta muốn mời em ly hạnh ngộ


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2013 20:21:10 bởi Huyền Băng >
Đỗ Hồng 31.12.2012 19:44:19 (permalink)
0
Tự Tình Khúc Cuối Năm

Dòng thời gian chảy lên đồi vô tận
Mang ta về cùng đỉnh tuổi lao đao
Ta nhìn em bằng đôi mắt phía sau
Mong tìm lại những ngày vàng đã tắt

Đêm cuối năm nhìn vào gương soi mặt
Chợt ngậm ngùi, ta không phải là ta
Mùa xuân xưa dấu tích đã phai nhòa
Tình em đó thành dung nhan mờ ảo

Buông vó ngựa, ta về từ giông bão
Tìm một ngày yên tĩnh cuối trời đêm
Rượu tri âm chưa cạn hết nỗi niềm
Cùng đếm bước thời gian đêm chung thủy

Chuyến xe cuối chở ta qua phiền lụy
Về đêm nay ta nghiêng dốc tâm hồn
Cuộc rủi may vừa cạn túi càn khôn
Đêm tiếc nuối những ngày vui qua vội

Viên đạn cuối bắn vào đời gian dối
Em vì ta mang vướng tội ngây thơ
Nụ hôn xưa còn nợ tới bao giờ
Khi tình đã dần rơi theo tờ lịch

Tiếng hát em bay vào đêm trừ tịch
Tặng cho đời viên thuốc chữa thương đau
Đêm vì em bỗng tỏa rực muôn màu
Cho ta thấy con đường vui về sáng


Đỗ Hồng 02.02.2013 21:33:41 (permalink)
0
Xuân Về Trên Hành Tinh Vắng

Đêm chở tuyết về đầy sân buổi sáng
Mùa xuân nào trượt ngã giữa hư không
Ta tựa đầu vào nỗi nhớ mênh mông
Chợt thấy bóng tình nhân trong tiền kiếp

Những ngày xuân lên đường không đuổi kịp
Khoác áo đi, ta che kín nỗi buồn
Cuộc hành trình về nơi chốn mông lung
Ta vẫn muốn có em cùng chung bước

Nghe vó ngựa còn vang từ thuở trước
Giữa hoàng thành Tôn Nữ đợi trăm năm
Đường thời gian ta không thể nghỉ chân
Nên đôi mắt phía sau trông mòn mỏi

Cơn sóng nhớ từ ngàn xưa réo gọi
Ta quay về vùng tâm tưởng lao xao
Mùa tình yêu tan chảy hết ngọt ngào
Tháng hai đến rơi vào ly rượu đắng

Ta chờ em trên hành tinh vắng lặng
Nghe nhịp tim vang động chút bồi hồi
Như xuân về còn tia nắng nhỏ nhoi
Buông rất nhẹ xuống nỗi buồn băng giá

Đỗ Hồng 19.02.2013 20:38:09 (permalink)
0
Ngàn Năm Chiếc Bóng

Em như thiên thạch tận trời cao
Rớt xuống hồn ta những phiến sầu
Cây đứng chờ xuân về mọc lá
Mà tim đã trổ nhánh thương đau

Nhớ em vũ trụ cũng ưu phiền
Cơn gió xô đời chợt ngả nghiêng
Trái đất ngưng quay vòng mệt mỏi
Ta về tìm lại góc trời riêng

Những người tri kỷ ở trong thơ
Nay bắt tay nhau thật hững hờ
Tình cũ đã tàn theo nắng sớm
Tháng hai nghiêng dốc xuống bơ vơ

Ngày tình nhân đến giữa mùa đông
Những trái tim xưa nhạt sắc hồng
Đường phố đưa về trời đất cũ
Nơi tình yêu có cũng như không

Hành tinh vắng vẻ chỉ còn ta
Trí nhớ ngày xưa cũng đã già
Đôi mắt phía sau trông diệu vợi
Ngàn năm chưa thấy bóng em qua

 
r

<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2013 15:23:35 bởi Huyền Băng >
Đỗ Hồng 23.02.2013 07:17:53 (permalink)
0
Đừng Tuyệt Vọng

* Riêng tặng anh Nguyễn Hữu Bình

Hẹn ngày đi khi cuộc vui chưa dứt
Anh hát thầm câu "nếu có yêu tôi…"
Người yêu thương còn nhiều lắm trong đời
Sẽ làm cỏ níu chân anh ở lại

Anh có thấy nắng trên đồi vẫn cháy
Dù mùa đông còn trải khắp sơn khê
Đường trần xa không chỉ có anh về
Ai cũng sẽ có một ngày vĩnh biệt

Con sóc nhỏ vẫn yêu trời xanh biếc
Dù mai đây rồi cũng bỏ xa cành
Buổi tiệc đời bè bạn vẫn vây quanh
Xin giữ lại phút tuyệt vời thân ái

Đời bao lâu xin anh đừng nghi ngại
Sống hồn nhiên cho trọn vẹn ân tình
Mai âm thầm về với cõi vô minh
Vẫn để lại mặt trời cho thế giới

Hoa vẫn nở trên đường xa diệu vợi
Ngày vẫn lên xua bóng tối tâm hồn
Cuộc sống nào chẳng tới buổi hoàng hôn
Đừng tuyệt vọng vì mùa xuân chưa chết

 
r

<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2013 15:21:24 bởi Huyền Băng >
Đỗ Hồng 18.03.2013 02:56:23 (permalink)
0
ĐÊM CHỜ TIN HOA NỞ
 
Đường một chiều chân trần gian chưa mỏi
Vì đời vui anh sẽ ở lại đây
Tiệc trăm năm cung đàn chưa dứt vội
Lời uyên ương đâu nở bỏ đêm dài
 
Mặt trời lên soi đường qua vũ trụ
Ngày tri âm còn đợi bước viễn du
Biển miên man với tâm tình không ngủ
Hẹn cùng anh tha thiết một lời ru
 
Đêm vẫn đến hát bài ca anh thích
Tiếng cười nào vang vọng cả trời mây
Ly rượu vơi đựng đầy trăng cổ tích
Văn nhân ơi, không thể bỏ nơi này
 
Hành tinh xưa xoay vòng chưa mỏi mệt
Dù trong anh chập chùng tuổi gian nan
Và trên vai mang đôi vầng nhật nguyệt
Anh vẫn cười thân ái với nhân gian
 
Anh vẫn nói ra đi là khờ dại
Vì niềm vui còn nằm đợi ra khơi
Thế giới này có thêm người ở lại
Sẽ nở thêm hoa hạnh phúc trong đời
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2013 16:09:06 bởi Huyền Băng >
Mỹ Trinh 18.03.2013 07:38:25 (permalink)
0

Nghìn năm nữa mặt đất còn khao khát
Những hạt tình gieo xuống cõi trần gian
Nghìn năm nữa lời thơ người man mác
Lưu luyến ngàn mây từ cõi hồng hoang

Ở lại nhé khi nỗi buồn thức dậy
Tay tìm tay níu lại nụ cười xưa
Dù đôi lúc tưởng chừng như đã tắt
Thắp tin yêu thơ gửi ngọn gió lùa.
Mỹ Trinh

 
Cám ơn Đỗ Hồng những vần thơ rất hay níu hồn thơ của MT vào đây.  Xin phép viết vài vần tiếp sức cùng bạn.
Đỗ Hồng 20.03.2013 00:46:17 (permalink)
0
Xin cám ơn những dòng thơ hay của Mỹ Trinh. Mong sẽ có một ngày được họa thơ với Mỹ Trinh. 
Đỗ Hồng
 
 
trieuam 01.04.2013 00:25:09 (permalink)
0
KÝ ỨC XƯA
 
Có một này ký ức chừng như mất 
Kéo chân ta về lại nẻo xa xưa
Cửa thi quán, khép hờ như đợi mãi
Bóng hình xưa- câu chữ của hư vô
 
Chỉ vài năm, lăn theo triền dốc đổ
Cuộc đời ơi, xóa mất tiếng tình thơ
Ngày tháng tư, trời phương nam rực lửa
Ta dấu minh - ngăn tối lạnh bơ vơ !
 
Tay chấp bút, này rạc rời câu chữ
Chẳng biết còn có gọi là thơ
Hay lưu dấu một trời mơ năm đó
Phảng phất buồn, phảng phất gió xua đi.  
Đỗ Hồng 04.04.2013 04:14:29 (permalink)
0
Triều Âm đi đâu, sao lâu quá mới trở lại đây? Bài thơ thật hay nhưng dường như có điều gì không vui?   
Đỗ Hồng 04.04.2013 04:38:03 (permalink)
0
Nụ Hôn Của Mẹ
 
* Kỷ niệm một ngày trên quê hương 25/3
 
 
Vượt đường mây ta qua vùng đất mới (*)
Đêm nằm nghe tiếng gọi của trùng dương
Một ngày về xa lạ giữa quê hương
Mong tìm gặp góc trời quen thuở trước
 
Giây tao ngộ lệ trào dâng hạnh phúc
Ánh mắt cha thấp thoáng một thiên đường
Tay mẹ gầy níu chặt những yêu thương
Nụ hôn đó tưởng chừng như thế kỷ
 
Đường thời gian bàn chân đi không nghỉ
Đàn em xưa giờ tóc đã điểm sương
Gửi tâm tình qua câu hát vấn vương
Cây trái ngọt không bằng tình thân thiết
 
Ta về lại sau bao năm biền biệt
Nhìn ban trưa héo hắt bóng mẹ già
Giọng cha cười mang âm hưởng xót xa
Ly chưa cạn đã nghe thời gian gọi
 
Giữa mơ hồ như có lời mẹ hỏi:
“Bao lâu con trở lại để ta chờ?”
Phút nghẹn ngào đành cúi mặt làm ngơ
Trong thinh lặng chợt nghe buồn lên tiếng
 
Bước lên xe mà hồn còn lưu luyến
Buổi chia tay không hẹn cuộc tương phùng
Dẫu mai này trên vạn nẻo tha phương
Vẫn nhớ mãi nụ hôn dài của mẹ…
 
* Tân Gia Ba
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2013 22:28:04 bởi diên vỹ >
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 31 của 60 trang, bài viết từ 451 đến 465 trên tổng số 894 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9